họa tình nhân
Phòng khách nhà Taehyung hơi nhỏ, nhưng được cái có cửa sổ lớn sát đất, từ chiều tối đến ban đêm nhìn ra ngoài đều thu gọn cảnh sắc thành phố vào tầm mắt. Dạo gần đây Taehyung làm trong bộ phận "không cần thiết phải đến công ti", thế là anh ôm laptop ở nhà làm việc, thời gian chủ động hơn, và còn có thì giờ dành cho sở thích. Nói đến việc được ở nhà "work from home" của Taehyung, chính là được giám đốc Jeon chiếu cố. Mượn một cái cớ hết sức chính trực và lo lắng cho nhân viên là "tình hình dịch bệnh, xem xét đến vị trí nhà ở, tính chất công việc và tình trạng thể chất của nhân viên" để liệt kê cái tên Kim Taehyung vào danh sách, nhưng thực chất Jungkook chỉ là muốn anh ở nhà để mình tiện sang thăm.
Taehyung thích vẽ tranh, cái gì cũng đã sắm đủ, chỉ còn chiếc giá vẽ lớn là chưa có. Một ngày Jungkook sang nhà anh từ sớm, thấy Taehyung lúi húi dọn dẹp một góc bên cạnh cửa sổ, anh bày thêm một cái bàn thấp, trải một tấm thảm lông dày, còn mang thêm một chậu cây. Cậu ngồi một bên nhìn anh hăng say thu vén, mãi mới lên tiếng.
- Anh định làm gì với chỗ này thế?
Taehyung mang thêm một chiếc giỏ mây đựng đầy màu gouache, cọ vẽ và palette đặt lên bàn thấp, bấy giờ mới trả lời.
- Anh định mua giá vẽ, ngồi vẽ tranh ở chỗ này. Định bụng mua nhà xong sẽ dành một góc để vẽ, vậy mà bận bịu quên béng mất.
Jungkook nhớ ra mình chính là sếp của Taehyung, ngại ngùng vuốt mũi. Cậu cảm thấy hơi áy náy, mặc dù nhiều việc không phải do cậu đàn áp ép buộc nhân viên đâu.
- Anh chưa mua toan vẽ với giá đúng không? Để em mua cho nhé?
Taehyung sắp xếp xong góc nhỏ của anh từ lâu, vào bếp pha một cốc trà ấm, ra phòng khách chui vào lòng Jungkook ngồi, rất tự nhiên dúi cốc trà còn bốc khói vào môi cậu, ý là "uống đi em".
Jungkook hớp một ngụm trà, mùi chanh xộc vào miệng, khiến cậu cảm thấy tỉnh táo. Bên dưới, Taehyung kéo tấm chăn mỏng quấn lên người mình, thoải mái dựa hẳn vào lồng ngực ấm áp vững chãi của người yêu, khẽ đáp:
- Toan vẽ để anh mua, anh quen hơn. Em giúp anh cái giá để tranh nhé.
Nói rồi anh rướn lên hôn nhẹ vào yết hầu Jungkook, rồi lại rụt vào chăn.
- Yêu em.
Jungkook sờ sờ cổ mình, nghĩ bụng: Có câu này của anh, em mua cả bảo tàng cho anh còn được.
-------------------
Buổi chiều chủ nhật nọ, Taehyung khệ nệ vác từ cửa hàng về một cái giá vẽ bằng gỗ. Jungkook đặt ở đó đã một tuần, thế mà họ lại không có dịch vụ chuyển phát tận nhà, nên anh phải mất công đi vòng hai con phố mới mang được nó về. Jungkook biết được thì xụ mặt, mắt buồn thiu.
- Sao anh không nhờ em...
- Được rồi, anh cũng mang về đến nhà rồi mà.
Taehyung vuốt vuốt lông cho thỏ béo, dỗ cậu cả một buổi tối. Jungkook cơ hội được nước làm tới, quấn riết lấy anh không buông, cứ thế ôm ấp nhau trên sofa đến nửa đêm. Taehyung thiếp đi, cậu bế anh về phòng ngủ. Vậy là chiếc giá vẽ mới đáng lẽ được sủng hạnh đêm nay lại bị Jungkook đắc ý chiếm đoạt Taehyung ngay trước mắt. Thật đáng buồn cho nó.
Hai hôm sau, Jungkook đang xắn tay áo nấu canh trong bếp thì bị Taehyung gọi ra ngoài. Cậu tắt bếp, định cởi tạp dề cất đi thì nghe tiếng anh nhẹ nhàng:
- Để yên đó, ra đây chút đã em.
Jungkook lững thững bước ra, thấy Taehyung ngồi khoanh chân trên tấm thảm lông trước giá vẽ, đằng kia sát tường là tấm vải trắng làm phông mới mua sáng nay. Cậu hiểu ngay, hóa ra anh muốn vẽ mình. Hóa ra, thứ đầu tiên mà anh muốn vẽ, chính là mình.
Jungkook trong lòng ấm áp, mắt nhìn anh nhu tình đều tràn cả ra ngoài. Cậu ngoan ngoãn ngồi xuống, kiên nhẫn nghe theo sắp xếp của anh người yêu, lại tiếp tục kiên nhẫn ngồi bất động bốn tiếng đồng hồ cho đến tận tối mịt để anh vẽ xong bức tranh đầu tiên.
Cảnh vật ngoài cửa sổ nhẹ nhàng thay đổi. Ánh nắng nhẹ chiều tà dần thay thế bởi ánh đèn đường sáng rực, Taehyung cũng bật thêm đèn trong nhà. Màn đêm buông xuống, gió thổi vào nhà man mát, rèm cửa lụa bay bay. Jungkook ngồi im thin thít, lâu lâu liếc sang chỗ Taehyung đang ngồi vẽ. Anh kê giá vẽ lệch một chút để thuận tiện ngắm "người mẫu", nên cậu dễ dàng thấy một Taehyung say mê đến đắm chìm vào công việc của mình. Ánh sáng từ cửa sổ hắt vào như ánh đèn sân khấu chiếu xuống người nghệ sĩ, cộng thêm bài nhạc nền phát ra từ CD mang phong vị thập niên trước, khiến cho Jungkook có một loại ảo giác Taehyung chính mà một kiệt tác được thần linh điêu khắc ra và ban tặng cho mình.
Đều nói, vẽ những người đẹp chạm đến mức gần như hoàn hảo thì sẽ dễ run tay, hôm nay anh mới trực tiếp hiểu được ý nghĩa câu nói ấy. Nhìn Jungkook tự tại ngồi lặng im nhìn ra cửa sổ, từ góc nghiêng ba phần tư nổi bật lên đường xương hàm đến yết hầu, còn có cơ thể tráng kiện sau lớp sơ mi làm anh có chút luống cuống, khó khăn lắm mới hoàn thành bức tranh ở mức hơi hài lòng. Taehyung vẽ xong, vừa buông cọ, việc đầu tiên là chạy vào rót cho cậu một cốc sữa. Sau đó, anh nhẹ nhàng mát xa cổ và vai cho cậu. Ngồi bất động bốn tiếng, có là anh thì chắc đã gục từ lâu. Nhưng Jungkook chẳng hề than mỏi, cứ ngồi im nhìn ra cửa sổ, lâu lâu lại mỉm cười, thỉnh thoảng còn tiếp chuyện anh đôi câu.
Nồi canh trên bếp đã nguội, hai người vẫn chưa ăn tối. Taehyung mang Jungkook đến nằm trên sofa, bản thân mình vào bếp hâm nóng canh cùng thức ăn, sau khi bày ra bàn đủ ba món hai mặn một canh mới gọi cậu dậy ăn cơm.
Jungkook vừa ăn vừa ngắm bức tranh còn chưa kịp khô trên giá. Anh vẽ cậu đang ngồi, trên người là áo sơ mi trắng xắn tay, còn đeo cả tạp dề màu xanh. Nhìn qua đã có cảm giác một người vừa đi làm về liền vào bếp. Ánh mắt cậu trong tranh lấp lánh như phản chiếu cả thành phố sáng đèn. Phông nền đằng sau, Taehyung điểm vào đó vài nét cọ mô phỏng tuyệt tác Starry Night, càng khiến cho nhân vật trong tranh thêm tính nghệ thuật rất đẹp và cổ điển. Rõ ràng, cậu ngắm bức tranh mãi, ngắm rất lâu, đến mức Taehyung không nhịn được trách yêu:
- Em không để ý đến người vẽ ra em đẹp như thế sao?
Jungkook quay lại, nhìn Taehyung phồng má nhai cơm, vẻ mặt giận dỗi, đến hai hàng lông mày cũng nhăn tít vào. Cậu bật cười, đưa tay xoa xoa chỗ giữa hai chân mày, lại mon men theo sườn mặt xoa má phính của anh mấy cái, cất giọng lên chỉ toàn thấy ấm áp cưng chiều:
- Em đang vui lắm đó. Biết được rằng em trong mắt anh đẹp đến như vậy khiến em rất hạnh phúc.
Taehyung gạt tay Jungkook xuống, bỏ thêm một miếng cơm vào miệng. Có vẻ là anh đang giận dỗi đấy, nhưng mà có ai được người yêu nhìn với ánh mắt nâng niu như bảo bối tâm can lại còn sinh khí được đâu, thế cho nên là anh đang cố gắng che giấu ngại ngùng thôi.
Hàng mi dài của Taehyung cụp xuống chớp chớp, mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng giả bộ tập trung ăn cơm, nhưng mà bộ dáng xinh đẹp này của anh Jungkook dễ dàng phát hiện. Taehyung mỗi khi ngại đều né tránh ánh mắt cậu, còn có hai cái vành tai đỏ hồng nữa.
- Ừ-ừm...
- Anh ừm cái gì chứ? - Jungkook buồn cười hỏi dồn - Em muốn nói là, có thể thấy được bản thân mình trong tim anh trông như vậy, em thấy bốn tiếng bỏ ra đều xứng đáng.
- Anh biết mà... - Taehyung lí nhí, cũng không ăn thêm được nữa, trực tiếp lau miệng rồi uống nước.
- Em còn thấy, Jungkook nhất quyết không buông tha anh người yêu hay ngại của mình, tình yêu thì nên thể hiện bằng hành động, không bằng chút nữa em cho anh xem em yêu anh thế nào nha?
Chẳng biết Taehyung nghe lọt mất lời vào tai, thế mà nay lại đáp ứng họ Jeon kia.
- Ừ...
Vất vả lắm mới qua một đêm, sáng hôm sau, Taehyung không có cách nào đối diện với bức tranh chính tay mình vẽ nữa. Khuya ấy, Jungkook mạnh mẽ áp anh lên cửa kính mát lạnh, ngay trước bức tranh, liên tục làm anh đến mềm người đứng không vững mới đưa vào phòng ngủ.
Sáng sớm, anh mặc trên người chiếc sơ mi hôm qua của cậu, vừa xem tranh vừa nhâm nhi cốc cà phê sáng, anh giật mình nhìn khóe miệng Jungkook trong tranh khẽ nhếch cao, mắt lại như có chút gì đắc ý. Trong khi rõ ràng hôm qua anh vẽ cậu biểu cảm hoàn toàn trong sáng và đàng hoàng.
Jungkook đứng trong bếp chiên trứng, nhìn ra thấy anh đứng soi xét bức tranh một lúc lâu, tự nhủ, chắc anh ấy không biết đêm qua mình đã tự ý vẽ thêm đâu =))
---------
đêm hôm qua, mình được biết là truyện của mình được lên hẳn shipdom confession, mình đã rất vui :"> mình xúc động đọc đi đọc lại đoạn cfs ấy nhiều lần lắm, sau đó thì mình viết chương này, kiểu như đánh dấu lần comeback nhẹ trước khi thi học kì ㅋㅋㅋ mình biết khoảng thời gian này, mọi người đều đang bận rộn cho kì thi sắp tới, thi học kì, rồi thi tốt nghiệp... mình chúc mọi người sức khỏe, chúc mọi người chinh phục được mục tiêu đã đặt ra nhé <3
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro