Chương 29
Ánh đèn dần tối xuống, mặt nước hồ bơi cũng trở nên lạnh lẽo. Orm cố gắng giữ thăng bằng, nhưng cuối cùng vẫn rơi xuống một cách thê thảm, những món đồ trên tay cũng theo đó văng ra, tạo nên một tiếng động lớn vang vọng cả khu biệt thự. Hồ bơi khá sâu – chính nơi này từng được xây nên khi Ling Ling Kwong còn không biết bơi, để cô tập luyện vượt qua nỗi sợ. Tiếng động khiến tất cả ánh mắt dồn về phía hồ. Ling Ling quay lại, và khi thấy người rơi xuống là Orm, cô không chút chần chừ mà lao xuống. Vốn dĩ, việc này có thể giao cho thuộc hạ, nhưng trong mắt bọn chúng, Orm chỉ là một kẻ thấp kém, chẳng đáng bận tâm.
Orm giữa dòng nước lạnh ngắt, cố ngoi lên, vùng vẫy đến tuyệt vọng mà không tìm được nơi bấu víu. Giữa lúc đó, một bàn tay ấm áp, mạnh mẽ và đầy kiên quyết nắm lấy tay cô, lôi cô ra khỏi cơn hoảng loạn. Đôi mắt mờ nhòe của Orm chỉ còn thấy bóng dáng một người phụ nữ quen thuộc đang ôm chặt lấy mình – bàn tay ấy vừa xa lạ vừa gần gũi, vừa lương thiện vừa khiến trái tim cô run rẩy.
Khoảnh khắc nhìn thấy Orm rơi xuống, trái tim Ling Ling như ngừng đập. Một cơn lạnh buốt chạy dọc sống lưng, chẳng rõ từ mặt nước tối sẫm hay từ nỗi sợ hãi bùng lên trong ngực. Bao nhiêu ánh mắt xung quanh không còn tồn tại, chỉ còn lại hình ảnh Orm đang chới với giữa làn nước. Cô không kịp nghĩ đến thân phận, đến kiêu hãnh, cũng chẳng kịp ra lệnh cho ai.
Khi cơ thể lao xuống, nước lạnh quấn lấy, Ling Ling trong vô thức biết bản thân sợ nước nhưng vẫn cố gắng vươn người xuống hồ. Đôi tay cô vươn ra, níu lấy bàn tay nhỏ bé kia, Và khi những đầu ngón tay chạm vào da thịt Orm, một dòng nhiệt lạ thường lan khắp người Ling Ling vừa là sợ hãi, vừa là nhẹ nhõm, vừa là khát khao cháy bỏng muốn giữ lấy cô gái ấy, không bao giờ buông.
Nước vẫn còn chảy dài trên gương mặt Orm, hơi thở dồn dập, cổ họng rát khô vì vừa chới với dưới hồ. Trái tim chưa kịp bình tĩnh thì cả cơ thể đã bị nâng lên cao, vững chãi trong vòng tay của Ling Ling.
Orm thoáng giật mình, hai bàn tay theo phản xạ muốn chống cự, nhưng lại run rẩy vô lực mà buông thõng. Cảm giác được bế gọn gàng thế này giữa bao ánh mắt khiến má cô đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa hoang mang.
Những bước chân Ling Ling trầm ổn vang lên từng nhịp, đưa cả hai đi xuyên qua hàng chục ánh nhìn tò mò, kinh ngạc, thậm chí là ghen tỵ. Orm dán mắt xuống, không dám ngẩng lên, trái tim vừa muốn trốn tránh vừa không thể kìm nổi sự ấm áp đang lan dần.
Dù toàn thân lạnh ngắt, nhưng hơi thở của Ling Ling lại gần kề, mùi hương quen thuộc xen lẫn vị nồng của nước hồ làm tim Orm đập loạn. Trong khoảnh khắc ấy, cô nhận ra điều khiến mình nghẹn lại không chỉ là nước, mà còn là cảm giác được che chở... một cảm giác lâu lắm rồi chưa từng có.
Khi cánh cửa biệt phủ mở ra, thế giới xung quanh như bị bỏ lại phía sau, chỉ còn lại sự náo động trong lồng ngực Orm vừa bối rối, vừa thầm run lên bởi sự hiện diện của Ling Ling.
Trên tầng hai, Ling Ling khẽ đỡ Orm ngồi xuống chiếc ghế, động tác dịu dàng nhưng gấp gáp, như sợ chỉ cần buông tay thôi thì người trước mặt sẽ biến mất. Cô lấy chiếc khăn dày phủ lên vai Orm, để hơi ấm lan tỏa dần, rồi lại quỳ xuống trước mặt, đôi bàn tay run run nhưng cẩn trọng lau từng giọt nước mưa còn đọng trên tóc, trên gò má, trên bàn tay lạnh buốt của Orm.
Nước mưa vẫn chảy dọc theo mái tóc ướt sũng của Ling Ling, bám trên vạt áo khiến đường cong cơ thể càng hiện rõ, nhưng cô chẳng màng, tất cả sự chú ý đều dồn hết lên người con gái đang run rẩy trong vòng tay mình.
"Ling Ling... em không sao..." Orm cất giọng run run, yếu ớt, đôi mắt trong veo ngước lên nhìn, "Chị thay đồ đi... người chị cũng ướt rồi..."
Nhưng Ling Ling chỉ càng siết chặt chiếc khăn quanh vai Orm, ánh mắt nóng rực như muốn thiêu đốt. Khi thấy sau lưng Orm máu rỉ ra từ vết thương, đôi mày cô cau lại, sự lo lắng lấn át cả lý trí.
Không kìm được nữa, Ling Ling đưa tay cởi chiếc khuy áo dính chặt trên người Orm. Động tác vừa mạnh mẽ, vừa run rẩy, như giằng xé giữa lý trí và khát khao được gần gũi. Khi vạt áo trượt khỏi bờ vai mảnh khảnh, làn da trắng muốt ửng hồng vì lạnh lộ ra, khiến Ling Ling không khỏi nghẹn thở.
Ngón tay cô khẽ lướt qua vùng da quanh vết thương, động tác dịu dàng như sợ làm Orm đau, nhưng hơi thở gấp gáp đã vô tình phả lên cổ, khiến cả hai người cùng run lên một nhịp.
Khoảng cách quá gần, hương da thịt, nhịp thở gấp gáp, tất cả quấn lấy nhau. Orm vừa muốn vùng thoát khỏi ánh nhìn cháy bỏng kia, vừa ngầm khao khát hơi ấm bao trùm. Cảm giác được che chở xen lẫn chút yếu đuối khiến cô như mềm nhũn trong vòng tay ấy, mặc kệ suy nghĩ trong đầu giờ đây lý trí của cô đã hoàn toàn bị đánh bại, chỉ còn lại sự thân mật ngột ngạt, khiến bờ môi khẽ run đang chờ đợi người trước mặt đáp trả. Ling LIng cũng ôn hoà nhìn người con gái trước mặt mỗi lần nhìn Orm trong cảm xúc che chở lại muốn yêu thương người này hết mực
Môi chạm môi, Orm cảm nhận được vị ngọt ấm áp lan tỏa khắp cơ thể, tựa như một thứ mê dược khiến cô choáng ngợp. Nhưng ngay trong khoảnh khắc ấy, trái tim cô lại nhói lên từng cơn. Cô biết rõ tình cảm này vốn dĩ không thể tồn tại. Cô không phải một người phụ nữ bình thường đến với Ling Ling bằng sự trong sáng, mà là một cảnh sát, một quân cờ được sắp đặt để cài vào thế giới đầy cạm bẫy này. Nhiệm vụ của cô là lật tẩy, là bắt giữ người phụ nữ đang ôm chặt mình lúc này... chứ không phải được phép yếu lòng trước sự dịu dàng mà Ling ban tặng.
Sự đấu tranh trong Orm cuộn xoáy dữ dội: lý trí gào thét phải dừng lại, phải cắt đứt, phải quay lưng. Nhưng cơ thể lại run rẩy, mềm yếu, phản bội tất cả những nguyên tắc mà cô từng tự hào giữ gìn. Hơi thở của Ling nóng hổi sát bên, mùi hương ướt át quyện vào nhau, khiến Orm không thể chống cự. Trong khoảnh khắc ấy, cô như rơi vào vực sâu của mâu thuẫn vừa sợ hãi, vừa khao khát, vừa hận chính bản thân vì đã để trái tim phản bội lý trí.
Thế nhưng, tất cả những nguyên tắc cứng nhắc đó bỗng trở nên nhỏ bé đến đáng thương khi bàn tay của Ling áp nhẹ lên gáy cô, vừa dịu dàng vừa chiếm hữu, khiến Orm không thể rút lui. Cả thân thể như mềm nhũn, trái tim đập loạn nhịp. Lần đầu tiên sau bao lần che giấu, Orm không còn muốn chống cự. "... chỉ một lần này thôi..." Cô khẽ nhắm mắt, buông xuôi, mặc cho vòng tay Ling quấn chặt lấy mình. Nụ hôn ấy cuốn lấy cô, xóa sạch ranh giới của lý trí và nhiệm vụ, chỉ còn lại sự ngọt ngào cháy bỏng mà Orm chưa từng được nếm trải. Trong khoảnh khắc đó, cô không còn là một quân cờ, không còn là cảnh sát đang thi hành nhiệm vụ Orm chỉ là một người phụ nữ đang run rẩy đắm chìm trong tình yêu của Ling Ling.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro