Oneshort

Trên đường lái xe vội vã trở về nhà, Kim Kiin liên tục có cảm giác bất an. Nói đúng hơn, từ lúc thấy tin nhắn của Son Siwoo gửi đến ở công ty, cậu đã ở trong trạng thái đó rồi.

[Mau về đi.]

[Nhanh lên.]

Phải biết rằng Son Siwoo là một người nói nhiều đến mức đáng nể — điều này không khó để nhận ra trong cuộc sống hằng ngày. Ngay cả khi không nói chuyện trực tiếp, anh vẫn có thể thể hiện rõ đặc điểm này qua tin nhắn, đúng là trời sinh người đã có năng khiếu. Thông thường, nếu Kim Kiin không trả lời, người kia vẫn có thể một mình vui vẻ gửi cả trăm câu; nhưng nếu cậu trả lời, thì câu chuyện sẽ kéo dài như Nghìn lẻ một đêm. Vậy nên, việc hôm nay chỉ có hai tin nhắn ngắn gọn, nằm lẻ loi trong khung chat, quả thực rất bất thường.

"?"

Đèn giao thông buộc cậu phải dừng xe. Nhân lúc đó, Kim Kiin cầm điện thoại lên kiểm tra xem người anh kia — được rồi, giờ là vị hôn phu của cậu — có trả lời thêm gì không. Tin nhắn cuối cùng vẫn dừng lại ở dấu hỏi mà cậu gửi đi. Một nỗi sốt ruột vô cớ dâng lên, chẳng lẽ người lớn như thế còn có thể xảy ra chuyện gì? Son Siwoo chẳng lẽ không tự lo cho bản thân được sao? Hai người mới vừa thích nghi với cuộc sống chung, chẳng lẽ việc để anh ấy dọn đến nhà là một sai lầm?

Cậu cố thuyết phục bản thân bình tĩnh. Dù sao, ngay khi nhận ra có gì đó không ổn, cậu đã lập tức xin nghỉ nửa ngày ở công ty. Bây giờ thì chỉ còn cách nhà khoảng mười phút lái xe mà thôi.

Khóa điện tử kêu bíp bíp, Kim Kiin đẩy cửa bước vào. Trong nhà yên ắng, không thấy bóng người nào. Đồ đạc vẫn y nguyên như lúc cậu rời đi, chỉ là trong không khí thoang thoảng mùi ngọt chua đặc trưng của Omega — mùi pheromone của Son Siwoo.

Cậu khẽ thở phào, pheromone không có dấu hiệu hỗn loạn, ít nhất chứng tỏ người kia vẫn an toàn. Nhưng nếu thật sự không có chuyện gì, tại sao lại bảo cậu mau về? Một suy đoán mơ hồ thoáng qua trong đầu Kim Kiin, nhưng cậu vẫn chưa dám chắc. Đành đi theo hướng nơi pheromone lan ra, từng bước tiến lại gần phòng ngủ.


Miếng dán ức chế đã bị Son Siwoo xé toạc ra ngay khi cậu bước vào phòng ngủ. Mùi cà phê đắng chát nhưng êm dịu từ Alpha ngay lập tức bị pheromone của Omega động dục khơi dậy. Sự bồn chồn của Omega được xoa dịu trong giây lát, nhưng sau đó nó lại khơi dậy ham muốn nhiều hơn, khiến anh rên rỉ và cọ xát vào cậu.

Chiếc áo sơ mi cậu mặc đi làm bị cởi bừa bãi và ném xuống sàn. Kim Kiin để mặc người trước mặt làm bất cứ điều gì anh muốn. Người kia rõ ràng chỉ muốn cởi hết quần áo của cậu. Khi không thể cởi được thắt lưng, anh thậm chí còn cắn vào vai cậu trong sự bực bội.

Họ đã làm tình với nhau nhiều lần trước đây, Son Siwoo luôn biết cách tận hưởng, nhưng thường thì Kim Kiin sẽ là người bị trêu chọc đến mức mất đi sự bình tĩnh thường ngày, mạnh mẽ đè anh xuống và quan hệ với người anh vẫn cứng đầu cho đến khi anh yếu đi và mê sảng, chỉ khi đó cậu mới có thể có được sự mềm mại và ngoan ngoãn của anh.

Nhưng hôm nay, dưới ảnh hưởng của kỳ phát tình, bạn đời của cậu có vẻ nồng nhiệt lạ thường, quằn quại không kiểm soát được khi hai ngón tay thăm dò vào lỗ nhỏ ướt sũng. Anh vòng tay ôm lấy cổ cậu và cầu xin những nụ hôn ướt át.

Nếu đối phương có bất kỳ mong muốn nào, hãy cố gắng hết sức để đáp ứng chúng. Kim Kiin cảm thấy rằng đây là cách duy nhất để cậu có thể thể hiện tình cảm của mình. Có lẽ cậu không giỏi ăn nói, không lãng mạn, nhưng tất cả những gì cậu có thể làm cho người bạn đời của mình là thể hiện điều đó qua hành động.

Vì vậy, lòng bàn tay tương đối khô của cậu chạm vào gáy Son Siwoo, và môi cậu phủ lên khóe miệng anh, nhận lại một cái liếm nhẹ từ đầu lưỡi của đối phương. Mặc dù ý thức của anh có phần mờ nhạt bởi sức nóng của kỳ phát tình, nhưng nó vẫn cho thấy anh muốn mở lớp vỏ đóng chặt của mình ra.

Cậu đột nhiên không thể phân biệt được tại sao mình lại thích cử chỉ này. Có phải vì ham muốn chinh phục của Alpha của cậu đã được thỏa mãn, hay chỉ đơn thuần là vì tình yêu giữa những người yêu nhau?

Son Siwoo, với hai tay vòng qua cổ, cong lưng lại khi những ngón tay của cậu chơi đùa với anh, vô thức ngửa đầu ra sau và ưỡn ngực về phía trước. Thân dưới cương cứng của anh liên tục cọ xát vào bụng dưới, với sự kích thích nhẹ nhàng được khuếch đại vô hạn bởi các giác quan nhạy bén trong cơn động dục. Chỉ cần thế thôi cũng đủ khiến chất lỏng trong suốt bắt đầu chảy ra từ đầu dương vật anh.

Thấy vậy, Alpha dịu dàng dùng tay còn lại che lấy dương vật và chậm rãi vuốt ve.

Omega thở hổn hển trong cơn khoái cảm mãnh liệt, vô cùng bất mãn. Cơ thể anh, vốn đã sẵn sàng cho cuộc yêu, gần như chẳng cần chuẩn bị thêm chút nào. Những khớp ngón tay cậu lần theo những điểm nhạy cảm trên thành ruột chỉ càng làm tăng thêm sự trống rỗng, khao khát được thâm nhập và lấp đầy.

Nhưng sự dịu dàng, im lặng thường ngày của Alpha giờ đây lại giống như một sự ác ý, màn dạo đầu nhẹ nhàng suýt khiến anh bật khóc. Nên Son Siwoo cúi xuống thì thầm vào tai cậu: "Nhanh hơn, nhanh hơn nữa đi mà, chẳng phải Kiin là người hiểu anh nhất sao?"

Không khí nồng nặc mùi cà phê đen đắng ngắt, nhưng nó chẳng giúp anh phấn chấn hơn. Thay vào đó, nó giống như một liều thuốc kích dục hơn. Anh cảm thấy mình như một hạt cà phê bị nghiền nát liên tục bởi khoái cảm tích tụ, cơ thể nóng bừng, chỉ có thể đáp trả bằng cách dùng lỗ nhỏ tràn đầy của mình để dụ dỗ sự cương cứng của đối phương.

Pheromone hương rượu mận thấm đẫm sức quyến rũ mê hoặc của Omega. Uống một ngụm nhỏ thì thanh lịch, nhưng quá nhiều có thể dẫn đến say xỉn.

Vừa hôn vừa thúc vào lối đi nóng ẩm, Kim Kiin tự hỏi: "Đây có thực sự là người mình quen không? "Là vì cái miệng bên trên chặn lại nên cái miệng bên dưới mới mút chặt như vậy sao?"

Son Siwoo cúi đầu thở dài thỏa mãn, hơi thở nóng hổi phả vào cổ cậu. Tứ chi anh bám chặt vào người như đuôi rắn bắt mồi, nhưng thứ chúng kẹp lấy lại là trái tim cậu.

Nhiệt độ cơ thể cao hơn bình thường khiến Omega cảm thấy mình như một lò sưởi khổng lồ, tóc mái anh bết mồ hôi, để lộ một lớp mồ hôi mỏng trên trán.

Cậu thúc mạnh vào, khiến người trong vòng tay rên rỉ và rùng mình, rõ ràng không phải vì đau mà là vì khoái cảm, thành trong đang háo hức bám vào bộ phận sinh dục của cậu.

Một vũng chất lỏng trắng đục xuất hiện ở bụng dưới của anh. Cậu nghe thấy giọng nói của chính mình, hơi khàn khàn, hỏi: "Siwoo, anh xuất tinh à? Anh xuất tinh chỉ bằng cách thâm nhập thôi sao?"

"Con mẹ nó—" Cảm giác xấu hổ muộn màng khiến Son Siwoo muốn bảo đối phương im lặng và đừng nói nữa, nhưng hai chữ cuối cùng nhanh chóng bị ngắt quãng bởi tiếng rên rỉ rời rạc.

Trong cơn động tình, thời gian tỉnh táo lại gần như không tồn tại, Omega dễ dàng rơi vào một làn sóng dục vọng mới. Nhịp điệu thúc đẩy dồn dập khiến anh cảm thấy cơ thể mình sắp vượt khỏi tầm kiểm soát.

Đầu dương vật to lớn không ngừng cọ xát vào những nếp gấp mềm mại, thăm dò ngày càng sâu, gần như chạm vào khe hở ẩn giấu. Bản năng khiến anh siết chặt hai chân hơn, như thể muốn bộ phận sinh dục của đối phương mãi mãi nằm trong anh.

Thật sự rất đáng sợ. Sao mình lại có thể nghĩ ra ý tưởng kinh khủng như vậy? Nhưng mình thực sự muốn nhiều hơn nữa. Khả năng ngôn ngữ của Son Siwoo lúc này rất kém, điều này không cho phép anh nói những lời vô nghĩa như thường lệ, nhưng anh không thể ngăn cản những tưởng tượng hoang dại trong đầu và những phản ứng chân thực của cơ thể mình.

"Anh à, anh thật sự muốn chết trên người em sao?" Anh nghe thấy tiếng thở dốc của Kim Kiin, động tác của em ấy khựng lại, lẩm bẩm một mình.

Anh bị lật ngược lại, và lỗ nhỏ do ma sát mạnh, lại phun ra một dòng dịch khác, như thể ai đó đã tinh nghịch chọc vào lòng đỏ còn chảy nước.

Được điều chỉnh vào tư thế quỳ, phần thân dưới mạnh mẽ đâm sâu vào ổ ấm áp, lối vào phía sau thậm chí còn sâu hơn. Alpha ép chặt vào cửa sinh dục, cọ xát mạnh mẽ khiến Omega chìm vào cơn khoái cảm đến nỗi nước mắt, mồ hôi và nước bọt của anh hòa lẫn vào nhau, làm ướt đẫm ga trải giường.

Kim Kiin che lưng anh, ngực cậu gần như áp vào bả vai, môi cậu nấn ná trên tuyến thể ở gáy, nơi đang nóng bừng vì sự ghé thăm của người bạn đời.

Trong lúc bị thao túng và choáng váng, Son Siwoo cảm thấy một bàn tay đang luồn xuống bụng dưới, chạm vào vùng hơi nhô lên. Anh nóng bừng, nhưng lòng bàn tay của đối phương chạm vào bụng anh còn nóng hơn. "Nếu... anh mang thai, liệu ở đây có như thế này không?"

Hương hoa ẩn chứa trong tách cà phê đen lan tỏa, và anh thậm chí còn cảm nhận được một chút bất an trong sự ve vãn của Alpha, nhắc nhở anh về "mục đích" ban đầu của mình, nên anh đưa tay ra sau, đan những ngón tay vào ngón tay của đối phương, cố gắng quay đầu lại.

"Vậy thì Kiin à... ừm... chồng ơi... em phải cố gắng hơn nữa... để anh có thai... a!" Anh cố gắng thốt ra những lời này, và Kim Kiin dừng lại, ôm anh chặt hơn. Bộ phận sinh dục của cậu ép vào cửa tử cung của Omega, nơi đã được nới lỏng vì kỳ phát tình. Bên trong, lần đầu tiên được mở ra, căng cứng và nhạy cảm đến mức khó chịu. Son Siwoo chỉ có thể lặng lẽ rơi nước mắt và đạt cực khoái trong khoái cảm mà anh chưa từng trải qua trước đây.

Dương vật Alpha cương cứng và xuất tinh bên trong, răng nanh đâm xuyên qua tuyến thể. Vị chát của rượu mận hòa quyện với hương thơm đắng của cà phê, tạo nên sự cân bằng tinh tế, biến thành một căn phòng tràn ngập hương thơm chua chát và êm dịu, giống như tình yêu tưởng chừng không ăn nhập nhưng lại hoàn toàn hòa hợp của họ.

Một dấu ấn vĩnh viễn được hình thành vào lúc này. Kim Kiin hiếm khi có những cảm xúc mãnh liệt như vậy với ai đó, nhưng giờ cậu lại muốn chiếm hữu anh hoàn toàn.

Son Siwoo tuy bướng bỉnh, nhưng có lẽ là người chân thật nhất đối với cậu, chân thật hơn bất kỳ ai cậu từng gặp - chân thật về hạnh phúc, về ham muốn, về nhu cầu, và về tình cảm.

Cậu thật sự rất may mắn khi gặp được một người mình yêu mà cậu không cần phải cố gắng suy đoán người ấy.

Nằm bất động trên giường, Son Siwoo dần hồi phục sau cơn cực khoái, nhận ra mình có lẽ đã nói điều gì đó rất kinh khủng. Mặt anh đỏ bừng, cố đẩy người vẫn đang đè lên mình ra, nhưng anh quá yếu để tập trung bất kỳ sức mạnh nào.

Kim Kiin không nói gì, chỉ đơn giản lật anh lại và hôn anh. Omega nhanh chóng từ bỏ việc chống cự, tự nhiên bắt đầu tận hưởng việc trao đổi nước bọt, trong khi tự hỏi tại sao Alpha thường ít nói của mình lại đột nhiên chủ động như vậy, khi anh thường phải làm phiền cậu rất lâu trước khi có thể cố gắng lợi dụng cậu.

Tuyến thể sau gáy được vuốt ve nhẹ nhàng, đôi môi được hôn cho đến khi chúng sưng lên, và phần thân dưới vẫn bao chọn lấy đối phương, thậm chí có thể mơ hồ cảm thấy dòng chất lỏng đặc quánh chảy ra trong khoang sinh dục. Sự động dục vừa lắng xuống gần như lại dâng trào trở lại.

Đúng lúc ấy, Kim Kiin lại bất ngờ đứng dậy, ôm chặt lấy anh một cái rồi rời đi, để lại Son Siwoo với hai gò má đỏ bừng, ngồi ngẩn người trên giường. Hình như đối phương có nói gì đó trước khi ra khỏi phòng, nhưng Son Siwoo chẳng nghe lọt câu nào — cảm giác trống rỗng khiến anh chỉ biết kẹp chặt hai chân, nằm đổ xuống trên tấm ga giường nhăn nhúm, mắt nhìn vô định.

Trong không khí, pheromone đang truyền đi thông tin rằng Alpha của anh hiện rất vui vẻ, nhưng Son Siwoo chỉ cảm thấy bực bội, không hiểu rốt cuộc có chuyện gì quan trọng đến mức khiến đối phương có thể bỏ lại một Omega như mình mà đi.

May mà người kia chẳng đi lâu. Kim Kiin nhanh chóng quay lại, trên tay cầm theo một ly nước cho anh, cùng vài viên kẹo dẻo yêu thích mà cậu đã giấu trong phòng làm việc.

Sau khi được đút nước và cho ăn kẹo, Son Siwoo cuộn mình trong chiếc chăn bông mới thay, ánh mắt dõi theo Alpha đang nhặt quần áo vương vãi khắp sàn, bỗng cảm thấy cần phải tính sổ một chút.

"Ya, Kim Kiin! Em đi đâu mà học mấy thói hư đó hả? Với lại, sao không gọi anh là anh nữa, định tạo phản à?"

Giọng anh yếu ớt, nghe chẳng có chút sức răn đe nào. Người bị gọi tên thì ngoan ngoãn bước đến bên giường ngồi xuống, nhưng lại chẳng định trả lời, chỉ lấy ra một chiếc khăn sạch, muốn giúp Omeg của mình lau khuôn mặt và mái tóc đang đẫm mồ hôi.

Son Siwoo tỏ ra không mấy hài lòng, anh trở mình một cái rồi thẳng người ngồi lên, cưỡi lên người Alpha, đôi mắt nhìn thẳng vào cậu không chớp.

"Rõ ràng kỳ phát tình của anh còn một tuần nữa mà... em còn ghi chú trong điện thoại nữa."

Kim Kiin một tay đặt lên eo Son Siwoo, tay kia nhẹ nhàng vuốt dọc sống lưng anh, khiến người đang ngồi trên người mình dần mềm ra, gục xuống dựa vào ngực cậu. Ánh mắt Kim Kiin liếc về phía tủ quần áo đang mở toang, quần áo bên trong bị lục tung lên chẳng ra hình dáng gì.

"Anh vì đứa nhỏ mà... cố gắng quyến rũ em ghê đó."

"Anh làm thế chỉ là để giúp em sắp xếp quần áo thôi!"


END.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro