Chap 26
2 tay Kim Duyên bấu chặt drap giường,cô run sợ nhìn về phía Khánh Vân.
Khánh Vân bị ánh mắt đó của cô làm cho mê hoặc,1 tay cậu giữ sau gáy cô,môi phủ lên môi cô,nuốt hết mật ngọt trong miệng cô,tay kia thuận thế cởi hết đồ cô ra,cởi đến đâu cậu lại vuốt ve da thịt cô đến đấy.
Nụ hôn càng lúc càng cuồng nhiệt và ướt át,Kim Duyên cũng đáp trả lại từng đợt tấn công của Khánh Vân thật điêu luyện,2 chiếc lưỡi cùng quấn lấy nhau rồi rời ra.
Sau khi hôn đến sắp ngột thở,Khánh Vân mới buông cô ra,anh nhìn cô vẻ hài lòng.
"Kỹ thuật hôn rất tốt!"
Kim Duyên liếm môi nhìn anh.Chẳng lẽ anh đã quên nụ hôn của cô ngày xưa?
Khánh Vân không hiểu được ánh mắt của cô,anh cười nhạt và hỏi.
"Cô chưa có người yêu?"
Kim Duyên chớp mắt rồi lắc đầu,cô rụt rè nhìn anh
"Em chỉ có chồng thôi,em yêu chồng..."Khánh Vân không nhớ là cô và anh đã kết hôn rồi sao?
"Ảo tưởng!Tôi không phải chồng cô...Nhưng tối nay tôi sẽ cho cô biết thế nào gọi là tuyệt vời!"
Kim Duyên cố nén nỗi đau trong lòng mà thản nhiên cười,cô chủ động sờ soạng khắp cơ thể trần như nhộng của anh,từ cơ ngực săn chắc đến viên trân châu trước ngực anh,không chút do dự,cô liền đưa tay xuống hạ thân anh,vuốt ve bên ngoài quần boxer,cô có thể cảm nhận được cây gậy thịt to lớn và nóng hổi.
Tuy trong lòng rất khẩn trương và hồi hộp nhưng Kim Duyên vẫn tiếp tục hành vi hư hỏng đó thêm nữa,cô kéo tuột chiếc quần boxer của anh xuống,mạnh bạo cầm lấy cây gậy thịt kia mà vuốt ve,mơn trớn.
Khánh Vân thật sự không thể chịu nổi sự kích thích do cô mang lại,anh hít thở thật nặng nề và gầm nhẹ trong cổ họng
"Kim Duyên,cho tôi..."
Kim Duyên cười nhẹ,nụ cười đầy chua xót,nước mắt từng giọt,từng giọt rơi xuống,cô lại vội vã lau đi.
Chẳng lẽ anh thật sự đã quên cô là vợ anh?Bây giờ cô có trở thành người như thế nào,thậm chí là 1 kẻ vấy bẩn anh cũng chẳng quan tâm,chẳng mảy may đau lòng,đối với anh bây giờ cô chỉ là công cụ tình dục giúp anh thỏa mãn dục vọng!
Nếu cô làm như vậy mà anh vui,anh sẽ nhớ ra cô thì cô sẽ làm!
Cô rút bàn tay đang nắm cự vật của anh về,trên đó còn dính rất nhiều chất dịch màu trắng đục.
Khánh Vân nhìn xuống mà phát hoảng,anh không ngờ bản thân lại có thể thỏa mãn bằng tay của 1 người phụ nữ như vậy!
Anh rõ ràng không có ấn tượng và cảm xúc gì với Kim Duyên cả những vừa rồi đúng là cô đã khiến anh có cảm giác sung sướng đến tê dại mới chỉ vừa qua màn dạo đầu mà anh đã thỏa mãn đến mức bắn ra cả tay cô!
Chuyện gì xảy ra vậy chứ?Anh không thể tin nổi vào bản thân mình nữa.
Còn Kim Duyên vẫn tiếp tục hành vi hư hỏng của mình,cô cắn nhẹ môi liếm nhẹ 1 vòng và nhìn anh bằng ánh mắt lả lơi
"Anh không thích sao?"
Khánh Vân nhíu chặt mày nhìn cô,dục vọng trong lòng anh không ngừng gào thét,anh liền đẩy mạnh cô xuống giường
"Đồ thứ đàn bà dâm đãng lẳng lơ..."
Khánh Vân vừa nằm đè lên người Kim Duyên thì cô đã đưa chân quấn ngang thắt lưng anh.
Khánh Vân cười nhạt nhìn cô...
Thấy Khánh Vân cứ nhìn mình mãi,cô lên tiếng hỏi
"Anh sao vậy?Không muốn nữa à?"
Hàng lông mày của Khánh Vân càng nhíu chặt hơn khi nghe Kim Duyên nói vậy,anh đưa tay bóp chặt cằm cô
"Muốn lên giường với tôi như vậy với mục đích gì?Nói đi,cô muốn gì?"
Kim Duyên đi chuyển ngón tay thật nhẹ nhàng dọc theo sống lưng Khánh Vân,còn dùng giọng điệu lả lơi nói với anh
"Em chẳng muốn hay cần cái gì cả! Chỉ muốn tìm lại cảm giác..."
Nghe xong câu trả lời của Kim Duyên ngực Khánh Vân như bị đâm thủng,anh không thể tưởng tượng ra được cảnh cô ở trên giường phóng khoáng và quyến rũ như thế nào!
Khánh Vân nhắm mắt lại để kìm nén cơn giận,anh nắm chặt 2 vai Kim Duyên,nhìn cô bằng ánh mắt nảy lửa
"Kim Duyên,rốt cuộc đâu mới là bọ mặt thật của cô?Hôm qua khóc lóc trước mặt tôi 1 cách đáng thương,bây giờ lại biếu hiện rất chuyên nghiệp.Kim Duyên,tôi nên xem cô là loại người gì đây?"
Kim Duyên chết lặng,tim cô như bị rạch 1 đường dài.
Cô cũng rất muốn hỏi Khánh Vân thật ra đâu mới là con người thật của anh.
Ngày xưa anh nói yêu cô và hứa hẹn đủ điều với cô chỉ là bông đùa,cưới cô cũng chỉ vì mục đích gì đó?
Đối với anh cô chẳng là gì,chỉ đơn giản là 1 người phụ nữ đã lướt qua cuộc đời anh.
Nếu vậy thì dù cho có trở thành 1 người như thế nào đi nữa thì cũng chẳng liên can đến anh.
Những hành động này cô đã làm với anh biết bao lần...
Khánh Vân vẫn bóp chặt cằm cô,anh cúi đầu hôn ngấu nghiến lên môi cô.Hạ thân anh áp chặt xuống giữa 2 chân cô,đưa cự vật to lớn chen vào cửa động kia,không hề do dự mà đẩy mạnh thắt lưng.
"Aaaa..."
Kim Duyên đã mấy năm rồi không quan hệ nên cơ thể không khác gì xử nữ chỉ có điều là lần này không có máu...Cô đau đớn la lên,tay đang vuốt ve sống lưng của Khánh Vân bấu chặt,cô không ngừng cào cấu khắp lưng anh,móng tay gần như đã cắm vào da thịt anh.
Hạ thân đau đến sắp gãy ra làm đôi...Cô mơ màng nhìn anh,giọng cực nhỏ đến đáng thương
"Ưm...đau...đau quá...Vân..."
2 chân cô quấn chặt hông anh như muốn tìm cái gì đó chắc chắn để bám trụ.Đau đớn lan khắp toàn thân cô.
Khánh Vân không thèm để ý phần hạ thân của 2 người,anh thấy cô kêu đau liền cười khinh
"Vẫn còn muốn giả vờ?"
Kim Duyên nước mắt lưng tròng nhìn anh.Cô thật sự rất đau mà,tại sao anh lại nghĩ là cô đang giả vờ?
Cô thật sự rất đau vậy mà anh lại không chút quan tâm!
Nhìn những giọt nước mắt long lanh của cô,ngực Khánh Vân cứ nhói lên,anh không hiểu tại sao mà cũng không muốn hiểu.
Để dẹp bỏ dòng suy nghĩ đó,anh càng đẩy mạnh thắt lưng hơn nữa,tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh...
"Dâm đãng,tôi chơi chết em!"
Đau đớn dần tan đi,khoái cảm ập đến và xông lên tận đại não,Kim Duyên bất ngờ rên rỉ thoả mãn
"Ưm...Vân...thoái mái..."
Khánh Vân tức giận thúc mạnh hơn nữa,anh nắm eo cô và luật động không ngừng.
"Dâm đãng,mới như vậy đã thoả mãn rồi?Cô thỏa mãn nhưng tôi thì chưa!"
Anh như 1 con dã thú săn đuổi con mồi không biết mệt,liên tục bắt cô đổi những tư thế khác,rút cạn sức lực của cô mới đủ để anh thỏa mãn.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro