Tập 27
Người khác biết mình, nhưng mình lại không nhớ nổi đối phương.
Điều này có chút xấu hổ......
Tóm lại cũng không thể bịa ra một lý do chính mình đã mất trí nhớ để đánh lừa.
Nhưng nhìn sự mong chờ và nhiệt tình trong mắt đối phương, Thành Nghị chỉ có thể gật gật đầu với hắn, đồng thời chọn phương thức chào hỏi thích hợp để nói chuyện phiếm với hắn, "Đã lâu không gặp. Cậu cũng đi cùng chuyến bay sao?"
Đối phương tự quen thuộc như thế, Thành Nghị cho rằng hắn sẽ lập tức trả lời mình.
Không nghĩ tới đối phương sau khi nghe được bốn chữ "đã lâu không gặp", lại thất thần trong giây lát.
Theo sau hắn rũ mắt xuống, đem tia cảm xúc chợt lóe qua trong mắt giấu đi, rồi lại tươi cười, ngữ khí nhẹ nhàng.
"Tôi cũng tham gia 《 Đối kháng toàn năng 》giống cậu, bất quá chúng ta đã nhiều năm không gặp, tôi còn tưởng rằng cậu......"
"Thượng Trình Trình lão sư?"
Oánh Oánh đang vùi đầu đấu trí đấu dũng với anti-fan ngẩng đầu liền thấy Thượng Trình Trình không biết khi nào đã ngồi bên cạnh người Thành Nghị.
Nhìn thấy đối phương đang nói chuyện và cười đùa với Thành Nghị, đã bị sốc đến mức suýt chút nữa không cầm được điện thoại.
Quả nhiên chỉ cần sống được đủ lâu, có thể nhìn thấy bất kỳ tình bạn nào đã tan rã trong giới giải trí!
Sau khi lời nói của Thượng Trình Trình bị Oánh Oánh cắt ngang, hắn không tiếp tục đề cập đến nữa, mà mỉm cười gật đầu với Oánh Oánh.
"Xin chào."
Thái độ của đối phương thân thiện như thế, Oánh Oánh trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.
Cũng may là lúc này đã có thông báo bọn họ có thể lên máy bay, thấy vẻ mặt của Oánh Oánh có vẻ hơi ngượng ngùng, Thành Nghị gật đầu với Thượng Trình Trình, "Gặp lại sau."
Thượng Trình Trình cũng vẫy vẫy tay với cậu, vẫn bộ dáng mỉm cười tủm tỉm, "Được."
Sau khi hai người ngồi vào chỗ, Thành Nghị liền đi thẳng vào vấn đề hỏi Oánh Oánh, "Anh cùng Thượng Trình Trình lúc trước có xảy ra chuyện gì sao?"
Vừa rồi tuy rằng lời nói Thượng Trình Trình bị cắt ngang, nhưng nghe ngữ khí của đối phương cùng biểu tình của Oánh Oánh, Thành Nghị không khó đoán được, lúc trước nhất định đã phát sinh sự tình gì đó, hơn nữa có thể rất khó chịu.
Oánh Oánh thấy Thành Nghị thế nhưng tới hỏi mình, biểu tình như thấy quỷ.
Cô nghĩ thầm, chuyện này không phải anh so với em càng rõ hơn sao!
Bất quá cô lại không dám nói chuyện như vậy với Thành Nghị chỉ cô vòng vo, "Anh, anh quên rồi sao?"
Oánh Oánh vừa nói như vậy vốn là nói giỡn, kết quả ai ngờ Thành Nghị lại nghiêm túc gật gật đầu với cô, bộ dáng một chút đều không giống nói giỡn.
Oánh Oánh vẻ mặt khó hiểu.
Anh Thành Nghị cũng mới 22 tuổi mà, những chuyện xảy ra 6 năm trước quên nhanh đến vậy sao......
Bất quá, rất nhanh Thành Nghị đã giải đáp nghi hoặc trong lòng cô, "Lần trước sau khi ngất đi, rất nhiều chuyện trước kia anh đều không nhớ gì cả."
Oánh Oánh đơn thuần cho rằng Thành Nghị có phải thời điểm ngất xỉu chấn thương tới đầu rồi hay không, vội vàng sốt ruột hỏi "Anh muốn đi để bác sĩ xem không?"
Thành Nghị lắc đầu, "Không sao, em cũng có thể trực tiếp nói với anh."
Oánh Oánh nửa tin nửa ngờ, nhưng lại cảm thấy Thành Nghị không cần phải đi lừa mình, liền đem những sự tình mà mình hiểu biết toàn bộ nói cho hắn.
"6 năm trước không phải anh tham gia 《 Giọng nam xuất sắc nhất》 sao? Nghe nói, chỉ là nghe nói thôi, lúc ấy là anh và anh ấy cùng đi tham gia, ngay từ đầu chương trình quan hệ của hai người đều đặc biệt tốt."
Oánh Oánh vừa nói vừa quan sát biểu tình của Thành Nghị.
Cô thấy đối phương sau khi nghe xong tựa hồ hoàn toàn không có phản ứng gì, mới tiếp tục nói ra câu kế tiếp.
"Nhưng sau khi xảy ra chuyện kia. Lúc ấy, mọi người đều cho rằng anh cùng anh ấy quan hệ tốt như vậy anh ấy sẽ đứng ra bảo vệ anh, kết quả...... Anh ấy cái gì cũng không nói, lựa chọn bo bo giữ mình, và sau trận thi đấu xong hai người liền không còn liên lạc gì."
Thành Nghị nghe xong Oánh Oánh kể, lập tức bắt được trọng điểm của đoạn lời nói này.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Oánh Oánh rất là kinh ngạc.
Cô không nghĩ tới Thành Nghị lại quên một chuyện quan trọng như vậy.
"Chính là anh mắng Bạch Thiên Vũ rác rưởi bị quay lại......"
Sau lời nhắc của Oánh Oánh, Thành Nghị lập tức đem đoạn ký ức thiếu hụt này xâu chuỗi với cốt truyện tiểu thuyết.
Cậu mơ hồ nhớ cốt truyện mình nắm giữ xác thực có một đoạn như vậy.
Nhưng trong sách miêu tả là, nguyên chủ khi tham gia tuyển chọn tài năng, bởi vì mắng thí sinh cùng tham gia bị quay lại sau đó còn có thái độ kiêu ngạo không xin lỗi.
Sự việc này đã gây cho mọi người ấn tượng không tốt, rất nhiều fans lựa chọn thoát fan.
Vì thế, nguyên chủ từng nổi đình nổi đám trong chương trình cũng từ đó mà xuống dốc, sau khi bị loại một cách vội vàng, vẫn luôn bị chỉ trích.
Cậu hiện tại anti-fan nhiều như vậy, nguyên nhân ban đầu là chuyện mắng người mà không xin lỗi.
Đặc biệt là fans Bạch Thiên Vũ bị cậu mắng, nhiều năm như vậy vẫn luôn nghiền ngẫm chuyện này, không biết mệt mỏi mắng nguyên chủ nhiều năm như vậy.
Sau khi hiểu được đại khái tình hình, Thành Nghị liền nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi.
Cậu cũng không có ngủ.
Trong đầu không ngừng hiện lên những lời nói dang dở của Oánh Oánh và Thượng Trình Trình.
Tuy rằng cậu không có liên hệ với nguyên chủ, nhưng dựa vào phán đoán từ tính cách của nguyên chủ, đối phương tuyệt đối sẽ không dễ dàng nói xấu một người như vậy.
Trong đó khẳng định còn có ẩn tình.
Thành Nghị kéo tấm chăn nhỏ đắp lên người.
Cậu không nghĩ tới, công việc đầu tiên mà Đinh Duy Khang an bài cho mình, lại đưa đến sự tình của một đoạn thời gian như vậy.
Địa điểm ghi hình ở một khu vực tương đối xa.
Sau khi Thành Nghị đáp máy bay được ba tiếng, lại ngồi gần ba tiếng trên xe buýt do ê-kip chương trình cử đến mới đến được địa điểm cần đến.
Cậu xuất phát lúc bốn giờ chiều, cộng thêm thời gian chờ đợi và lộ trình tiêu hao, khi đến nơi đã là mười hai giờ.
Nhìn thời gian này, mí mắt Thành Nghị đã bắt đầu nhịn không được đánh nhau, tìm nhân viên công tác lấy thẻ phòng, liền nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, ôm giường lớn ấm áp.
Từ sau khi xuyên sách, Thành Nghị đã không được ngủ đúng giờ nữa, đó là suy nghĩ cuối cùng trong đầu cậu trước khi bước vào giấc mơ.
Làm việc và nghỉ ngơi không quy luật, khó giữ được sức khỏe.
Nhưng mà Thành Nghị vừa mới ngủ không bao lâu, liền bị nhân viên công tác tổ tiết mục đánh thức.
Sau khi cậu còn đang ngẩn ngơ, liền bị kéo qua để cho chuyên viên trang điểm bắt đầu trang điểm.
Sau khi mọi việc xong xuôi, Thành Nghị theo nhân viên đến địa điểm ghi hình.
Khi cậu lên xe, mở điện thoại ra kiểm tra thời gian, phát hiện hiện tại còn chưa đến ba giờ.
Thời gian này đã bắt đầu quay hình, không hổ là chương trình ma quỷ......
Mười phút sau, Thành Nghị đến hiện trường.
Khi còn cách địa điểm ghi hình vài trăm mét, liền thấy địa điểm ghi hình đã được bao phủ bởi đủ loại ánh đèn.
Vừa đi vừa thưởng thức màn trình diễn ánh sáng tuyệt vời, Thành Nghị cảm thấy tổ tiết mục chọn ghi hình vào thời điểm này tám phần là bọn họ cố tình khoe đèn.
Sau khi tiếp tục đi bộ 200 mét, Thành Nghị cuối cùng cũng đến địa điểm ghi hình.
Nhân viên công tác đeo micro cho cậu sau đó nhỏ giọng nhắc nhở, "Thành Nghị lão sư trong khi chơi game hãy chú ý vị trí của micro, có đôi khi nó sẽ rơi ra."
Thành Nghị gật đầu, tắt micro đi thẳng đến chổ đám đông.
Thời điểm cậu đến đã có sáu khách mời đang chờ.
Sau khi mọi người giới thiệu và làm quen với nhau, Thành Nghị bị Thượng Trình Trình gọi đến bên cạnh mình.
"Thành Nghị......" Thượng Trình Trình khi nói chuyện liên tục ngáp vài cái, đôi mắt sưng đến không nhìn được, rõ ràng là chưa tỉnh ngủ.
Hắn dụi dụi mắt, sau đó chỉ vào camera phía trước nói, "Chương trình này có một kênh phát sóng trực tiếp cậu biết không?"
"Biết, vừa nghe bọn họ nói qua."
Thượng Trình Trình gật đầu, nhưng vẫn nhắc nhở, "Vậy thì tốt, bất quá phát sóng trực tiếp có quá nhiều điểm không thể dự tính, cậu nên chú ý lời nói và việc làm của mình thì hơn."
Thượng Trình Trình vừa dứt lời, một vị khách mời khác đã đi về phía họ.
Người đến là một chàng trai có vẻ ngoài trẻ trung khỏe khoắn, những cơ bắp trên cơ thể có thể cảm nhận được qua trang phục mà tổ tiết mục phát cho.
Mỗi khi có khách mời đến, mọi người đều sẽ nhấc tay, vỗ tay tỏ vẻ hoan nghênh.
Thành Nghị cũng giơ tay như những người khác, mỉm cười đối hắn ta nói, "Hoan nghênh."
Nhưng mà người tới lại chỉ đánh cái chưởng cùng Thượng Trình Trình bên cạnh cậu, sau đó trực tiếp đi qua trước mặt cậu như không nhìn thấy, để vỗ tay cho khách mời tiếp theo.
Thành Nghị người được đối xử đặc biệt không thể giải thích được, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rút tay về.
Thượng Trình Trình thấy hết thảy, biểu tình thoạt nhìn so đương sự còn xấu hổ hơn.
Hắn tắt micro nhỏ giọng nói với Thành Nghị, "Hắn ở trong studio ban ngày."
Studio ban ngày??
Cái studio này có liên quan gì đến mình?
Thành Nghị mới đến đây và không biết nhiều về các công ty và hãng phim trong giới, nên cậu không hiểu ý của Thượng Trình Trình.
Thượng Trình Trình cũng thấy Thành Nghị không hề phản ứng, lại nói càng kỹ càng tỉ mỉ chút, "Hắn là...... Nghệ sĩ hợp đồng dưới tay Bạch Thiên Vũ."
Nghe được ba chữ Bạch Thiên Vũ, Thành Nghị cuối cùng cũng hiểu ra.
Khó trách không duyên không cớ liền biểu hiện ra đủ loại địch ý.
Nguyên lai là bởi vì chính mình cùng lão bản của hắn ta có xích mích.
Sau khi khách mời cuối cùng đến, tổ tiết mục liền thông báo chính thức khởi quay tập này.
Sau đó, cả kênh phát sóng trực tiếp chính thức và kênh phát sóng trực tiếp cá nhân cùng được mở ra, những khán giả đã ngồi xổm cả đêm bắt đầu theo dõi.
Dựa theo thông lệ quốc tế, thứ nhất là phần tự giới thiệu của khách mời.
Mọi người tự giới thiệu theo thứ tự từ trái qua phải.
Khi đến lượt chàng trai tỏa nắng giới thiệu, Thành Nghị mới biết được tên của hắn ta.
"Xin chào mọi người, tôi tên Lý Lãng." Nói xong hắn ta kheo cơ bắp của mình trước ống kính, "Tôi nghĩ mọi người ở đây có thể đoán ra được sở thích của tôi."
Người có mặt tại hiện trường nhịn không được bắt đầu đoán già đoán non, "Tập thể hình sao?"
Lý Lãng lắc đầu, "Không, kỳ thật tôi là một người u mê thể thao mạo hiểm. Trượt tuyết, leo núi, nhảy dù đều là những môn mà tôi yêu thích."
Dứt lời hắn ta còn giới thiệu chi tiết về những thành tựu khác nhau của mình trong các môn thể thao mạo hiểm này.
Sau khi nghe Lý Lãng giới thiệu xong về trải nghiệm tuyệt vời của mình, các khách mời tại hiện trường đều không khỏi vỗ tay táng thưởng hắn ta.
Sau Lý Lãng giới thiệu, đến lượt Thành Nghị.
So với lời giới thiệu khoa trương của đối phương, Thành Nghị chỉ đơn giản nói một câu, "Chào mọi người, tôi là Thành Nghị."
Thượng Trình Trình xếp cuối cũng giới thiệu vô cùng đơn giản.
Nhưng mà, khi Thành Nghị va Thượng Trình Trình cùng xuất hiện trên màn ảnh, khán giả vốn đã mơ màng sắp ngủ bởi vì thức đêm, lại đột nhiên tỉnh.
[Thành Nghị và Thượng Trình Trình làm hòa!]
[Đây là sống lâu thấy hệ liệt trong truyền thuyết?]
[Gần đây phổ biến nhất là hoài niệm sao? Tổ tiết mục có ý đồ gì đây.]
[Hahahaha Thành Nghị và Thượng Trình Trình sẽ trực tiếp cạch mặt sao? Rốt cuộc, ngày xưa bạn tốt trực tiếp trở mặt thành thù.]
[Nhiều năm như vậy không liên hệ, đột nhiên cùng tham gia một chương trình, tác động vật lí nhau đi, yêu nhất xem loại hình ảnh kích thích này.]
[Không nghĩ tới tôi thế nhưng có thể tìm được vui sướng trong loại chương trình ngu ngốc này.]
Tiết mục mới vừa bắt đầu, nhóm anti-fan liền xoa tay hầm hè, một đám đều muốn chờ xem Thành Nghị xấu mặt.
Bất quá khi xem phát sóng trực tiếp, khán giả có thể nhìn thấy nhất cử nhất động của Thành Nghị, nhưng Thành Nghị lại nhìn không thấy làn đạn bình luận của bọn họ.
Sau khi bước qua phần giới thiệu bản thân, cậu liền nghênh đón thử thách đầu tiên của tổ tiết mục.
[Bài tập khởi động]
Bài tập khởi động, đúng như tên gọi chính là giúp các khách mời nhanh chóng làm nóng thân thể tiến vào trạng thái thi đấu.
Vì thế, đạo diễn liền nói cho tám vị khách mời, bài tập vận động của họ sẽ được lựa chọn trong ba môn thể thao, nhảy xa, nhảy cao và chạy 100 mét.
Mỗi người đều có thể chọn ít nhất một thử thách, nhưng mỗi hạng mục chỉ có một cơ hội.
Điểm thử thách tốt nhất được tính và sẽ nhận được số điểm tương ứng.
Dứt lời, phía sau bọn họ mấy ánh đèn lại bật sáng, trực tiếp chiếu xuống một sân nhảy xa, nhảy cao và chạy 100 mét.
Hơn nửa đêm còn chưa tỉnh ngủ, lại bắt đầu làm loại vận động đòi hỏi thể lực này, không ít khách mời đều không nói nên lời, ôm đầu thở dài.
Mấy hạng mục này, nhảy xa là tương đối đơn giản nhất, vì thế hầu hết mọi người đều chọn hạng mục này.
Mọi người sôi nổi đi đến sân.
Trong đó một nữ khách mời đang đứng ở vạch, quăng tay hai lần liền nhảy về phía trước.
Kết quả, vừa nhảy xong, cô liền nghe được thành tích của mình được thông báo trên loa.
"Tôi không được nhảy thử sao?"
"Nơi này không cho phép nhảy thử."
Vừa nghe lời này của tổ tiết mục, mọi người mới biết bọn họ lần nữa trúng bẫy.
Vì thế những khách mời sau đã dừng lại bước nhảy thử và bắt đầu chuẩn bị cho bài tập vận động.
Bất quá, dù ai cũng đã chuẩn bị, nhưng bởi vì không có nhảy thử nên không tìm được cảm giác, hoặc phạm quy, hoặc thành tích nhảy của rất nhiều người đều không được lý tưởng.
Thành tích của những người đầu tiên thậm chí không thể đổi thành điểm tối thiểu của hạng mục nhảy xa này, vì thế họ chỉ có thể căng da đầu lựa chọn hạng mục khác.
Ngay cả Lý Lãng, cũng là bởi vì phát huy sai lầm, thành tích trực tiếp không được tính.
Sau khi Lý Lãng nhảy xong, Thành Nghị đã làm nóng thân thể tốt, đứng lên.
Bất quá cậu lại không có đi đến nơi nhảy xa, mà chính mình tại chỗ nhảy trước vài lần.
Mấy khách mời còn lại sau khi nhìn thấy đã lập tức nhắc nhở, "Đừng nhảy, không cho phép nhảy thử."
Thành Nghị chỉ chỉ hướng vừa rồi Lý Lãng nhảy, đem nguyên lời nói ban đầu của tổ tiết mục giải thích lại cho mọi người, "Không được phép nhảy ở nơi đó, nhưng chưa nói không thể nhảy ở nơi khác."
Nghe Thành Nghị giải thích xong, đạo diễn vốn dĩ vừa định đem thành tích của cậu ghi thành 0, ngây ngẩn cả người.
Ông ta xoay người hỏi nhân viên công tác phía sau, "Tôi vừa nãy nói như vậy sao?"
Nhân viên công tác gật gật đầu.
Đạo diễn không nói nên lời.
Thiên a! Cư nhiên nghiền ngẫm từng chữ một để lợi dụng sơ hở!
Trong kênh phát sóng trực tiếp, khán giả nghe đoạn đối thoại giữa đạo diễn và nhân viên công tác, trực tiếp cười hahahaha không ngừng.
[Thành Nghị thật là một tay chuyên gia lợi dụng sơ hở.]
[Nói thật, nếu anh ấy không đọc nó, tôi cũng cho rằng nơi nào cũng không thể nhảy thử.]
[Hahahaha đau lòng cho mấy người thành thật đã nhảy trước quá.]
Mấy khách mời còn lại thấy tổ đạo diễn không ngăn cản, liền biết phương pháp lợi dụng sơ hở này của Thành Nghị đã được ngầm đồng ý, thế nên đều bắt tay vào luyện tập.
Trải qua mười mấy phút luyện tập, mọi người đều cảm thấy không sai biệt lắm, mới đi thử thách.
Cuối cùng, mỗi người đều nhảy ra thành tích hợp lệ, hai người ghi được 60 điểm, hai người ghi được 80 điểm.
Mà Thành Nghị nhảy cuối cùng, nhảy được 260 mét và trực tiếp đạt được trọn điểm.
Lý Lãng trở lại sau đường chạy 100 mét, nhìn Thành Nghị đạt được điểm tuyệt đối, vẻ mặt không thể tin.
[Cảm giác Lý Lãng đang bắt đầu nghi ngờ cuộc sống.]
[Anh ta có phải còn không biết quy tắc bug hay không hahaha.]
[Thành Nghị này nhảy cũng quá xa đi.]
[Hắn là ếch xanh sao?]
[Ếch xanh cái quỷ gì!]
Tổ tiết mục vốn dự kiến là vòng đầu tiên bài tập khởi động sẽ khiến cho tất cả mọi người trải nghiệm cả ba hạng mục.
Kết quả ai ngờ Thành Nghị tìm được quy tắc, vì thế hạng mục đầu tiên rất nhiều người nhẹ nhàng đã hoàn thành.
Không có đạt được mục đích chỉnh mọi người, tổ tiết mục lập tức lại thực hiện thử thách thứ hai —— đại hội thể thao vườn trường.
Thử thách này đã chuẩn bị sẵn hai hạng mục để mọi người mù quáng lựa chọn.
Tuy nhiên, quy luật của sự lựa chọn mù quáng là mỗi người đầu tiên đưa ra một mức giá để cạnh tranh, và người trả giá thấp nhất sẽ được quyền tham gia hạng mục.
Người có được quyền tham gia có thể lựa chọn khách mời khác tham gia cùng mình, cuối cùng sau khi mọi người cùng nhau hoàn thành hạng mục, số điểm thu được sẽ do chính họ phân chia.
Tuy nhiên, tổ tiết mục vì kích thích tất cả mọi người tham gia, ê-kip chương trình quy định nếu cuối cùng không có khách mời tham gia đại hội thể thao sẽ bị trừ toàn bộ số điểm.
Bởi vậy, khi tổ tiết mục báo ra ba hạng mục phối hợp đầu tiên, liền có người đã trực tiếp báo giá siêu thấp là 30 điểm để tranh quyền tham gia hạng mục.
Người sở hữu ba hạng mục phối hợp đầu tiên là một người mẫu, sau khi cậu ta thấy được mình có hạng mục này, Lý Lãng và một người khác vội vàng tham gia hạng mục này, vì sợ rằng giá sau này sẽ thấp hơn.
Rốt cuộc, theo kinh nghiệm quá khứ của chương trình này, người cuối cùng chắc chắn là cạnh tranh kịch liệt và đáng thương hơn!
Thành Nghị thấy bọn họ cứ dùng giá thấp đấu gia để được tham gia như vậy, trực tiếp nhíu mày lắc đầu, thập phần không tán đồng.
Làn đạn anti-fan nhìn cậu nhíu mày, lập tức trào phúng.
[Làm sao, muốn đi mà đi không được rất hâm mộ?]
Nhưng mà anti-fan vừa mới trào phúng xong, liền nhìn thấy Thành Nghị đã kéo những người còn lại đang mơ mơ màng màng về quy tắc, thương lượng với bọn họ, kế tiếp mọi người đều dùng giá cao nhất đi đấu giá, như vậy lúc mọi người chia nhau thì tiền liền nhiều nhất.
"Trò chơi này thực sự là một trò chơi tiến thoái lưỡng nan của tù nhân. Nếu tất cả chúng ta cố gắng hạ giá một cách ác ý, cuối cùng chỉ có thể lưỡng bại câu thương cố sức không có lòng. Nhưng nếu tất cả chúng ta đều tối đa hóa lợi ích của mình, chúng ta có thể tìm ra giải pháp tối ưu". "
Không còn nghi ngời gì nữa, giải pháp tối ưu chính là mọi người đều trả giá cao nhất, như vậy tất cả mọi người đều được hưởng lợi, mà không cần giống nhóm đầu tiên, ba người tài trí chỉ có 30 ......
Những khách mời vừa mới bắt đầu còn chưa hiểu quy tắc chơi, sau khi nghe Thành Nghị giải thích, nháy mắt thông suốt!
Cho nên, khi đấu giá quyền tham gia hạng mục thứ hai nội dung chạy tiếp sức 1500 mét, Thành Nghị cùng bốn người còn lại liền đưa ra giá 500 điểm cao nhất do tổ tiết mục đưa ra.
Vì thế năm người bọn họ liền dùng 500 điểm, cùng đạt được cái quyền tham gia hạng mục này.
Kể từ khi chương trình được phát sóng đến nay, lần đầu tiên tới cửa thứ hai vẫn chưa đạt được mục đích là tra tấn khách mời và khiến bọn họ cấu xé nhau.
Nhìn thấy dáng vẻ ôn hòa và thoải mái của nhóm thứ hai do Thành Nghị dẫn đầu, tổng đạo diễn tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Bug!!! Thành Nghị chính là cái bug!!!
Người khác còn xem chưa hiểu quy tắc, cậu cư nhiên lại trực tiếp nói ra nguyên lý quy tắc cho người ta!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro