Tra nam không dễ dàng 2

Giờ thượng triều, Hạ Mạch như thường lệ đứng một bên nghe các lão thần dâng tấu sớ, nguyên một buổi sáng nhàm chán chỉ có thể khom lưng cúi đầu đứng một chỗ, vốn cả người đã đau nhức thì hiện hai chân hắn càng run như sắp trụ không nổi. Hắn cố xốc lại tinh thần, gương mặt cương nghị căng chặt, người không biết nhìn vào còn tưởng hắn đang nghiêm túc lắng nghe, kỳ thực hắn đang lo sợ vệt nước có thể thấm ra ngoài.

Âm huyệt bị làm cả đêm hiện tại ướt nhão, cho dù có lót tấm vải thì Hạ Mạch vẫn không thể yên tâm, đi đường rất kỳ cục, cọ xát cùng miếng vải càng khiến hắn dễ chảy nước. Những ngày này hắn cũng bị ép uống thêm vài viên thúc nhũ, hiện giờ ngực căng trướng khó chịu, cho dù đã mặc loại tơ tằm thượng hạng nhất vẫn không khiến hắn khá hơn.

Nghĩ tới nụ cười ác liệt của Lưu Ly hắn lại thấy cơn tức nghẹn trong lồng ngực, trong khi hắn phải chật vật dậy sớm chạy tới đây chịu khổ thì gã lại có thể ngủ say nghỉ dưỡng tại phủ riêng, quả thực chỉ muốn đấm vào gương mặt kiêu căng ngạo mạn đó. Là do gã quá ngông cuồng hay đang đánh giá cao khả năng nhẫn nhịn của hắn? Nếu hắn lộ sơ hở gì thì cả hai đều gặp nguy hiểm.

Gần giờ tỵ thì buổi chầu kết thúc, Hạ Mạch mệt mỏi leo lên kiệu để kẻ hầu nâng về, hai chân hắn không thể nhấc lên nổi nữa. Bước vào phòng hắn xoa mắt muốn nghỉ ngơi, nhưng chỉ vừa đi tới cửa thì Lưu Ly đã từ đâu nhào tới ôm chầm lấy hắn, tóc tai bung xõa nhìn là biết vừa thức dậy không lâu. Nếu như trong tình huống bình thường, đây hẳn là hình ảnh phu thê mới cưới còn quyến luyến không nỡ xa nhau, nhưng quan hệ giữa bọn họ vốn dĩ đã không bình thường, hạ bộ ngẩng cao chống thẳng vào đùi hắn kia càng không bình thường.

Hạ Mạch biết gã đang dư thừa tinh lực sáng sớm, không tình nguyện giữ chặt lấy đai lưng. 'Để ta ngủ một lát.. a-' Còn chưa nói hết câu đã bị Lưu Ly nhanh chóng lột quần, gã tách đùi hắn để chen vào giữa, sau đó đẩy cao hông tiến vào trong.

Lại được thịt huyệt mềm ấm bao phủ khiến gã than thở một hơi, nắm eo hắn nhanh chóng luân động. Mới sáng nay Lưu Ly mơ thấy một giấc mộng, trong mơ Hạ Mạch bị thao to bụng còn dịu ngoan liếm mút dương vật cho gã, hoàn toàn phục tùng không thể rời xa gã. Lúc tỉnh dậy hạ thân gã cương cứng phát điên, chờ mãi hắn mới bãi triều về. Hiện tại gã chỉ muốn mau mau bắn đầy lỗ nhỏ đang tham lam mút chặt lấy mình. Tất nhiên Lưu Ly cũng định ép hắn khẩu giao, nhưng lại nghĩ bây giờ cần thiết sớm sinh con nối dõi, để hắn nuốt tinh dịch không khỏi quá lãng phí. Đợi khi Hạ Mạch có thai rồi còn rất nhiều trò để chơi.

Hạ Mạch không biết Lưu Ly ăn nhầm cái gì mà kích động như vậy, còn chưa chuẩn bị gì đã bị gã ấn chặt vội vã thao. Hắn muốn đẩy gã ra nhưng hai chân mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào lực cắm rút từ phía dưới mà miễn cưỡng đứng dựa lưng vào tường. Hai đầu vú hắn bị xóc nảy tới lay động đung đưa, trướng sữa phát đau nhưng lại chẳng được quan tâm, gã lúc này chỉ muốn xuất tinh thật nhanh nên hoàn toàn tập trung thao âm huyệt như định đâm nát hắn. Dương vật tím sậm phụt phụt ra vào với tần suất chóng mặt, âm hộ vốn đã sưng đỏ càng bị làm cho thê thảm. Hạ Mạch cả người đều khó chịu, nhìn Lưu Ly híp mi thoải mái đắm chìm trong nhục dục càng thấy chướng mắt. Công chúa gì chứ, chẳng khác nào chó điên.

Đúng lúc này có một giọng nói cất lên làm hắn sợ hãi đến tim như hụt đi một nhịp, hắn nhìn sang bên cạnh, phát hiện bọn họ thậm chí còn chưa đóng cửa, cho dù là đang tại phòng riêng thì Lưu Ly cũng quá mức làm càn.

'Bẩm công chúa. Thái hậu cho người đến mời ngài vào cung một chuyến.' Là nô tì tâm phúc của Lưu Ly, nàng ta kính cẩn cúi đầu nói không chút biểu cảm. Chỉ là sự xuất hiện của người khác khiến Hạ Mạch thấy chật vật xấu hổ không biết phải trốn đi đâu. Nhưng tất nhiên Lưu Ly không cho hắn trốn, cũng không vì hiện diện của kẻ hầu mà dừng lại, thậm chí còn đẩy hông mạnh mẽ hơn khiến Hạ Mạch phải cắn tay để chặn tiếng rên sắp bật ra.

'Ha- Đã biết. Trước tiên cứ chuẩn bị kiệu cho bổn cung.' Lưu Ly không kiên nhẫn phất tay với nàng ta.

Nô tì tâm phúc vâng một tiếng rồi lui xuống, Lưu Ly cũng đã tới giới hạn, chỉ kịp va chạm thêm vài cái nặng nề rồi cong eo cắm xuyên miệng tử cung sớm đã bị thọc cho rộng mở, tinh dịch xối xả tràn vào. Mặc dù thời gian đã làm không ít lần thì Hạ Mạch vẫn không thể quen được với sự thô bạo của gã, cả người co giật chỉ biết thè lưỡi thở, tử cung hắn tê rần trụy đau, bị tinh dịch nóng cháy lấp đầy vừa khó nhịn lại ẩn chứa khoái cảm. Hắn nghĩ sẽ có lúc hắn thực sự bị chơi hỏng.

Hai người cứ thế đứng ôm nhau thở hổn hển một lúc, hoặc đúng hơn là Hạ Mạch đang được Lưu Ly chống đỡ, hai chân hắn sớm đã mất cảm giác chơi vơi trên không. Lưu Ly nhìn qua thì thân thể gầy gò, thế nhưng đỡ tráng hán như hắn lại không cần cố sức.

'Ngươi điên rồi!' Qua cơn cao trào, Hạ Mạch nghẹn họng mãi mới hộc ra được một câu, gương mặt vốn màu nâu mật đỏ ửng lên.

'Ngại cái gì, lúc ngươi bất tỉnh cũng là bọn họ dọn dẹp.' Lưu Ly tùy hứng vuốt tóc dài thấm mồ hôi trên trán, rút dương vật đã hơi mềm ra. 'Hơn nữa phủ bổn cung không có tai mắt.'

Không còn vật che chắn, nộn huyệt Hạ Mạch không thể súc về mà hiện một lỗ hổng nho nhỏ, từ đó dịch đục hòa cùng dâm thủy cứ thế chảy xuống. Lưu Ly cau mày, đánh vào mông hắn. 'Đồ vô dụng, mau kẹp chặt.'

Hạ Mạch bất mãn trong lòng, nhưng vẫn nghe theo kẹp chân lại. Dù sao chừng nào chưa mang thai thì chừng đó hắn còn chưa được yên ổn. Lưu Ly thấy hắn một đại nam nhân lại làm ra biểu hiện hờn dỗi, có chút buồn cười kháp âm đế hắn một cái làm hắn giật nảy mình. Nhớ lúc trước vì lấy lòng gã kẻ này chỉ thiếu điều quỳ xuống phủ phục dưới chân mình, hiện giờ trở mặt liền không nhận người, lúc nào cũng xị một khuôn mặt.

Là do gã đã quá dung túng, nên hắn mới dám cậy sủng sinh kiêu. Gã chống dương vật trước miệng huyệt hắn, dùng quy đầu ma nghiền âm đế sưng to, Hạ Mạch lập tức bị cọ cho run rẩy. Lưu Ly nhìn hắn thoải mái cọ xát chân, ác ý cười một tiếng.

Hạ Mạch trừng mắt, bị dòng nước ấm nóng xối lên âm đế khiến hắn theo bản năng giãy giụa, lại bị Lưu Ly bóp mông giữ chặt. Gã tiểu lên người hắn. Nước ấm chảy dọc theo cặp đùi tinh tráng của Hạ Mạch rơi tí tách xuống đất, đây là trắng trợn nhục nhã. Càng nhục nhã hơn là hắn thế nhưng lại bị từng cột nước nóng bỏng phụt lên âm đế làm cho sung sướng, dâm thủy trong suốt kéo theo không ít tinh dịch trào hết ra ngoài.

Lưu Ly cũng bất ngờ với thân thể mẫn cảm của hắn, nhìn hắn che mặt phẫn uất như sắp khóc, cười càng vui vẻ. 'Ngươi đúng là thích hợp làm chó cái a.'

Gã cũng không ngại bẩn đưa tay xuống xoa âm đế ướt sũng của hắn, nơi này vốn chẳng có lông tóc che chắn nên trông càng yếu ớt. 'Về sau nước tiểu của bổn cung đều dự trữ cho ngươi, được không?'

Hạ Mạch vẫn luôn không chịu được độ vô sỉ của gã, quay mặt đi không muốn nghe gã nói chuyện. Hắn thực sự nghi ngờ vị công chúa ôn tồn lễ độ mình gặp trước đây và Lưu Ly hiện tại không phải cùng một người.

Lưu Ly lại bật cười, trái ngược với sự chật vật dính nhớp của Hạ Mạch thì gã lại rất thoải mái, ung dung ngồi xuống bàn trang điểm gọi nô tài vào hầu hạ.

.

Hạ Mạch tranh thủ giờ nghỉ trưa xử lý nốt công vụ, hằng ngày đều bị Lưu Ly quấn lấy nên chỉ những lúc gã đi vắng hắn mới có chút thời gian để làm việc.

Sau một ngày Lưu Ly trở về từ hoàng cung, từ bước chân gấp gáp lẫn nét mặt có thể thấy tâm trạng gã không quá tốt. Gã tính đi tìm đầu sỏ gây tội để tính sổ, nhưng trông thấy Hạ Mạch nghiêm túc ngồi viết tấu chương thì chân mày hơi giãn ra. Gương mặt hắn đoan chính, thân hình lại cao lớn đĩnh bạt, rất có phong thái của một gia chủ uy nghiêm. Ai mà biết được phía dưới lại ẩn chứa âm huyệt sớm đã bị thao lạn.

Lưu Ly khẽ liếm môi, tiến tới ngồi lên đùi hắn, bàn tay thuần thục kéo vạt áo ra sờ tới bầu ngực đầy sữa. Hạ Mạch bị gã làm cho giật mình, tạm đặt bút xuống.

'Tiếp tục làm đi.' Gã nói, cúi xuống mút mạnh đầu vú vểnh cao, dùng lưỡi cạy nhũ khổng ép nó run rẩy nhả không ít sữa tràn đầy khoang miệng gã.

Hạ Mạch biết kẻ biến thái này lại muốn chơi trò tình thú, nếu giờ viết tấu chương cũng chỉ là những nét nguệch ngoạc, hắn bèn cầm một tờ chính vụ khác lên đọc. Đầu lưỡi Lưu Ly đảo từ ngực nhũ căng mọng xuống cơ bụng săn chắc của hắn, kéo một đường dài xuống tận nộn huyệt nóng hầm hập không chút che chắn. Khi ở nhà thì ngoài lớp áo bào mỏng quấn tạm bợ Hạ Mạch không được cho phép mặc thêm gì khác, quả thực cùng kẻ biến thái Trình Tử là một chín một mười.

Hắn cúi xuống nhìn Lưu Ly đang đặt đầu áp sát giữa hai chân mình, không nghĩ thân phận cao quý như gã lại có lúc làm những chuyện hạ tiện như vậy. Cho dù tính cách ngông cuồng ra sao thì Lưu Ly vẫn sở hữu một gương mặt tuyệt mỹ không khác gì thần nữ từ trong tranh bước ra, gương mặt đó lại đối diện với âm hộ đã bị làm nhũn, Hạ Mạch có chút cảm giác giống như hắn đang nhúng chàm tiên tử. Bị hơi thở ấm nóng từ miệng gã phả vào kích thích khiến hắn nhịn không được chảy nước.

'Đồ đê tiện, thèm khát như vậy sao?' Lưu Ly ngửi mùi dâm dịch tanh ngọt mà yết hầu lay động, ngoài miệng mắng nhưng ngay sau đó không ngần ngại há mồm bao phủ lấy âm hộ ướt nhão.

Hạ Mạch ngồi dạng chân trên ghế, hai tay bấu chặt lấy bả vai người phía dưới cong eo muốn trốn tránh, lại cũng như muốn đem nộn huyệt đưa hết vào miệng gã. Âm đế sưng to bị khuôn miệng nhỏ ấm nóng mút chặt, bựa lưỡi không ngừng chà xát quấy đảo làm hắn sảng khoái vặn mông. Lưu Ly liếm hút nhập tâm mà tàn nhẫn, giống như muốn ăn luôn thư huyệt dâm đãng, tiếng nước tấm tắc phát ra, thân thể Hạ Mạch đã quen được đối xử thô bạo càng hưởng ứng nhiệt tình phun ái dịch chảy đầy cằm gã.

Son trên môi Lưu Ly lây dính lên âm huyệt thành một màu đỏ quỷ dị, vì được làm từ quả anh đào nên có vị ngọt thơm nhẹ, gã càng mút càng say sưa, từ bắp đùi run rẩy cùng tiếng rên khàn khàn của Hạ Mạch liền biết hắn sắp triều xuy. Gã cố ý cắn lên hạt đậu vốn đã bị chà đạp thê thảm, sau đó lại nỗ lực hút thật mạnh, chỉ nghe Hạ Mạch kêu lên một tiếng rồi dịch nhầy trong suốt cứ thế phun ra.

Dương vật gã bị hắn kêu trướng đau, dựa theo dâm dịch bôi trơn cứng rắn thọc vào.

'Đừng gấp như vậy.. a- a, ta mới cao trào...' Hạ Mạch cố nhấc mông muốn tránh né, nhưng lại bị gã kéo sát đâm tận tới tử cung.

'Giãy giụa cái gì, bổn cung chính là muốn trừng phạt ngươi.' Lưu Ly ấn chặt không cho hắn trốn thoát, mỗi lần đâm vào đều vừa nặng nề vừa hữu lực, giống như muốn giã hỏng tử cung vốn yếu ớt của hắn. Hạ Mạch toan sảng tới chảy nước mắt, lại chỉ biết run rẩy thừa nhận.

'Ngươi khiến bổn cung chọc phiền toái lớn a tiểu tiện nhân. Tên chồng cũ vô năng của ngươi hóa ra lại là người họ Trình.'

Hạ Mạch mê man nhìn gã, hắn chỉ biết Trình gia sung túc nắm chút thế lực, không nghĩ người trong hoàng thất như Lưu Ly còn phải dè chừng. 

Ban đầu hắn còn muốn mượn tay gã chặn đường Trình Tử không cho y tìm tới kinh thành làm loạn, nhưng nếu thân phận y có trọng lượng như vậy thì kẻ dễ gặp chuyện lại là hắn. Hạ Mạch lúc này thấy sợ thì cũng đã muộn.

Đợi đến khi Lưu Ly từ trên người Hạ Mạch tách ra, phía dưới hắn sớm đã là một mảnh lầy lội thảm dạng. Gã vỗ vỗ gương mặt ngăm đen đỏ bừng của hắn nói.

'Dậy chuẩn bị thôi, chốc còn phải tiếp đón lão cáo già kia.' 

.

Viết pỏn nhẹ nhàng trước tại lười quá chưa drama nổi

Tui khá thích vụ top tỉu lên người bot nhưng mà dạng chống ở ngoài huyệt rồi tỉu thôi (sêm sêm với việc bot bị làm mất khống chế), chứ tỉu luôn bên trong thì sợ nha, khẩu vị nặng quá :'D 

Còn Trình Tử thì kiểu chủ tịt giả nghèo á =)) Có tiền có quyền nhưng mà hồi đầu não yêu đương tới ngu người nên không thèm tận dụng lợi thế (mà có thiếu logic quá thì ýe tui chỉ viết được truyện não tàn ( ̄ε ̄ @))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro