Tơ hồng.
Có bao giờ bạn cố gắng tìm kiếm sợi tơ duyên phận trên ngón tay út của mình?
Liệu bạn có từng thử đi theo sợi tơ hồng để đến với nửa kia của cuộc đời mình?
Aomine đã từng.
Hắn khao khát tình yêu và hắn mong muốn được yêu.
Aomine đã chứng kiến những người bạn của mình tìm được nửa kia, có người rất may mắn khi vô tình gặp nhau và họ biết được nhau, có người thì lại được chính người bạn đời của mình tìm tới, họ nhận ra nhau qua cảm giác và chấp nhận nhau qua cảm xúc.
Dù hắn biết, vẫn có người không có sợi tơ duyên phận của mình, điển hình là Tetsu, nhưng anh vẫn tìm được một tình yêu nồng nhiệt với bạn thời thơ ấu của Aomine. Họ hạnh phúc dù Satsuki có sợi tơ hồng của riêng mình nhưng bằng cách nào đó, cô yêu Tetsu hơn bất cứ điều gì.
Aomine cảm thấy ghen tị.
Hắn đã từng đi theo sợi tơ đỏ, nhưng những gì chào đón hắn là biển xanh vô tận.
Liệu người bạn đời của hắn đã chết?
Hay họ đã cắt đi sợi tơ hồng của họ và hắn? Có nhiều tin đồn ngu ngốc rằng "Bạn có thể thoát khỏi người bạn đời của mình bằng cách cắt bỏ đi sợi dây tơ hồng. "
Aomine biết đó chỉ là tin đồn, hắn không tin vào nó, nhưng đôi lúc hắn đã muốn cắt nó đi để đi tìm một tình yêu cho bản thân mình thay vì chờ đợi người bạn đời xuất hiện.
Hắn không biết liệu nửa kia của đời hắn có yêu hắn ngay khi họ tìm thấy nhau hay không. Liệu cả hai có thể hạnh phúc? Hay đến khi tìm được họ lại không có cảm giác gì. Liệu họ có ghét hắn? Liệu họ đã có tìm thấy một nửa kia giống Satsuki?
Càng nghĩ hắn càng cảm thấy thật vô vọng.
.
.
Cho đến một ngày, hắn ta nhìn lên bầu trời cao, hắn đã mỉm cười, hắn cảm thấy ấm áp nơi gò má và cảm xúc nhẹ tênh trong lòng hắn, hắn cảm thấy thanh thản đồng thời là sự hồi hộp, sợi chỉ đỏ lấp lóa trên nền trời xanh thẳm. Hắn biết đây là đặc quyền của hắn, khi chỉ có hắn là nhìn thấy sợi chỉ của riêng mình...
Tôi đang đợi bạn.
.
.
Nhiều năm sau đó.
Satsuki nói với hắn về ánh sáng mới của Tetsu.
Hắn tò mò người đã đánh bại được Kise và Midorima, hắn đã đi theo cô đến Seirin.
Này, liệu hắn đang may mắn?
Hắn đã tách khỏi Satsuki.
Đi theo sợi chỉ đỏ một lần nữa, tim hắn đập nhanh hơn và hắn cảm thấy bản thân mình vội vã, nhưng hắn vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, hắn dừng chân tại sân bóng rổ đường phố, đôi mắt hắn mở to và khuôn miệng hắn cũng mở rộng không kém.
Hắn thật sự may mắn?
Hắn mỉm cười, nhặt trái bóng lăn lốc về phía hắn sau cú dunk đẹp đẽ của người kia, mái tóc đỏ sẫm tôn vinh vẻ đẹp của anh ấy.
Hắn thật sự may mắn!
- Kagami Taiga, đúng chứ?
Cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro