7. (H+++) Vỏ bọc - bdsm
⚠️ CẢNH BÁO NỘI DUNG
Chương này chứa các yếu tố nhạy cảm (R18+), bao gồm mô tả chi tiết hành vi tình dục. Độc giả cần cân nhắc trước khi đọc. Không phù hợp với người dưới 18 tuổi.
______________________________
Park Jimin, trưởng phòng thiết kế hào hoa phong nhã, tự nhận mình là hoa đã có chủ (chủ yếu là chủ nợ con tim của đám chị em phụ nữ trong công ty), đang cực kỳ ngứa mắt với cái cậu Jeon Jungkook phòng IT đối diện. Ừ thì cũng đẹp trai tiềm ẩn đó, nhưng cái style ăn mặc và cặp kính dày như đít chai kia thật sự là một tội ác với nhan sắc luôn á! Nhìn Jungkook là Jimin lại auto mặc định: Thanh niên nghiêm túc, mọt sách, tay mơ, nói chuyện với gái chắc lắp ba lắp bắp.
"Haizzz, phí của giời" Jimin hay tặc lưỡi mỗi khi thấy Jungkook cắm mặt vào màn hình máy tính, ngón tay lướt trên bàn phím nhanh như gió nhưng mặt đơ như cây cơ.
"Giá mà chịu khó tút tát lại tí, bỏ cặp kính dày cộp kia đi, chắc cũng khối em xin chết"
Nhưng nói gì thì nói, Jimin cũng phải thừa nhận cậu nhóc IT này có cái giọng hay bá cháy. Mỗi lần tổng đài nội bộ reo, nghe cái giọng trầm ấm "Alo, IT xin nghe" là Jimin lại thấy tai mình nó cứ ong ong lên một cách kỳ lạ. Có lần đi ngang qua, thấy Jungkook bỏ kính dụi mắt, để lộ đôi mắt to tròn đen láy, Jimin đã phải hú hồn mất mấy giây.
"Má ơi, giấu hàng kỹ quá vậy ba!"
Ấy thế rồi ngày định mệnh cũng đến. Tiệc tổng kết cuối năm của công ty SECH tổ chức tại một nhà hàng sang trọng bậc nhất thành phố. Jimin, với tửu lượng tỉ lệ nghịch với độ đẹp trai, chỉ sau vài vòng cụng ly đã ngà ngà say. Mặt anh đỏ bừng, mắt long lanh nước, đi đứng thì xiêu vẹo như cây lau nhà bị gió thổi.
Trong lúc cả công ty đang quẩy tưng bừng, Jimin lại phát hiện ra mục tiêu của mình, đó là Jeon Jungkook đang ngồi thu lu một góc, ôm khư khư ly nước cam như sợ ai cướp mất. Jimin cười hề hề, chân nam đá chân chiêu tiến tới.
"Ối giời ơi, Jeon Jungkook...Sao lại ngồi một xó như tự kỷ thế này? Ra đây dzui với anh đi~" Jimin bá vai Jungkook, giọng lè nhè. Hơi men từ người Jimin phả thẳng vào mặt Jungkook khiến cậu hơi nhíu mày.
"Em không quen chỗ đông người, anh Jimin" Jungkook đáp nhỏ, cố giữ khoảng cách nhưng bị Jimin níu chặt.
"Đông người mới vui chứ! Uống miếng bia đi, ngon lắmmm" Jimin dí thẳng lon bia đang uống dở vào miệng Jungkook.
Jungkook lịch sự đẩy ra. "Em cảm ơn, em uống nước cam được rồi ạ"
"Chán thế!" Jimin bĩu môi, trông điệu bộ say xỉn lại có chút đáng yêu lạ lùng. "Thanh niên gì mà như ông già! Chả bù cho anh mày, tửu lượng vô biên, mấy lon bia chả nhằm nhò gì kkkk" Anh vỗ ngực tự hào, *Bụp bụp* "KHỤ KHỤ!..." nhưng lực hơi mạnh làm chính mình ho sặc sụa.
Jungkook theo phản xạ vỗ lưng cho Jimin. Cái chạm nhẹ vô tình làm Jimin rùng mình. Anh ngẩng lên, đôi mắt mơ màng nhìn thẳng vào Jungkook qua cặp kính dày.
"Này..." Jimin ghé sát vào tai Jungkook, thì thầm với hơi thở nồng mùi bia.
"Nhìn chú em ngố tàu thế này... chắc chưa biết mùi đời là gì hả?" Thấy Jungkook im lặng, Jimin càng được nước lấn tới, giọng điệu đầy trêu chọc.
"Hay... hay là để anh đây khai sáng cho một khóa cấp tốc nhá? Đảm bảo... đảm bảo thăng lên 9 tầng mây luôn" Jimin cười khì khì, còn nghịch ngợm đưa ngón tay chọc chọc vào má Jungkook.
Jungkook vẫn im lặng, nhưng bàn tay đang đặt trên lưng Jimin khẽ siết lại.
"Mà công nhận nha" Anh lảm nhảm tiếp, giờ còn dựa hẳn vào vai Jungkook.
"Bỏ kính ra chắc chú em đẹp trai lắm đó! Sao cứ phải giấu kỹ thế? Hay sợ anh nhìn rồi yêu mất hả?" Anh đưa tay lên, định gỡ cặp kính của Jungkook ra.
"Bỏ raaa anh xem nàooo...Cho anh chiêm ngưỡng dung nhan tí điiiii~"
"Đừng" . Giọng Jungkook trầm xuống, bàn tay giữ chặt lấy cổ tay Jimin trước khi nó kịp chạm vào gọng kính. Lực mạnh bất ngờ khiến Jimin hơi tỉnh rượu, kêu "Ối" một tiếng.
"Ui cha, làm gì giữ ghê thế?".
"Sợ anh ăn thịt à? Yên tâm, anh là thầy giáo hiền lành lắm, chỉ dạy vài đường cơ bản thôi, đảm bảo phê!" Jimin nháy mắt, rồi như để chứng minh, anh chu môi định hôn chụt chụt lên má Jungkook.
Khoảnh khắc đó, dường như có cái gì đó đứt phựt trong người Jungkook. Cậu nhìn thẳng vào Jimin, đôi mắt sau cặp kính tối sầm lại, một cảm xúc mãnh liệt mà Jimin chưa từng thấy hiện lên rõ rệt.
"Anh chắc chứ, anh Jimin?" .
Jimin nuốt nước bọt. Ủa? Gì đây? Sao tự dưng thấy lạnh sống lưng? Cái ánh mắt này... không giống thằng bé IT mọt sách thường ngày chút nào luôn?
Chưa kịp để Jimin load não, Jungkook đã kéo mạnh anh đứng dậy.
"Đi về!"
"Hả? Về đâu?" Jimin bị kéo đi bất ngờ, lảo đảo theo chân Jungkook.
"Về nhà em" Jungkook đáp gọn lỏn, không thèm nhìn Jimin.
"Này... này! Buông ra coi! Em làm cái gì thế?" Jimin vùng vằng.
"Á à...Thằng ~nhóc~ này~ gan~ nhỉ!"
Jungkook không trả lời, chỉ lạnh lùng tống Jimin vào một chiếc taxi vừa dừng lại, đọc địa chỉ nhà mình cho tài xế một cách rành rọt rồi cũng chui vào xe, đóng sập cửa.
Trong không gian chật hẹp của chiếc taxi, mùi bia của Jimin hòa lẫn với mùi nước hoa nam tính thoang thoảng trên người Jungkook tạo thành một hỗn hợp kích thích kỳ lạ. Jimin bắt đầu thấy hơi hoang mang xen lẫn một chút... phấn khích khó hiểu.
"Này Jungkook" Jimin lí nhí, cố tỏ ra cứng rắn. "Em định làm gì anh? Anh nói trước nha, anh lớn hơn em đó, còn là sếp của em đó~"
Jungkook quay sang nhìn Jimin, đôi mắt ấy ở trong bóng tối của xe lóe lên tia nhìn lạ.
"Em biết. Nhưng người mời gọi, người muốn dạy em là anh mà, không phải sao?"
Jimin cứng họng. Đúng là anh có nói thế thật, nhưng là lúc say mà! Ai ngờ thằng bé này nó lại coi là thật chứ.
Về đến căn hộ của Jungkook, cửa vừa đóng lại, Jimin còn chưa kịp bật công tắc đèn đã bị Jungkook đẩy mạnh lên giường.
"Rầm!"
Cú va chạm khiến Jimin choáng váng. Cặp kính của Jungkook rơi xuống sàn kêu "cạch", lăn vào một góc tối.
"Em... em làm gì vậy?" Jimin lắp bắp, tim đập thình thịch. Bóng tối bao trùm khiến các giác quan khác trở nên nhạy bén hơn.
Anh cảm nhận rõ hơi thở gấp gáp của Jungkook phả trên mặt mình.
"Anh... anh nói muốn dạy em cơ mà? Sao giờ nhìn có vẻ lại sợ nhỉ?"
"Anh... anh say nên nói bậy thôi mà. E-em đừng có để bụng, đừng có t-tới gần đây" Jimin cố gắng giải thích, nhưng giọng nói run rẩy tố cáo sự sợ hãi của anh.
"Phut....hhahaha. Nói bậy? À...anh tỉnh hơn một chút rồi à" Jungkook cười khẽ, một tiếng cười trầm thấp ngay bên tai Jimin.
"Em không nghĩ đó là nói bậy đâu, anh Jimin. Anh nhìn em như thế nào mỗi ngày, anh nghĩ em không biết sao? Anh tò mò về em, đúng không? Muốn biết thằng mọt sách này dưới lớp vỏ bọc hiền lành là cái gì, đúng không?"
"Ai... ai thèm tò mò chứ" Mặt Jimin lúc này nóng bừng. Anh cố đẩy Jungkook ra nhưng sức lực của cậu quá lớn.
"Miệng lưỡi anh lúc nào cũng không thật lòng nhỉ? Vậy để em xem, cơ thể anh có thành thật hơn không".
Jimin ngồi trên mép giường, hai tay nắm chặt ga giường, mắt anh lấp lánh lo lắng xen lẫn tò mò. Anh nhìn Jungkook, gã fuckboy đội lốt mọt sách, với cặp kính gọng tròn giả tạo và nụ cười đểu cáng khiến tim anh đập loạn.
Jungkook quỳ trước một chiếc túi xách đen, tay lục lọi, tiếng sột soạt vang lên như tiếng lá khô bị giẫm nát. Cậu lôi ra ba hộp kim loại nhỏ, sáng bóng dưới ánh đèn, mỗi hộp phát ra tiếng lách cách khi cậu đặt chúng lên bàn.
"Cái... cái quái gì vậy, Jungkook?" Jimin hỏi, giọng run run, mắt dán vào hộp lớn nhất, nơi phát ra tiếng kim loại va chạm.
Jungkook ngẩng lên, ánh mắt sắc như lưỡi dao, môi cong thành một nụ cười nham hiểm.
"Đồ chơi đó anh. Lần đầu thấy hả? Cái này thú vị lắm nhé, nhất anh Jimin, được dùng chung đồ chơi với em".
Cậu mở hộp đầu tiên, lấy ra một chiếc vòng đeo d.ương v.ật bằng silicon đen bóng, lắc lư nó trước mặt Jimin.
"Cái này sẽ giữ anh cứng lâu hơn. Thích không?"
Jimin trợn mắt, lắc đầu nguầy nguậy.
"Hả? C-cái gì, tôi không chơi mấy thứ biến thái này!"
Nhưng giọng anh yếu ớt, không đủ sức kháng cự khi Jungkook tiến tới, đẩy anh ngã xuống giường. Đôi tay mạnh mẽ của cậu nắm lấy cổ tay Jimin, trói chặt bằng dây da mềm, kéo lên đầu giường, siết vừa đủ để anh không thể giãy giụa.
"Giãy thử đi, anh. Xem ai sẽ đến cứu anh đây, chứ em thích nhìn anh bất lực lắm" Jungkook thì thầm, hơi thở nóng hổi phả vào tai Jimin.
Cậu quỳ giữa hai chân anh, kéo khóa quần Jimin xuống, tiếng rẹt rẹt của khóa kéo vang lên sắc nét. C.ặc Jimin bật ra, đã hơi cứng vì kích thích. Jungkook cười khẩy, đeo chiếc vòng silicon vào gốc c.ặ.c anh, siết chặt khiến Jimin rên lên, cảm giác lạ lẫm như bị kìm kẹp.
"Wow, em chưa từng thấy cây gậy nào đáng yêu như này luôn đó" Jungkook lẩm bẩm, ngón tay lướt qua đầu c.ặc anh, chà nhẹ lên lỗ nhỏ, khiến Jimin giật bắn người, rên khẽ:
"K-không được... đừng..."
Jungkook không dừng. Cậu mở hộp thứ hai, lấy ra một cỗ máy t.hủ d.âm tự động, là một thiết bị bú mút với ống silicon ướt át, lấp lánh dầu bôi trơn.
"Cái này mới là ngôi sao, anh" cậu nói, bật công tắc.
Tiếng máy rền rĩ như động cơ xe, kèm theo tiếng lép nhép khi ống silicon chuyển động thử. Jimin trợn mắt, lắc đầu.
"Cái... cái quái gì vậy? Đừng... Jungkook, tha cho anh...dừng—"
"Yên nào". Jungkook gầm gừ, đặt máy lên c.ặ.c Jimin.
Ống silicon ôm chặt lấy anh, hút mạnh như một cái miệng đói khát. Máy bắt đầu rung và xoay, mỗi nhịp như một cú mút sâu. Jimin hét lên, cơ thể cong lên như cung tên, đầu ngửa ra sau, mắt trợn ngược.
"A...Hức...lạ quá... Jungkook, dừng lại!" Nhưng tiếng rên của anh chỉ khiến Jungkook cười lớn, tay cậu giữ máy, ép nó di chuyển nhanh hơn, lên xuống dọc theo c.ặ.c anh.
Cỗ máy như một sinh vật sống, hút chặt c.ặ.c anh với lực mạnh mẽ, mỗi cú mút đều đặn làm Jimin kích thích. Ống silicon ấm và ướt, co bóp liên tục, khiến anh cảm giác như bị nuốt chửng thân dưới. Chiếc vòng ở gốc c.ặ.c siết chặt, ngăn anh bắn ngay, làm khoái cảm dồn nén đến mức đau đớn. Anh hoảng loạn, không hiểu thứ quái quỷ này là gì, chỉ biết nó đang điều khiển cơ thể mình, khiến anh rên như phát điên, nước miếng chảy dài trên cằm.
**Lép nhép..lép nhép...lép nhép**
"A...A..."
Tiếng rên dâm đãng của anh như đổ dầu vào ngọn lửa trong Jungkook, khiến c.ặc cậu cương cứng muốn xé toạt cái quần. Cậu bắt đầu đưa tay sục c.ặ.c mình qua lớp vải, mỗi cái chạm như thêm nhiên liệu cho cơn dục vọng. Thấy Jimin bất lực dưới cỗ máy, cậu sướng đến rùng mình, tâm trí mịt mù bởi quyền lực và khoái lạc.
**Lép nhép...**
"Ức...arsh...d—"
Máy hút mạnh, mỗi nhịp khiến c.ặ.c anh co giật, nước trước tinh rỉ ra, dính đầy ống silicon. Jungkook sục c.ặ.c mình nhanh hơn, tay còn lại điều chỉnh máy, tăng tốc độ.
**Sục sục sục sục...**
"Sướng không, anh...a...em cũng...a "
"Jungkook... tha... tha đi..." Mắt anh mờ đi, nước mắt lấp lánh, cơ thể run bần bật khi máy đẩy anh đến đỉnh.
"HỨC~a"
**PHỤT!**
Jimin bắn lần đầu, tinh dịch phun mạnh, dính đầy máy, nhưng chiếc vòng ngăn anh xìu xuống. Còn cái máy thì vẫn hút, khiến anh hét lên, cơ thể co giật như bị tra tấn.
"Không... không chịu nổi...nữa" anh thều thào, nhưng Jungkook chỉ cười, lấy ra món đồ chơi thứ ba, một cây rung h.ậu m.ôn mảnh mai, rồi cậu dùng gel bôi trơn đổ xuống thật nhiều làm nó ướt sũng.
"Chưa xong đâu. Xoay lại, chổng mông lên đi anh" cậu ra lệnh.
Jimin như bị thôi miên, dù kiệt sức nhưng vẫn làm theo răm rắp, mông tròn lẳn cong lên, run rẩy dưới ánh đèn. Jungkook bôi thêm dầu lên cây rung, ngón tay lướt qua l.ỗ hậu anh, khiến Jimin giật mình, rên khẽ:
"Đ-Đừng... đau...quá" Jungkook không nghe, đẩy cây rung vào chậm rãi, từng phân một. Jimin hét lên, đau rát như bị xé toạc, cơ thể căng cứng.
"Á..không... đau quá...dừng lại Jungkook" anh gào, nhưng Jungkook chỉ thì thầm:
"Thư giãn đi, anh. Sẽ sướng ngay thôi".
Cậu cầm cây rung bắt đầu chuyển động, xoay và rung sâu trong l.ỗ h.ậu Jimin. Những cơn đau ban đầu sắc như kim châm, giờ dần dịu lại, từng chút một tan vào nền da ấm nóng và nhịp điệu nhẫn nại của người kia. Cảm giác khó chịu lúc đầu như bị bóp nghẹt dần được thay thế bởi một luồng hơi ấm âm ỉ, lan dọc theo cột sống Jimin.
Cây rung cọ xát vào những điểm nhạy cảm anh không biết mình có. Mỗi rung động như một cú đ.âm sâu, khiến anh rên ứ ừ, cơ thể run như cầy sấy. Anh chỉ biết nó đang biến anh thành nô lệ của khoái lạc, kết hợp với cỗ máy hút c.ặc phía trước, anh như bị kẹp giữa hai cơn bão.
Thấy Jimin cong mông, rên rỉ dưới món đồ chơi, Jungkook sướng đến phát điên. Cậu sục cặc mình mạnh hơn, tay còn lại đẩy cây rung ra vào.
**Lép nhép...lép nhép**
**Sục sục sục sục**
"Hức...a.a.aaa...a... em...c-ứu anh"
"Fuck, hyung, anh d.âm thật đấy..." Nhìn nước chảy từ c.ặ.c Jimin, cậu cảm giác như đang điều khiển một con rối, mỗi tiếng rên của anh là phần thưởng cho cậu.
"Park Jimin, Park Jimin, Park Jimin...ha..a"
Tiếng lép nhép của cây rung hòa cùng tiếng của máy, tạo nên một bản nhạc nhục cảm. Jimin bắn lần nữa, tinh trù.ng nhễu xuống ga giường, mỗi giọt rơi xuống như một lời tuyên ngôn của sự đầu hàng, cơ thể anh run rẩy, mồ hôi lấp lánh trên làn da căng mịn, đôi chân co quắp vì khoái cảm quá độ.
Jungkook kéo quần xuống, c.ặ.c bật ra, cứng như đá. Một tay sục c.ặc mình, tay kia đẩy cây rung sâu hơn.
"Ha..lạ quá...ức..lại...lại nữa"
**PHỤT**
Khi Jimin bắn lần thứ ba, nước chảy thành vũng, Jungkook không thể kiềm chế trước khung cảnh trước mắt. Cậu rút cây rung ra, nhưng không để anh nghỉ. Cậu đâm c.ặc mình vào l.ỗ hậu Jimin, mạnh mẽ và đều đặn, tiếng phập phập vang lên như nhịp trống. Jimin hét lên, bất ngờ, cơ thể run bần bật.
"Á...Jungkook... gì... sâu quá...tôi rách mất"
C.ặ.c Jungkook to hơn cây rung, lấp đầy anh, mỗi cú thúc như đâm vào linh hồn. Anh vừa đau vừa sướng, cơ thể như bị xé ra rồi ghép lại bằng khoái lạc.
**BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH**
"A...wow..cảm giác gì đây...a, Jimin, em—a, không... sướng quá ddi~A"
L.ỗ hậu Jimin chặt và nóng, ôm lấy c.ặ.c cậu như một cái miệng đói khát. Mỗi cú thúc khiến cậu rên, cảm giác như đang chinh phục, mỗi tiếng hét của Jimin là chiến lợi phẩm. Jungkook véo núm vú Jimin, bóp mạnh, khiến anh rên to hơn. Một tay cậu nhét vào miệng anh, ngón tay khuấy lưỡi, Jimin mút lấy chúng như đói khát.
"Mút nó đi anh" Jungkook gầm gừ, rồi kéo mặt anh lại, đá lưỡi sâu, tiếng chụt chụt ướt át vang lên.
**chụt... chụt** lép nhép ... **BẠCH BẠCH BẠCH BẠCHH**
"Ha..."
Cậu rút máy th.ủ dâ.m ra, thay bằng tay mình, sục c.ặc Jimin chậm rãi, ngón tay chà mạnh lên đầu b.ùi, lướt qua l.ỗ nhỏ.
"A...Tôi... mắc tè... dừng lại đi..hức..bẩn giường mất!"
**BẠCH BẠCH BẠCH...BẠCH**
Mặc kệ lời van xin nài nỉ của Jimin, Jungkook không dừng, sục nhanh hơn, vừa đ.ụ vừa chà, khiến Jimin phụt ra, nước tiểu bắn tung tóe lên tường, tinh dịch phun khắp nơi. Jungkook, bị kích thích cực điểm, bắn thẳng vào trong Jimin, tiếng rên hòa quyện như bản giao hưởng hoang dại.
"A...FUCK"
**PHỤT..xè xè**
"A...Jimin đúng là...sướng quá".
Jungkook kéo Jimin quỳ xuống, ép anh b.ú c.ặc mình.
"Làm sạch giúp em, nuốt cho bằng hết" cậu ra lệnh. Jimin, dù kiệt sức, vẫn mút, lưỡi lướt qua hai hòn bi, khiến Jungkook rên lớn:
**Chụt...chụt....chụt** lép nhép.
"Ức ~, sướng—vãi..." Tiếng chụt chụt vang lên, nước miếng chảy dài trên cằm Jimin.
___________________________________
Sáng hôm sau, Jimin tỉnh dậy trong tình trạng toàn thân đau nhức như bị nghiền thành cám. Anh mở mắt, mơ màng nhìn trần nhà một lúc rồi mới từ từ định hình lại được sự việc kinh hoàng đêm qua. Khắp người anh chi chít dấu hôn đỏ tím, dấu răng, bằng chứng cho sự cuồng nhiệt và mãnh liệt của kẻ thủ ác.
Quay sang bên cạnh, Jeon Jungkook đã dậy tự lúc nào, đang ngồi trên chiếc ghế cạnh giường, đọc một cuốn sách dày cộp về lập trình. Cặp kính đã được đeo lại ngay ngắn, tóc tai gọn gàng, áo sơ mi trắng phẳng phiu. Hoàn toàn trở lại hình tượng mọt sách thường ngày.
Thấy Jimin cử động, Jungkook đặt sách xuống, bưng ly nước ấm đến bên giường.
"Anh dậy rồi à? Uống chút nước đi cho đỡ khát" Giọng nói hiền lành, lễ phép y như mọi khi.Jimin nhìn Jungkook, rồi nhìn ly nước, rồi lại nhìn xuống cơ thể mình. Một sự tương phản nghiệt ngã!
Anh lắp bắp không thành lời:
"Em... em... tối qua..."
Jungkook đẩy gọng kính, mỉm cười ngây thơ đến mức muốn đấm.
"Dạ? Anh Jimin gọi em? Tối qua anh say quá, em đưa anh về nhà rồi em ra phòng khách ngủ luôn mà, sáng nay em hơi lo nên mới vô đây xem thử"
"Ra phòng khách???" Jimin chỉ vào mớ hỗn độn trên người mình, giọng khản đặc vì la hét đêm qua.
"Thế cái này là sao hả??? Con ma nào làm hả??? Hay là anh tự cấu véo mình???"
Jungkook nghiêng đầu, vẻ mặt vô cùng trong sáng.
"Có thể là... anh mộng du chăng? Em nghe nói người say hay bị thế lắm."
Cậu tiến lại gần, hạ giọng thì thầm vào tai Jimin, hơi thở ấm nóng khiến anh rùng mình.
"Hoặc là... đêm qua buổi học thực hành quá mãnh liệt, khiến thầy giáo Park đây hài lòng đến mức tự lưu lại kỷ niệm?"
Mặt Jimin đỏ bừng lên như quả cà chua chín, không biết vì tức giận hay vì xấu hổ. Anh vớ lấy cái gối gần nhất, ném thẳng vào mặt Jungkook.
"JEON JUNGKOOK! CẬU CÚT NGAY CHO TÔI!!!"
Jungkook dễ dàng bắt lấy cái gối, cười khúc khích. Tiếng cười trong trẻo nhưng trong tai Jimin lúc này lại gian xảo không thể tả.
"Em có nấu bữa sáng để dưới bếp rồi đó. Anh nghỉ ngơi đi, đau chỗ nào cứ nói em xoa bóp cho"
Nói rồi, cậu ung dung rời khỏi phòng ngủ, để lại Jimin nằm trên giường, vừa đau ê ẩm vừa tức muốn hộc máu, trong lòng thầm rủa cái ngày anh ngu ngốc đi trêu chọc con sói đội lốt cừu non này.
Từ hôm đó, trưởng phòng Park Jimin chính thức liệt Jeon Jungkook vào danh sách không thể đụng vào. Tuy nhiên, mỗi lần chạm mặt cậu IT với cặp kính dày cộp và nụ cười ngây thơ, Jimin lại bất giác đỏ mặt, sống lưng lạnh toát, và một nơi nào đó trên cơ thể lại âm thầm... nhói đau.
Đúng là nghiệp quật không chừa một ai.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro