Chương 63: Bí Mật Chỉ Của Đôi Ta (1)

Mặc dù mặc chiếc áo phông rộng thùng thình nhưng bộ ngực nổi bật của cô vẫn không thể che giấu được.

Khi tôi chăm chú nhìn vào bộ ngực của Miyuki, cô có vẻ xấu hổ, mắt đảo tròn vì lo lắng.

"Đừng nhìn..."

"Không được á?"

"Không... không quá nhiều thôi..."

Vậy thì, nhìn được ha. Thật thú vị khi thấy Miyuki bảo thủ trở nên táo bạo hơn. Nhưng cô có nhận ra mình đang trở nên cởi mở hơn không?

"Đừng nhìn chằm chằm như thế...!"

Cô gần như cáu kỉnh và đặt tay lên ngực tôi. Sự đụng chạm của cô rất nhẹ nhàng, bắt đầu từ xương quai xanh đến cổ tôi. Cảm giác nhột nhạt khiến tôi rùng mình một chút, vẽ một đường cong trong mắt Miyuki.

"Nhột à...?"

"Một chút."

"Có đau không...?"

Cô hỏi khi đặt tay lên cổ có vết hôn. Tôi mỉm cười tươi và lắc đầu.

"Không hề."

"Nó đã trở nên khá lớn rồi..."

Miyuki, tự hào về dấu ấn cô đã tạo ra, kinh ngạc về điều đó. Tôi cười khúc khích trước lời nói của cô nàng, với ý nghĩa kép.

"Nó ở một chỗ không thể giấu được; cha mẹ em chắc chắn sẽ nhận ra khi anh về."

Nghe vậy, khuôn mặt ửng hồng của Miyuki biến đổi—đầu tiên là tối sầm lại, rồi sau đó là sửng sốt. Cô không nghĩ xa đến thế, bị cuốn theo khoảnh khắc đó.

"Vậy tụi mình phải làm sao đây...? Chúng ta có nên lẻn ra ngoài không?"

"Đi mà không nói lời tạm biệt ư? Không được đâu. Nếu họ hỏi, anh chỉ nói là mình gãi vì ngứa thôi."

"Ổn chứ? Họ sẽ không phát hiện ra sao...?"

Miyuki hiểu cha mẹ mình hơn tôi. Thế sao lại hỏi tôi phải làm gì?

"Ờ, có lẽ họ sẽ biết. Nhưng điều đó có thành vấn đề không? Tụi mình chỉ cần nói rằng đang hẹn hò là ổn mà."

"Không... không phải vậy..."

Vấn đề là cả hai đã làm điều thiếu tế nhị ở đây sao? Tất nhiên, dấu hôn là dấu hiệu tình cảm mà người khác có thể nhìn thấy. Đó cũng là một kiểu thân mật cho thấy chúng tôi đã đùa giỡn khá mãnh liệt.

Nhưng xét đến tính cách của Wateru và Midori, họ không thể nào bảo thủ đến vậy được...

Điều tôi thực sự tò mò là Kanna sẽ phản ứng thế nào nếu cô ấy nhìn thấy vết hôn. Cô ấy sẽ nhận ra ngay nếu cô ấy nhìn thấy cổ tôi, họ sẽ nói gì sau khi tôi rời đi? Tôi gần như muốn nghe lén nếu có thể.

Tôi nhẹ nhàng vuốt ve má Miyuki và hỏi cô nàng.

"Anh có nên trốn thoát qua cửa sổ không?"

"Cửa sổ...? Nó không cao lắm, nhưng... anh vẫn có thể bị thương... ngay cả khi Matsuda-kun có phản xạ tốt..."

Cô coi trò đùa của tôi là nghiêm túc và suy ngẫm về nó. Tôi không thể không bật cười và đưa mặt lại gần môi Miyuki. Sau đó, tôi trêu chọc thè đầu lưỡi ra và nhẹ nhàng di chuyển nó trên môi cô nàng.

"Mmm..."

Lúc này, một tiếng rên rỉ đáng thương thoát ra từ mũi Miyuki khi cô nhắm chặt mắt lại. Bàn tay cô, vốn đang chống chặt trên giường, lúc nào đó đã di chuyển lên vuốt ve và nắm chặt tóc tôi, và hai chân cô không ngừng cọ xát vào nhau, tạo ra một âm thanh kỳ lạ.

Thật thú vị khi thấy cô từ từ hé môi để cố gắng đưa lưỡi tôi vào trong miệng mình.

Nhìn thấy vẻ tham lam trên khuôn mặt Miyuki, tôi trêu chọc phần giữa môi trên nhô ra của cô bằng lưỡi, nhẹ nhàng đẩy cô ra.

Cô thích kiểu hôn e thẹn này sao? Miyuki mở mắt trong trạng thái mơ màng và đột nhiên liếm môi mình.

Lông mày cô đột nhiên nhíu lại. Vẻ mặt của Miyuki khiêu khích đến mức ham muốn của tôi dâng trào ngay lập tức.

"...Có chuyện gì vậy...? Em không thoải mái sao...?"

Cô chớp mắt với đôi mắt ngây thơ, dường như không nhận thức được hành động khiêu khích của chính mình.

"Không, không có gì đâu."

Tôi thở ra nhẹ nhàng, xoa dịu trái tim đang nóng bừng của mình, rồi luồn tay vào dưới lưng Miyuki, lật cả hai lại.

"Aaa...!"

Miyuki kêu lên một tiếng ngắn ngủi, thoáng sững sờ vì sự thay đổi vị trí nhanh chóng, nhìn xuống tôi. Khi tôi nhẹ nhàng vỗ mông khi đang ngồi trên người tôi, cô lắc đầu nhẹ để lấy lại bình tĩnh và nuốt nước bọt.

"...."

Bây giờ cô đã kiểm soát được, Miyuki đang nghĩ gì? Cô đang cân nhắc việc chiếm lấy môi tôi ngay lập tức sao? Hay cô đang cân nhắc xem có nên trêu chọc tôi không, giống như tôi đã làm với cô vậy?

Sau khi suy nghĩ nhiều, Miyuki ngại ngùng tựa trán vào ngực tôi và nhẹ nhàng thổi vào da tôi.

"Anh đẹp trai quá..."

Sau đó, bằng giọng nói nhỏ hơn cả muỗi, cô khen ngoại hình của tôi. Đó là tất cả những gì cô nói. Đó là một thời điểm kỳ lạ, nhưng nó rất đáng yêu đến nỗi tôi không thể không cười.

"Thật vậy sao?"

"Vâng..."

"Vậy là em chỉ thích vẻ bề ngoài thôi à?"

"...Không nhá."

"Nhưng em thực sự ghét tính cách của anh mà."

"Em không có...!"

Miyuki đáp trả bằng giọng buồn bã. Bầu không khí vốn đã nóng bỏng nay lại dịu đi và ngọt ngào hơn. Tuy nhiên, cả hai chúng tôi đều lộ rõ vẻ bối rối.

Nhìn khuôn mặt ửng hồng của Miyuki tựa nghiêng vào ngực tôi, cô có vẻ còn phấn khích hơn cả tôi. Đôi mắt cô mơ màng như say rượu, lưỡi cô liên tục liếm môi... Và đôi chân cứng cáp vắt qua hai bên hông tôi nói lên điều đó.

Chúng tôi nhìn nhau không ngừng. Một lúc sau, Miyuki mắng tôi bằng giọng trêu chọc.

"Đừng nhìn em như thế..."

Sau đó, cô trượt mặt từ ngực tôi xuống giường. Hôm nay cô tràn đầy sự vui tươi... Thật đáng yêu.

"Sao em lại nói "đừng" nhiều thế?"

"...."

"Em có chiếc gối này bao lâu rồi? Nó mềm nhũn hết rồi nè."

"...Em vừa thay nó ngày hôm qua... Nó như thế này sẵn rồi..."

Hít hà-

"Không phải có mùi lắm sao?"

"Đừng có xạo...! Nó không có nhá...!"

Miyuki chọc vào eo tôi với vẻ buộc tội. Có vẻ như cô đang giả vờ tức giận hơn thực tế. Tôi chơi theo và cau mày nhìn cô nàng, người mà việc chọc đã biến thành việc cù eo tôi.

Sau khi tỏ ra khó chịu một cách giả tạo theo cách này một lúc,

Tôi giật mình.

Khi tôi phản ứng lại hành động cù lét ở eo mình bằng cách giật mình, cô cũng giật mình rồi nghiêng đầu tỏ vẻ bối rối.

"....?"


✦✧✦✧


Phản ứng của Matsuda lúc nãy là sao thế?

Khuôn mặt anh hơi nhăn lại, eo cong lên. Có vẻ như là khi cô cù lét... lưng...?

Miyuki chớp chớp hàng mi dài của mình vài lần, nhìn Matsuda với đôi mắt tràn đầy sự tò mò. Cô thận trọng luồn tay vào trong áo phông của anh lần nữa, chạm vào cùng một chỗ mà cô đã chạm vào trước đó.

Giật.

Lại có phản ứng. Lần này thì dữ dội hơn, có lẽ là do cô chạm vào da trần. Đây có phải là vùng nhạy cảm của Matsuda không?

Miyuki, hành động theo linh cảm, vươn xa hơn. Tiếp theo là cơ lưng rộng. Khi cô vui vẻ lướt những đầu ngón tay của mình trên cơ bắp phát triển tốt, Matsuda phản ứng thậm chí còn mạnh mẽ hơn.

Anh cắn mạnh và thở dài. Bằng chứng không thể chối cãi rằng đây là một kích thích thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn khiến đôi mắt Miyuki chuyển sang hình lưỡi liềm.

Matsuda cảm thấy điều đó vì sự đụng chạm của cô. Và khá nhiều.

"Dừng lại đi."

Giọng Matsuda hạ xuống. Giọng điệu của anh, không giống như giọng điệu trìu mến trước đó, nghiêm khắc. Hành động đó, giả vờ tức giận để che giấu sự kích động của mình.

Miyuki, hiểu ra điều này, nuốt nước bọt ngọt ngào đang cuộn trong miệng. Tại sao Matsuda lại hành động như vậy? Có lẽ lòng tự trọng của anh bị tổn thương vì các vai trò đã bị đảo ngược, và anh không phải là người dẫn đầu như thường lệ.

Có điều gì đó thú vị khi là người dẫn đầu thay vì luôn nằm dưới. Sự tò mò của cô bùng nổ dữ dội. Cô muốn khám phá nhiều hơn về cơ thể của Matsuda.

"Anh bảo dừng mà."

Miyuki, vui vẻ lờ đi nỗ lực kiềm chế của Matsuda, để tay cô lang thang trên bộ ngực rắn chắc của anh. Các cơ ngực trơn bóng vì mồ hôi trong căn phòng không có máy lạnh. Lòng bàn tay của Miyuki lướt nhẹ nhàng trên chúng.

Cùng lúc đó, khuôn mặt của Matsuda nhăn lại. Ai cũng có thể thấy rõ anh đang cố gắng chịu đựng. Phản ứng của anh khiến Miyuki cũng phấn khích.

Thấy Matsuda đáp lại sự đụng chạm của cô, cô cảm thấy thật tuyệt. Chất dopamine ngọt ngào tràn ngập não cô và lan tỏa khắp cơ thể. Khi ham muốn nguội lạnh bắt đầu nóng lên trở lại, hơi thở của cô trở nên nhanh hơn.

"Matsuda-kun..."

Tiếng gọi của Miyuki đã khiến cô sốc đến mức chỉ có thể diễn tả là "sốc điện". Cô chưa bao giờ nghĩ rằng một giọng điệu dâm đãng như vậy có thể thoát ra khỏi đôi môi mình. Cô thậm chí còn phát ra âm thanh tán tỉnh như vậy trong lần quan hệ đầu tiên của họ sao? Ý nghĩ đó đột nhiên khiến cô đỏ mặt.

"...."

Matsuda không trả lời tiếng gọi của cô. Anh chỉ thở dài qua mũi, cố gắng làm mát hơi nóng đang dâng lên. Bực mình vì anh không phản ứng, Miyuki, theo ý thích, cào móng tay vào bên đầu ti nhô ra của Matsuda.

"Gừ...!"

Một tiếng rên rỉ kìm nén gần như thoát ra khỏi Matsuda khi thân mình anh giật lên. Môi Miyuki cong lên thành một nụ cười khẩy trước phản ứng dữ dội và xa lạ này từ anh.

Matsuda nhìn cô, thở mạnh ra bằng mũi—

"Aaa!"

—và nhanh chóng lật Miyuki lại, cưỡi lên cô như trước. Sau đó, anh cởi áo phông của mình bằng một động tác nhanh nhẹn.

Tiếng vải căng ra vang vọng khi anh cởi đồ mạnh đến mức Miyuki phải ngậm chặt miệng. Mắt cô mở to kinh ngạc khi Matsuda nắm lấy gấu áo phông của mình.

"M-Matsuda-kun...! Anh đang làm gì vậy...!"

"Không sao đâu. Thư giãn đi."

Không, điều này không thể xảy ra. Cô phải ngăn anh lại khi lý trí của anh vẫn còn chiến thắng. Nếu họ đi xa hơn nữa, họ có thể sẽ thổi bùng ngọn lửa không thể ngăn cản.

Cô cũng ở trong tình cảnh tương tự. Nếu cô cởi áo phông và áp da thịt vào Matsuda, cô chắc chắn sẽ bị cuốn đi, quên mất cha mẹ và chị gái mình đang ở gần, có thể đi xa hơn là hoàn thành mối quan hệ của họ.

Với sự phấn khích đã lên đến đỉnh điểm, việc tiến xa hơn nữa có thể dẫn đến những hành động không thể đảo ngược. Cô biết mình nên dừng lại, nhưng cô không thể. Tại sao? Bởi vì đôi mắt của Matsuda tràn ngập tình cảm khi anh nhìn xuống cô.

Và trong mắt anh, cô cũng nhìn thấy sự quyết tâm. Sự quyết tâm rằng anh sẽ dừng lại bất cứ lúc nào nếu cô yêu cầu. Mặc dù vẻ ngoài có thể cho thấy anh đang bị ham muốn lấn át, Matsuda vẫn hoàn toàn kiểm soát được bản thân. Điều đó rõ ràng với bất kỳ người quan sát nào.

Nhận thức này mang lại cho Miyuki cảm giác nhẹ nhõm. Tin tưởng rằng anh sẽ chăm sóc cô, trái tim cô ngày càng nghiêng về phía anh, cảm thấy rằng bất cứ điều gì xảy ra cũng sẽ ổn thôi.

'Nhưng hậu quả thì sao...? Không, nếu tụi mình bị bắt trước thì sao...?'

Cô cảm thấy họ có thể xử lý hậu quả nếu họ cẩn thận không gây ra tiếng động... Nhưng nỗi sợ cha mẹ hoặc chị gái cô xông vào thật đáng sợ. Ngay cả khi cửa đã khóa, sự nghi ngờ vẫn là điều không thể tránh khỏi, và điều đó có thể dẫn đến rắc rối không chỉ cho cô mà còn cho cả Matsuda.

Cô nên nói dừng lại, hoặc ít nhất là đề nghị cả hai đến nhà anh... Nhưng cơ thể cô không hiểu sao lại nóng bừng lên.

Do dự với những suy nghĩ này, Miyuki nhắm chặt mắt lại rồi mở mắt ra khi bàn tay to lớn của Matsuda nhẹ nhàng vuốt ve xương chậu của cô.

'Thôi kệ vậy...'

'Matsuda-kun sẽ lo liệu việc này.'

Đó chính là kết luận mà Miyuki đã đưa ra.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro