Chap 13: Bà xã! Anh xin lỗi mà
Sau khi dứt lời, Jimin bế Bánh Bao về phòng. Trước khi về phòng Bánh Bao không quên ném nụ cười khinh bỉ về phía Sorin. Ả ta lấy làm tức giận, nghiến chặt răng rồi bỏ đi.
Mọi người một phen lạnh gáy, kì này Đại thiếu gia bị cho ra ngoài ngủ rồi. Sao cảm thấy tội thế này!
- "Chuyện gì?"_ Từ cửa một bộ dáng lạnh nhạt nghiêm nghị bước vào. Khó hiểu rằng không biết có chuyện gì xảy ra mà mọi người nhìn hắn có vẻ.. Khác thường!
- "Đại.. Đại thiếu gia.. Phu nhân.."_ Quản gia không biết phải nói thế nào cho ra lẽ, mỗi câu ấp úng ngập ngừng của ông mọi người đều biểu hiện nhiều sắc thái, từ hồi hộp đến lo sợ rồi nhăn nhó đến hoảng hốt.
- "Nói"
- "Anh dâu cho anh ra sopha ngủ rồi!!"_ Taehyung mỉm cười gian tà nói. Jungkook hắn cau mày lại, sau đó một mạch bỏ lên phòng.
•
Jimin ôm Bánh Bao vào lòng, ánh mắt dịu dàng nhìn bé. Bé vui vẻ đứng lên đùi cậu, vịnh lấy vai cậu. Tay ấm áp xoa đầu bé con.
- "Mama.. Người cho baba ngủ ở sopha thiệt hả?"_ Bánh Bao nói trông vô cùng đáng yêu, hai đôi má phúng phính chợt rung lên.
- "Con cũng muốn ngủ ở ngoài ?"_ Jimin khựng lại, nụ cười lúc nãy trở nên vô cùng gian tà, trong mắt bé mẹ trở thành trạng thái tạc mao nam Vương. Thật đáng sợ
- "Bánh Bao không muốn a~"_ Bé chu chu mỏ, mắt híp lại.
- "Bảo bối.. Nghe anh giải thích, mau mở cửa cho anh!"_ Jungkook bên ngoài gõ cửa, âm điệu vô cùng khẩn trương. Có thể nhận thấy cái bộ dạng sói lang đột trở nên ôn nhu phi thường. Mọi người ở dưới nhà chỉ có thể ôm bụng cười lớn. Chứng kiến cái cảnh này thật sự là ngàn đời có một.
- ".."_ Đáp lại hắn là sự im lặng tột độ .
Sau đó hắn kêu trăm phương ngàn kế cậu vẫn không chịu trả lời hay mở cửa. Chẳng lẽ.. Jungkook lão đại kiêm chủ tịch siêu cấp cao lãnh như hắn lại phải ngủ ở sopha?! Không.. Không thể nào!! Nội tâm của hắn đang gào thét một cách điên cuồng. Đành phải vác cái xác này về phòng làm việc ngủ tạm thôi.
Trời đã tối hẳn, trên chiếc giường to lớn kia có bóng dáng một lớn một nhỏ đang ngủ. Nhưng có vẻ cái bóng dáng bé nhỏ kia vẫn chưa hẳn là ngủ say. Bánh Bao chồm dậy, vươn tay quơ quơ trước mặt cậu.
- "Mama không tỉnh dậy nữa ha.."_ Giọng nói bé nhỏ vang lên, kèm theo là một loạt hành động phi thường đáng yêu. Một cách nhẹ nhàng nhất bước xuống giường, rón ra rón rén mở cửa phòng rồi bước ra ngoài mà cậu không hề hay biết.
Bánh Bao rất thông minh, chắc chắn biết ba mình ở trong phòng làm việc. Nhanh chân chạy đến căn phòng đó, bé dường như cảm nhận được căn phòng đó u ám cỡ nào. Sao bé cảm thấy thương cho baba thế này.
Nhưng mà bé biết sao được. Bé cũng rất sợ mẹ như ba thôi, ai bảo ba thê nô quá giờ mới sợ như thế. Chẳng trách sinh ra bé cũng sợ mẹ như vậy!
- "Baba "_ Bánh Bao mở cửa chạy vào , thấy Jungkook vẫn đang chăm chú xem tài liệu. Vội ôm chầm lấy hắn.
- "Con lén mama ra đây.. Người mau nhanh vào phòng nếu không mama sẽ thức dậy đó"_ Bánh Bao dặn dò.
- "Hảo.. 1 triệu won"_ Jungkook hắn biết bé con của hắn chắc chắn không dễ gì mà ngoan ngoãn làm gì mà không có trả công. Sau khi nghe xong, mắt bé sáng rỡ vui vẻ về phòng Sope ngủ.. Ké.
Bánh Bao vô cùng xin lỗi vì đã bán đứng mama nga~
•
Sự yên tĩnh của bóng tối mập mờ trong căn phòng, sẽ nghe thấy tiếng khoá trái cửa . Bóng dáng lãnh khốc lật bóng dáng mèo nhỏ đơn thuần ngửa ra, phủ người mình lên. Tay kia lần mò trong áo sờ loạn, tay kia khẽ nâng đầu. Một cách ôn nhu hôn lên cánh môi phiếm hồng đó, từ từ rồi mãnh liệt.
Trong cơn mơ màng cậu nhận thấy ai đó đang hôn mình. Một lát liền khó thở, ánh mắt ngập nước một cách lờ mờ mở ra. Thân thể bé nhỏ dần cự quậy trong lòng hắn.
- ''Ưm.."_ Rên nhẹ một tiếng, dây thần kinh của hắn bắt đầu nổi loạn. Nụ hôn dần mãnh liệt hơn, hạ thân nóng hổi. Đưa mắt sang bên trái không thấy Bánh Bao đâu, biết rằng tiểu băng sơn đó đã bán đứng mình. Thật tức chết mà.. Con với chả cái!!
- "Bà xã.."_ Jungkook hắn dụ ngọt.
- "Anh mau buông.. Đi mà làm với.. Cô ta"_ Jimin trừng lớn mắt, má phồng lên uỷ khuất.
- "Ả ta và anh không có quan hệ"
- "Về sau mà còn xảy ra chuyện này nữa.. Em sẽ dọn đi luôn"
Sau đó là.. Gạo nấu thành cơm a~
•
Trong giờ ăn sáng, Bánh Bao phải tiếp nhận cái ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống bé. Bánh Bao chỉ muốn giúp thôi mà, sau dó liền nhớ ra một chuyên.
- "Có phải hôm qua baba ăn hiếp mama?"_ Bánh Bao ăn bánh bao nhồm nhoàm nói, câu nói này khiến cậu đang ăn thì bị sặc. Sau đó mọi ánh mắt đều dồn về phía Jungkook hắn.
- "Sao con lại nói vậy?"_ Hắn đưa mắt hỏi con trai mình.
- "Con nghe có tiếng mama kêu đau.. Nhưng giọng thì có chút lạ"
Khuôn mặt của cậu xuất hiện vài đường hắc tuyến, còn mọi người thì đều hiểu và đều cười ngầm.
Jungkook hắn chắc chắn sẽ cho người xây tường dày thêm một chút..
---21-5-2018---
_____END CHAP 13_____
Xin lỗi mọi người, mấy ngày nay mình bận nên không ra chap mới được. Nhưng dù sao cũng cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã ủng hộ cho fic của mình. Thank you so much ^^
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro