Lời giới thiệu

Paul Amadeus Dienach là một thầy giáo người Thụy Sĩ gốc Áo có sức khỏe yếu ớt. Cha ông là người Thụy Sĩ biết nói tiếng Đức, còn mẹ ông là người Áo đến từ Salzburg. Vào mùa thu năm 1922, Dienach đã sang Hy Lạp sau khi hồi phục từ cơn hôn mê kéo dài một năm do một căn bệnh hiểm nghèo, với hy vọng khí hậu ôn hòa nơi đây sẽ cải thiện tình trạng của ông.

Trong thời gian ở Hy Lạp, Dienach dạy tiếng Pháp và tiếng Đức để có thể kiếm được khoản thu nhập tối thiểu. Trong số các học trò của ông có George Papahatzis, một sinh viên mà Dienach quý mến hơn bất kỳ ai khác. Papahatzis mô tả thầy mình là "một người rất cẩn trọng và vô cùng khiêm tốn, thường chú ý đến các chi tiết".

Từ lời kể của Papahatzis, chúng ta biết Dienach sinh ra ở vùng ngoại ô Zurich và lớn lên tại một ngôi làng gần thành phố lớn của Thụy Sĩ. Sau đó, ông theo học chuyên ngành nhân văn với niềm đam mê mãnh liệt dành cho lịch sử các nền văn hóa và bác ngữ học¹. Người ta tin rằng cuối cùng ông đã qua đời vì bệnh lao ở Athens, Hy Lạp, hoặc trên đường trở về quê hương qua Ý, có lẽ vào khoảng đầu năm 1924.

¹ Bác ngữ học: ngành nghiên cứu các ngôn ngữ và văn thư cổ.

Trước khi Paul Dienach qua đời, ông đã giao phó cho Papahatzis một phần cuộc đời và linh hồn mình – cuốn hồi ký của ông. Không hề nói cho Papahatzis biết nội dung ghi chép là gì, ông chỉ để lại lời hướng dẫn đơn giản rằng cậu nên sử dụng những tài liệu ấy để cải thiện tiếng Đức bằng cách dịch chúng từ tiếng Đức sang tiếng Hy Lạp.

Papahatzis đã làm theo yêu cầu. Ban đầu, Papahatzis tin rằng Dienach đã viết một cuốn tiểu thuyết, nhưng khi tiếp hành phiên dịch, ông sớm nhận ra những ghi chép đó thực chất là nhật ký của thầy mình... từ tương lai!

Tại thời điểm này, chúng ta cần làm rõ một điều quan trọng. Dienach được cho là đã mắc bệnh Encephalitis lethargica², một căn bệnh thần kinh kỳ lạ dẫn đến phản ứng của hệ miễn dịch đối với các neuron thần kinh bị quá tải. Lần đầu tiên Dienach rơi vào giấc ngủ li bì là 15 phút. Lần thứ hai kéo dài cả một năm...

² Encephalitis lethargica: Viêm não lethargica là một dạng viêm não không điển hình. Còn được gọi là "viêm não von Economo", "bệnh ngủ" hay "bệnh buồn ngủ", nó được mô tả lần đầu tiên vào năm 1917 bởi nhà thần kinh học Constantin von Economo và nhà nghiên cứu bệnh học Jean-René Cruchet.

Trong suốt những năm tháng ông hôn mê tại một bệnh viện ở Geneva, Dienach cho rằng ông đã nhập vào cơ thể của một người khác, Andreas Northam, sống vào năm 3906 sau Công nguyên.

Bức tranh cổ về Zurich

Sau khi tỉnh lại từ cơn hôn mê, Dienach không kể với ai về trải nghiệm phi thường của mình vì ông nghĩ mình sẽ bị coi là kẻ điên. Tuy nhiên, điều ông đã làm là viết lại toàn bộ ký ức liên quan đến những gì ông đã thấy ở tương lai. Vào cuối đời, ông thậm chí còn từ bỏ công việc giảng dạy để có thể dành nhiều thời gian nhất cho việc viết lại mọi thứ mà ông nhớ được.

Dienach mô tả mọi thứ ông trải nghiệm về môi trường và con người của năm 3906 sau Công nguyên, theo cách hiểu và kiến ​​thức hạn hẹp của một người sống ở thế kỷ 20. Đây không phải là một nhiệm vụ dễ dàng đối với Dienach. Ông thừa nhận có rất nhiều điều mà ông không hiểu về những gì đã chứng kiến, cũng như không quen thuộc với tất cả các thuật ngữ, công nghệ, hay con đường tiến hóa mà họ đã đi theo.

Trong cuốn hồi ký, ông cho rằng những người ở tương lai hoàn toàn hiểu tình trạng y tế đặc biệt của ông, mà họ gọi là "conscious slide" (tạm dịch: trượt ý thức), và họ đã kể cho Dienach nghe những điều liên quan đến các sự kiện lịch sử diễn ra từ thế kỷ 21 đến thế kỷ 39. Điều duy nhất họ không nói cho ông biết là câu chuyện chính xác của thế kỷ 20, phòng trường hợp ý thức của Dienach quay trở lại cơ thể và thời đại ban đầu của ông (như ông đã làm) – họ tin rằng sẽ rất nguy hiểm nếu để ông biết tương lai trước mắt của mình và của thời đại mình, vì nó có thể làm xáo trộn hoặc thay đổi dòng chảy lịch sử và cuộc đời ông.

Khi bạn lần lượt đọc từng trang ký sự cá nhân độc nhất vô nhị của Dienach, bạn sẽ có thể giải mã những gì ông thừa nhận đã chứng kiến liên quan đến nhân loại, hành tinh của chúng ta và cả sự tiến hóa của chúng ta.

Nhiều người có thể tự hỏi – điều gì đã xảy ra với cuốn nhật ký trong suốt khoảng thời gian đó, từ năm 1926 xa xôi cho đến nay, gần một thế kỷ trôi qua?

George Papahatzis đã dần dịch các ghi chép của Dienach – với vốn tiếng Đức không mấy hoàn hảo của mình – trong vòng 14 năm (1926-1940), chủ yếu vào thời gian rảnh và các kỳ nghỉ hè. Thế chiến II và cuộc nội chiến Hy Lạp đã làm trì hoãn nỗ lực của ông trong việc lan tỏa câu chuyện đáng kinh ngạc mà ông đã nhận được từ nhiều năm trước đó.

Bức tranh về Thế chiến I

Vào đêm Giáng sinh năm 1944, Papahatzis đang ở cùng bạn bè tại một ngôi nhà cũng bị Quân đội Hy Lạp chiếm dụng. Khi những người lính nhìn thấy các ghi chép của Dienach, tất nhiên là bằng tiếng Đức, họ đã tịch thu chúng vì cho rằng chúng đáng ngờ. Họ nói với Papahatzis rằng sẽ trả lại sau khi kiểm tra nội dung. Họ không bao giờ làm vậy. Nhưng lúc đó, Papahatzis đã hoàn thành bản dịch.

George Papahatzis đã cố gắng lần theo thông tin về Dienach bằng cách đến Zurich 12 lần trong khoảng thời gian từ 1952 đến 1966. Ông không thể tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của Dienach, cũng như người thân, hàng xóm hay bạn bè nào. Dienach, người được cho là đã chiến đấu bên phía Đức trong Thế chiến I, có lẽ chưa bao giờ khai tên thật của mình ở Hy Lạp, một quốc gia đã chiến đấu chống lại quân Đức.

Sau khi Thế chiến II và Nội chiến Hy Lạp kết thúc, Papahatzis đã đưa bản nhật ký đã dịch cho một số người bạn của mình – các thành viên Hội Tam Điểm, nhà thông thiên học, giáo sư thần học và hai người Đức chống Đức Quốc xã – và sau đó, khi mọi người nhận ra thứ họ đang có trong tay, cuốn nhật ký được giữ kín trong một nhóm triết học thân cận và tại Hội quán Tectonic, nơi ông là thành viên. Cuốn sách được Hội Tam Điểm xem xét rất nghiêm túc, họ không muốn thông tin này lan rộng ra ngoài. Họ coi cuốn sách gần như là thiêng liêng, chứa đựng trí tuệ về tương lai của nhân loại, và tốt hơn là chỉ nên giữ cho một số ít người biết.

Cuối cùng, sau những tranh cãi gay gắt, George Papahatzis quyết định xuất bản Nhật ký của Dienach. Đó là vào thời kỳ Hy Lạp bước vào giai đoạn khó khăn nhất của chế độ độc tài kéo dài 7 năm vào năm 1972. Sự phản đối mạnh mẽ từ một số giới trong nhà thờ – những người coi cuốn sách là dị giáo – và sự sụp đổ của chế độ độc tài một năm sau đó, đã khiến ấn bản đầu tiên rơi vào quên lãng. Không ai quan tâm đến tương lai khi hiện tại quá căng thẳng và bạo lực.

Tất cả những yếu tố này, cùng với ngôn ngữ khó hiểu và văn phong còn thô ráp của các ghi chép của Dienach, vốn trộn lẫn các yếu tố về quá khứ của ông cùng với trải nghiệm về tương lai, đã khiến cuốn nhật ký càng trở nên khó hiểu hơn. Chỉ một số ít người có thời gian, sự kiên nhẫn và kiến ​​thức để giải mã những kiến thức bí mật ẩn chứa bên trong gần 1.000 trang sách.

Một ấn bản khác ra đời vào năm 1979 tại Hy Lạp. Tuy nhiên, cuốn sách lại một lần nữa biến mất và hầu như không được nhắc tới, ngoại trừ một số ít người biết về sự tồn tại của nó.

Sau tất cả sự im lặng đó, Papahatzis đã qua đời, và gia đình ông không muốn tiếp tục công việc của ông. 

Suốt hai mươi hai năm trôi qua cho đến khi cuốn nhật ký được nhắc lại bởi Radamanthis Anastasakis, một thành viên cấp cao của Hội Tam Điểm ở Hy Lạp, người đã quyết định xuất bản cuốn sách với quy mô nhỏ, giữ nguyên như bản gốc trước đó.

Đó là lúc tôi phát hiện ra cuốn sách lần đầu tiên và bắt đầu "khôi phục" nó, không bị ràng buộc bởi những tình cảm riêng tư đã ngăn Papahatzis chỉ dừng lại ở việc dịch nguyên văn bản thảo "thiêng liêng" của thầy mình. Gần một thế kỷ sau khi bản thảo gốc được viết, đây là một nhiệm vụ cần phải được thực hiện để độc giả thế kỷ 21 có thể thực sự hiểu được những gì một người sống ở thế kỷ 20 muốn truyền đạt.

Và tôi đã làm điều đó, đảm bảo không thay đổi bất kỳ nội dung nào, nhưng lọc bỏ những ghi chú không liên quan đến thời trẻ của Dienach và chú trọng vào những trải nghiệm của ông về tương lai, nhưng bằng một ngôn ngữ đơn giản hơn và không có những khoảng trống như trong bản ghi chép ban đầu của ông

Tôi đã cố gắng giữ trọn vẹn tinh túy thực sự của câu chuyện. Đây là món nợ của tôi với Dienach, người mà những ghi chép về tương lai của ông đã hoàn toàn thay đổi cách nhìn của tôi về cuộc sống. Không hơn không kém. Mục tiêu duy nhất của tôi là làm cho nó có thể tiếp cận được với tất cả các bạn, bởi vì nếu trải nghiệm của Dienach thực sự có thật, cuốn sách này chứa đựng những thông tin mang tính cách mạng – điều mà Hội Tam Điểm rõ ràng đã nhận ra – và có khả năng thay đổi hoàn toàn cách nhìn của bạn về thế giới và nhân loại.

Giờ đây, bạn đã hiểu được bối cảnh của câu chuyện độc nhất vô nhị này, tôi xin trao gửi tương lai vào tay bạn qua một đoạn trích từ lời giới thiệu của ấn bản sách năm 1979 của George Papahatzis, người đã trực tiếp biết đến Dienach, biên soạn:

Người dịch các văn bản gốc, đã từng quen biết trực tiếp Dienach, tin rằng cảm hứng và việc viết nên những bản văn này không phải chỉ là một sáng tạo tưởng tượng của Dienach, dựa trên nền tảng học thức và khả năng thấu hiểu sâu sắc của ông. Đó là một hiện tượng thực sự thuộc lĩnh vực ngoại cảm, gắn liền với cuộc đời ông. Có thể ông cũng đã thêm thắt vài điều của riêng mình, có thể ông đã không nhìn thấy hoặc trải qua tất cả các sự kiện mà ông mô tả và trình bày một cách sống động như vậy. 

Điều chắc chắn là hầu hết các yếu tố cơ bản trong các bản văn của ông là những trải nghiệm thực sự mà ông đã có; ông đã sống trước một phần của tương lai sắp tới và một hiện tượng siêu hình rõ ràng đến kinh ngạc đã xảy ra với ông - một hiện tượng ngoại cảm hiếm khi xảy ra với cường độ mãnh liệt như vậy. Nhờ ông, những gì sẽ xảy ra trên Trái Đất bắt đầu từ những thập kỷ cuối của thế kỷ 20 cho đến năm 3906 sau Công nguyên, giờ đây đã được chúng ta biết đến, ít nhất là về tổng thể.

Tôi phải nói với bạn rằng, mặc dù Papahatzis chỉ là một sinh viên vào thời điểm nhận được nhật ký của Dienach, nhưng sau này ông đã trở thành một người rất đáng kính trọng trong thời đại của mình. Ông là Phó Chủ tịch của Phong trào Châu Âu (Hội đồng Quốc gia Hy Lạp), Thành viên sáng lập Hiệp hội Triết học Hy Lạp, và là Giáo sư Triết học và Văn hóa. Ông đã mạo hiểm rất nhiều khi xuất bản tác phẩm của Dienach và chính điều đó phản ánh niềm tin không lay chuyển của ông vào tính xác thực của nó.

Giờ đây, tôi xin để lại cho bạn cuốn hồi ký của Dienach, một ký sự từ tương lai...

Ngày 23 tháng 5 năm 2015.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro