Bồ thứ ba - Joseph Desaulniers


Nói về người này thực sự là Naib có chút ngại ngùng. Gái thì không ngại, nhưng mà đây là trai. 

Đừng nghi ngờ Naib, Naib không bê đê. Naib chỉ là bị lừa, một cú lừa thế kỷ.

.

Chuyện là sau vụ thất tình cùng cô nàng pháp sư và bánh quy bơ. Naib thơ thẩn dạo quanh công viên cùng vẻ mặt buồn bã và tinh thần trầm cảm. Cua mãi mới được em ngon thì đã có người yêu. Không, Naib không hiểu.

Đúng lúc này, ngay giữa bầu trời mây mù đen kịt, một vầng hào quang xuất hiện. 

Đang ngồi suy ngẫm về cuộc đời, một bàn tay đặt lên vai Naib. Dù cách hai lớp áo. Naib cảm nhận được sự đẹp đẽ của bàn tay ấy. Cảm giác mát lạnh rười rượi quên đi nóng bức ngày hè. Với đôi mắt lé ba trăm sáu mươi độ. Naib liếc đôi bàn tay ấy.

Ôi cha mạ ơi, một bàn tay trắng ơi là trắng. Đẹp ơi là đẹp, thon ơi là thon. Đúng kiểu tay Naib thích.

Bàn tay là góc khuôn mặt. Thế nên Naib biết, tay đẹp thế này chắc chắn là của một người đẹp.

Naib liếc lên thì, ôi giồi ôi. Đúng là linh cảm chỉ có chuẩn. Đẹp, quá đẹp.

Nếu như Fiona là kiểu huyền bí như sao đêm, thì đây chính là kiểu xinh xắn như ánh mặt trời. 

Mặt Naib không tự chủ mà đỏ lên, anh ta bắt đầu cười hế hế. Người kia không để tâm, đưa ra một lời đề nghị:

- Bạn ơi, cho mình chụp mấy tấm được không?

Chụp ảnh mình á? Quanh đây bao người mà chỉ xin chụp ảnh mình thôi á? Uôi, chắc chắn do mình đẹp trai phong độ ngầu lòi sáu múi wa nên mê rồi. Hê hê, sức quyến rũ của mình chưa bao giờ nhạt nhòa.

Act cool với tư duy ảo lòi trong đầu. Naib - ảo tưởng - Subedar xác nhận lại:

- Sao lại là mình hả bạn?

Người kia, chỉ cười bảo:

- Tại bạn nhìn ngố ngố, hợp với chủ đề mình cần.

Ơ... Không sao. Biết đâu cổ ngại.

Giờ nhìn kỹ, Naib mới thấy người đối diện có tóc bạch kim buộc đuôi ngựa. Một kiểu tóc khá hiếm? Không biết là nhuộm hay bẩm sinh nhỉ?

Nhưng mà sao tâm hồn cô này nó lại... không có nhỉ?

KHÔNG! Bình phẩm về ngực phụ nữ là kém duyên. Đấy là biểu hiện của một phắc boiz. Mà Naib thì không phải phắc boi.

Với nỗ lực thả thính bất chấp bụi cây, tán lá, nắng và hoa xuyên suốt quá trình. Naib chả thu được gì cả. Không thu được tình cảm nhưng thu được buổi đi ăn. Khuyến mãi thêm buổi đi chơi. Kèo này hời quá.

.

Đúng bảy giờ bốn mươi lăm ba hai giây sáng. Tại sao lại là bảy giờ bốn lăm ý hả? Vì nó là số lẻ.

Ý, quên chưa kể. Naib đã hỏi được tên người đẹp. Người đẹp tên Joseph. Nghe hơi lạ tai.

Người đẹp đi cùng với Naib theo đúng lịch. Mặc áo len và quần. Naib nghĩ phụ nữ sẽ mặc váy vào buổi đi chơi nhiều hơn chứ nhỉ?

Naib đưa người đẹp đi dạo khắp nơi. Naib đưa người đẹp đi xem hoa bắt bướm, đưa người đẹp đi xích đu, đưa đi ăn- mặc dù phần lớn đồ là Naib ăn. Naib đưa người đẹp đi xem phim. Một bộ phim đen trắng, người đẹp bảo thích loại phim này. 

Naib còn biết thêm rằng người đẹp có một người em trai, nhưng đã mất. Câu chuyện dảk quá Naib xin lướt qua.

Người qua đường ai cũng liếc Naib, Naib biết rồi, ánh mặt ghen tị chứ gì.

Kết thúc buổi đi chơi, người đẹp chào tạm biệt Naib. Không quên đưa Naib tấm danh thiếp. Naib chào người đẹp. 

Lúc đi về, Naib nhìn tấm danh thiếp, trên đó có địa chỉ.

Đến nhà, Naib lên mạng search thông tin người đẹp

- Joseph Desaulnier. Quốc tịch Pháp. Tuổi 21. Giới tính: Nam-

Khoan? Giới tính nam? Giới tính nam? Không đúng lắm, để Naib nhìn lại. Ừ, giới tính nam.

Naib nhớ lại mọi thứ, không ngực, mặc quần đi hẹn hò. Ôi vcl.

- ÔI MẸ ƠI ĐÀN ÔNG.

Naib hét lên trong sự đau khổ, người mình hẹn đi chơi, người mình khen xinh đó giờ. Là nam ạ.

Có phải Naib bê đê rồi không? Naib sẽ như cây kẹo que trong dịp giáng sinh sao? Naib sẽ không còn là cây cột nữa à? 

Naib rơi vào trầm tư, leo lên giường đi ngủ trong sự hoang mang và hoài nghi về cuộc đời.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro