Tập 147

Sau khi tỉnh lại Thành Nghị ôm Tăng Thuấn Hy vài phút, cửa phòng đã bị đẩy ra.

Ngay sau đó, trong phòng vang lên tiếng thở hổn hển của y tá.

"Tăng tiên sinh, sao anh lại chạy đến đây??"

Sau khi nghe xong, hai người buông nhau ra xoay người nhìn về phía y tá.

Y tá lo lắng chạy tới bên cạnh hắn, ngồi xổm xuống kiểm tra chân hắn, "Chân và xương sườn của anh đều bị thương cần phải nằm trên giường tịnh dưỡng, nếu tùy ý rời khỏi giường như vậy xương sẽ lại nứt ra!"

Thành Nghị kinh ngạc nhìn Tăng Thuấn Hy.

Trước đó đối phương ngồi bên cạnh cậu nên cậu nghĩ Tăng Thuấn Hy chỉ bị thương ở tay.

Không ngờ trên người hắn lại có nhiều vết thương như vậy.

Tầm mắt Thành Nghị nhìn xuống, thấy một chân của Tăng Thuấn Hy cũng được băng bó.

Cho nên bởi vì lo lắng cho mình còn chưa tỉnh lại nên Tăng Thuấn Hy mang theo thương tích, khó nhọc đến thăm cậu......

Thành Nghị nhìn Tăng Thuấn Hy, và cậu hiểu rằng trước khi cậu tỉnh lại, đối phương sẽ không thể an tâm nghỉ ngơi để hồi phục vết thương được.

Tăng Thuấn Hy nhẹ nhàng chạm vào tóc cậu ý bảo cậu không cần lo lắng, sau đó mỉm cười xin lỗi y tá, "Thật xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy nữa."

Tại Trung Quốc, sau khi vụ tai nạn xe bị lộ, dù Tư Vũ đã đưa ra thông báo hai người không sao nhưng rất nhiều tay săn ảnh vẫn đuổi theo và muốn lấy được thông tin độc nhất vô nhị.

Những bức ảnh chụp lén của paparazzi sẽ mang đến rất nhiều phiền toái, vì thế sau khi xác nhận sức khỏe của Tăng Thuấn Hy vẫn ổn vào hôm sau, Thành gia đã thu xếp máy bay riêng lặng lẽ đưa hai người trực tiếp về nước, để tránh bị làm phiền.

Ngoại trừ hôn mê mấy ngày, trên người Thành Nghị hầu như không có vết thương nào, chỉ cần quan sát một thời gian rồi kiểm tra lại phần đầu, còn lại chỉ là một số vết thương ngoài da, không nghiêm trọng.

Tuy nhiên, Tăng Thuấn Hy cần phải nằm trên giường một thời gian để hồi phục.

Vì vậy, sau khi trở về nước, Thành Nghị đã xuất viện về cơ bản hàng ngày đều chạy đến khu VIP.

Tin tức lần này được giữ bí mật, về cơ bản không ai biết Tăng Thuấn Hy ở đâu nên trong phòng rất yên tĩnh.

Thành Nghị ngồi cạnh giường bệnh, cúi đầu nghiêm túc lột vỏ cam cho Tăng Thuấn Hy.

Hầu hết mọi người ăn cam đều sẽ dùng dao cắt chúng thành từng phần, nhưng Thành Nghị lại cảm thấy ăn như vậy không ngọt.

Cậu thích bóc hết vỏ cam rồi ăn từ từ, từng miếng một.

Ở thế giới trước, Tăng Thuấn Hy cũng thường xuyên bóc thế này cho cậu ăn.

Các bạn cùng lớp mỗi lần nhìn thấy đều sẽ trêu đùa Tăng Thuấn Hy quá kiên nhẫn và chỉ có thể đối đãi với em yêu mình như vậy.

Một quả cam lột vỏ không quá lâu, nhưng Thành Nghị phát hiện mình làm quá trung bình còn không tốt bằng của Tăng Thuấn Hy.
Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng : Chương 147: Thẳng thắn

truyenfull.io

Nữ ca sĩ đình đám showbiz 'ải chỉa' ngay trên sân khấu, khán hốt trọn mùi: Chu Bin chỉ còn là cái tên!

Nơi an nghỉ đặc biệt ở Hòa Bình của gia đình nạn nhân vụ máy bay MH17: Người giúp việc chăm m;ộ kể chuyện ngày nhìn cả nhà họ cười đêm về nằm mơ khó tin

Sau khi tỉnh lại Lâm Yên Nhiên ôm Cố Tư Nghiệp vài phút, cửa phòng đã bị đẩy ra.

Ngay sau đó, trong phòng vang lên tiếng thở hổn hển của y tá.

"Cố tiên sinh, sao anh lại chạy đến đây??"

Sau khi nghe xong, hai người buông nhau ra xoay người nhìn về phía y tá.

Y tá lo lắng chạy tới bên cạnh hắn, ngồi xổm xuống kiểm tra chân hắn, "Chân và xương sườn của anh đều bị thương cần phải nằm trên giường tịnh dưỡng, nếu tùy ý rời khỏi giường như vậy xương sẽ lại nức ra!"

Lâm Yên Nhiên kinh ngạc nhìn Cố Tư Nghiệp.

Trước đó đối phương ngồi bên cạnh anh nên anh nghĩ Cố Tư Nghiệp chỉ bị thương ở tay.

Không ngờ trên người hắn lại có nhiều vết thương như vậy.

Tầm mắt Lâm Yên Nhiên nhìn xuống, thấy một chân của Cố Tư Nghiệp cũng được băng bó.

Cho nên bởi vì lo lắng cho mình còn chưa tỉnh lại nên Cố Tư Nghiệp mang theo thương tích, khó nhọc đến thăm anh......

Lâm Yên Nhiên nhìn Cố Tư Nghiệp, và anh hiểu rằng trước khi anh tỉnh lại, đối phương sẽ không thể an tâm nghĩ vì hồi phục vết thương được.

Cố Tư Nghiệp nhẹ nhàng chạm vào tóc anh ý bảo anh không cần lo lắng, sau đó mỉm cười xin lỗi y tá, "Thật xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy nữa."

Tại Trung Quốc, sau khi vụ tai nạn xe bị lộ, dù Tư Vũ đã đưa ra thông báo hai người không sao nhưng rất nhiều tay săn ảnh vẫn đuổi theo và muốn lấy được thông tin độc nhất vô nhị.

Những bức ảnh chụp lén của paparazzi sẽ mang đến rất nhiều phiền toái, vì thế sau khi xác nhận sức khỏe của Cố Tư Nghiệp vẫn ổn vào hôm sau, Lâm gia đã thu xếp máy bay riêng lặng lẽ đưa hai người trực tiếp về nước, để tránh bị làm phiền.

Ngoại trừ hôn mê mấy ngày, trên người Lâm Yên Nhiên hầu như không có vết thương nào, chỉ cần quan sát một thời gian rồi kiểm tra lại phần đầu, còn lại chỉ là một số vết thương ngoài da, không nghiêm trọng.

Tuy nhiên, Cố Tư Nghiệp cần phải nằm trên giường một thời gian để hồi phục.

Vì vậy, sau khi trở về nước, Lâm Yên Nhiên đã xuất viện về cơ bản hàng ngày đều chạy đến khu VIP.

Tin tức lần này được giữ bí mật, về cơ bản không ai biết Cố Tư Nghiệp ở đâu nên trong phòng rất yên tĩnh.

Lâm Yên Nhiên ngồi cạnh giường bệnh, cúi đầu nghiêm túc lột vỏ cam cho Cố Tư Nghiệp.

Hầu hết mọi người ăn cam đều sẽ dùng dao cắt chúng thành từng phần, nhưng Lâm Yên Nhiên lại cảm thấy ăn như vậy không ngọt.

Anh thích bóc hết vỏ cam rồi ăn từ từ, từng miếng một.

Diệu Diệu xuyên sách rồi, xuyên thành pháo hôi người người đều ghét, đã thế còn phải công lược em trai tâm lý vặn vẹo của nữ chính, thật thảm!

Vân Đào xuyên sách, đúng lúc nữ phụ hư hỏng là cô bị đuổi. Cô dứt khoát làm phản diện luôn, ngờ đâu lại thu được 6 người đàn ông dưới váy mình!

Ở thế giới trước, Cố Tư Nghiệp cũng thường xuyên bóc thế này cho anh ăn.

Các bạn cùng lớp mỗi lần nhìn thấy đều sẽ trêu đùa Cố Tư Nghiệp quá kiên nhẫn và chỉ có thể đối đãi với em yêu mình như vậy.

Một quả cam lột vỏ không quá lâu, nhưng Lâm Yên Nhiên phát hiện mình làm quá trung bình còn không tốt bằng của Cố Tư Nghiệp.

Cậu đi rửa tay, ra rồi mới phát hiện Tăng Thuấn Hy đã tỉnh.

"Uống nước không?"

Thành Nghị lấy khăn giấy lau tay, chuẩn bị rót cho Tăng Thuấn Hy một ít nước.

Nhưng đối phương lại lắc đầu liếc nhìn quả cam trong bát trái cây bên cạnh.

"Em bóc cho anh sao?"

"Ừm."

Thành Nghị xé quả cam đưa một miếng cho Tăng Thuấn Hy, "Tăng lão sư nếm thử xem ngọt không."

Tăng Thuấn Hy không mở miệng mà cười nhìn Thành Nghị, "Anh bị thương rồi, không tiện, em đút anh đi."

Thành Nghị nghi hoặc nhìn miếng cam mình đặt bên môi đối phương, "Không phải em đang đút anh sao?"

Tăng Thuấn Hy không hề mở miệng ăn, khi đôi mắt hoa đào nhìn về phía môi cậu, ánh mắt cháy bỏng, đa tình lại quyến rũ.

"Thành Nghị lão sư, đút à?"

Tăng Thuấn Hy nhẹ giọng hỏi cậu.

Thành Nghị không nói gì đặt miếng cam vào giữa môi.

Cậu rũ mắt, nhẹ nhàng ngậm một góc miếng cam cúi người tựa vào ngực Tăng Thuấn Hy.

Bên dưới vẻ mặt lạnh lùng là hành động quyến rũ nhất.

Đôi mắt Tăng Thuấn Hy tối sầm lại, hắn ôm đầu Thành Nghị, ái muội sắc tình liếm môi cậu, rồi thong thả để Thành Nghị đút cam vào miệng.

Nước cam tan chảy trên đầu lưỡi, ngọt ngào đến mức tưởng chừng như lấy đi tâm hồn của người ta.

Tăng Thuấn Hy cố ý chiếm giữ từng tấc môi và lưỡi của Thành Nghị, cắn vào phần thịt đầy đặn của môi và mút liên tục.

Thành Nghị bị hôn đến mức toàn thân mềm nhũn, tim tê dại, cậu chỉ có thể nhắm mắt lại, nửa dựa vào Tăng Thuấn Hy.

Âm thanh thở hổn hển trầm thấp phá vỡ phòng bệnh vốn yên tĩnh, mỗi tấc nụ hôn sâu đều khiến người ta ý loạn tình mê.

Một mảnh quả cam hai người ăn đã lâu, hơi thở không ổn định, suýt nữa thì tắt thở luôn rồi.

Lúc tách ra, môi Thành Nghị đỏ bừng, có chút sưng tấy.

Cậu đứng dậy, vuốt thẳng bộ quần áo bị cuốn lên của mình, khuôn mặt trắng nõn thoáng ửng hồng, trông rất đẹp mắt.

Tăng Thuấn Hy nhìn lớp màu hồng này cuối cùng cũng cảm thấy thỏa mãn.

Một mặt giả nai mình bị thương không thể ăn được, sau đó tay lại cầm miếng cam bỏ vào miệng, "Cam này ngọt thật."

Thành Nghị phát hiện sau khi dung hợp ký ức của thế giới trước, Tăng Thuấn Hy hình như càng thêm lưu manh và vô lại.

Tăng Thuấn Hy ở lại bệnh viện hơn một tháng cuối cùng cũng được xuất viện.

Trong khoảng thời gian này, Thành Nghị hầu như luôn ở bên cạnh chăm sóc hắn.

Cho nên cậu đã chú ý, ngoại trừ vụ tai nạn ban đầu, ông nội, anh họ và một số người thân khác của hắn đều đã đến nhưng chỉ duy nhất ba mẹ lại chưa từng xuất hiện.

Cậu cố gắng nhớ lại những quá khứ mình trải qua cùng Tăng Thuấn Hy nhưng cậu lại nhận ra rằng cậu biết rất ít về gia đình của hắn.

"Tăng lão sư, em muốn kể cho ba mẹ nghe chuyện của chúng ta."

Thành Nghị đã suy nghĩ vấn đề này trong cả tháng.

Nhưng sau khi cùng Tăng Thuấn Hy trải qua nhiều chuyện như vậy, đặc biệt là lần này cận kề cái chết, sau khi sống sót sau tai nạn, cậu hy vọng mình và Tăng Thuấn Hy có thể thoải mái ở bên nhau.

Người ngoài có thể không hiểu, nhưng cậu lại muốn chính thức giới thiệu hắn với ba mẹ và gia đình.

Đây là bạn trai cậu, là người cậu yêu.

Tăng Thuấn Hy rõ ràng rất ngạc nhiên, hắn sửng sốt một lúc rồi hỏi: "Nếu gia đình không hiểu hoặc không ủng hộ thì làm sao bây giờ?"

"Một ngày nào đó họ cũng sẽ biết. Thay vì bị vạch trần, không bằng nói thẳng ra." Thành Nghị nhìn Tăng Thuấn Hy, "Hơn nữa, em cũng không muốn cất giấu Tăng lão sư trong bóng tối."

Tăng Thuấn Hy rõ ràng đã bị câu lấy lòng với câu vừa rồi, đáy mắt đều là ý cười.

Người yêu của hắn luôn dứt khoát như vậy nên hắn cũng sẽ không phản đối.

"Nếu gia đình không đồng ý, em đừng quá lo lắng, dành thời gian để nói với họ là được."

Thành Nghị đồng ý, "Được."

Tăng Thuấn Hy đối diện tầm mắt của cậu, sau đó lại nhìn về phía ngoài cửa sổ.

"Nhưng anh lại không có cách nào để trực tiếp giới thiệu Thành Nghị lão sư với ba mẹ anh."

Tăng Thuấn Hy dừng một chút, "Họ đã qua đời lúc anh được sinh ra."

Khi nói chuyện, Tăng Thuấn Hy ngữ khí nhàn nhạt, một câu giải thích gia cảnh của mình.

Thành Nghị nghe đến khó chịu.

Cậu chợt nhớ ra lần đầu tiên khi hai người vừa xác định quan hệ, đối phương đã bay thẳng đến Úc để tìm cậu vào đêm giao thừa và gửi cho cậu lời chúc phúc đầu tiên.

Hóa ra là vậy......

*

Khi Thành Nghị về nhà, mẹ cậu đang khiêu vũ trong phòng tập và ba thì đang đọc tạp chí tài chính.

Thành Nghị vừa bước vào cửa, ba cậu đã nhận ra, "Nghị Nghị đã về rồi à."

Nói xong, ông đặt cuốn tạp chí xuống và nhờ người đi nói với Tạ Nhu Phỉ.

Thành Nghị cũng không vội nói chuyện của mình và Tăng Thuấn Hy, đầu tiên nhìn mẹ khiêu vũ một lúc, sau đó lại bồi ba một ván cờ.

Về mặt chơi cờ, Thành Nghị đương khiên không phải đối thủ của ba, chơi đến ván thứ ba gần như không thể hòa được như ván thứ hai.

Mắt thấy mình lại sắp thua ở nước đi thứ ba, Thành Nghị cười ném quân cờ về phía hộp, "Không chơi, không chơi nữa, nhiều năm vậy rồi cũng không thắng lấy một lần."

Cậu vừa nói xong, Tạ Nhu Phỉ đã đi ngang qua bên này.

Bà nhìn Thành Yến Huy một cái, "Lão già này, không biết nhường con cái gì hết."

Thành Yến Huy cười ha hả nhìn con trai, nói lần sau nhất định sẽ nhường. Cũng không phản ứng quá nhiều về lời nói "Đã nhiều năm như vậy" của Thành Nghị.

Sau khi chơi cờ xong, Thành Nghị ngồi trên sofa lướt điện thoại.

TV đang phát sóng một số phim truyền hình.

Ba cậu lột cho cậu một quả cam, khi đưa qua tình cờ trên TV có cảnh cha mẹ đang hỏi con mình về tình trạng yêu đương.

Vì vậy, ông cũng như lơ đãng mà hỏi Thành Nghị.

"Con trai, có người mình thích chưa?"

Thành Nghị nhận quả cam cắn một miếng, đột nhiên cảm thấy có gì không thích hợp.

Ba mẹ cậu không phải là kiểu người sẽ thúc giục việc kết hôn nên việc đột nhiên nói ra lời này thật sự rất kỳ lạ.

Cậu hoài nghi nhìn ba, "Sao ba lại hỏi thế?"

Thành Yến Huy cười nói, "Nếu có người thích rồi thì nhớ đưa về giới thiệu với ba mẹ con một lần."

Lời này Thành Nghị càng nghe càng thấy không thích hợp.

Cậu nhìn ba thấy vẻ mặt của ông cũng không có gì khác thường, như thể ông chỉ vô tình hỏi  thôi.

Nhưng ngay khi cậu bắt đầu tự hỏi liệu mình có đang nhạy cảm và suy nghĩ quá mức hay không, thì mẹ cậu đã chuyển kênh.

Kênh Six Princess đã tình cờ phát sóng một bộ phim có sự tham gia của Tăng Thuấn Hy.

Vì thế Tạ Nhu Phỉ, vốn dĩ cũng đang ăn cam, mỉm cười nhìn Tăng Thuấn Hy trong TV khen, "Diễn xuất của tiểu Hy không tồi nha."

Nghe câu nói này xong Thành Nghị cuối cùng cũng không ngồi nổi nữa.

Cậu tùy tiện lấy cớ quay về phòng gọi một cuộc cho Thành Nhan Việt.

Không biết vì sao, cậu luôn cảm thấy ba mẹ cậu đã biết chuyện giữa mình và Tăng Thuấn Hy.

"Anh à, em nói với anh một chuyện nhé."

Ở trước mặt anh trai mình, Thành Nghị không có gì để che giấu.

Dù sao cậu cũng đoán được thông qua tin tức của Thành Mộc Dương, hẳn là anh trai mình đã biết được hết thảy rồi, nên đã trực tiếp nói với đối phương, "Em và Tăng Thuấn Hy đang yêu nhau."

Thành Nhan Việt ở bên đầu bên kia điện thoại nói rất bình tĩnh, hỏi cậu, "Làm sao?"

Thành Nghị chần chừ vài giây, "Ba mẹ...... Có phải biết rồi không anh?"

Hôm nay thật bất thường......

Thành Nhan Việt nghịch chiếc bật lửa trong tay cười nhẹ lên.

"Có biết hay không thì anh không rõ lắm, nhưng khi em hôn mê trong vụ tai nạn xe, Tăng Thuấn Hy ôm em rất chặt nha, tay em còn không ngừng nắm lấy tay người ta đó......"

Thành Nghị:......

Thành Nhan Việt: "Ồ, em và Tăng Thuấn Hy khi tỉnh lại đã làm gì đó phải không?"

Tim Thành Nghị đột nhiên nhảy dựng, "Cái gì?"

Cậu nhanh chóng nghĩ lại.

Khi mới tỉnh......

Cậu và Tăng Thuấn Hy ôm, còn......

Hôn nhau.

Lúc này đây tâm trạng của Thành Nghị rất phức tạp.

Lúc đó ba mẹ đã nhìn thấy sao?

Cậu vừa nghĩ như vậy, anh trai đã thay cậu trả lời.

"Ba mẹ chắc đã nhìn thấy, còn bảo anh đừng đến quấy rầy hai người."

Thành Nghị: "......"

"Ư, vậy sao......"

Thành Nghị cảm thấy mặt mình hơi nóng.

Thẳng thắn với ba mẹ là một chuyện, nhưng chuyện bị ba mẹ bắt gặp mình và Tăng Thuấn Hy hôn nhau......

Điều này rất là hết cứu.

Sau khi nhận được đáp án khẳng định từ anh trai, Thành Nghị cũng không còn do dự nữa. Sau bữa tối, cậu trực tiếp thẳng thắn với ba mẹ.

"Ba mẹ ơi, con yêu đương."

Nói xong, cậu nhìn phản ứng của họ, cả hai đều mỉm cười và không hề ngạc nhiên chút nào.

Mặc dù như vậy, nhưng Thành Nghị vẫn trịnh trọng nói với gia đình mình: "Anh ấy là người mà con muốn ở bên đến hết cuộc đời. Chúng con rất nghiêm túc với tình cảm này."

Nói xong, cậu hít sâu một hơi nói, "Anh ấy tên là Tăng Thuấn Hy, ba mẹ cũng biết."

Đúng như dự đoán, ba mẹ không có bất kỳ phản ứng khó chịu nào với cái tên này, thậm chí họ cũng không có một chút kinh ngạc, giống như đã âm thầm chấp nhận rồi.

Thành Nghị vô cùng biết ơn vì ba mẹ cậu đã không phản đối họ.

"Ba, mẹ, lẽ ra phải cho hai người biết chuyện này từ trước, xin lỗi vì lúc này mới nói với hai người."

Tạ Nhu Phỉ sờ sờ đầu con trai, dịu dàng nói: "Lúc các con bị tai nạn xe, mẹ đã cảm nhận được rồi."

"Nhưng trong thời điểm đầy khủng hoảng đó, cậu ấy có thể nghĩ đến con đầu tiên chắc hẳn  quan tâm đến con rất nhiều."

Không còn nghi ngờ gì nữa, hành động mạo hiểm của Tăng Thuấn Hy để bảo vệ cho Thành Nghị đã là một điểm cộng đối với Thành Yến Huy và Tạ Nhu Phỉ.

Lúc đầu khi biết con trai mình thích người cùng giới họ vẫn có chút sốc.

Nhưng họ đều là những người có tư tưởng cởi mở, nhất là khi nghĩ đến những đứa con của mình, đã trải qua rất nhiều khó khăn như vậy còn từng nghĩ đến chuyện tự tử, họ lại cảm thấy chẳng có gì quan trọng cả.

Chỉ cần các con sống tốt, vui vẻ là được.

Tạ Nhu Phỉ dịu dàng nói, "Tiểu Hy là người tốt, các con có thể sống hạnh phúc thì tốt rồi."

Thành Yến Huy cũng gật đầu đồng ý, "Con xem ngày nào thích hợp thì dẫn thằng bé về đi, cũng không thể không cho người ta một lần giới thiệu chính thức."

Thành Nghị cảm động ôm lấy ba mẹ.

Cậu thật may mắn khi có được gia đình tuyệt vời nhất trên đời này.

Ngay sau đó, người đang tập luyện hồi phục - Tăng Thuấn Hy đã nhận được tin nhắn wechat của Thành Nghị gửi đến, trên đó chỉ có một dòng.

+

Tăng lão sư, Tết cùng em về nhà đi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro