CHƯƠNG IX

Sau khi tan học, Lam Anh, Hiểu Quyên và tôi quyết định đi karaokê. Sau khi ra khỏi lớp, chúng tôi đã xuyên qua sân thể dục tiến về phía cổng trường. Lúc này, Lam Anh phấn khởi hét lên :
- " Là Cẩm Thánh kìa! Ha ha! "
- " Ở đâu? Ở đâu? "
Hiểu Quyên vui sướng hét hỏi. Thì ra trước cổng trường là đám con trai lúc sáng. Cẩm Thánh...Vân Quân ...Thái Dân ...Chí Hồi, hết hồn! Đợi đã. Còn có một nhân vật khác nữa ...Phác Tuấn Anh cũng có ở đó. Tên đó làm gì ở đây?
- " A! Có một người trước đây chưa từng nhìn thấy! Woa ~! Anh ấy cũng đẹp trai quá đi! Phải ko, Hiểu Quyên? "
- " Ừ! Đẹp trai thật đó! "
- " Hình như Thái Dân đến tìm Na Lệ nên cũng đến đây đợi nhỉ? "
- " Hình như là thế? "
Lúc gần đến cổng trường, tên Tuấn Anh nhìn thấy tôi liền bước tới.
- " Phác Hàn Doanh! Bà muốn đi đâu? "
Hây! Tên này bệnh rồi. Làm gì lại chào tôi trước nhỉ? Tuấn Anh vừa chào tôi xong, Hiểu Quyên và Lam Anh đều chẳng hiểu đầu cua tai nheo như thế nào, lại gần nhìn mặt tôi và Tuấn Anh.
- " Là em trai tớ."
- " Giật mình! Là em ruột à? "
- " Ừ! Nó cũng vừa mới chuyển đến Công Cao hôm nay. "
- " À, ra thế! "
- " Phác Tuấn Anh, đến đây chào đi, họ đều là bạn của ta."
Lúc này Tuấn Anh liếc nhìn Lam Anh và Hiểu Quyên một cái, đơn giản gật đầu. Đích thực là một tên điên.
- " Bà đi đâu? "
- " Ta muốn đi với bạn ta. Rồi sao? "
- " Đưa ít tiền đây! "
- " Ngươi có bệnh ko vậy? Tưởng ta là túi tiền của ngươi chắc. Sáng nay ta đã trả tiền xe buýt rồi!"
- " Đừng lãi nhãi nữa, vui vẻ đưa tôi 10 000 ( won) đi!"
- " A! Phiền chết đi được. Cầm đi! Nếu ngươi về nhà mà ko trả, ta giết chết!"
- " Biết rồi! "
Vừa cầm tiền xong là quay người đi luôn. Thảo nào chào hỏi tôi trước. Mục đích cả? Điên thật!
- " Woa ~ ko hổ là em cậu! Nhà cậu chắc toàn trai xinh gái đẹp nhỉ?"
- " Mau đi thôi! "
Từ lúc tới giờ, Cẩm Thánh cứ nhìn tôi mãi ...bây giờ vẫn đang nhìn tôi. Tôi bị nhìn tới nỗi ngượng ngùng, bước nhanh qua mặt hắn.
- " Hàn Doanh! Đi đâu thế? "
Thái Dân nói với tôi.
- " Ko liên quan đến cậu. "
- " Hàn Doanh! Cậu quen bọn Cẩm Thánh à? "
- " Tớ chỉ nhìn thấy họ thôi! "
- " Ôi ~ thật lợi hại, người quen nhiều quá nhỉ? "
- " Ko phải, chỉ là sáng nay gặp mặt một cái rồi thôi, bọn hắn hình như quen em tớ, bọn tớ chỉ có thể miễn cưỡng xem là quen nhau."
- " Thì ra là thế! "
Tôn ko quan tâm tới bọn hắn nữa, bước xuống con dốc. Nhưng tôi có thể cảm nhận được bọn Cẩm Thánh đang theo tôi đi xuống. Ko chỉ bọn hắn, cả Phác Na Lệ và Y Giang Yến đáng ghét cũng đi.
Tôi tức quá! Tức vì Phác Tuấn Anh và Phác Na Lệ cùng Y Giang Yến đi chơi với nhau.
- " Ê! "
Tuấn Anh chộp lấy tay tôi từ phía sau .
- Làm j thế hả ?"
- " Bà vậy là sao đó?"
- " Ta ko vui, rồi sao ?"
- " Tại sao ko vui ?"
- " Ngươi ko cần biết. "
- " Hôm nay, bà đi chơi với bọn tôi đi!"
- " Ko. Ta đi với bạn ta."
- " Bà cứ đi với bọn tôi đi. Bọn tôi hôm nay tính đến nhà anh Vân Quân chơi ...cùng đi nhé? "
- " Đến đó làm j? "
- " Tôi nói theo thì cứ theo đi. Ở đâu mà nhiều lời thế? Các bạn cũng cùng đi nhé! "
- " A! Hàn Doanh đi... thì bọn tôi đi..."
Lam Anh ngơ ngẩn trả lời. Tên Tuấn Anh tự nhiên bà sao vậy?
- " Đi thôi! Hàn Doanh! Đi!"
- " Tại sao? "
- " Nhìn thấy Na Lệ và Giang Yến đi chung tôi thấy ngứa mắt quá. Bà còn hay hơn hai đứa nó nhiều. Nếu bà đi thì tôi đâu đến nổi mất vui."
- " Khà khà! "
- " Ha ha! "
Thật ko hổ là em trai ta. Thì ra Tuấn Anh cũng ko thích Y Giang Yến và Phác Na Lệ!!
- " Tại sao lại cười?"
Tuấn Anh nhìn Hiểu Quyên hỏi. Cô bạn liền đỏ mặt, nói:
- " Ko có j! "
- " Cùng đi nhé! Anh, Hàn Doanh và bạn của Hàn Doanh cũng cùng đi đó! "
- " Làm tốt lắm! "
Thật ko biết từ lúc nào đã đến...Cẩm Thánh đang đứng giữa tôi và Tuấn Anh.
- " Lam Anh, mấy hôm nay có phải cậu lại mâu thuẫn với bọn Giang Yến, Na Lệ ko? "
- " Làm j có ...lúc nào chẳng thế! "
Lam Anh với Cẩm Thánh hình như quen nhau.
- " Cùng lớp với Hàn Doanh à? "
- " Ừ! "
- " Ha ha! "
Khương Cẩm Thánh tự nhiên lại cười với tôi. Đúng là bệnh nặng! Cuối cùng ba đứa chúng tôi cũng đi theo bọn hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro