Chương 6: Mặt Tối Của JungKook
Kết thúc buổi sinh hoạt câu lạc bộ chiều thứ Năm, Taehyung bước chậm trong sân trường gần vắng người. Ánh nắng cuối ngày phủ nhẹ lên vai áo sơ mi trắng, khiến dáng anh trở nên lặng lẽ đến lạ.
"Anh Taehyung?"
Một giọng nói vang lên phía sau.
Taehyung quay lại — là một nam sinh lớp 11, mái tóc nhuộm bạc và đeo khuyên tai. Cậu ta tên Minwoo, người từng theo đuổi vài omega trong trường và nổi tiếng với ánh mắt "khó ưa".
"Hôm nay anh đẹp trai thật đấy," Minwoo cười, tiến lại gần hơn mức cần thiết.
Taehyung hơi lùi nhẹ. "Cảm ơn, nhưng... em có chuyện gì không?"
"Không, chỉ là muốn trò chuyện một chút thôi mà."
Minwoo đưa tay đặt nhẹ lên vai anh, rồi... trượt dần xuống cánh tay, ngón tay lướt như có chủ ý.
Taehyung khựng người. Ánh mắt anh thoáng có chút cảnh giác. "Em nên giữ khoảng cách."
Minwoo không dừng lại. Ngược lại, cậu ta còn cúi sát hơn, thì thầm bằng giọng khàn:
"Anh không có người yêu đúng không? Thử một lần với Beta như em xem sao..."
"Biến."
Giọng nói trầm và lạnh hơn băng đá vang lên phía sau.
Jungkook.
Cậu đứng đó, ánh mắt tối sầm, cằm siết chặt, tay đút túi quần như đang kìm nén cơn thịnh nộ.
Minwoo khẽ cười, cố ra vẻ không sợ. "Ô kìa, lớp 10 mà to tiếng với đàn anh vậy à?"
Chưa kịp để Minwoo nói thêm câu nào, Jungkook bật tay ra hiệu về phía sau.
Từ một góc khuất, hai đàn em mặc đồng phục lặng lẽ bước tới, không nói một lời, tóm lấy Minwoo như thể đã được dặn trước. Cậu ta vùng vẫy, nhưng không thoát nổi.
"Ê! Các người làm cái gì vậy?!"
Jungkook không trả lời, chỉ quay sang nói với một trong hai đàn em:
"Phòng kho sau nhà tao. Khoá lại. Tao tới ngay."
"Jungkook!" Taehyung bước đến, ngăn lại. "Em định làm gì cậu ta?"
Jungkook không quay lại nhìn anh, giọng lạnh như băng:
"Không phải ai cũng được quyền chạm vào anh."
30 phút sau — tại căn phòng kho sau nhà Jungkook
Căn phòng nhỏ, tối, chỉ có một bóng đèn mờ vàng.
Minwoo bị trói tạm bằng dây thừng, ngồi dựa vào ghế, mặt bắt đầu biến sắc.
Jungkook đứng trước mặt cậu ta, tháo cúc áo đồng phục một cách chậm rãi, đôi mắt không còn chút ấm áp nào.
"Muốn chơi chạm người khác đúng không? Giờ tao cho mày biết cảm giác đó là thế nào."
Trong mắt Jungkook là độc chiếm, là thù hằn, là một thứ u tối sâu trong đáy lòng vốn không ai chạm tới. Những nụ cười trước đó, ánh mắt ngây thơ, từng lời dịu dàng... giờ chỉ là vỏ bọc.
"Lần sau," Jungkook cúi sát, thì thầm vào tai Minwoo, "nếu mày còn nhìn anh ấy với ánh mắt đó, tao sẽ bẻ gãy tay mày. Hiểu chưa?"
Minwoo run lên bần bật.
Tối hôm đó, Taehyung nhận được một tin nhắn từ Jungkook:
"Hôm nay có người muốn cướp đồ của anh. Em đã xử lý rồi.
Đừng lo, anh là của em."
Tim Taehyung đập mạnh, không rõ là vì lo sợ... hay vì thứ gọi là ''thích'' trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro