Chương 69: Cực Khoái, Cực Khoái (1) (R-18)
"Đặt chúng ngay đó."
"Đây?"
"Chuẩn rồi."
Miyuki, người đã sắp xếp tủ quần áo sơ sài, đặt quần áo của mình vào chỗ trống.
Cô gấp gọn gàng ba chiếc áo phông và hai chiếc quần ngắn vào tủ quần áo, sau khi mở ngăn kéo bên dưới, cô quay lại.
"Đừng có nhìn..."
Không phải là tôi chưa từng nhìn thấy thứ đó một hoặc hai lần, vậy tại sao cô lại cảm thấy xấu hổ đến vậy?
Trái tim phụ nữ thực sự khó hiểu.
Không phản đối, tôi lặng lẽ quay người lại. Ngay sau đó, Miyuki, người đã hoàn thành mọi thứ, yêu cầu tôi quay lại.
Kiểm tra tủ quần áo, tôi thấy áo sơ mi và váy đồng phục của Miyuki treo cạnh đồng phục của tôi.
Một mùi hương mận thoang thoảng thoang thoảng.
Có vẻ như mùi hương đó cũng bám vào đồng phục của tôi.
'Hương thơm...'
Đây không phải là cốt truyện điển hình của một bộ tác phẩm NTR sao?
Tetsuya ngửi thấy mùi hương đặc trưng của Miyuki tỏa ra từ áo sơ mi của tôi, tỏ vẻ bối rối, rồi bùng nổ vì tự ti khi phải chịu đựng một mình.
Dù sao thì cảm giác cũng lạ lắm. Giống như hai đứa đang sống chung vậy.
Có lẽ Miyuki cũng có suy nghĩ tương tự vì từ lúc nhìn thấy những bộ đồng phục treo cạnh nhau, cô đã không nói một lời nào.
Khuôn mặt cô đã đỏ bừng lên.
Tôi đẩy tủ quần áo đóng lại trong khi nhìn cô nàng.
Và rồi tôi trêu chọc, "Giờ em có thể chăm sóc những cây mình yêu thích mỗi ngày rồi phải không?"
"...Em chỉ đến thỉnh thoảng thôi... Đồ ngốc..."
"Mặc dù em bảo anh không được chửi thề, nhưng tại sao em cứ gọi anh là đồ ngốc, đồ đần độn, đồ đại ngốc thế? Em không thấy bất công sao?"
"Em dùng nó như một cách thể hiện tình cảm... Đồ ngốc."
Tôi thận trọng tiến lại gần Miyuki và khẽ chạm vào eo cô như một lời cảnh báo.
"Thử gọi thế thêm một lần nữa xem."
"Em không muốn."
Miyuki lè lưỡi một cách bướng bỉnh.
Cô nhìn tôi với vẻ mặt vui tươi, rồi đi về phía bếp. Sau khi mở tủ lạnh và tìm nguyên liệu nấu ăn, cô thở dài.
"Ư ư... tất cả những gì có ở đây chỉ là nguyên liệu làm bento..."
"Em mong đợi gì ở anh thế?"
"Em không mong đợi gì cả. Tụi mình đi siêu thị mua đồ nhé?"
"Hôm nay phiền lắm, hai ta đi ăn trưa thôi. Hơn nữa, bên ngoài trời đang mưa."
Quả thực, trời đang mưa. Mặc dù Nhật Bản nổi tiếng là nơi có mưa thường xuyên, nhưng tần suất mưa lại hơi quá mức. Nghĩ đến mùa mưa mùa thu được gọi là "Akisame", không khó để hiểu. Với tôi, những ngày mưa còn thích hơn những ngày nắng.
"Bây giờ à?"
Miyuki, người vừa nhanh chóng đến phòng khách, nhắm mắt lại như thể đang thưởng thức âm thanh nhịp nhàng của những giọt mưa.
Tiến đến gần cô từ phía sau khi cô vẫn đứng im với nụ cười nhẹ trên môi, tôi hỏi, "Em có thích những ngày mưa không?"
"Ừm... Em đã dần thích chúng rồi."
"Vậy trước đây em ghét à?"
"Em không thực sự ghét... nhưng em từng cảm thấy không thoải mái. Nhưng giờ..."
Miyuki, lời nói đứt quãng, xoay người lại.
Ánh mắt của cô trước đó vẫn chăm chú và nghiêm túc, giờ hướng về phía tôi với vẻ mặt bồn chồn, hoàn toàn trái ngược với vẻ mặt ngắm nhìn cửa sổ trước đó.
Cô có vẻ ngượng ngùng khi nói rằng cảm xúc của mình đã thay đổi vì tôi.
Hoặc có lẽ, cô thấy nản lòng hơn khi thú nhận rằng những khoảnh khắc thân mật mà chúng tôi chia sẻ dưới mưa chính là lý do thực sự khiến cô thích những ngày mưa.
"Matsuda-kun."
"Vâng?"
"Em muốn tắm."
"Vậy thì...? Đó có phải là lời mời vào cùng không?"
"..."
"Đùa thôi. Không có khăn tắm trong bồn tắm ngoài trời đâu, nên hãy vào phòng tắm."
"Okay."
Miyuki mở tủ quần áo và lấy đồ lót ra, nhét vào bên trong áo phông trước khi đi vào phòng tắm.
Cô có biết rằng che giấu như thế còn quyến rũ hơn là phô bày ra không?
✦✧✦✧
Trong khi lắng nghe tiếng mưa rơi đều đều, chúng tôi nằm cạnh nhau và xem TV.
Vào ngày dần trở lạnh này, được ôm cơ thể ấm áp của Miyuki dưới tấm chăn quả là một cảm giác tuyệt vời.
"Matsuda-kun... Em đang xem TV."
"Cứ xem đi."
"Anh cứ chạm vào bụng em, em không tập trung được. Đừng chạm nữa."
"Trời lạnh, cơ thể em ấm."
"Sao anh không đổi cái chăn dày hơn đi?"
"Phiền lắm."
"Em sẽ thay cho anh."
Cô đang nói gì vậy? Bộ có vấn đề gì à?
Tôi dùng hết sức lực giữ chặt cánh tay mình để ngăn Miyuki trốn thoát.
"Matsuda-kun... Anh thực sự định làm thế sao?"
"Ờm. Nhưng em đã nói gì với chú và cô vậy?"
"...Em đã nói là mình sẽ ngủ lại nhà một người bạn."
"Bạn nào?"
"Chỉ là... một người bạn cùng lớp..."
Tôi hiểu tại sao Miyuki lại viện cớ để về nhà qua đêm.
Có cha mẹ nào vui vẻ khi gửi con gái mình đến nhà con trai không?
Sẽ là như vậy ngay cả khi cha mẹ biết chúng tôi đang hẹn hò, nhưng Wataru và Midori hoàn toàn không biết về mối quan hệ của chúng tôi. Nếu Miyuki ở lại qua đêm tại nhà tôi, họ có thể thấy khó xử, nghĩ rằng có điều gì đó kỳ lạ đang xảy ra với con gái họ và cân nhắc đưa cô đến bệnh viện.
Nhưng lần trước cô không phải đã nói là đang ở nhà bạn sao?
Việc liên tục dùng cùng một người bạn làm cái cớ có thể hơi mạo hiểm, như người ta vẫn nói, "Cây kim trong bọc có ngày lòi ra..." Ờ thì, cô sẽ tự giải quyết thôi. Miyuki thông minh hơn tôi nhiều.
"Matsuda-kun... Đừng chạm vào em nữa..."
"Có lạnh không?"
"Ngày mai chúng ta phải đến học viện..."
"Chuyện đó liên quan gì đến việc lạnh và anh chạm vào em?"
"...Thực sự không dừng được sao?"
"Không hẳn vậy."
Tôi di chuyển tay từ bụng Miyuki lên vị trí cao hơn.
Một bộ ngực đầy đặn được bao bọc trong đồ lót.
Khi tôi bóp rồi thả nó ra, Miyuki thở dài và nói, "Nhìn này... Em biết chuyện này sẽ xảy ra mà..."
"Thật vậy sao?"
Không trả lời, Miyuki chỉ hơi quay đầu lại.
Tôi cười khúc khích với cô nàng, người đang hy vọng nhận được một nụ hôn từ tôi, và nói, "Vậy tụi mình dừng lại và đi ngủ nhé?"
"Sao lại ngủ chứ..."
"Em không phải vừa ám chỉ là tụi mình phải dậy sớm sao?"
"Matsuda-kun bao giờ nghe lời em vậy..."
"Nói thật đấy hả?"
Miyuki mím chặt môi trong im lặng.
Tôi hôn nhẹ lên đôi môi của Miyuki, đôi môi đã bị khoá chặt. Tôi tiếp tục tạo ra những âm thanh âu yếm khi hôn cô từ sau gáy, dọc theo vai và xuống xương đòn.
"Mmm..."
Cô bắt đầu rên rỉ nhẹ nhàng, ngắn ngủi. Mặc dù chúng tôi chưa bắt đầu thân mật, cô đã trở nên phấn khích.
Rõ ràng là ham muốn của cô vẫn còn vương vấn từ lần mát xa tôi làm hôm qua. Việc tôi vuốt ve bụng dưới và vùng xung quanh trong một thời gian khá dài có lẽ cũng góp phần vào phản ứng hiện tại của cô nàng.
Tôi luồn tay còn lại vào dưới quần của Miyuki, cảm nhận sức nặng của cái đùi đè lên cổ tay tôi. Nhẹ nhàng, tôi đẩy tay vào quần lót, tạo một lực nhẹ quanh vùng nhạy cảm của cô nàng.
"..."
Cô thở ra một hơi thật mạnh khi hông cô chạm vào háng tôi, thẳng hàng một cách hoàn hảo. Nghiêng người qua vai, tôi hỏi một cách trêu chọc và gợi cảm cùng một lúc, "Anh nên tiếp tục? Hay nên dừng lại?"
"..."
"Anh có nên dừng lại không?"
Như thể đang đưa ra một thông báo, tôi cố rút tay lại, nhưng đột nhiên...
Cô nắm lấy cổ tay tôi qua quần mình.
"...Nhiều hơn, nhiều hơn nữa..."
"Nhiều hơn gì nữa?"
"Làm nhiều hơn nữa... Tụi mình không làm được nhiều ngày hôm qua... Anh phải... chịu trách nhiệm..."
"Trách nhiệm về việc gì cơ?"
"M-Matsuda-kun... Anh khiến em thành ra thế này...!"
Cô thốt ra những câu thoại có thể phù hợp với một nữ chính trong một tiểu thuyết lãng mạn. Nghe có vẻ sáo rỗng, nhưng khi tận mắt chứng kiến, nó thuyết phục hơn bất kỳ lời nào khác.
Tôi từ từ đưa tay lên bộ ngực mềm mại của Miyuki, và...
"Ư ư...!"
Cảm nhận được tiếng rên rỉ kìm nén và thư giãn trong cơ thể cô nàng, tôi tự nhủ, hôm nay chúng tôi nên thử một tư thế mới.
✦✧✦✧
"Haa...Haa..."
Miyuki nhanh chóng trở nên phấn khích. Mặc dù cả hai vừa mới bắt đầu chạm vào nhau, sự kích thích của cô đã rõ ràng khi chất lỏng chảy xuống, thấm đẫm khu vực xung quanh các bộ phận nhạy cảm.
Sau khi xác nhận sự kích thích của cô trên ngón tay của tôi, tôi cởi đồ Miyuki. Áo phông, quần dài, áo ngực và quần lót đều được cởi ra. Cô vẫn giữ được sự kín đáo cho đến khi tôi cởi hết quần áo và để lộ cơ thể trắng trẻo tinh khôi trước mắt tôi.
Nhưng ngay khi tôi bảo Miyuki nằm sấp xuống và ngồi lên người cô, cô phản ứng dữ dội.
"Ấy...! Cái...!"
Lời nói gấp gáp của Miyuki lắp bắp khi cô hạ tay xuống hông mình. Tôi nhanh chóng mang chăn đến và đắp lên eo Miyuki. Dường như sự ngượng ngùng của cô giảm bớt đôi chút vì đầu cô nghiêng sang một bên.
"Matsuda-kun...! Anh đang làm gì vậy...! Lộ mặt ra đi...! Em không nhìn rõ... Em muốn nhìn mặt anh... nhanh lên...!"
"Cê cê."
Tôi nhẹ nhàng trả lời khi nghiêng người về phía Miyuki, và cô nói bằng giọng gần như run rẩy.
"Em ghét điều này... nó thật xấu hổ..."
"Anh đã nói trước rồi mà."
"Không... Em không muốn điều này... Em đã nói với anh rồi... Ư ư!"
Miyuki ngọ nguậy và cơ thể run rẩy, có lẽ cảm thấy sự cương cứng của tôi đè lên giữa hai mông mình. Với miệng cô ngậm chặt, tôi dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất có thể.
"Anh sẽ làm trong khi vẫn che lại nhé?"
"Ờm... hừmm..."
Miyuki vùi mặt vào gối như thể cô sắp phát điên, nhưng tôi cảm thấy một ham muốn mãnh liệt muốn thâm nhập vào cô nàng. Tuy nhiên, tôi đã kiềm chế bản thân. Chắc hẳn Miyuki rất xấu hổ khi rơi vào tình huống này. Tôi quyết định phải chu đáo nhất có thể.
Tôi hôn và nhẹ nhàng mút làn da của Miyuki gần bả vai, tạo ra những âm thanh mềm mại, âu yếm. Đồng thời, tôi dùng đầu ngón tay để cù vùng quanh xương sườn và thổi luồng khí ấm vào gáy cô nàng.
"Nn...! Ư ư..."
Cô tiếp tục rên rỉ ngắt quãng với khuôn mặt vẫn vùi trong gối. Tôi không nói gì và tiếp tục vuốt ve cô nàng, cho phép cô tự đưa ra quyết định và có khả năng bị kích thích lần nữa.
Đã bao nhiêu thời gian trôi qua?
Miyuki, trong lúc rên rỉ, đột nhiên nói những lời sau.
"Anh thực sự định làm điều đó trong khi vẫn phải che mọi thứ sao...?"
Tôi nhẹ nhàng cắn vào nơi cổ và vai cô và trả lời.
"Anh sẽ lo liệu mọi việc."
"Mông em xấu lắm nên không muốn để lộ ra ngoài..."
"Nó đẹp lắm."
"Không... nó xấu lắm..."
"Nó đẹp lắm."
"Em đã nói là xấu mà...!"
"Ý anh là nó thực sự đẹp, được chứ?"
"Hừmm...!"
Miyuki phát ra âm thanh mũi dễ thương và bắt chéo chân, biểu thị sự đồng ý. Nhận ra cử chỉ của cô có nghĩa là chấp nhận, tôi cẩn thận nâng eo cô lên, đảm bảo rằng chiếc chăn trên lưng cô không rơi ra.
"Ấy...! Matsu..."
"Anh chỉ nâng em lên một chút thôi. Anh sẽ nâng lên thêm một chút nữa từ đây. Được chứ?"
"...Anh phải che lại cho em nhé?"
"Anh che cho em rất kỹ. Không thấy gì cả đâu."
"..."
Có phải cô đã tìm thấy niềm an ủi trong giọng nói nhẹ nhàng của tôi từ lâu rồi không?
Miyuki nhấc hông lên, giữ đầu gối lên, như thể đang chuẩn bị. Tôi khen ngợi cô trong tư thế đó và nhẹ nhàng vỗ lưng cô trong khi đặt quy đầu vào giữa đôi chân hơi dang rộng, sẵn sàng đưa vào.
"Khoan đã, đợi một chút...! Matsuda-kun...!"
"Vâng?"
"Nói với em rằng anh yêu em... Nói rằng anh yêu em đi."
Có lẽ, ở vị trí này, khi không nhìn thấy mặt tôi, cô muốn nghe lời xác nhận tình yêu qua lời nói.
"Anh yêu em, Miyuki."
"...Được rồi... bây giờ anh có thể làm."
Giọng điệu của Miyuki trở nên thoải mái hơn. Sự ngượng ngùng dường như đã tan biến, và cô có vẻ rất vui vẻ.
Tôi không hiểu tại sao hôm nay cô lại dễ thương thế. Nếu cô cứ phản ứng như thế này, có lẽ tôi có thể thử những tư thế mới mỗi ngày.
Trước khi đưa vào, tôi hôn Miyuki lần cuối lên vai cô nàng.
"Anh sẽ đi chậm thôi. Nếu đau thì cứ nói với anh."
"Vâng..."
Đã chuẩn bị tinh thần xong, tôi giữ chặt hông Miyuki và đẩy phần dưới cơ thể về phía trước.
*Phẹt...*
Cậu nhỏ cương cứng của tôi tiến vào môi cô bé ướt át và mở rộng của Miyuki. Chỉ là phần đầu thôi, nhưng cảm giác không đùa được đâu. Nó chặt hơn bình thường vì sự căng thẳng của cô nàng.
"Ư ư...!"
Miyuki thốt lên một tiếng kêu kiềm chế, hông cô di chuyển xuống dưới. Khi tôi tiếp tục thâm nhập, cọ xát vào những bức tường bên trong nóng bỏng ấy, cô rên rỉ.
"Đau quá... Đau quá!"
Khi nó vào hết bên trong, Miyuki không giấu được vẻ đau đớn, lập tức hơi rụt phần thân dưới về, sau đó đặt tay lên lưng dưới.
"Có đau không? Hạ hông xuống một chút và dang rộng chân hơn."
"Nn...!"
Miyuki ngoan ngoãn làm theo chỉ dẫn của tôi. Không chỉ vậy, cô còn chắp hai tay lại dưới ngực, hơi nâng phần thân trên lên. Có vẻ như cô đang theo bản năng tìm một tư thế thoải mái hơn.
"Bây giờ đã tốt hơn chưa?"
".... Vâng... tốt hơn... Nhưng đừng dồn hết vào... Cứ từ từ thôi."
"Okay."
Với đôi vai nhô lên, xương cánh nhô ra, và ngay bên dưới chúng là các cơ thắt lưng lõm. Tôi ngắm nhìn vùng sáng bóng, đẫm mồ hôi khi tôi bắt đầu chuyển động qua lại.
*Phạch...! Phạch...!*
"Haa...haaa..."
Lúc đầu, Miyuki chỉ thở mạnh, nhưng dần dần, giọng nói của cô chuyển sang tiếng rên rỉ giống động vật hơn.
*Phạch...! Phạch...!*
".... Aaa...! Haa...!"
Khi thời gian trôi qua, tiếng rên rỉ đồng bộ với những cú thúc dần dần biến thành tiếng thở hổn hển chậm rãi.
"Nnn... Nnnn..."
Không lâu sau, chỉ nghe thấy tiếng thở hổn hển, một dấu hiệu rõ ràng cho thấy cô đang đạt cực khoái thực sự.
Hai chân cô dang rộng hơn nữa, và hông tôi dần hạ xuống. Sự run rẩy của đôi tay đang chống đỡ cơ thể cho thấy chúng đang chịu đựng một trận động đất.
Và cuối cùng, không thể chịu đựng được những chuyển động ngày càng mạnh mẽ, tấm chăn trượt sang một bên.
<Tluc: Minh hoạ "doggy" ở Discord :))) >
Trong khi nhìn Miyuki, người đang tận hưởng khoái cảm rùng mình mà không nhận ra toàn bộ cơ thể mình đang lộ ra, tôi đầu hàng bản năng của mình.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro