6.




Jjh_001 —> Do_vihyeon




Do_vihyeon —> [Mệt loz q]



Nhắn với mọi người xong em quay qua Jeong Jihoon đang cất đồ bên cạnh.
"Jihoon ơi.."
"Ơi em đây."
Em mím chặt môi, lời thì nhiều mà rốt cục chẳng nói ra được gì.
"Anh thấy..anh thấy dạo này có vẻ Jihoon hơi lo cho anh quá, tại ảnh cũng chỉ xã giao với kết bạn một chút thôi..anh kh—"
"Dohyeonie à~"
"Hở!" Em mở to đôi mắt như có mờ đi vì chút sương nhìn thẳng vào nó
"Dohyeon biết là em thương anh mà đúng không?" Nó tiến lại gần, đưa một tay lên lướt qua gáy, một tay đặt lên bên má em, sờ nhẹ như đang nâng niu một báu vật.
"Anh biết mà..nhưn-"
"Em làm vậy vì anh mà, vài lúc em hơi nóng tính một chút thôi. Tại em không muốn Dohyeon bị làm sao hết....anh trách em à?"
Nó lại nhìn vào mắt em, ánh mắt nó tỏ vẻ u uất, rằng nó lo lắng cho em như vậy mà em nỡ trách mắng nó. Như thể rằng em đang chối bỏ tình thương của nó.
"Không mà! Anh không trách Jihoon đâu! Anh suy nghĩ nhiều chút thôi, Jihoon đừng buồn..."
Thấy nó như vậy em lại cuống hết cả lên, em cũng thương nó nhiều, lòng nào lại nỡ trách mắng nó.
"Vậy thì được rồi~"
Nó cúi mặt xuống gần, hơi thở nóng ấm đi từ má đến góc mặt của em. Cơ thể hai người rút gọn khoảng cách, cảm giác nóng bừng cùng áp bức khiến em vô tình nín thở, em sợ, nhưng cũng không từ chối bất kỳ hành động nào của nó. Rồi tai em truyền đến một cảm giác đau điếng, nó cắn vào vành tai em một cái rất mạnh, như muốn có một vết đánh giấu. Một con mèo bạo lực, nhưng Dohyeon đau cũng chẳng đẩy nó ra, nếu mèo cáu em nên vuốt lông chiều chuộng nó chứ nhỉ? Đau một chút em chịu được mà.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro