Tập 13

Sau khi đạo diễn tuyên bố xong quy tắc, lập tức gọi các thực tập sinh lại một chỗ, hơn nữa còn mời lão sư lên sân khấu.

Nhóm thực tập sinh từng người dựa theo đội, đứng phía sau mỗi vị lão sư.

Sau khi mọi người vô hàng, trên màn hình lớn liền bắt đầu phát MV.

Tổ đạo diễn phát tổng cộng bốn bài hát, là những bài hát mà các thực tập sinh cần biểu diễn trong buổi công diễn đầu tiên của họ.

Chủ đề của phần đánh giá này là hát và nhảy, cho nên bốn bài hát này thể loại tuy không giống nhau, nhưng đều yêu cầu phải vừa hát vừa nhảy.

Sau khi xem xong video, các thực tập sinh từ các nhóm khác đã bắt đầu thảo luận với đồng đội của mình xem vũ đạo nào phù hợp với đội bọn họ, thương lượng xem nên chọn bài hát nào để biểu diễn.

Mà đối với các thực tập sinh trong đội Thành Nghị, lại chỉ có thể cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, căn bản không ai muốn phát biểu ý kiến.

Bởi vì những thực tập sinh trong đội của họ, ngoại trừ Hạ Tinh Tinh thì mười bốn người còn lại bị buộc phải tập hợp lại với nhau sau khi bị loại khỏi các nhóm khác.

Tuy rằng vocal, dancer, rapper đều có, nhưng tất cả họ đều là người giỏi một phần.

Hơn nữa phong cách của cả đội cũng rất khác biệt, không dung hợp một chút nào, thoạt nhìn không có bài hát nào là phù hợp với bọn họ.

Xem xong video, tổ tiết mục lập tức đặt bốn cái hộp ở trung tâm sân khấu, nói là mỗi đội cử một người lên bốc thăm.

Nếu hai đội bắt được màu sắc giống nhau, sẽ PK trực tiếp trong quá trình biểu diễn.

Cái này liên quan đến vận mệnh của cả đội, không ai dám bước lên bốc thử.

Rốt cuộc, trong trường hợp xui xẻo bốc ngay một đội đặc biệt mạnh, thì chẳng phải là trực tiếp toi mạng.

Nhưng mà không muốn bốc, thì vẫn phải bốc.

Sau khi các đội thương lượng, sôi nổi cử ra đại diện lên bốc.

Đội Bùi Lạc cử Tuyên Diệc Hàm, đội Thành Nghị cử Cao Vũ.

Đạo diễn ra lệnh một tiếng, bốn thực tập sinh đại diện liền nhanh chóng chạy về phía chiếc hộp để tìm kiếm.

Cao Vũ chạy nhanh nhất, đến đích đầu tiên.

Hắn do dự một chút đối với bốn cái hộp, sau đó nhìn về các thành viên trong đội của mình.

"Chọn cái ở giữa, cái ở giữa!"

Sau khi nghe được âm thanh của mọi người, Cao Vũ chạy thẳng duỗi tay tới chiếc hộp ở giữa.

Ai ngờ, người đại diện của đội Đường Đường lại nhanh tay lẹ mắt, vừa chạy tới đã trực tiếp giật lấy chiếc hộp ở giữa.

Người của đội Hàn Triết cũng đi theo, lại rút ra một cái.

Cao Vũ không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể tuỳ tiện lấy một trong hai cái hộp còn lại.

Sau đó, hắn đem chiếc hộp trong tay mở ra, phát hiện hắn rút ra được một quả bóng nhỏ màu đỏ.

Còn Tuyên Diệc Hàm bên cạnh cũng trực tiếp đem chiếc hộp mở ra.

Nhìn thấy màu sắc quả bóng, mắt Tuyên Diệc Hàm sáng rực lên.

Sau đó, cậu ta chậm rãi lấy quả bóng ra, vẫy tay với đồng đội một cách đầy phô trương.

Các thực tập sinh đội Bùi Lạc đã ồ lên kinh ngạc ngay khi họ nhìn thấy rõ màu của quả bóng.

"Oa, màu đỏ!!!!"

"Hàm Hàm lợi hại!"

"Đây là huyền thoại trong truyền thuyết sao!!"

Nghe thấy tiếng hoan hô của đội Bùi Lạc, Cao Vũ trực tiếp ôm đầu ngồi xổm xuống, ảo não không thôi.

Bốc ai không bốc, cố tình bốc trúng cái này.

Đội Bùi Lạc, được mệnh danh là đội "Nửa giang sơn", thành viên trên cơ bản đều là ở bản A bản B, thực lực thì khỏi phải nói.

Về phần cấu hình của nhóm, tuy một số thực tập sinh không mạnh, nhưng sức mạnh tổng thể của họ so với đội kia như một trời một vực.

Kém không phải một hoặc hai điểm.

Cái vận gì đây!

Cao Vũ ủ rũ cụp đuôi trở về đội, cúi đầu xin lỗi mọi người.

"Xin lỗi......"

Dù rất thất vọng, các thành viên trong nhóm ở trong lòng yên lặng khẳng định chính mình kỳ tiếp theo sẽ bị loại đi, các thành viên có lệ an ủi hắn, "Cái này phải dựa vào may mắn, cũng không có biện pháp."

Thành Nghị không nói gì, chỉ vỗ vỗ bả vai Cao Vũ, ý bảo hắn hồi phục tinh thần.

Nhưng tay cậu mới vừa đến vai đối phương, đã bị Cao Vũ né tránh.

Đối phương không muốn tiếp thu lòng tốt của mình, Thành Nghị cũng không cưỡng cầu.

Sau khi chọn được đối thủ PK, tổ tiết mục lại bắt đầu thông báo tiếp.

Đạo diễn cầm cái loa thông báo cho mọi người, ca khúc biểu diễn của các đội cũng phải rút thăm.

Vừa mới trải qua một lần rút thăm, hiện tại phải rút thêm một lần, việc làm không xác định này, làm nhóm thực tập sinh trên đài lại khẩn trương.

"Bài hát biểu diễn cho lần này, do lão sư rút."

Dứt lời tổ đạo diễn liền kêu tên Thành Nghị.

"Thành Nghị, xin mời anh rút trước đi."

Thành Nghị bị điểm danh đi tới bên cạnh đạo diễn, tầm mắt nhanh chóng nhìn lướt qua bốn cái hộp trước mặt.

Đạo diễn thấy cậu đang nhìn hộp, liền hỏi "Đã nghĩ là chọn cái nào chưa?"

Thành Nghị cười cười, sau đó nhìn về phía các học viên trong đội của mình, "Ông hỏi đội viên của tôi?"

Màn hình chuyển qua, nhóm thực tập sinh trực tiếp không hẹn mà cùng mở miệng, "Chỉ cần đừng rút trúng Not me, còn lại toàn bộ đều OK."

Sau khi bốn bài hát được phát ra, Not me xác định là bài mà họ không muốn chọn nhất.

Bài hát này không chỉ khó hát mà những động tác vũ đạo cũng rất khó.

Hơn nữa kỳ lạ nhất chính là, một bài hát khó hoàn thành như vậy, hiệu ứng sân khấu tổng thể hiệu quả lại không bằng ba ca khúc còn lại.

Chính là hoàn toàn tốn công vô ích.

Không ai muốn xui xẻo khi chọn bài này đâu.

"Đội các cậu không muốn chọn Not me." Đạo diễn nhìn về phía Thành Nghị, "Vậy chúc cậu may mắn."

Thành Nghị gật đầu, khi đang chuẩn bị rút phát hiện Hạ Tinh Tinh phía trước đang chắp tay trước ngực khẩn trương cầu nguyện.

Một bên cầu nguyện, một bên còn mặc niệm.

"Thần tượng, cố lên, không cần Not me."

Không chỉ có Hạ Tinh Tinh, mà một số thực tập sinh cũng đem tầm mắt tập trung kỳ vọng vào người cậu, phảng phất như cậu là hy vọng của cả đội.

Trước khi Thành Nghị rút thăm cảm thấy vấn đề không có lớn như vậy, những bài hát này cậu xem qua đều không khác biệt lắm.

Nhưng hiện tại mọi người có vẻ khẩn trương, còn vô cùng ghét bỏ Not me ......

Nếu đã như vậy......

Vậy được rồi.

Thành Nghị thu tay sắp rút hộp lại, nhấc tay nhìn về phía đạo diễn.

"Đạo diễn, tôi có thể đi rửa tay trước không?"

Đạo diễn sửng sốt, hỏi ngược lại, "Rửa tay làm gì?"

Thành Nghị nghiêm trang giải thích cho ông, "Đuổi vận đen."

Đạo diễn:......

Thực tập sinh:???

Các nhân viên công tác đang ở dưới sân khấu: Ha ha ha ha ha ha ha

Đạo diễn nghe được tiếng cười cũng hiểu được Thành Nghị có ý gì, trực tiếp cự tuyệt "Không được."

"Được rồi."

Thành Nghị đồng ý, nhưng cậu không có rút ngay lập tức, mà là từ trong túi lấy ra một chiếc khăn giấy ướt được đóng gói riêng.

Đạo diễn:????

Thành Nghị cúi đầu, đem khăn giấy ướt lấy ra, thành kính lại nghiêm túc lau tay, lúc này mới cầm lấy một cái hộp bắt đầu rút.

Các thành viên của đội Thành Nghị nhìn lão sư của bọn họ liều mạng như vậy vì ngăn cho bọn họ trúng Not me, trong lòng không khỏi cháy lên một tia chờ mong.

Đội bọn họ hôm nay đã đủ xui xẻo, lại càng không thể xui xẻo đến mức có thể gặp gỡ Not me đi?

Vì thế mọi người đều nín thở chờ đợi đáp án cuối cùng.

Sự thật chứng minh.

Loại sự tình càng xui xẻo này, thật đúng là có thể phát sinh.

Rốt cuộc không rửa tay hay là rửa tay, dùng khăn giấy ướt lau cũng vô dụng.

Nhìn trong tay Thành Nghị hai chữ lớn Not me, cả đội của Thành Nghị chịu đả kích quá lớn, thế nên trong đầu chỉ nghĩ ra hai chữ.

Bỏ mẹ......

Điên thật chứ.

Ngay cả ông trời cũng không đứng về phía họ, đã chuẩn bị sẵn lời nói chia tay khi bị loại trừ.

Sau khi rút thăm xong, ghi hình hôm nay liền kết thúc.

Để đảm bảo cho mọi người có thời gian luyện tập trong ba ngày, tổ tiết mục không đem video demo gửi cho các thực tập sinh từng đội, mà thống nhất sẽ phát vào 8 giờ sáng mai.

Thành Nghị thấy cảm xúc của mọi người đều hạ xuống, biết chính mình nhiều lời nói suông cũng không thể thật sự an ủi bọn họ, vì vậy bảo bọn họ đi về nghỉ ngơi cho tốt trước.

Hạ Tinh Tinh ngoan ngoãn, trở lại ký túc xá liền bắt đầu ngâm chân, đuổi kịp bước chân dưỡng sinh của thần tượng.

Mà Cao Vũ và Kim Lộ Thần cùng đội, thấy Hạ Tinh Tinh đang ngâm chân, liền trực tiếp đem bồn ngâm chân Thành Nghị đưa bọn họ đá ngã lăn.

Sau khi Hạ Tinh Tinh nhìn thấy, phi thường tức giận, vội vàng nhặt hai cái bồn ngâm chân lên.

"Đây là quà mà Thành Nghị lão sư tặng, các người có ý gì?"

Hiện tại cầm một lá bài tệ nhất, Cao Vũ cảm thấy chính mình dù sao cũng sẽ bị loại, cũng lười giả vờ thân thiện, trực tiếp đi thẳng đến trước mặt Hạ Tinh Tinh.

"Đồ của tôi thì tôi làm như thế nào cũng được, ai cần cậu lo? Không thể cho tôi phát tiết với đồ ca ca nhà cậu tặng được sao?"

Kim Lộ Thần cũng chế nhạo: "Các đội khác đã bắt đầu luyện tập, đội chúng ta lại cho nghỉ ngơi trước, thật sự cho rằng ngâm chân là có thể làm chúng ta được giữ lại?"

Thực rõ ràng hai người này là đem sự tức giận của hôm nay dồn hết lên người Thành Nghị.

Những thực tập sinh khác trong phòng không nghĩ mọi người lại đem không khí làm đến khó coi như vậy, liền an ủi hai người họ, "Thành Nghị lão sư cũng không muốn rút bài này cho chúng ta đâu."

"Đừng nói như vậy, các bạn bản A ở nhóm khác vốn dĩ học rất nhanh rồi, tôi thấy nhiều người ở thời điểm xem video là có thể nhảy theo, chúng ta không thể so sánh nếu không có nền tảng này, vẫn là nghĩ ngơi trước đi, giữ tinh thần tốt cho ngày mai mới có sức lực để luyện tập."

"Đúng vậy, đừng cãi nhau."

Sau khi các thực tập sinh khác giải hòa, camera tổ đạo diễn lại tới quay tư liệu, hai người cuối cùng cũng không nói gì nữa.

Bất quá, bầu không khí khó chịu này không hề tiêu tan, ngày hôm sau vẫn lan ra như cũ.

Đúng 8 giờ sáng ngày hôm sau, ê-kip chương trình đã đem video Not me gửi cho bọn họ, yêu cầu các thực tập sinh tự luyện tập theo.

Sau khi có video, bọn họ được ê-kip chương trình thông báo, trước tiên là sẽ tự mình luyện tập, đến buổi chiều lão sư mới được phép tiến hành hướng dẫn.

Những thực tập sinh vốn không ôm hy vọng gì đối với Thành Nghị trực tiếp gật gật đầu một cách thờ ơ.

Cao Vũ thậm chí còn trực tiếp cười với Kim Lộ Thần: "Có hắn hay không có hắn thì có cái gì khác nhau?"

Áp suất không khí trong phòng tập rất thấp.

Ngoại trừ âm thanh của Not me không ngừng vang lên, nhóm thực tập sinh không có ai muốn nói chuyện, chỉ theo dõi video để luyện tập lặp đi lặp lại một cách máy móc.

Luyện tập lặp đi lặp lại như vậy cả ngày, nhưng hiệu quả cũng không cao.

Cả đội phải ghép lại với nhau, hiện tại vấn đề đã hoàn toàn được phơi bày.

Bởi vì khi tất cả mọi người luyện tập, hầu như không có sự giao tiếp nào trong toàn bộ quá trình, đều là từng người tự luyện tập riêng.

Cho nên hiện tại hợp lại cùng nhau, tất cả mọi người đều giống như  được kéo lại từ trên đường để thành lập một đội. Họ chỉ có thể làm những gì họ giỏi. Không có sự ăn ý trong việc thành lập một đội, căn bản không thể phù hợp với nhau.

Nhóm dancer thì nhớ hầu hết các động tác vũ đạo, nhưng hát lại là vấn đề lớn.

Nhóm vocal phần biểu diễn ca khúc thì hoàn toàn OK, nhưng động tác vũ đạo còn nhớ chưa xong.

Rapper càng không phải nói, cả hai dạng đều không nổi bật, toàn bộ chỉ có thể nói là miễn cưỡng.

Mười lăm người một ngày nhảy thập phần thong thả không có tiến triển, đến mức họ thậm chí không thể nhảy cùng nhau.

Sau một ngày làm việc vô ích, cuối cùng mọi người cũng nhận ra vấn đề.

Bọn họ giống như là một đống lộn xộn, không có sự gắn kết nào cả.

"Tại sao chúng ta không quyết định C vị cùng đội trưởng." Trong khoảng thời gian luyện tập, có người mở miệng đề nghị chọn hai người này để mọi người hòa nhập hơn một chút.

Hạ Tinh Tinh lại lắc đầu không đồng ý, "Tổ tiết mục không phải nói phải đợi lão sư tới nhìn hiệu quả rồi mới cùng thương lượng sao? Thành Nghị lão sư sắp tới rồi, chúng ta chờ anh ấy một chút."

Cao Vũ cười nhạo đem tờ lời bài hát trên tay ném xuống, "Hắn tới có ích gì? Hát và nhảy toàn phế, chẳng lẽ cậu thật sự cảm thấy hắn có thể giúp được chúng ta?"

Thành Nghị đi đến cửa phòng huấn luyện, vừa vặn nghe được những lời này của Cao Vũ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro