Chương 12: Giảng đề
Edit: Riio
(Đã beta)
Trác Hạo Hi có chút buồn bực ôm thư, hắn lúc trước ghi danh khoa tài chính là ý của Tuý Ông không phải ở rượu nha!
Hiện tại rượu biến chất, hắn tự nhiên hẳn là giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang, chính là trong hai vị kia trong nhà chết sống không đồng ý.
Ba hắn bóp tay nói: “ Tương lai con còn kế thừa sản nghiệp, không học tài chính còn muốn học cái gì? Học âm nhạc, ba thấy con có chỗ nào giống nghệ thuật gia.”
Hắn như thế nào liền không giống nghệ thuật gia, hắn lớn lên liền rất nghệ thuật được không?
Trác Hạo Hi sờ sờ mặt chính mình, nói như thế nào chính mình lớn lên cũng coi như thanh tú khả ái, như thế nào cũng coi như là một thiếu niên phiêu dật!
Ba hắn nhất định là độ kính không đủ, cho nên nhìn không ra thiên phú nghệ thuật của hắn.
Mẹ hắn xoa bài mạt chược nói “ Con trai, con lúc trước là do muốn theo đuổi tức phụ, hiện tại tức phụ con đã chạy theo người ta, con bây giờ không phải đang rãnh rỗi sao? Không lo chăm chỉ học tập?”
Cái gì kêu tức phụ chạy theo người ta, tuy rằng Mộc Cẩn Hiền thích Hàn Lâm. Nhưng là hắn đã đá Mộc Cẩn Hiền trước nha!
Hắn mạo hiểm lớn như vậy, cư nhiên còn bị mẹ hắn nói thành tức phụ chạy theo người ta.
Vốn dĩ ở khoa tài chính lăn lộn, cũng là có thể làm, ở nơi nào không phải lăn lộn a! Học không phải cũng để tốt nghiệp sao?
Chị hắn còn e sợ thiên hạ không đủ loạn “ Em trai! Em nếu là không lấy được học bổng, thực xin lỗi em hiện tại là độc thân. Chị đã cùng ba mẹ nói qua, tiền tiêu vặt năm sau của em, nhìn trên cơ sở tiền học bổng nhân lên hai mươi lần. Ba mẹ đều đồng ý, em xem chị của em thực tốt với em đi!”
Trác Hạo Hi ghé vào trên bàn, có chút khóc không ra nước mắt, chị gái vô lương của hắn cư nhiên tính kế hắn.
Kỳ thật, hắn thật sự không phải không thể học, Trác Hạo Hi có chút đầu não phát ớn nhìn sách vở, thật sâu mà thở dài.
Đời trước quá khứ hắn là như thế nào, hắn dùng một chồng ảnh chụp của Mộc Cẩn Hiền, hối lộ nữ sinh ngồi trước hắn cũng yêu thầm Mộc Cẩn Hiền, xem như gián tiếp bán đứng nhan sắc Mộc Cẩn Hiền.
Sau đó nữ sinh kia liền cảm động đến rơi nước mắt đem đáp án đều truyền cho hắn. Chính là nữ sinh người ta năng lực hữu hạn, chỉ đảm bảo hắn miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.
Hiện tại hắn chính là muốn lấy học bổng! Vậy phải làm sao bây giờ a? Làm sao bây giờ? Trác Hạo Hi đẩy đẩy sách vở ngáp dài, bên cạnh xuất hiện một cái tên cầm thú là Mộc Cẩn Hiền “ Chỗ này có người sao?” Mộc Cẩn Hiền gõ gõ chỗ ngồi bên cạnh Trác Hạo Hi hỏi.
“Có người.” Trác Hạo Hi không cần nghĩ ngợi mà trả lời.
Mộc Cẩn Hiền làm như không nghe thấy ngồi xuống, Trác Hạo Hi nhìn động tác Mộc Cẩn Hiền, nhịn không được ở trong lòng cười nhạo một tiếng. Nếu kết quả không đổi, hà tất phải hỏi " Chờ người tới anh trả lại chỗ”
“ Em đang xem đề sao! Nhìn không ra, em sẽ dụng tâm học như vậy.” Mộc Cẩn Hiền mặt mày mang theo ý cười nhợt nhạt, tràn đầy ôn hòa nhìn Trác Hạo Hi.
Nụ cười này làm người người mê say, Trác Hạo Hi ý thức được rất nhiều người đều đang trộm nhìn Mộc Cẩn Hiền. Người này đi đến nơi nào cũng đều trở thành tiêu điểm, quả nhiên không giống người thường.
“ Tôi vẫn luôn đều thực dụng tâm học tập! Anh không biết mà thôi.” Trác Hạo Hi trợn trắng mắt nhìn Mộc Cẩn Hiền một cái.
Mộc Cẩn Hiền không để bụng mà cười cười “ Anh xác thật không quá hiểu biết về em.”
Trác Hạo Hi nhún vai “Mộc hội trưởng hội sinh viên muốn hiểu quá nhiều người, không cần thiết ở trên người tôi lãng phí sinh lực, nga, không, là không cần phí thời gian.”
Mộc Cẩn Hiền ôm hai tay, có chút buồn cười nhìn Trác Hạo Hi, “Chính là làm sao bây giờ? Anh giống như đối với em rất có hứng thú.”
Da gà trên người Trác Hạo Hi run run, này có tính là có tâm trồng hoa hoa không nở, vô tình cắm liễu liễu lên xanh không. “Mộc học trưởng, tôi cảm thấy có thể là anh gặp ảo giác.”
Mộc Cẩn Hiền liếc mắt một cái bị bản giấy nháp bị Trác Hạo Hi vẽ lung tung rối loạn hấp dẫn “Muốn anh dạy em sao?”
Trác Hạo Hi liếc mắt Mộc Cẩn Hiền một cái “Anh sẽ?”
“Anh đương nhiên sẽ.” Mộc Cẩn Hiền cầm lấy bút Trác Hạo Hi đâu vào đấy viết xuống cách giải đề.
Trác Hạo Hi chống trán, chỉ số thông minh thứ này, nói không rõ, chân thật tồn tại. Biểu hiện của người với người thật khác biệt, thượng đế tạo người thật công bằng. Mộc Cẩn Hiền người này gia thế tốt, diện mạo tốt, đầu óc tốt. Vì thế Chúa sáng thế an bài cho hắn cái tâm địa không tốt.
Thật là đáng tiếc, chỉ một chút không tốt như vậy, Mộc Cẩn Hiền liền trở thành người xấu.
“ Hiểu sao?” Mộc Cẩn Hiền từng bước một mà giảng giải cho Trác Hạo Hi một lần lại một lần .
“Sẽ không.” Trác Hạo Hi thong dong nói. Bước đi nhiều như vậy, hắn nghe không hiểu có quan hệ gì?
Mộc Cẩn Hiền tính tình nhẫn nại lại nói một lần, Trác Hạo Hi nhìn bóng dáng Mộc Cẩn Hiền, hơi hơi thất thần. Kiếp trước Mộc Cẩn Hiền cũng không có kiên nhẫn như vậy, sẽ chỉ ở thời điểm nhìn đến thành tích của hắn, mắng chính mình là heo. Nếu Mộc Cẩn Hiền biết, thành tích của chính mình có được là đều nhờ vào việc bán đứng nhan sắc của y, sẽ nói như thế nào, cậu so với heo còn ngu hơn sao?
“Nghe hiểu chưa?” Mộc Cẩn Hiền hỏi.
Trác Hạo Hi chớp chớp mắt, thực vô tội mà nói: “ Không!”
Mộc Cẩn Hiền bóp lấy cây bút trong tay hung tợn mà nhìn Trác Hạo Hi, Trác Hạo Hi chớp chớp đôi mắt, ở trong lòng mặc niệm: “ Anh mắng a! Anh mắng đi! Tôi cho anh thích làm bộ làm tịch.”
Mộc Cẩn Hiền hít sâu một hơi “ Anh lại giảng cho em thêm một lần”
Trác Hạo Hi có chút thất vọng mà nhìn Mộc Cẩn Hiền. Nhìn dáng vẻ này, công lực của Mộc Cẩn Hiền so với hắn tưởng tượng còn muốn thâm hậu hơn nha!
_________
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro