Chương 38: Mã Gia Kỳ mang Hạo Tường Theo

Kết quả liên tiếp vài ngày sau đó, Hạo Tường không phút nào chịu yên chốc lát lại gọi điện thoại cho Bạch Tiểu Tư mắng cô đến cẩu huyết lâm đầu, chốc lát lại ở nhà châm chọc khiêu khích Mã Gia Kỳ, thật vất vả chịu đựng đến thứ sáu, vừa vào đến nhà còn chưa kịp cởi giày, cậu thiếu chút nữa thì hộc máu, bởi vì Ellen chỉ mặc quần áo lót đang đi tới đi lui trong phòng xem phim của mình, dáng người kia, đôi chân dài ấy, thấy Hạo Tường đã trở lại cười cười vẫy tay với Hạo Tường: “Hi ― cậu đã về rồi.” Sau đó như không có việc gì lúc ẩn lúc hiện trước mặt Hạo Tường, chốc thì lấy cái này, lát lại lấy cái kia .

“Về cái gì mà về, cậu mặc quần áo vào cho tôi, sao lại ăn mặc như thế ở trong nhà tôi?” Một đống câu hỏi nảy ra trong đầu Hạo Tường, hơn nữa còn phải gắt gao nhắm mắt lại để khỏi phải nhìn thấy khối thịt tà ác kia .

“Tôi đến chơi một chút a.”

“Lẽ nào Mã Gia Kỳ ngay cả nữ nhân của bạn cũng không tha?” Hạo Tường kinh hô, lời này thốt ra đúng lúc Mã Gia Kỳ vừa về, nghe thấy hết, đá một nhát vào mông Hạo Tường: “Đừng nói xấu sau lưng người khác.”

“Đau, đau, tớ rõ ràng nói xấu ở ngay trước mặt.”

“Đúng rồi, cậu ở ngoài, vậy Ellen một mình trong phòng xem phim của tớ làm cái gì.” Hạo Tường chỉ vào Ellen đang cầm cốc nước của mình uống, nhưng đầu lại quay sang bên kia, Mã Gia Kỳ đang định nhìn theo hướng Hạo Tường chỉ, Hạo Tường lại che mắt Mã Gia Kỳ: “Cậu không cần nhìn.”

Vạn nhất Mã Gia Kỳ trông thấy rồi, đột nhiên nhớ ra dáng người tốt đẹp của Ellen, đối lập hoàn toàn với dáng người gầy còm của mình, phần thắng của mình không phải rất nhỏ sao? Xem ra Hạo Tường rất giống mẹ của mình trong lòng luôn luôn có những tính toán lặt vặt .

Mã Gia Kỳ đẩy tay Hạo Tường ra, liếc mắt một cái liền xem thấu ý định của Hạo Tường: “Nếu cậu sợ tôi đem cậu so sánh với Ellen, vậy tự mình thay đổi bản thân đi.”

“Phải a, biến thành ngực cậu to hơn tý, sau này tôi sẽ gọi cậu là Tường ngực to.” Trình Hâm đi ra từ phòng xem phim của Hạo Tường, mặc được cái quần sịp, quan trọng nhất là, quan trọng nhất là trong tay hắn cầm giấy vệ sinh, vẻ mặt thỏa mãn, đầu Hạo Tường quay a quay, đem tất cả hình ảnh xâu chuỗi lại với nhau, Ellen ăn mặc như vậy, Trình Hâm ăn mặc như vậy, hai người đều chui ra từ phòng xem phim của mình, vẻ mặt này, thần thái này, trong tay còn cầm giấy vệ sinh, cậu đột nhiên như phát điên chỉ vào Trình Hâm rống to: “Các ngươi con mẹ nó đã làm gì trong phòng tôi?”

Trình Hâm nhướng nhướng mi với Hạo Tường, Ellen đi đến, đặt tay lên vai Trình Hâm: “Đáng ghét, Hạo Tường háo sắc nha, còn muốn chúng ta nói ra, có phải muốn nghe chi tiết hơn không.”

Mặt Hạo Tường đỏ lên, quay đầu giật nhẹ tay áo của Mã Gia Kỳ: “Mã Gia Kỳ, cậu xem xem, bọn họ dám ở trong phòng xem phim của tớ làm loại chuyện đó, muốn tớ làm sao bây giờ, sôpha của tớ dính đầy dịch của bọn họ phải làm sao bây giờ, nghĩ đến thôi đã thấy tởm rồi.”

Mã Gia Kỳ trắng mắt liếc Hạo Tường một cái, có thể quang minh chính đại nói ra những lời hạ lưu như vậy, cũng không biết rốt cuộc người dơ bẩn là ai, Mã Gia Kỳ đi vào phòng khách, ngồi trên sôpha, nhìn chằm chằm cặp đôi ngu ngốc đứng đó, Hạo Tường đang chờ Mã Gia Kỳ phê bình bọn họ .

“Coi như hai người thức thời, không làm ở trong phòng tôi.”

Hai người kia cũng không ngốc, Trình Hâm nếu dám làm trong phòng đặt đàn piano của Mã Gia Kỳ, phỏng chừng xương sườn sẽ bị Mã Gia Kỳ  rút sống .

“Ô hay ― Mã Gia Kỳ, cái tên bạch nhãn lang nhà cậu, không thể làm trong phòng cậu, là có thể làm trong phòng tớ?”

Ellen định bụng an ủi Hạo Tường đang nóng nảy: “Làm trong phòng cậu, càng thêm tình thú, bọn tôi có thể xem phim, tôi nằm sấp ở nơi đó, thoải mái muốn chết.”

“Câm, câm miệng, đừng nói nữa.” Hạo Tường cắt ngang lời Ellen: “Quả thực không biết liêm sỉ.”

Hơn nữa hai người họ giữa thanh thiên bạch nhật ăn mặc như vậy ở trong phòng mình là có ý gì?

Mã Gia Kỳ tựa hồ cũng thấy ngứa mắt, phất tay với Trình Hâm: “Mặc quần áo vào đi, đã nhỏ lại chẳng ra sao, khoe cái gì mà khoe.”

Đả kích của Mã Gia Kỳ, ai cũng không tha, cho dù là người yêu hay bạn bè, Trình Hâm và Ellen trở về phòng mặc quần áo, bọn họ biết không nên tranh luận cùng Mã Gia Kỳ, tranh luận chỉ đổi lấy lời nói càng ác độc hơn, đây là đạo lý dễ hiểu, nhưng Hạo Tường vẫn luôn sống cùng hắn lại không rút ra được kinh nghiệm .

Đợi hai người mặc xong quần áo, Hạo Tường khẩn cấp chạy về phòng mình, bên trong quả thực rất bừa bãi, Hạo Tường tức giận toàn thân phát run, đang chuẩn bị phát tác, Mã Gia Kỳ ở cửa kêu: “Đi thôi.”

“Đi đâu?”

“Ra ngoài.”

Nói xong ba người liền đi ra ngoài, Hạo Tường theo sau, trả lời kiểu quái gì thế, ai chả biết là phải ra ngoài .

Bốn người đi xe tới một sân bóng rổ, xem qua thì thấy rất được, Hạo Tường kỳ thật ngoại trừ đánh cầu lông, mấy trò vận động khác đều không thạo, cũng không hứng thú, cậu đi cuối cùng: “Ai nha, tôi chơi bóng rổ không giỏi, sao không nói trước một tiếng, cũng may ở trường có luyện qua.”

Ba người đằng trước chỉ có Trình Hâm quay đầu lại, quét mắt nhìn Hạo Tường một cái: “Ai bảo cậu chơi cùng, cậu ôm quần áo đứng ở một bên đi.”

“Vậy còn kêu tớ đến đây làm gì.”

“Cậu nghĩ tôi muốn gọi cậu tới chắc?” Trình Hâm cố ý lui ra sau từng bước, chỉ chỉ Mã Gia Kỳ .

Hạo Tường nhìn theo bóng dáng của Mã Gia Kỳ, không hiểu sao lại cảm thấy vui vẻ .

Bốn thằng con trai khác cũng đến đây, Hạo Tường không chú ý tới tướng mạo của họ, hiện tại điều khiến cậu cảm thấy tức giận và xấu hổ nhất chính là mình phải ngồi cùng đám con gái, giữ đồ xem họ chơi bóng, cậu hận không thể lấy áo khoác của Mã Gia Kỳ trùm lên đầu, mặt mũi đàn ông gì đó đều mất sạch cả rồi .

Hạo Tường nhìn Mã Gia Kỳ đang chơi bóng rổ, đây là một mặt khác của anh mà cậu chưa bao giờ thấy, cho dù là mặt nào, đều khiến Hạo Tường động tâm đến không thở nổi, cậu thích Mã Gia Kỳ như vậy, khi làm một việc gì đó đều có biểu tình chỉ thuộc về hắn, giống như lúc hắn đàn piano, ung dung mà khí phách .

Nữ sinh đến càng ngày càng nhiều, Hạo Tường vểnh tai nghe bọn họ nhỏ giọng thảo luận: “Quả nhiên vẫn là Mã Gia Kỳ đẹp trai nhất, bất quá đã lâu không thấy đến.”

“Đúng vậy, đúng vậy, hình như cũng không thấy bạn gái hắn nữa.”

“Nghe nói là chia tay rồi, tớ đây chẳng phải có cơ hội sao?”

Tuấn Lâm ở bên cạnh nháy mắt với Hạo Tường, Hạo Tường giả bộ như không trông thấy .

Có mấy nữ sinh hét to về phía sân bóng rổ: “Mã Gia Kỳ, cố lên.” Sau đó cả đám ồn ào nhốn nháo xô đẩy lẫn nhau, Hạo Tường liếc mắt nhìn một cái, haizz, nữ sinh a, đều chết vì vẻ ngoài. Hạo Tường cậu không xem lại bản thân đi, cậu thì tốt hơn chỗ nào, lúc trước lần đầu tiên trông thấy Mã Gia Kỳ, còn chẳng ngu người ra đấy thôi .

Thời gian cứ thế trôi qua, Hạo Tường ngồi ở bên sân ngáp ngắn ngáp dài, vẫn xem đồng hồ, bao giờ mới chịu ngừng, thật sự là, bọn họ chơi, mình lại ngồi chờ ở đây, chẳng nhân đạo chút nào. Khiến cậu không thể chịu được chính là việc mình như con gái ngồi đây nghe người khác thảo luận yêu thích nam nhân của mình ra sao .

Thật vất vả bọn họ mới đánh xong, Mã Gia Kỳ uống nước rồi đi về phía Hạo Tường, một cậu trai gọi Mã Gia Kỳ lại: “Buổi tối cùng đi ăn cơm đi.”

“Đúng vậy, cùng đi đi.” Nữ sinh dùng ánh mắt chờ mong nhìn Mã Gia Kỳ .

Mã Gia Kỳ thấy Hạo Tường thần tình ủ rũ, Hạo Tường đưa áo khoác cho Mã Gia Kỳ, Mã Gia Kỳ nhận lấy, trước mắt công chúng nắm tay Hạo Tường, kéo cậu đứng lên: “Không cần, chúng ta đi về.”

Tất cả mọi người nhìn hai người nắm tay nhau, chậm rãi lên xe rời đi .

“Giờ khẩu vị của Mã Gia Kỳ nặng như vậy?” Ai đó lên tiếng hỏi .

Trình Hâm ôm tay: “Phỏng chừng sau này sẽ vẫn duy trì khẩu vị như thế.”.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro