3 (H)

"Chỉ huy hiệu thôi" - Jimin cũng lẩm bẩm. Và khi cậu nhận thức được hơi thở ấy hắt lên mặt mình thì đã muộn. Jungkook cúi đầu và ấn miệng mình lên môi anh đầy vội vã.

Ngọt ngào, đến mức khiến trái tim cậu run rẩy. Chỉ là một cái chạm môi vụng về mà cậu hiếm khi làm, nhưng lại mang đến cảm giác lạ lẫm hơn bất kỳ tiếp xúc nào khác. Jungkook không nhịn được mà ôm lấy đầu của anh, quét đầu lưỡi mình qua bờ môi và nhanh chóng lẻn vào khuôn miệng đang hé mở. Xúc cảm mềm mại và mọng nước khiến cự vật dưới thân giật lên một cái. Chính cậu cũng bất ngờ với phản ứng của mình. Ngay từ đầu, cậu không hề có dự tính làm thế này. Thế sao giờ cậu lại ở đây nhỉ?

"Uhm..."

Jungkook cứ vội vã cắn mút, và người kia cũng đáp lại một cách vụng về. Giữa chừng những nụ hôn là tiếng rên của người kia ngân lên trong trẻo. Jimin có thể thiếu kinh nghiệm khi hôn, thế nhưng thanh âm kia là sao kia chứ? Anh ta đang muốn giết cậu đây mà.

Khi Jimin gắng sức đẩy cậu ra và ngửa đầu chớp lấy một ngụm không khí, Jungkook ngay lập tức chuyển hướng xuống và hôn lấy cổ người kia, không ngần ngại để lại vài dấu vết. Người kia rên nhẹ trong vòng tay cậu, hơi ấm nồng nàn quấn trong lồng ngực khiến cậu hưng phấn. Cơ thể anh thơm quá, mùi sữa ngọt đặc trưng quấn lấy mọi giác quan. Cậu không nhịn được mà cắn lên vai anh một cái.

"Á... Chú à..." - Jimin mếu máo, bàn tay ngay lập tức đẩy cậu ra xa. Ngay khi cơ thể hai người tách rời và một cơn gió tràn qua xen vào giữa, Jungkook như sực tỉnh lại, hoảng hốt nhìn khuôn mặt đỏ ửng của người kia.

"Oh... tôi xin lỗi..." - Cậu tách bàn tay mình khỏi cơ thể anh, ngay lập tức lùi lại. Jungkook lật đật đứng dậy, cố che lấp đi sự bối rối của mình. "Tôi... mạo phạm rồi. Chúng ta nên về thôi..."

"Không... chú à..." - Jungkook chợt thấy một bàn tay nắm lấy gấu áo và kéo cậu lại. "Tôi chỉ định... T-tôi không có ý đó..."

Jimin vẫn đang ngồi, đầu cúi gằm, và vành tai đỏ lựng. Thế nhưng bàn tay anh vẫn đưa lên và níu lấy áo cậu. Hành động ấy dễ thương quá mức, khiến lòng cậu mềm nhũn cả ra. Cậu quay lại và nắm lấy bàn tay nhỏ ấy, vô thức xoa nhẹ và rồi tiến đến. Cho đến khi Jungkook đứng đối mặt hẳn với anh, con mèo nhỏ mới mạnh dạn ngẩng mặt lên. Anh quỳ gối và vội vã vươn người tới, nhân lúc cậu còn chưa kịp định hình chuyện gì, đã dùng răng cắn vào cạp quần trong của cậu và kéo xuống.

Cự vật của cậu bật ra và đập vào trán người kia, trước khi đứng thẳng dậy một cách hùng dũng. Jimin toan hé miệng nói gì đó, bỗng mở to mắt bàng hoàng khi nhìn chằm chằm vào cậu. Không rõ trong mái đầu nhỏ kia nghĩ gì, nhưng chỉ nguyên biểu cảm trên mặt anh thôi đã khiến cái tôi trong cậu hưng phấn khủng khiếp.

Jungkook nghiêng đầu hít một hơi dài, bàn tay lại vô thức vươn tới vuốt ve cằm đối phương. Ngón tay cái không nhịn được mà lún sâu vào bên má bầu bĩnh.

"Sao thế?" - Cậu hỏi, ý cười đã lan sang cả đôi mắt. Ham muốn chọc ghẹo người kia lại trồi lên trong tâm trí cậu.

"Sao.. chú cất được nó trong quần vậy?"

Đó thực tình không phải là phản ứng mà cậu mong đợi. Thay vì thoả mãn vì trêu chọc được con mèo nhỏ, chính cậu lại bật cười lúc nào không hay. Thế nhưng giữa những tiếng cười, Jungkook bất chợt phải rên lên một tiếng.

Chết tiệt. Con mèo ngại ngùng khi nãy đã vươn đầu lưỡi liếm dọc thằng em của cậu và nhanh chóng đưa nó vào miệng. Jimin nhăn mặt bởi kích cỡ không tương xứng với khuôn miệng của mình, thế nên anh lại nhả nó ra và chỉ mút lấy phần đầu một cách chậm rãi. Cái lưỡi nhỏ hồng nộn cứ quấn quanh thân cậu, nhanh chóng đẩy dần lý trí cậu ra khỏi đại não.

Jungkook liếm môi và thở ra một hơi hưng phấn, cái tôi chết tiệt đang rạo rực vì thoả mãn. Kẻ dưới thân cậu xinh đẹp tới từng tấc da, lại đang ngoan ngoãn liếm mút cho tự tôn của cậu. Thực tình Jimin làm không tốt lắm. Nhưng chỉ dựa vào nỗ lực của anh, cộng với khuôn mặt tuyệt mỹ đang hứng tình kia đã suýt nữa khiến cậu nhanh chóng đầu hàng.

Máu nóng của cậu chảy rần rần, não bộ thậm chí còn chưa tin tưởng vào sự thật đang diễn ra, đã vội vàng đi đến ngưỡng cửa tê dại. Bàn tay vô cậu vô thức luồn vào tóc vàng và nắm lại, có chút cam chịu khi khuôn miệng nhỏ nóng ẩm kia đang cắn mút cậu không chút nương từ.

"Hah, Jimin... Anh nói đây là lần đầu?"

Kẻ dưới thân cậu gật đầu, thậm chí còn không dừng lại việc đang làm. Anh bắt đầu đưa tay lên và cùng lúc tuốt lộng phần thân, trong khi lưỡi xoáy sâu vào lỗ niệu đạo. Bờ môi dày quyến rũ bao quanh thân cậu, sự đồi lập giữa màu hồng non mềm với màu nâu thẫm của cậu khiến não bộ choáng váng.

"Chà... Anh không chỉ có tài vẽ tranh... hay cưỡi ngựa đâu, Jimin" - Cậu nói, giọng trầm khàn khi khen ngợi người bên dưới. "Đưa lưỡi ra thêm một chút... giỏi lắm" - Cậu cổ vũ, và người kia tiếp tục tiến bộ nhanh một cách bất ngờ.

Khi cậu bắt đầu dùng hông đưa đẩy cự vật vào miệng người kia, Jimin cũng đồng thời rên lên thoả mãn. Jungkook dễ dàng bao quát cả cơ thể người kia trong tầm mắt, để ý thân dưới của anh cũng đã dựng đứng thành một túp lều. Sự thật ấy ve vãn cho cái tôi của cậu, thế nhưng lý trí không có nhiều thời giờ để mà cao ngạo. Thanh âm trong trẻo của anh như đang mời gọi, lôi kéo khoái cảm đến nhanh một các bất ngờ. Cậu tiếp tục đưa đẩy chẳng thêm được bao lâu, trước khi mê muội dồn đến và bao phủ tâm trí cậu.

"Hah, Jimin... Jimin" - Cậu vội vã rút ra khỏi miệng người kia, tự mình cầm lấy thân cự vật mà tuốt lộng. Ngay khi đôi môi được tự do, Jimin ngay lập tức nỉ non, vụng về cúi xuống và tháo dây quần của chính mình.

"Jimin à..." - Jungkook dùng một tay nâng cằm anh lên, tay còn lại cầm lấy cự vật và vỗ nhẹ lên má của người kia. "Tôi muốn nhiều hơn... được không?"

Mắt cậu tối đi khi chứng kiến ánh mắt non dại bên dưới. Chính bản thân cậu cũng không hoàn toàn nhận thức được lời đang nói. Não bộ đang chênh vênh bên bờ cực khoái, và có lẽ con quái vật tham lam đã nhân lúc ấy trồi lên sai khiến cậu. Thế nhưng Jimin chẳng tỏ ra sợ sệt, anh cũng chẳng thử thách lòng kiên nhẫn của cậu lâu. Người kia đã nhanh chóng gật đầu và bật ra tiếng "vâng" thật khẽ.

"Chết tiệt" - Cậu chửi tục, ngạo mạn mỉm cười. "Vậy thì... há miệng ra nào... Và đừng có nuốt"

Jungkook gầm gừ, hài lòng khi người kia nhanh chóng làm theo. Ngay khi anh vừa há miệng ra, Jungkook nghiến răng và thả trôi cho khoái cảm tuôn trào mạnh mẽ. Tinh dịch ọc ra và bắn cả vào miệng, lên má, lên cằm người kia. Khung cảnh lộn xộn và nhớp nháp, nhưng kết hợp với khuôn mặt xinh đẹp của anh, trở nên dụ hoặc đến lạ kỳ.

"Nhả ra nào, giỏi lắm" - Cậu vỗ về, quỳ xuống và hứng một bàn tay trước miệng của anh. Jimin ngoan ngoãn làm theo, dù bản thân không biết tại sao phải làm như vậy. Thâm tâm đứa trẻ đang bận hưng phấn vì được khen, vui sướng khi biết chính mình đã khiến cho người kia thoả mãn, hài lòng.

"Anh ngoan quá" - Jungkook hôn lên má anh, không ngần ngại liếm đi tàn tích của chính mình. "Lại đây nào"

Cậu nói, dùng một tay để bế bổng người kia đặt lên đùi mình. Đầu gối anh đã đỏ ửng vì quỳ lâu, và cậu chỉ kịp vụng về xoa nhẹ lấy nó trước khi người kia ôm lấy mặt cậu.

"Chú à" - Jimin thì thầm. "Nếu tôi đi cùng chú, trước hết chú đưa tôi đến Prilvil Land một lần, được không?"

"Hửm? Có điều gì ở đó?"

"Bí mật... Nếu chú đưa tôi đến, tôi sẽ nói chú nghe..."

Jungkook không trả lời, chỉ lặng yên ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm và đẹp đẽ. Chúng đẹp như một giấc mộng vàng, với những ánh trăng thả mình xuống dòng sông lấp lánh. Vẻ đẹp lặng thinh khiến người ta ngạt thở, nhưng cũng đồng thời cam tâm bị nhấn chìm. Có thể tạo ra một tạo vật xinh đẹp đến thế này sao?

"Tôi sẽ ngoan... chú à..."

Jungkook giật mình bởi lời nỉ non nhỏ nhẹ, kéo lại mảnh lý trí vừa bị thả trôi. Cậu vươn người lên và hôn lấy đôi môi đang chu ra như nũng nịu, ngọt ngào quấn lấy nó như không muốn rời.

"Bất cứ nơi đâu anh muốn, Xinh đẹp" - Cậu thì thầm, bàn tay vẫn giữ lấy eo anh. "Tôi sẽ đưa anh đi, nhưng anh không cần phải đánh đổi gì hết, anh hiểu chứ?"

Jimin nhìn cậu giây lát và gật đầu. Ánh hoàng hôn đã bắt đầu nhuộm đỏ cả vùng đất, dát những mảnh vàng cam như mật lên làn da của người kia. Má anh đỏ ửng, đôi môi sưng mọng lại mấp máy thì thầm.

"Chú à, đây không phải đánh đổi..." - Anh cúi xuống và hôn nhẹ lên môi cậu. "Tôi lớn rồi... Tôi biết tôi muốn gì mà..."

Jungkook thở ra một hơi hưng phấn, toàn bộ tế bào như thể đang gào thét đòi được tiến đến và giày vò thân thể kia. Cậu lại cướp quyền chủ động với môi anh, lần này nhanh chóng thọc tay vào trong vạt áo và xoa nắn cơ thể. Da anh mềm như lá non, chẳng có chút mồ hôi và thơm mọng mùi sữa. Đây hoàn toàn không giống một cơ thể sinh ra ở vùng đất cằn cỗi và hoang dã này.

"Uhm~"

Jimin lại bắt đầu ngân nga nhè nhẹ, và cậu mê mệt thanh âm giọng nói của anh. Thế nhưng cậu không có thời giờ tận hưởng nó. Jungkook vội vã hôn lên cổ anh, trong lúc kéo quần anh xuống. Cự vật nhỏ phía dưới đã dựng đứng, đỏ ửng và rỉ nước một cách tội nghiệp. Thế nhưng cậu cũng chẳng bận tâm. Cậu mò đến cánh mông tròn và tách chúng ra. Bàn tay còn dính tinh dịch khi nãy lần đến lỗ nhỏ và không ngần ngại bôi trơn nơi ấy. Mép lỗ mấp máy quấn lấy tay cậu như mời gọi, và Jungkook thẳng thắn nhấn một ngón ra vào.

"Hah... Jimin à. Đã từng có ai chạm vào đây chưa?" - Cậu hỏi, ngay lập tức nhận ra dã tâm trọng giọng nói của chính mình.

Jimin lắc đầu, và gục hẳn xuống vai cậu khi đón nhận những xúc cảm lạ lẫm. Bàn tay anh níu chặt vai áo, và tiếng nỉ non càng thêm lớn dần.

"Chà, tôi đáng ra phải hỏi... Anh đã từng chạm vào đây chưa?" - Cậu nhấn mạnh từng từ ngữ, và người kia bật ra một tiếng rên phóng đãng.

Jungkook hoàn toàn hài lòng với cảm giác ôm gọn người kia trong vòng tay, để anh nằm dựa lên vai, và ngón tay chôn sâu nơi tư mật ấm nóng. Cậu nhanh chóng rút tay ra vào, kéo giãn mật động non mềm và đẩy sâu tinh dịch vào trong; đồng thời tay kia vuốt ve cự vật nhỏ nhắn. Trong lúc người kia bận rên rỉ, Jungkook đã kịp đẩy thêm một ngón, hai ngón... Càng thêm nhiều kéo giãn, miệng lỗ nhỏ càng co bóp dữ dội, đồng điệu với thanh âm ngân nga của người trước mặt.

"Jimin à... tỉnh táo nhé" - Cậu quay sang và hôn lấy cổ người kia, khi nhận ra anh đang cắn sâu vào bả vai cậu.

"Ưm... hah... Chú ơi..." - Jimin nức nở, vẫn bám chặt lấy cổ cậu mà dựa vào. "Ah... Lạ quá... Chú ... ức..."

Jungkook vội vã hôn lên má, lên cổ của anh. Tay cậu dần đã có thể di chuyển đều đặn, và ba ngón tay có thể tiến vào sâu hơn. Lỗ nhỏ đã mềm đi trông thấy, và nó co bóp kịch liệt mỗi lần cậu đẩy ngón tay qua một điểm gồ phía trong. Mỗi lúc ấy, cả cơ thể Jimin cứng lại và run rẩy. Anh rên lớn và rúc sâu vào cổ cậu, chịu đựng chẳng được bao lâu rồi cũng hét lên, bắn đầy tinh hoa vào tay cậu.

"Giỏi quá... Jimin à" - Cậu rút tay ra, ôm lấy eo anh và hôn lên khuôn mặt đã đẫm nước mắt. "Thật giỏi, thật xinh đẹp".

Jimin cũng ngoan ngoãn đáp lại nụ hôn của cậu, ngoan đến mức mặc kệ bàn tay cậu nhào nặn ra thế nào. Cậu chỉ có thể cho anh ngần ấy sự nghỉ ngơi, bởi thằng nhóc của cậu đã lại cương lên đau nhức. Jungkook dùng chính tinh dịch của người kia mà ve vuốt cho mình, bôi trơn cây gậy thịt trở nên bóng loáng. Chẳng mấy chốc, người kia đã để ý hành động của cậu. Anh ngại ngùng cắn môi, nhìn cậu chờ đợi.

"Tôi chỉ mua anh đến hết hoàng hôn thôi" - Jungkook thì thầm, dựa trán mình vào trán người kia. "Giờ ánh nắng kia sắp tắt hẳn, anh có thể lựa chọn đi về rồi"

Jimin gật đầu nhè nhẹ. "Tôi biết... Tôi cũng không thể về muộn... Các chị sẽ lo..." - Anh nói, lại quỳ gối nhổm dậy. Thế nhưng anh không rời vòng tay cậu, ngược lại còn với tay đặt cự vật của cậu ngay miệng lỗ nhỏ. "Thế nên... chú nhanh lên nào..."

"Chết tiệt" - Jungkook nghiến răng khi người kia chầm chậm ngồi xuống. Chiếc miệng nhỏ bên dưới nuốt lấy từng inch cự vật, chậm rãi cho đến khi vùi sâu một phần thân thể cậu vào trong anh. "Jimin... chết tiệt..."

Ngay khi anh vừa vặn nuốt lấy gần hết chiều dài, Jungkook chồm lên ôm lấy eo anh, ấn người kia xuống tấm thảm và bắt đầu rút ra và đẩy vào nhè nhẹ, cướp lại quyền chủ động cho chính mình.

"Ah... chú ơi... Hah..."

"Hửm" - Cậu hỏi, không bận tâm đến lời nỉ non mà lại chầm chậm đẩy vào.

Jungkook bắt đầu tìm được tư thế phù hợp. Cậu nắm chặt lấy hông người kia và thúc vào đều đặn, mỗi cú chạm đều mạnh bạo đến không ngờ. Bên trong anh quá chật chội và ấm nóng. Nó bóp nghẹt lấy thân dưới của cậu, bao bọc khiến máu nóng sôi lên sùng sục. Khoái cảm tê dại nhanh chóng tìm đến, sau một hồi lâu vần vũ với người kia. Jimin tuyệt quá. Nơi này tuyệt quá. Cậu chỉ muốn nếm thử, nhưng có lẽ từ giờ phút này cậu đã nghiện rồi.

"Oh... không được... Ah... tôi không... ức...cưỡi ngựa... được mất..."

"Tôi sẽ đưa anh về"

"Hah... sao... ah... Sao chú... cứ gọi tôi... là anh?..."

"Về bản chất... Tôi nhỏ hơn anh, rất nhiều đấy, Jimin"

Cậu cúi xuống và kéo anh vào một nụ hôn - hay đúng hơn là một cái va chạm vụng về khi người kia chỉ bận rên rỉ. Cả cơ thể anh xóc nảy lên một cách tội nghiệp. Thế nhưng, giữa lưng chừng kêu la và nước mắt, khuôn mặt hứng tình kia vẫn bày ra vẻ mặt thỏa mãn đến không ngờ.

"Oh... Chú ơi... Ah.. hah...Chú... ơi..."

"Hah" - Jungkook bật ra một gầm nhẹ, hông vẫn không thể dừng lại việc đang làm, nhưng tốc độ chậm lại rõ rệt khi lỗ nhỏ dưới thân co thắt điên cuồng. Jimin đã đạt cực khoái, khi thậm chí còn chưa được chạm vào phía trước. Bàn chân anh co quắp và run rẩy, bàn tay bấu chặt vào cánh tay cậu. Lưng anh cong lên khi cự vật phun trào tất cả, và người kia kéo dài tiếng rên như một sự thỏa mãn tê dại.

Jungkook đợi thêm một lát cho đến khi người kia thả lỏng toàn thân, rồi mới bế anh lên và ngửa cổ hôn lên đôi mắt ướt. "Chưa xong đâu, Jimin à"

"Ah... Tôi xong rồi, chú à... tôi ngã mất... Áh"

"Một chút nữa thôi, ngoan..."

Jungkook cắn môi và lại thúc mạnh từ dưới lên, rượt đuổi lại cơn sóng đang sục sôi trong đại não. Người bên trên bấu chặt lấy cổ cậu, tiếng rên la đã hóa thành tiếng khóc từ bao giờ. Thế nhưng cậu không đủ tỉnh táo để bận tâm thêm nữa. Jungkook chỉ liên tục thì thầm tên anh, hôn lên cổ anh, và hông vẫn đều đặn thúc vào, cho đến khi mọi giác quan như tê liệt. Cậu vươn mình thật sâu trong anh và giải phóng tất cả, trong khi cánh tay ghì chặt lấy anh như một sự an ủi cho chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro