Chương 6

                         "Hồi ức"
-Em thích hoa anh đào nhưng mà...
-Âyy!! thế thì dễ, năm tới anh dẫn em đến Nhật Bản.
-Thế thì tốn kém quá...uii daa...sao anh búng trán em??
-Không cho phép em nói thế biết chưa!
...

-Jamjam em muốn có Gấu Bông.
-Được, lần sau anh sẽ mua thật nhiều "gấu" cho em.
-Hứa nhaaa!
-Anh hứa.
...

-Anh, món này cay quá tê cả lưỡi em.
-Chủ quán này làm ăn kiểu gì vậy? Anh xin lỗi, để anh xử hắn.
-Thôiiiii!
-Để hôm nào anh dẫn đi ăn chỗ khác, em không cần sợ cay nữa, anh hứa.
-Vâng!
...

-Hahaha!
-Cười cái quỷ gì..hic..hic..
-Em nhập tâm thế, khóc cũng đáng yêu.
-Anh chả yêu em nên cười đúng không?
-Ơ! Trời trời ai bảo thế? Anh yêu em nhất thế giới nàyyy~
-Xạo keee.
-Thật mà!
...

-Đồ cưới đẹpp haa Jam?
-Will you marry me?
-huh, điên à.
-Thích thì chiều em mà...haha.
-Chắc chưa?
-Uầy đám cưới siêu to luôn, em chịu lấy thì anh dẫn đến ra mắt bố mẹ.
-Em không dễ tính đâu!
-Hun cái đi.
-Êyyyy
...

-Jamjam, em sợ một ngày chúng ta sẽ xa nhau...liệu anh có nghĩ thế không?
-Film, bây giờ, sau này và cả tương lai anh vẫn nguyện yêu thương em như ngày đầu.
-Hứa điii!
-Chồng em xin hứa.
-Oáii, đồ khùnggg.
-Ơ!!
...

                   "Đánh mất em"
Cuối cùng Film cũng đã hiểu vì sao hắn lại thay đổi, vì sao đêm mưa bão anh lại đến tìm mình ngồi khóc thút thít, chẳng quan tâm đến việc cậu thích gì, để cậu cô đơn ngồi đợi dưới trời rét đến ngất xỉu, hẳn là có lí do hết. Hoá ra Jam vốn chẳng hề yêu cậu dù chỉ là một chút, vậy thời gian qua chỉ có cậu vun đấp cho "tình yêu" vô vị ngu ngốc này ư?

Ngồi bần thần ngửa mặt lên không trung, trầm ngâm suy nghĩ về những kí ức tươi đẹp vốn có trước kia. Tình  thế thay đổi rồi, cả tình yêu Film còn không được điếm xĩa tới vậy giờ cậu có cái gì cơ chứ! Giá mà năm đó cậu đừng gặp hắn, đừng trò chuyện với hắn, đừng âm thầm ngày đêm nhung nhớ hắn đến 4 năm trời, chắc bây giờ Film đã tận hưởng cuộc sống độc thân, đầy mộng mơ hồn nhiên rồi cũng nên.  Cảm giác nhói đau đến tận xương tủy, nước mắt cứ tuôn rơi không thể ngừng theo từng đợt cao trào.
...

Hôm nay, Bin và Mat cũng đến đây để dự tiệc sinh nhật Jam. Hai cô nàng cùng đi dạo, vui đùa dọc bờ biển một lúc thì trở vào.
Từ đằng xa họ bỗng dưng thấy Film ngồi lủi thủi một góc, bốn mắt nhìn nhau khó hiểu vội nhanh chân chạy đến xem tình hình. Ở cự li gần hơn mới biết cậu đang khóc, nước mắt lã chã, giàn giụa lăn dài trên gò má. Cả hai bắt đầu hoang mang, vừa trấn an, vừa hỏi xem chuyện quái gì diễn ra lúc các cô đi vắng. Nghe thế cảm xúc cậu càng dữ dội, Film nức nở mãi mới ra được một câu nói lí nhí:
-Jam...hức..thay thế...yêu...Violet..ư hức..hic...

Đến đây, cơn thịnh nộ của hai người bỗng dưng trổi dậy. Vốn là bạn bè thân thiết lâu năm họ liền nhận ra vấn đề cậu đang phải đối mặt. Mat bức xúc cúi xuống ôm cậu mà vỗ về tựa như một đứa trẻ cần được bảo vệ. Bin hầm hực, tự mình hành động hiên ngang bước vào trong đứng giữa đám người kia mà hét lớn khiến tất cả giật mình thinh lặng. Mọi thứ như đến cực hạn, đôi mắt cô chứa đầy sự căm phẫn dán chặt từng người một.  Lời lẽ chắc nịt làm cho ai cũng câm nín, không dám ho he điều gì. Đột nhiên, Jam cau mày cất tiếng nói:

-Im đi Bin, em chẳng có cái quyền hạn gì mà ở đây dạy đời bọn anh!

Cô bật lại ngay:
-Anh mới là người phải im đấy, anh có thật sự yêu bạn tôi không vậy Jam?

-Để cho bạn em hy vọng rồi à, xin lỗi dù gì cậu ta cũng chỉ là "thay thế". Anh không thể yêu con trai được "tởm" lắm.

Bin như đứng hình, bao nhiêu sự tức giận dồn nén  lúc nảy không thể ngăn chặn nữa mà bùng cháy. Cô lao đến rất nhanh vồ vào túm lấy cổ áo vung nắm đấm đánh vào mặt Jam. Đương nhiên so sánh với anh cô thật sự không bằng về thể lực, nhưng Bin từng tham gia lớp học võ thuật nên việc tẩn cho Jam một trận cũng là chuyện có thể sẽ xảy ra.
Evans và Nathew kịp thời chạy tới cố gắng để cản lôi Bin ra xa hắn. Cô vùng vẫy la hét hết cỡ, bị ba người giữ chặt một hồi Bin mới bĩnh tĩnh trở lại.

Film ở bên ngoài dường như chẳng thở nỗi, trái tim cậu nhói lên đau thắt tột cùng. Dùng hết sức bình sinh bỏ chạy khỏi đó một khoảng khá xa. Đến khi dừng bước, bàn chân đã trầy xước do sỏi đá vì không mang theo giày, dép.  Đôi mắt ươn ướt hướng về nơi chân trời vô tận, luồng gió man mát từ biển khơi thổi qua làm cho mái tóc khẽ bay bay. Những đợt sóng dập dờn xô ập vào làn cát mịn. Chim tụ thành đàn bay về nơi mà chúng muốn đến. Những chiếc thuyền đánh cá lênh đênh luân phiên theo sự chảy trôi của dòng nước.  Mọi thứ điều có một quy luật từ mẹ thiên nhiên ban tặng. Khung cảnh cứ ảm đạm, nhẹ nhàng và thoái mái. Tâm trạng chàng thanh niên như được chữa lành vơi đi đôi chút, vô tình cậu cầm chiếc máy quay luôn kề cận mình trên tay. Nó không chỉ chứa đựng tất cả mọi thứ mà cậu luôn luôn mong ước, mà còn là thứ quý giá quan trọng đối với cậu. Mỗi thời gian rãnh, Film đều mang ra xem đi xem lại nhiều lần rồi tự cười. Thế nhưng lần này, chỉ toàn là sự buồn bã.

Mọi người nói "Thanh xuân là một thời đẹp nhất" mà cậu lại bỏ qua vẻ đẹp ấy để quyết tâm theo đuổi hắn, đến cuối cùng nhận cái thờ ơ của hắn. Bây giờ Film chợt nhìn thấy sự thật trước mắt rõ ràng "Có những người chỉ thuộc về trái tim, chứ không bao giờ bước đi cùng nhau hết cuộc đời".

Cậu ôm nó vào lòng lần cuối rồi kết thúc bằng cách quăng xuống cát để cho dòng nước biển cuốn trôi đưa đều tốt đẹp ấy vào dĩ vãng, lãng quên.
Từng có khoảng thời gian tưởng chừng Film không tin tưởng,liên quan tới anh. Cũng bởi lời cầu xin, sự hứa hẹn từ chính miệng hắn thốt ra mới gieo niềm khao khát hy vọng mãnh liệt cho cậu.

Film cúi gầm mặt lau hết mấy giọt nước mắt còn sót, quay lưng rời đi chưa được năm bước. Cậu đột ngột đứng sững người, chả hiểu tại sao bản thân cảm giác không nỡ.
Ngẫm nghĩ nhìn nhận lại thì cái máy quay đó chẳng hề rẻ tiền chút nào, nó cũng do tự mình cậu dày công làm việc vất vả mới có được. Nói buông bỏ là bỏ dễ dàng vậy ư?
Lòng cậu nặng trĩu, cái nỗi bứt rứt quay quần mãi trong tâm trí. Ngỡ như sẽ cắt đứt, vứt bỏ hết những chuyện quá khứ tại nơi đây nhưng vì điều gì chứ?
...

Phải Film yêu hắn, căm ghét sự lạnh lùng của hắn khiến mình bị đẩy ra xa. Giá mà hiện tại cậu đứng đối diện ở ngay trước mặt chắc chắn cậu sẽ tát hắn 100 lần. Bắt buộc, đòi lại nụ hôn hắn đã lấy đi.
Phút chót lý trí vẫn không thể can ngăn, thắng được trái tim, vì muốn giữ lại chút kĩ niệm nhỏ nhoi ấy Film xoay lưng chạy xuống vị trí lúc nảy lần mò tìm kiếm máy quay phim.
...

Ban đầu nước chỉ tới mắc cá chân, sau đó đến đùi mãi lo chăm chú vào chiếc máy cậu quên mất mình đã đi quá xa bờ.
Bất thình lình biển động, một đợt sóng lớn dữ dội ập tới nó khiến cậu chẳng tránh khỏi, cả cơ thể bị nuốt chửng hoà vào đại dương mênh mông sâu thẳm, cướp đi sinh mạng của người thiếu niên mơn mởn chưa tròn 23 tuổi mang theo tình yêu mãnh liệt 4 năm thanh xuân ấy.
...

Cả Bin và Jam ở khu vực tổ chức nữa tiệc liên tiếp xảy ra nhiều cuộc tranh cãi không ai nhường nhịn ai. Cả đám bạn mệt mõi bu quanh cố gắng hết sức mới tách được hai anh em hùng hổ đang muốn va nhau tại chỗ này ra.
Mất vài giây sau, Mat mặt mày tái mét sợ hãi lao vào báo tin:

-"Film mất tích rồi".

Ngay lúc này tất cả hoàn hồn nhận ra sự biến mất bất ngờ của cậu.  Bốn người Evans, Nawin, Mat, Bin chia nhóm thay phiên nhau gọi tên Film tìm kiếm cậu
Cho dù mạnh mẽ, cứng miệng tới cỡ nào thì cô nàng Bin của chúng ta không thể kìm nén cảm xúc lo sợ, hoảng loạn bật khóc.
Ông trời đâu cho ai điều gì lại trêu ngươi họ đến thế ư?
...
Phía bên đây, cái lòng sắt đá tàn ác kia của Jam đã có chút bất an rồi...giờ này  anh biết thì có muộn quá không?
...

___________còn nữa____________.
Đâyyyy là dựaaaaa theo suyy nghĩ e thui không phải thậttt đâuu nha! E có cân nhắc ở phần tiêu đề á 🥺.  Ai thích sad thì ở lại với e nhaa🥺❤️
Chúc mn đọc vui vẻ ạ💓!
Sau khi chuỗi truyện này kết thúc e sẽ ra thêm mới ngọt ngào hơn không sad nữa âuu, đừng rời điii nhaaa có ác quá thì cmt nói e😭❤️. Cảm ơn rất nhiều🌷.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro