Bình yên

Đến chiều em đưa nàng đến một khoảng vườn rộng tuyệt đẹp. Những bông hoa trắng muốt, cao đến ngang ngực nàng đang dập dìu trước gió

"Tôi thích cúc họa mi. Hoa này chỉ nở theo mùa thôi, tầm tháng 11. Nhìn nhỏ nhỏ vậy nhưng cắm trong nhà sẽ làm sáng bừng cả không gian lên đó"

Lan Ngọc nắm tay nàng, bỗng nhiên lại nhìn chằm chằm làm nàng có chút không biết làm gì

"Hửm? Sao vậy?"

"Giống như chị vậy, là mặt trời nhỏ trong cuộc sống tẻ nhạt của tôi"

Lời thổ lộ bất chợt làm tâm Thùy Trang dao động mạnh mẽ, khóe môi tạo thành một đường cong nhẹ. Nàng vuốt má em, vì được chăm kĩ nên có da có thịt hơn hẳn

"Thích vậy thì để tôi mua về cắm"

"Chị biết cắm hoa không"

Nàng thành thật lắc đầu, rất đáng yêu. Lan Ngọc dắt tay nàng đi vào bên trong, đưa nàng găng tay và một chiếc kéo chuyên dụng

"Đây, chị tự thu hoạch đi"

"Tôi tự cắt cũng được sao?"

"Được chứ. Chị cứ cắt đi, lát nữa đi sang bên kia còn có rất nhiều hoa, mấy loại quả nữa, thích gì thì mang một ít về"

Thùy Trang được người thợ ở vườn hướng dẫn. Nàng ban đầu có hơi lúng túng nhưng sau đó có thể tự mình làm

"Trang, nhìn tôi này"

Thùy Trang vừa nhìn đến, em liền chụp lại. Nàng ngượng ngùng hơi cúi đầu "Chụp có đẹp không đó"

"Rất đẹp"

Em chụp được rất nhiều khoảnh khắc tự nhiên xinh đẹp của nàng

"Em tới đây đi, chụp chung một tấm"

Lan Ngọc giơ điện thoại lên, Thùy Trang nhanh chóng thơm vào má em ngay lúc chụp

"Đẹp nhỉ"

"Tôi đẹp hay chị đẹp"

"Tất nhiên là em đẹp"

Lan Ngọc lắc đầu "Chúng ta mới đẹp"

Một tấm nữa, Lan Ngọc hôn nàng, khuôn mặt cả hai đều hạnh phúc, khóe miệng còn đang nâng lên càng làm nổi bật hai gò má ửng hồng

Em đưa nàng đi hái thêm mấy loại quả mà nàng thích. Thùy Trang giống như hóa trẻ con, nàng cười nói rất nhiều, còn hướng em đòi hỏi

"Mua nhiều quá"

"Càng chứng tỏ chị rất vui mà. Không sao nhà mình ai cũng thích ăn hoa quả, nếu không thì đem tặng bớt"

"Giờ đi đâu" nàng khoác tay em, vừa đi vừa ăn nho

"Chị muốn đến khu vui chơi không? Có khá nhiều trò đấy"

"Cũng còn sớm. Chơi xong về nấu cơm để mẹ em về ăn"

"Mẹ không về ăn đâu. Đi nào"

Lan Ngọc rất hợp khu vui chơi. Trò nào em chơi cũng giỏi, không bù cho nàng một chút.

Lan Ngọc hạ người mang giày trượt băng cho nàng rồi đỡ nàng đứng dậy. Chiếc giày cao đến tận bắp chân, lại rất cứng và chặt khiến nàng không thể tự điều khiển bản thân được

"Tôi không đi được"

"Tôi đỡ chị rồi, thử một chút nhé"

Ngược lại với nàng, đứa nhỏ lại rất thoải mái. Mặc dù được em dìu nhưng Thùy Trang vẫn ngã khá nhiều trên sân băng. Đau nhưng không thể phủ nhận rằng nó rất vui

"Thôi thôi chơi cái khác, ngã nhiều quá" em đỡ nàng lên, xem xét xem nàng có vết thương nào không

"Tôi đi chầm chậm vẫn được. Em trượt một vòng đi tôi xem nào" Nãy giờ em cứ đi cạnh nàng chứ đã được chơi gì đâu, Thùy Trang cũng muốn em được chơi đùa

Lan Ngọc để nàng ngồi lên dụng cụ hỗ trợ dành cho người mới, rồi điêu luyện trượt mấy vòng quanh sân. Thùy Trang lấy điện thoại quay lại, mỗi lần lướt qua, em đều cố tình làm động tác nào đó để quyến rũ nàng, rồi còn cả những cử chỉ đáng yêu nữa. Yêu nhau lâu rồi nhưng nàng vẫn loạn nhịp vì em mất thôi

"Mình về nhé?"

Lan Ngọc lại cởi giày cho nàng rồi cõng nàng ra xe. Hôm nay Thùy Trang được em đặc biệt cưng chiều

Trên đường về, Lan Ngọc ghé mua một vài thứ khiến nàng nhìn thấy chỉ biết đỏ mặt quay đi. Nàng biết những thứ đó dùng vào việc gì. Đứa nhỏ này đúng là được nàng dung túng đến quen rồi

Quy trình ăn uống lặp lại như buổi trưa. Ăn xong thì đi tắm, rồi ôm nhau thủ thỉ

"Đêm nay mẹ không về đâu, chỉ có bọn mình"

"Ừ, càng thuận tiện cho em nhỉ" nàng gõ nhẹ lên trán em, cười âu yếm

"Cho chị thì đúng hơn, được thoải mái không sợ mẹ nghe được"

"Làm gì thì làm, nhẹ tay với người ta thôi đó. Hôm nay người ta vẫn còn đau, chưa đi đứng được bình thường đâu"

"Thế nên tôi mua gel cho chị rồi đó. Chị lấy ra đây đi"

Mấy thứ Lan Ngọc mua về vẫn còn ở nguyên trong túi xách của em. Thùy Trang được em thả xuống, ngại ngùng lấy ra rồi đưa cho em

"Nè, của em"

Lan Ngọc nhẹ nhàng âu yếm, cùng nàng đổ mồ hôi một lúc

"Để tôi lau người rồi bôi thuốc cho chị"

Nàng níu tay em lại "Không làm nữa?"

"Chị còn chưa đủ mệt hay sao mà còn dụ dỗ tôi" em cười cưng chiều, hôn lên môi nàng

"Nhưng em nhịn sẽ không tốt. Tôi không cho em nửa đêm chạy vào xả nước lạnh đâu"

Có lần nàng bị đau khi mới qua một lần, kết quả là Lan Ngọc nhất quyết nhịn lại ham muốn, nửa đêm không ngủ được chạy vào tắm nước lạnh suốt cả tiếng đồng hồ

"Làm thêm một lần rồi đi ngủ" Nàng cầm tay em đặt lên ngực mình

Người kia không nhịn được bóp vài cái. Sau rồi vẫn thu tay về, dứt khoát đứng lên lấy khăn lau người cho nàng. Thùy Trang vẫn chăm chú nhìn em khiến Lan Ngọc buồn cười

"Chị cứ ngủ đi. Lúc nào muốn gần gũi nhau mà chẳng được. Hôm nay đi cả ngày mệt rồi"

"Nhưng..."

"Không nhưng gì cả, tôi hoàn toàn bình thường, không phải bị đói ăn" em trêu nàng, thấy thương nàng quá, lúc nào cũng nghĩ cho em

Thùy Trang dang tay để em nằm gọn lên người mình, hôn lên mái tóc hơi rối lên của em

"Tôi có nặng không"

"Em gầy hơn rồi, nặng gì mà nặng"

Lan Ngọc bĩu môi, rõ ràng em được nàng chăm đến mức không dám bước lên cân nữa rồi, thế nhưng người này cứ hở ra là bảo em gầy, muốn em ăn thêm cái này cái kia

"Vì đêm nào tôi cũng tốn sức quá mà"

Nàng bật cười, đứa nhỏ này cái gì cũng nói được

"Em được ăn được nói mà còn than thở cái gì? Tôi còn không được lên tiếng mà chưa kêu đây"

"Chị chưa được lên tiếng? Thế ai gọi tên tôi? Ai bảo tôi nhanh lên?"

Thùy Trang nói không lại em, trực tiếp bịt miệng em lại, không tiếp tục theo đuổi chủ để này nữa nếu không muốn bị em trêu cho tức chết

"Tôi buồn ngủ rồi Trang ơi~"

"Thì em ngủ đi"

Lan Ngọc bĩu môi, nàng không hiểu ý em gì cả. Thùy Trang khẽ cười, nghiêng người kê thêm một chiếc gối, nhìn gương mặt hớn hở của em mà gõ yêu một cái vào trán

"Em cắn nhẹ thôi đấy, đồ trẻ con" Nàng đưa ngực mình vào miệng em, đợi Lan Ngọc yên ổn ngậm lấy rồi mới vỗ về cho em ngủ

"Mai mẹ về muộn, tôi muốn ôm chị ngủ"

"Nhưng tôi quen dậy sớm rồi, em cứ ngủ đi"

"Tôi không cần ăn sáng, không cần là quần áo, tôi cần chị thôi nên chị đừng đi đâu cả, được không?"

Thùy Trang cuối cùng phải đồng ý với em thì đứa nhỏ này mới thôi làm loạn. Ừ thì, nàng cũng rất muốn được em ôm

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro