Chương 19 (H)
Còn lại anh và Jungkook trong căn phòng vắng lặng, khiến anh không khỏi thấy hơi bồn chồn. Vị Alpha ngập ngừng hồi lâu, rồi mới tiến đến bên giường, đưa tay vén cổ áo Jimin ra mà xem xét.
Đến lúc này Jimin mới thực sự nhìn rõ gương mặt của vị chính khách. Những đường nét tròn trịa giờ sắc lạnh, ánh mắt tối sầm lại bởi cơn thịnh nộ đang cháy âm ỉ. Đôi mắt vốn đã từng khiến anh rung động bởi vẻ dịu dàng - giờ lại mang một vẻ lạnh lẽo đến đáng sợ. Jimin không khỏi rùng mình khi đối diện.
"Ngài Jeon.." - Anh ngập ngừng gọi, và người kia không buồn trả lời. Đổi lại, cậu ta đưa ngón tay luồn vào trong cổ áo anh mà mân mê.
"Có đau không?"
Sau hồi lâu, người kia mới cất tiếng, thanh âm trầm xuống, lạnh lẽo như băng, không thấy rõ ý định trong lời nói.
Jimin khẽ lắc đầu, cảm giác e dè len lỏi trong từng tế bào. Anh cố nở một nụ cười nhẹ, hy vọng có thể xua tan đi bầu không khí nặng nề đang bao trùm căn phòng bệnh.
"Trông nó xấu lắm à? Ai cũng xem xét nó đầu tiên"
Jungkook liếc nhìn anh, ánh mắt không cười, cũng không hùa theo câu đùa của anh như mọi lần.
"Ngài Jeon..."
"Tôi xin lỗi" - Cậu cất tiếng chặn ngang lời anh nói, pheromone Alpha bỗng nhiên toả ra như thể người kia chẳng thèm kìm nén, cay cay mang theo sự cuồng nộ, kèm với chút hối hận.
Jimin thoáng nhắm chặt mắt lại trước cái cách mùi hương ấy ôm lấy tâm trí anh. Khi nãy anh còn đang thấy chóng mặt và choáng váng bởi khí sơn, nhưng lúc này mọi cảm giác khó chịu như được sợi hương ấm nồng kia xua đi mất.
"Sao ngài phải xin lỗi? Tôi phải cám ơn ngài mới đúng chứ. Cảm ơn ngài đã cứu tôi..."
"Không" - Jungkook lắc đầu, cúi mặt, lảng tránh ánh nhìn của anh. "Bọn chúng khai rồi... Vốn mấy kẻ antifan thông thường không đời nào dám làm thế giữa thanh thiên bạch nhật, đúng chứ? Là tại tôi. Mấy tên đối thủ của tôi muốn cảnh cáo anh... Chúng được sắp xếp, nên mới dễ dàng vào phim trường như thế..."
Bàn tay Jungkook siết lại quanh tấm áo của anh. Vị Alpha đang tức giận, lẫn trong đó là hỗn hợp của cơn thịnh nộ, sự hối hận, và cả nỗi xót thương đến đau lòng - tất cả bày hết qua pheromone chẳng hề giấu diếm.
Jimin nắm lấy bàn tay ấy, xoa nhẹ nhàng như muốn an ủi lại kẻ to lớn hơn.
"Nhưng đó vẫn là sasaengfan của tôi, đúng không?" - Anh có ý ngồi dậy, kéo theo Jungkook ngẩng đầu lên. Jimin nhìn vị chính khách trẻ tuổi, khoảng cách giữa hai người chỉ còn lại một găng tay, gần gũi đến mức khiến anh hồi hộp. "Là sasaengfan, không phải antifan. Bọn họ có thể làm bất cứ điều gì để đến gần tôi. Mấy đối thủ của ngài, có lẽ họ còn chẳng tốn một đồng thuê chúng..."
Jimin mỉm cười nhè nhẹ, nghiêng đầu nhìn vị Alpha với sự dịu dàng.
"Tôi không sao, nhờ có ngài. Nếu không có đối thủ của ngài, bọn chúng cũng sẽ tìm được cách khác thôi. Không phải lỗi của ngài đâu..."
Jungkook không những không nhẹ lòng, mà pheromone ngày càng trở nên gắt nồng. Cậu ta nhăn mặt ngước lên, đáy mắt ánh lên tia cuồng nộ.
"Tại sao... anh có thể thản nhiên chấp nhận chuyện đó?" - Alpha gầm lên trong nỗi tức giận - "Anh nên chửi mắng bọn chúng chứ?... Không. Anh nên chửi mắng tôi... Anh không đáng phải chịu đựng những thứ này.. Nếu không vì tôi..."
"Ngài Jeon..."
Jimin hoảng hốt nhận ra rõ ràng người kia đang dần mất kiểm soát. Anh vội vã kéo cậu lại cho một cái ôm, nhẹ nhàng toả ra pheromone an ủi, chậm rãi và dịu dàng.
"Từ từ thôi..." - Anh vỗ nhẹ lên bờ vai to lớn. "Không phải vì ai hết, đây là sự nghiệp của tôi, là điều tôi lựa chọn đánh đổi... Ngài hiểu mà, ngài Jeon. Để đứng ở vị trí như bây giờ, chẳng phải hồi nhỏ ngài cũng từng trải qua những chuyện như thế này rồi sao?"
Jimin thì thầm, nhớ lại một bài báo xưa cũ về đứa cháu nuôi nổi tiếng bậc nhất Đại Hàn dân quốc, 13 tuổi đã bị bắt cóc và bạo hành dã man, chỉ vì đám người đối thủ muốn đe doạ gia đình cựu Tổng thống. Jeon Jungkook lớn lên giữa chiến trường chính trị tàn độc, thế mà lại tỏ ra tức giận tột độ chỉ vì một cuộc tấn công của sasaengfan lên anh thế này.
Jimin siết chặt vòng tay ôm lấy Alpha, để mùi hương dịu nhẹ của mình hòa quyện với pheromone của đối phương đang xáo động mạnh mẽ. Thế nhưng Jeon Jungkook không những không hề bình tĩnh lại, mà hương gỗ ngày càng trở nên gắt nồng.
"Jimin-ssi" - Alpha gầm gừ, gỡ bàn tay anh ra khỏi người cậu. "Tuyệt đối đừng coi những gì anh chịu đựng là chuyện hiển nhiên. Anh có thể chấp nhận, nhưng phải bắt chúng trả giá, từng chút, từng chút một"
Ánh mắt của Alpha ánh lên sự lạnh lùng, khiến anh không khỏi rùng mình. Thế nhưng chỉ một thoáng như thế thôi, vẻ dịu dàng quay trở lại và chiếm lĩnh khuôn mặt tròn trịa. Jungkook lùi lại, rời khỏi hơi ấm của anh, không khỏi khiến anh hụt hẫng.
"Anh nghỉ ngơi đi, tôi ở bên ngoài..."
Cậu lầm bầm, và thân hình to lớn có chút lảo đảo khi rời khỏi giường bệnh. Jimin hoảng hốt vươn tay giữ lấy áo cậu, nghĩ rằng vị chính khách lại đổ máu cam như tối hôm trước. Thế nhưng cậu vẫn đứng vững, dù vầng trán lấm tấm mồ hôi, ánh mắt hơi lờ đờ, và lồng ngực phập phồng thở gấp. Jungkook đưa tay lên trán ôm đầu, mắt nhắm lại trong nỗ lực tuyệt vọng.
"Ngài Jeon..."
Jimin nhỏ giọng gọi, lúc này đã để ý khối nóng căng phồng nơi thân dưới của người trước mặt. Pheromone của hai người vẫn quện lại trong không khí, từ bao giờ đã hoá thành sắc hương ngọt ngào.
"Là vì mùi hương của tôi à?..."
Mỗi khoảnh khắc Alpha im lặng, là một lần nhịp tim của Jimin căng lên trong lồng ngực. Jungkook vẫn không đáp lại, nhưng hơi thở nặng nề và pheromone đặc quánh của cậu đã nói lên tất cả. Hương gỗ đàn hương trở nên ngọt ngào đến mê hoặc, khiến Omega của anh không thể kìm nén được khao khát muốn chạm vào người đối phương.
Trong một giây choáng ngợp, Jimin bạo dạn vươn người về phía trước. Bàn tay đang giữ áo cậu lần xuống dưới, chậm rãi chạm vào cạp quần âu. Ngay khi cúc quần bật ra, một bàn tay to lớn lại nắm lấy cổ tay anh, ghì lại.
"Đừng..." - Alpha gằn giọng, quai hàm đã siết chặt. "Đừng để tôi thành kẻ biến thái, Jimin-ssi. Anh đang bệnh mà..."
Jungkook lúc lắc cái đầu, lời lẩm bẩm kia như thể đang nhắc nhở chính mình chứ không phải nói với anh. Jimin chọn bỏ qua mấy thanh âm thiếu sức nặng ấy, tiếp tục vươn tay và kéo xuống khoá quần.
Cự vật to lớn bật ra ngoài, va đập vào trán anh với một tiếng "bặc" nặng nề. Jimin trợn mắt nhìn thứ khổng lồ trước mặt, không cố ý mà há hốc miệng. Đây là lần đầu tiên anh tận mắt thấy 'hàng' của Alpha trội, nó đang căng lên với những mạch gân khổng lồ, cuộn quanh và chạy dài từ thân đến ngọn. Đầu khấc kia đã đỏ lựng, rỉ ra chút dịch nhờn. Toàn thân cự vật nóng rực, đôi khi co giật khi tiếp xúc với hương cam của anh đang lan toả trong không gian.
Cảm lạnh ghê. Đến giờ mà đòi rút lại thoả thuận ban chiều liệu có được không nhỉ? Với kích cỡ của cây gậy bóng chày này thì bao giờ anh mới làm quen được? Lại còn đòi hỗ trợ Alpha kia trải qua kỳ phát tình không đánh dấu? Hình như anh hơi ngây thơ thì phải?
"Ngài Jeon, tôi dự định sẽ giúp ngài tử tế, nhưng thứ này..." - Jimin ngước nhìn lên, ánh mắt nũng nịu long lanh trong ánh đèn mờ. "Với sức khoẻ của tôi hôm nay, chắc tôi chết mất..."
Jungkook thoáng có chút say sưa đắm chìm trong đôi mắt ấy, nhưng rồi cậu giật mình hoàn hồn, nhanh chóng ôm đầu, có ý lùi lại.
"T-tất nhiên rồi... t-tôi xin lỗi" - Vị Alpha lắp bắp.
Nhưng chưa để cậu lùi ra xa hơn, Omega kia đã vội vàng giữ cậu lại. Park Jimin hành động nhanh gọn và bất ngờ, anh nhẹ nhàng thè lưỡi ra, ngậm lấy đầu khấc nóng bỏng của Alpha vào miệng.
Một quả bom như vừa nổ tung trong não bộ Jungkook. Cậu siết chặt bàn tay lại khi thấy bờ môi mọng nước kia bao quanh thân mình. Jimin mút lấy phần đầu, tạo ra một tiếng 'chụt' đầy nhục dục, rồi lại thè lưỡi ra và liếm dọc cự vật.
"Ah.. nhưng tôi có thể... làm thế này" - Omega ngước đôi mắt to tròn lên nhìn cậu, một phần khuôn mặt bị cự vật của chính cậu che lấp. Ánh mắt tinh ranh kia chứa chan vẻ mời gọi, dụ hoặc đến không ngờ.
"Tôi chạm vào ngài, được không?"
Jungkook nghe rõ câu hỏi, nhưng não bộ ù đặc không phân tích nổi câu trả lời. Omega có vẻ cũng chẳng chờ sự cho phép, ngay lập tức bao bọc hai bàn tay nhỏ bé quanh phân thân cậu. Jimin lại một lần nữa đưa cự vật vào miệng, lần này sâu hơn, ban cho cậu cảm giác nóng ẩm đến tột cùng.
"Ưm~"
"Chết tiệt"
Ngay khi Omega dưới thân nhắm mắt và bật ra tiếng rên rỉ, Jungkook biết mình không thể kiềm chế được nữa rồi. Toàn bộ pheromone gỗ đàn hương nồng ấm trào ra như thác lũ, lan toả và chiếm lĩnh mọi millimet trong căn phòng. Trán cậu đã chảy ròng mồ hôi, và cổ họng khô khan khi chứng kiến bàn tay nhỏ bé chuyển động, lên và xuống.
Jimin chỉ nuốt được một phần ba cự vật của cậu, nhưng cái cách người kia chăm chỉ liếm láp, tắm cây gậy thịt của cậu trong nước bọt, không khỏi khiến cậu rùng mình. Tiếp xúc nóng ẩm bên trong khoang miệng của người kia tuyệt vời đến cháy bỏng. Từng đợt máu nóng cứ thế rần rần đổ về nơi nhạy cảm ấy.
"Chết tiệt, Jimin-ssi" - Cậu thở dài, bóp lấy cằm của anh và kéo nó ngước lên nhìn mình. "Tại sao trông anh... tỉnh táo thế?"
Cậu miết lấy bờ môi dày dặn mọng nước, lướt ngón tay cái qua hàm răng trắng đều. Đôi mắt long lanh kia vẫn ngước nhìn cậu với vẻ ngây thơ, và Jungkook bất lực thở dài khi anh không trả lời, lại còn đưa lưỡi ra và liếm lấy đầu khấc.
"Chỉ có mình tôi... là phát điên vì pheromone của anh à?" - Vị Alpha gầm gừ, cầm lấy cự vật của chính mình mà ấn lại vào khuôn miệng nhỏ bé. "Chết tiệt, tôi điên mất"
Cậu lại thở dài - một lần nữa - bàn tay chuyển lên luồn vào mái tóc nâu mềm. Mỗi nhịp cậu hít thở lại mang theo từng đợt hương cam tươi mát tràn vào não bộ, quét sạch lý trí và chỉ để lại chút bản năng Alpha tầm thường. Jungkook nhắm mắt lại và ngửa đầu lên trời, gầm gừ khi hông mình bắt đầu vô thức chuyển động.
Giữa chừng những khoái cảm tột cùng đang bùng lên nơi thân dưới, Jungkook vẫn tìm đâu ra chút tỉnh táo mà lại cúi đầu. Khuôn mặt của người kia từ bao giờ đã đỏ lựng, nước bọt, nước mũi chảy tràn xuống cằm, và dịch nhờn của cậu dính đầy hai bên má. Đôi mắt Jimin mơ màng, bằng cách nào đó lại quyến rũ đến khôn tả.
Cậu cắn môi, cố rút thân mình ra khỏi khuôn miệng ấm nóng. "Thở đi" - cậu ra lệnh, lại cúi xuống trước mặt anh mà ngắm đôi môi mềm.
"Tôi hôn anh được không?"
Cậu thì thầm, ngạc nhiên khi người kia nhanh chóng đồng thuận. Omega vòng tay lên cổ cậu, vội vã lao đến như khát cầu. Môi anh mềm, ngọt ngào như muốn tan ra trên đầu lưỡi. Jungkook luồn lưỡi mình sang miệng anh, tận hưởng trọn vẹn mọi ngóc ngách với hương vị say nồng.
Jungkook thoáng chốc rùng mình, cảm giác như cả thế giới đang quay cuồng trong não bộ. Bàn tay cậu luồn xuống eo của Omega, kéo người kia sát lại gần hơn nữa. Hơi thở nóng hổi của cả hai quyện vào nhau, và không khí trong phòng dường như càng thêm ngột ngạt.
"Uhm~"
Omega rên rỉ trong vòng tay, ngọ nguậy cọ sát đũng quần lên bụng cậu. Cái cách thân hình kia lọt thỏm trong lòng khiến cậu thêm rạo rực. Jungkook bò dần lên giường, bế anh ngồi lên người mình.
"Phải thế chứ" - Jungkook thì thầm, vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng và đôi mắt mơ màng của người lớn. "Anh cũng mê dại vì tôi, đúng không?"
Cậu rải những nụ hôn lên cổ anh, nhẹ nhàng lướt qua vùng da ửng đỏ ở một bên má. "Jimin à, nói anh cũng vậy đi... Không chỉ một mình tôi đang say, đúng chứ?"
Như dự đoán của cậu, Omega kia vẫn không trả lời, nhưng cậu hài lòng với những tiếng rên ngập ngừng vang vọng trong không gian, hài lòng với làn da mềm đang run nhẹ trên đầu môi của cậu. "Anh thơm quá đi mất" - Cậu thầm thì, tay siết lại quanh vòng eo mảnh khảnh.
Jimin gục đầu lên vai cậu, cũng đói khát tìm đến tuyến mùi mà chìm đắm vào đó. Hông anh vẫn đều đặn di chuyển, vội vã cọ sát vào bụng cậu. Qua một lớp quần mỏng manh của bệnh viện, cự vật của người kia đã căng cứng, dựng thành một túp lều, với phần đỉnh đã ẩm ướt và nóng bừng.
"Ah... Alpha..."
Người lớn hơn nức nở, bắt đầu choáng váng vì cảm giác chơi vơi không đầy đủ. Tay anh bối rối giày vò tấm áo vest vô tội, và anh lại ngước lên, cố với lấy đôi môi của Alpha với vẻ khao khát.
"Anh muốn gì? Jimin?"
Alpha giữ lấy cổ anh, cắn lấy môi dưới của anh mà thưởng thức, nhưng không cho anh một xúc cảm hoàn chỉnh. Người lớn ôm lấy đầu cậu, vội vã hôn như muốn dìm chính bản thân chìm sâu vào khuôn mặt của cậu. "Alpha..." - Anh lại khẩn cầu, khát khao được thỏa mãn cái dục vọng mà chính anh còn chưa gọi thành lời.
"Tôi đây"
Jungkook gầm gừ, khuôn mặt đã bừng đỏ trong cơn say tình. Thật may, có lẽ Alpha cũng chẳng còn chịu đựng được thêm để mà trêu chọc anh nữa. Cậu giữ lấy hông anh, tay luồn vào trong quần anh và bao bọc quanh cự vật ấm nóng. Jimin nấc lên khi bàn tay to lớn kia ôm lấy nơi nhạy cảm của mình, không chần chừ mà bắt đầu ve vuốt, từng chút một mang khoái cảm dữ dội đổ ập lên anh.
Jimin vặn vẹo cơ thể, ưỡn cong thân người mà rên rỉ. Tay anh bấu chặt lên áo cậu, và trong căn phòng kín, từng tiếng động nhớp nháp cứ vang vọng, đều đặn theo tiếng nức nở của Omega.
"Anh ướt quá rồi" - Jungkook thầm thì, không thể dứt mắt khỏi khuôn mặt hứng tình đầy mơ màng của người lớn. Ánh mắt cậu cứ say mê đắm chìm trong từng đường nét dụ hoặc ấy, như thể đang chiêm ngưỡng một tuyệt tác nghệ thuật hoàn mỹ nhất trên đời.
"Ah... ức... hah..."
Khi những thanh âm mà anh ngân lên càng ngày càng dồn dập, mạch đập của Alpha cũng dần căng phồng, dồn máu đổ về nơi xương sống. Jungkook ôm ghì lấy người kia, rúc đầu mình vào vùng da ngay cạnh tuyến mùi của anh mà hít thở. Một tay cậu vẫn ve vuốt đều đặn cho anh, tay còn lại bóp chặt lấy bờ mông tròn. Hông của cậu vô thức đẩy lên, ấn sâu đầu khấc vào đũng quần của người lớn.
Phía dưới của cậu đã bắt đầu đau nhức, và cậu trượt phân thân kia qua lại nơi khe quần tròn trịa để giải toả. Omega nấc lên trong mỗi nhịp va chạm ấy, ngọt ngào như một liều kích dục cực mạnh đánh thẳng vào não cậu. Jungkook thở hổn hển, bản năng trong người đã dần trở nên hoang dại trước mùi cam ngọt ngào.
"Jimin à..." - Cậu thì thầm, giọng đã khàn đặc đi vì dục vọng.
Ấy thế mà Jimin đáp lại cậu. Người kia đột ngột rên lớn, cả người run bần bật không ngừng. Từng đợt dịch nóng ấm trào ra trong quần, tưới ướt bàn tay cậu, trong khi hơi thở anh trở nên gấp gáp và đứt quãng. Cơ thể mảnh khảnh kia co giật, hông vẫn vô thức đẩy vào lòng bàn tay cậu trong nỗ lực chống đỡ tột cùng với khoái cảm.
Jungkook gầm lên khi hương thơm ngọt ngào kia bất chợt bùng nổ trong giây lát. Cậu vùng dậy, ôm lấy omega kia và ghì thân thể ấy xuống mặt đệm. "Chết tiệt" - Cậu kéo mép quần của anh xuống qua hông, vội vã ôm lấy đôi chân mảnh mai và ép chúng vào nhau. Jungkook vắt chân anh qua vai, trước khi vội vã đẩy cự vật căng cứng của mình vào giữa hai mép đùi mềm mại.
Jimin lại rên rỉ khi vật thể nóng rực kia trượt qua má đùi non, đè nén lên cự vật vừa xuất ra của mình. Cơ thể anh run rẩy vì sự nhạy cảm ấy, khoái cảm bùng lên nhanh chóng khi thấy khuôn mặt đỏ bừng đầy nhục dục của người phía trên. Quai hàm của Jungkook nghiến chặt, gân nổi cộm trên trán trong nỗ lực kiềm chế. Alpha thở dồn dập, liên tục đẩy khối nóng căng cứng như sắt nung ra vào giữa hai chân anh.
"Một chút nữa thôi..."
Từng đợt tinh dịch nhớp nháp từ quần của anh nhỏ xuống nơi tiếp xúc, khiến cậu ra vào ngày một dễ dàng. Mép đùi mềm mại và trơn trượt ôm lấy phân thân cậu, mang lại khoái cảm khủng khiếp. Cậu cứ đưa đẩy liên tục, ma sát với cự vật nhỏ phía dưới, choáng ngợp trước cái cách chúng gắn liền với nhau. Omega kia không ngừng rên rỉ, đôi mắt mơ màng nhìn lên trần nhà trong cơn mê đắm. Cậu bị cuốn vào ánh mắt ấy, không thể rời đi dù chỉ một giây phút nào.
Jimin nghẹn ngào, những tiếng rên rỉ của anh ngày một cao vút khi cảm nhận khối nóng kia ngày một căng trướng. Bàn tay anh vô thức bấu chặt lấy ga giường, cơ thể run rẩy khi từng đợt kích thích dồn dập ập đến. Jungkook gầm gừ, đẩy nhanh hơn khi thấy được khoái cảm hiện rõ trên gương mặt xinh đẹp của người dưới thân.
Tiếng gầm gừ của cậu càng lúc càng lớn, và hông bắt đầu va đập vào đùi anh với tốc độ dồn dập. Chỉ thêm vài tích tắc, Jimin lại hét lên, ưỡng cong lưng và đầu khấc phun trào những đợt dịch ấm nóng.
Cậu đuổi theo muộn hơn đôi chút, rùng mình bắn ra giữa hai đùi non của Omega. Tinh dịch nóng ấm trào ra tung toé lên bụng và đùi của anh, hoà lẫn với chất sữa của Omega thành một hỗn hợp đặc sệt. Cả hai thở dốc trong khoảnh khắc tột cùng ấy, pheromone đan chặt vào nhau không rời.
"Anh ổn không? Jimin?" - Cậu cúi người, phả từng hơi thở cháy bỏng lên đôi môi của người lớn. Mắt Jimin đã nhắm nghiền, hơi thở vẫn còn dồn dập. Anh gật đầu nhè nhẹ, khóe môi còn kịp nhếch lên một giây trước khi hạ xuống đầy mệt mỏi.
Jungkook nhẹ nhàng rút lui khỏi đùi anh, dành một giây để cảm thán những vệt trắng đục loang lổ trên làn da mềm mại. Cậu với tay lấy khăn ướt từ tủ đầu giường, nhẹ nhàng lau sạch cho người kia, không dám nhìn đến mật động mời gọi ở phía dưới. Đến khi cậu ngước lên, Jimin đã thở đều, yên bình thiếp đi sau cơn cao trào dữ dội.
Cậu nhìn gương mặt ngủ say của Omega, bàn tay chậm rãi vén những sợi tóc rối khỏi vầng trán, không kìm được mà lại cúi xuống đặt lên đó một nụ hôn phớt. Cậu không có ý định để lần đầu tiên giữa hai người quay cuồng với cơn phẫn nộ và hối hận thế này. Thế nhưng bằng cách nào đó, Omega vẫn nhẹ nhàng xoa dịu cho cậu. Và ngay cả khi anh thiếp đi, mùi hương kia vẫn an ủi cậu đến nao lòng.
"Tôi xin lỗi, Jimin..." - Cậu thì thầm, chậm rãi hôn lên dấu vết bỏng sơn còn đỏ ửng trên da người lớn.
------
Lời của tác giả:
Khi tham khảo các bộ truyện khác, mình thấy mỗi chap thường chỉ dài 1300-2000 chữ thôi, nên mình cũng tự quy định mỗi chap chỉ viết dưới 2000 chữ. Thế quái nào sau một thời gian chợt nhận ra nó ngày càng dài :( Không biết có bị lan man quá không ạ?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro