Chương 5: "Khi Mặt Nạ Bắt Đầu Nứt"

Một ngày mới bắt đầu, nhưng không khí trong trường lại u ám hơn bao giờ hết.

Ngay từ sáng, khắp các group chat sinh viên đã truyền tay nhau một tấm ảnh chụp màn hình tin nhắn được cho là của Han Ami.
Một đoạn hội thoại với người lạ, trong đó có dòng:

"Chỉ cần cậu làm lộ đề cương năm nay, tôi sẽ chuyển 5 triệu vào tài khoản."

Cô nhìn thấy tin nhắn đó trong khi đang xếp hàng tại căn-tin. Và ngay lập tức... một bạn nữ phía trước quay lại, ánh mắt lạnh lùng:

"Tưởng là người chăm học, ai ngờ đi đường tắt ha?"
"Không lẽ nhờ cái mặt dễ thương mà được Hội trưởng bao che suốt vậy?"
"Chắc nhờ quen với người giàu nên nghĩ mình cũng có quyền mua cả danh dự?"

Mỗi câu nói là một nhát dao cắm vào giữa ngực.
Cô không biết chuyện gì đang xảy ra. Cô không làm gì cả... thật sự không!

Buổi chiều, cô bị mời lên phòng Kỷ luật.

Trên bàn là một bản in cuộc trò chuyện. Không ai biết lấy từ đâu. Nhưng số điện thoại, tài khoản ngân hàng... đều khớp với thông tin của cô.

"Tôi không làm! Tôi bị gài bẫy!" – cô gắt lên, lần đầu mất kiểm soát.

"Vậy cô giải thích thế nào về đoạn chat?"
"Ai cũng có thể ghép ảnh, làm giả thông tin!"

Nhưng người ta chỉ nhìn cô bằng ánh mắt ngờ vực.

Cánh cửa phòng bật mở.
Namjoon bước vào, ném một bản báo cáo lên bàn.

"Tôi yêu cầu tạm ngưng điều tra và đưa vụ việc này lên Hội đồng sinh viên cấp trên."
"Kim Namjoon, đây là việc nội bộ khoa, cậu không có quyền—"
"Tôi là Hội trưởng. Và tôi có đủ quyền nếu danh dự của một sinh viên bị đe dọa."

Anh đứng cạnh cô, ánh mắt kiên định.
Cô quay sang nhìn anh, nhưng không nói được lời nào.

Tối hôm đó, cô không về ký túc xá.
Cô đến quán cà phê cũ – nơi hai người từng ngồi làm bài cùng nhau suốt học kỳ trước. Gọi một tách đen không đường, cô ngồi nhìn ánh đèn, lòng trống rỗng.

Một tin nhắn đến từ một số lạ:

"Cô nghĩ chỉ cần có Kim Namjoon đứng sau là sẽ thoát được sao?
Lần này... cả thế giới sẽ biết cô là ai."

Cô bật dậy. Gió đêm lạnh lẽo, nhưng lòng cô còn lạnh hơn.

"Đến mức này rồi... mà vẫn chưa đủ sao?"

Sáng hôm sau, một tờ đơn ẩn danh được gửi lên Ban giám hiệu – tố cáo rằng Han Ami thực chất không phải sinh viên có hoàn cảnh khó khăn, mà là tiểu thư của một tập đoàn lớn giấu thân phận để đạt học bổng.

Tin đó rò rỉ. Tất cả sinh viên trong trường đều bàn tán.

Tại phòng hội sinh viên, Namjoon ném tập giấy xuống bàn:

"Tớ biết kiểu giả mạo file, giả số, tung tin rác... chỉ có một người làm được."

Cô ngồi lặng người. Anh nhìn cô, giọng trầm hơn thường lệ:

"Tớ có thể bảo vệ cậu khỏi mọi thứ. Nhưng nếu cậu cứ im lặng...
tớ không thể bảo vệ cậu khỏi chính sự chịu đựng của cậu đâu."

Cô ngước mắt lên, lần đầu tiên... không kiên cường nữa.

"Tớ không thể để ai biết tớ là ai. Nếu họ biết, tất cả những gì tớ cố gắng... sẽ bị xem là đặc quyền."
"Tớ không quan tâm họ nghĩ gì.
Tớ chỉ quan tâm cậu có đứng vững được hay không."

Cùng lúc đó, Yuri đang đứng bên cửa sổ thư viện, lặng lẽ mỉm cười.
Trong tay là một bức ảnh cũ – bức ảnh được chụp từ 6 năm trước tại một buổi dạ tiệc kín của giới tài phiệt. Và trong bức ảnh ấy...

Cô bé mặc đầm trắng, ngồi giữa hai người đàn ông lớn tuổi quyền lực, không ai khác... chính là Han Ami.

"Cuối cùng... bí mật cũng sắp lộ rồi."

⸻⸻⸻⸻⸻⸻⸻⸻
Chương tiếp theo Chương 6: "Những Bí Mật Được Che Giấu" cùng đón chờ nhé

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro