Long phượng trình tường Tác giả: Ai Thể loại: đồng nhân, đam mỹ, huyền huyễn, sinh tử, 1x1 Nhân vật chính: Bạch Vĩnh Hy, Chúc Vũ Huyền | Khác: Bạch Cẩm Cẩm, Chúc Nhược Sênh, Việt Thiên Sương, Minh Thủy Diên,... Cp: Chúc Bạch Ai: - Nhân vật thuộc về Kỳ Noãn, ooc thuộc về tác giả - Mạch thời gian trong truyện được đẩy sớm hơn trong game - Tư thiết một đống, hơn nữa bởi vì lúc chơi game tác giả lười đọc cốt truyện nên có những chỗ sẽ khác hoàn toàn - Về phần sinh tử, đây là tác dụng phụ của một giả thiết trong truyện, không phải xu hướng chung cho toàn truyện, cho nên, dù trong truyện có cặp nam x nam nào khác, hoặc bất cứ nhân vật nam nào, cũng hoàn toàn không thể sinh =)) - Hành văn phế, logic chết, cốt truyện nghèo nàn, yêu đương là chính còn lại đều là phù vân, viết chỉ để cho bản thân thẩm vì một phút lỡ lầm trót dại đạp nhầm vào lôi _(:з)∠)_
" hai chúng ta thật sự là định mệnh của nhau em nhỉ? "" anh tìm em ở khắp mọi nơi vẫn không tìm được, thế rồi khi anh dần bỏ cuộc thì nơi chúng ta gặp nhau lại là nhà của anh "Fic này là fic nối tiếp fic đầu tiên của tui, nếu mọi người không hiểu có thể tìm lại fic đầu mà đọc nhéĐỪNG MANG CON MÌNH RỜI XA MẸ ( cảm ơn )…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…
Tên khác: Thiên tài công lược luận [Thực tế ảo]Tác giả: Lý Ôn TửuTình trạng raw: 203 chương chính truyện + 11 ngoại truyệnTình trạng edit: đã hoànEditor: RyMô tả: Đại Ma Vương nói hắn chỉ là người thường không có gì đặc biệtTags: Cường cường, võng du, game, điềm văn, sảng văn, 1×1, tinh tếNhân vật chính: Túc MạcNhân vật phụ: Úc Trăn, Thanh Phong Đến Đây, Hồng Quả Quả,...Thị giác: Chủ thụDàn ý: Hãy luôn cố gắng sống tích cực lạc quan, tập trung vào hiện tạiChính thức đào hố ngày 12/4/2023 - Lấp hố ngày 22/10/2023…
Rất nghiền, rất phúc hắc, rất đáng đọc a ≧﹏≦Cô là đại tiểu thư thiên tài của thế gia cổ võ, hào quang tỏa sáng, cũng là một trong "Hác ám song tuyệt" khiến người ta vừa nghe đã sợ mất mật. Bởi vì em gái phản bội, đã cùng đồng đội nhảy xuống vực sâu.Nàng là phế vật A Cửu bị tất cả mọi người trong Kỳ Phong thành chế nhạo. Thân là tiểu thư của gia tộc tu luyện, lại không có nguồn huyễn lực, không thể tu luyện, bị gia tộc đuổi đến thành nhỏ xa xôi, cuối cùng bị biểu tỉ đánh chết trong tiểu viện hoang tàn.Ngày đó, cô mang theo bảo vật tu luyện ở không gian vô tận xuyên không qua nhập vào người tiểu thư phế vật, bánh xe vận mệnh chuyển động, phế vật từ nay lại bước trên con đường tu luyện. Khế ước với thần thú, luyện đan dược, luyện vũ khí, mang theo thần khí thượng cổ, tìm kiếm người thân, trảm trừ yêu ma quỷ quái, hãy nhìn xem nàng làm thế nào khiến cho thế gian nổi mây nổi gió!Hắn là nam tử tôn quý nhất trong thiên địa, địa vị tối cao, khuôn mặt yêu nghiệt, bổi vì nhàm chán nên xuống trần dạo chơi. Hắn gặp nàng, từ đó trong thiên hạ, không xa không rời.…
Em nói, em và anh là hai thế giới...Em nói, anh là mặt trời còn em là mặt trăng...Em nói, giữa hai ta luôn tồn tại một khoảng cách...Em nói, gió thổi càng lớn, khoảng cách của hai ta càng xa...Em nói, em không đủ can đảm để tìm anh...Vậy vợ à, cứ đứng đó đợi anh...Anh sẽ chạy ngược lại chiều gió tìm kiếm em...Đừng đi nữa, đừng khiến anh mệt mỏi...Đừng gượng bước, đừng khiến anh tuyệt vọng...Đừng cố cười, đừng bắt anh gục ngã...Đừng rơi lệ, đừng làm tim anh đau...Sau tất cả, anh yêu em vợ ạ...Hạnh phúc có ngắn ngủi, anh vẫn cố kiếm tìm...Tử thần mang em đi, anh vẫn sẽ giật lại...Dù em cố chạy trốn, anh tuyệt không buông tay...Vì em là tất cả, là ánh sáng cuộc đời...Em là cả thế giới, giấc mơ anh tìm về...Vợ, xin đừng rời xa anh...…