Chương 24

"Hay cho câu 'vì vinh quang gia tộc, chết không nhục' của chú, cháu cảm thấy Lưu Hạ cực kỳ đáng thương, cháu biết mình chưa có tư cách xét về tình cảnh của một gia tộc nhưng xét về tình cảm thì cháu không nghĩ người cha sẽ bán con mình một cách không thương tiếc như vậy, còn nói gì hơn nếu đứa con đó đã chết." Mộ Lâm nhếch môi cười khinh bỉ, đối diện với Lưu Quyết không cần phải quá trang trọng, Lưu Gia và Mộ Gia không thua kém gì ai, hắn còn là người thừa kế Mộ Gia, sau này sẽ đối mặt với biết bao nhiêu là thứ, những việc này chỉ là một số việc vặt mà thôi.

"Hừ, nhóc con, Lưu Hạ đã chết đương nhiên chú sẽ không đào xác của con bé lên mà làm một buổi Minh Hôn, không phải cháu đã nhìn thấy thế thân của con bé? Cô nhóc đó cũng không phải dạng vừa đâu, là người mà vì tiền bán mình đâu có ít? Nhất là trong thời đại bây giờ, đã bốn năm trôi qua, cháu còn không hiểu?" Lưu Quyết hừ mạnh, ông ta không so đo với người trẻ tuổi.

"Cháu hiểu hay không cũng là do cháu hiểu, nhưng điều cháu hiểu duy nhất ở đây chính là Lưu Hạ sẽ cảm thấy rất thất vọng về cha mình." Mộ Thương để lại một câu rồi quay người đi, hắn đã hoàn toàn không muốn hợp tác với người này rồi, chỉ là thương tiếc Lưu Ly, thương cho Lưu Hạ đã khuất mà thôi.

"Việc sao rồi." Thương Hạo đứng ngả người vào bức tường phía sau hỏi.

"Ông ta đúng là cứng đầu!" Mộ Lâm nắm chặt nắm đấm đấm thẳng vào bức tường làm nó thủng một lỗ, giải tỏa sự bực tức của mình.

"Dừng lại đi, có nói thêm ông sẽ cũng không thông não được, ông ta đã bán mình cho ma quỷ rồi." Thương Hạo lắc đầu không muốn nói nhiều về Lưu Quyết, cả thủ lĩnh căn cứ còn phải tức đến lên cơn bệnh thì bọn họ bất bình thôi làm sao được.

"Theo đà này nếu như chúng ta đồng lòng có thể đi đến căn cứ B, nơi đó có rất nhiều thuốc, tuy vật tư không nhiều bằng thành phố A nhưng cũng đáng là nơi có thể phát triển tốt." Mộ Lâm xoa bàn tay đã rướm máu của mình trầm giọng nói.

"Cậu muốn chuyển đi?"

"Đúng, cha tôi đã già rồi không còn đủ sức để chèo chống trong thời kỳ hoạn nạn này nữa, căn cứ này Lưu Gia đã chiếm trọn thì Mộ Gia cũng không thèm so đo mà tranh chấp cùng nhau. Tôi là gia chủ đời kế của Mộ Gia, có trách nhiệm phát triển và bảo vệ mọi người trong gia tộc. Nếu cậu cũng có cùng suy nghĩ với tôi thì hãy mau rời khỏi căn cứ này đi. Mộ Phong để lại một câu rồi rời đi.

Thương Hạo trầm cài suy nghĩ của chính mình, Thương Gia hiện tại đã bị tổn thất rất lớn, bộ phận hậu cần chưa được bổ sung đầy đủ. Tuy chỗ đứng ở căn cứ A rất vững chắc nhưng vẫn chưa thể nói thêm trong tương lai.

Bây giờ ở Thương Gia hắn đang có một quyền lực nhất định, nếu bây giờ mọi chuyện suy xét không hợp lý thì cái danh Đại Thiếu Gia Thương Gia chỉ còn là cái danh ngoài ra không còn giá trị gì cả.

Trong lúc Thương Hạo đang đau đầu về việc có nên rời khỏi căn cứ hay không thì ở bên kia Hạ Sơ đã chạm mặt người yêu của vị hôn phu hờ của Lưu Hạ rồi.

Ngoài Mộ Gia và Thương Gia thì còn có rất nhiều ứng cử viên khác cho vị trí vị hôn phu của Lưu Hạ do Lưu Quyết lựa chọn từ trước. Trong số các gia tộc đó chọn ra 3 người có khả năng thế chỗ Mộ Lâm và Thương Hạo nhất trong trường hợp đặc biệt.

Lúc trước Hạ Sơ trong thân thể Lưu Hạ đã chạm mặt người này không biết bao nhiêu lần, lúc nào cũng bày ra bộ mặt chanh chua trước Hạ Sơ, còn với những người khác là một vẻ đáng yêu.

Hiện tại thân hình Hạ Sơ như một thằng con trai nên người yêu của vị hôn phu hờ Lưu Hạ kia đến tiếp cận.

"Chúng tôi không có ý định thành lập đội ngũ." Hạ Sơ không thèm nhìn cô ta, trực tiếp quay lưng trả lời.

"Anh không có suy nghĩ tiếp sao? Em là dị năng giả, có thể giúp ích được cho anh rất nhiều." cô ta nhìn Hạ Sơ từ trên xuống dưới mà do dự nghĩ, người này không có huy hiệu dị năng giả như quần áo mặc trên người cực kỳ sạch sẽ, trong tay còn có giấy tờ đất, đúng không phải là một người bình thường. Lúc nãy cô ta có theo dõi Hạ Sơ rất kỹ, phát hiện Hạ Sơ tuy là người bình thường nhưng trên người có đầy đủ vũ khí, phí vào cửa là TInh Thạch, không nhìn thấy được toàn bộ khuôn mặt nhưng đôi mắt Hạ Sơ cực kỳ bình tĩnh, không có một chút gọi là lo lắng.

Đây chính là một món hời lớn, nếu như không phải bạn trai hiện tại của cô ta quá vô dụng đến mức cô ta phải đi tìm người khác để thay thế thì người bình thường như Hạ Sơ cô ta không thèm mò tới.

"Tôi chưa yếu đến mức cần con gái bảo vệ."

Vương Khả tiến lên đi ra phía sau Hạ Sơ bảo vệ cô, không nói gì với cô ta, cứ thế mà tiếp thực đi về phía trước.

"Này!" Hạ Sơ và Vương Khả đi rất nhanh, cô ta không tài nào đuổi kịp nên đành dậm chân tức giận đứng đó.

Chết tiệt! Một mối hời như vậy lại tự động bỏ đi, đúng là của cho không thể nhặt mà!

"Hạ Sơ." Vương Khả đột nhiên lên tiếng gọi tên Hạ Sơ.

"Hừm?"

"Tôi đói bụng."

Zombie cũng cần phải bổ sung năng lượng, một là từ thịt người hai là từ Tinh Thạch, Vương Khả đã hơn vài ngày chưa được ăn, trên người hắn không có 'Không Gian' như Hạ Sơ nên không thể che được tầm mắt của người khác, chỉ có thể khi đói bụng thì nói với Hạ Sơ mà thôi.

"Ăn đi." Hạ Sơ làm động tác cho tay vào túi nhỏ trên quần, lấy ra hai viên Tinh Thạch ném sang cho Vương Khả.

Hạ Sơ cũng không nói nhiều về việc ăn uống của Vương Khả, hắn có ăn nhiều đến đâu thì Hạ Sơ vẫn dư sức để nuôi dưỡng, miễn sao Vương Khả có giá trị là được rồi.

Hiện tại Hạ Sơ chưa có ý định tiến vào phòng thí nghiệm ngay lập tức, cô cần một profile thật tốt để làm giả nó thì khá đơn giản nhưng cấp độ dị năng phải đạt cấp 8, Hạ Sơ cần một thời gian để đột phá.

Từ dị năng của mình Hạ Sơ có thể nhìn thấy được hướng đi phát triển của nó, giống như việc khi lên được cấp 8 Hạ Sơ có thể thay đổi tâm trí của một hay nhiều người ở một phạm vi nhất định, càng lên cao sẽ càng nhiều người và phạm vi sẽ rộng ra hơn.

Ở cấp 9, năng lực Tinh Thần 3S sẽ được mở ra, đến lúc đó Hạ Sơ có thể đọc được suy nghĩ người khác vài lần trong ngày, tiếp đó số lần sẽ tăng thêm.

Đây cũng là tự bản thân Hạ Sơ giác ngộ được, điều bí ẩn khi lên cao thì cô còn đang tìm hiểu, dị năng là một điều bí ẩn chưa có câu lời giải, tại sao dị năng giả lại có thể biết được cấp độ của mình thì cũng là một việc bí ẩn khác.

Tâm tình Hạ Sơ khá hứng thú với các đề tài này, trở về nhà, Hạ Sơ khóa chặt các cửa ra vào, đóng cửa sổ, dán bùa phòng vệ chắc chắn rồi mang Vương Khả trở về căn cứ quân đội của mình tiếp tục nghiên cứu.

Hạ Sơ muốn chế tạo ra Huyết Thanh nhưng là loại Huyết Thanh biến con người trở thành Zombie mà không cần bị Zombie cắn, thứ loại chất lỏng này chỉ cần nếm qua sẽ không biến chán là gì.

Huyết Thanh là thứ con người đang mong chờ để kết thúc tận thế khắc nghiệt này, cũng là thế làm Hạ Sơ cảm thấy hứng thú mà không đi phá hủy Thế Giới Giả Tưởng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro