Behind Scene (H)

Cam Vọng Tinh len lén chạy vào phòng nghỉ, nhìn thấy Lợi lão sư của em đang ngồi chỉnh trang lại tóc mái, thợ trang điểm cùng stylist đều đã đi ra, chỉ còn lại Lợi Lộ Tu đang ngồi một mình chán muốn chết trên ghế salon, trang phục vừa vặn, gương mặt vừa trang điểm làm cho cả khuôn mặt như phát sáng.

Hắn ngồi trên ghế hai chân bắt chéo, nhìn thấy Cam Vọng Tinh đi tới bên người cũng không ngẩng đầu, chỉ là lui về phía sau tựa lưng lên ghế, phấn mắt làm mắt hắn như ánh lên ánh sáng yếu ớt, giống hoàng hôn lúc mới ló rạng phía chân trời.

Lợi Lộ Tu thoạt nhìn thật nhàm chán vùi ở trên ghế sa lon không nói một lời, kỳ thực cũng không phải không vui, Cam Vọng Tinh cũng biết điều này, em từ từ tiến gần lại bị hắn kéo tay ôm vào trong lòng, hai người thuận thế cùng nhau quấn quít trên ghế sa lon chật hẹp, Cam Vọng Tinh vuốt ve sau gáy Lợi Lộ Tu, trong không khí tràn ngập mùi vodka như có như không.

"Sao đột nhiên lại chạy tới rồi?" rõ ràng là tình lữ, lời nói nhảm cũng rất ít, nhớ tới trước đây khi còn chưa chính thức yêu đương, lời của hai người cũng không nhiều, dường như chỉ một ánh mắt của đối phương là có thể hiểu, duỗi duỗi cánh tay là biết muốn ôm một cái, chu chu mỏ là biết muốn hôn môi.

Kỳ thực Lợi Lộ Tu biết Cam Vọng Tinh chạy tới chỉ vì muốn gặp hắn, người yêu của mình vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu, hai tay ôm chặt lấy hắn, tay vò vò góc áo hắn giết thời gian.

" Thầy thấy chán sao? " Lông mi Lợi Lộ Tu rũ xuống như một cái bóng trên mặt, thời điểm hắn chớp mắt lại giống như hồ điệp khẽ vỗ cánh, khi hắn say mê nhìn em lại giống như đại dương sâu thẳm không thấy đáy, hắn gật đầu, sau đó tiếp tục mím môi dựa đầu vào ngực em, thưởng thức ngón tay run rẩy của Cam Vọng Tinh.

"Thầy. . . . như này không được" Bé con đỏ mặt, mất tự nhiên cựa quậy khi nhận ra người đang ôm mình có phản ứng, ở nơi này lúc nào cũng có thể có người tiến vào, Cam Vọng Tinh không ngờ người yêu của mình lại có một mặt biến thái như thế, "Ở chỗ này không thể. . . A. "

"Phải trách cái mông của em quá mềm mại rồi." Đây là mượn cớ gì chứ, rõ ràng là hắn bắt đầu bóp một cái em mới có thể phát ra thanh âm kỳ quái, trang phục đã mặc rồi, không thể đổ mồ hôi được, làm hư đồ của nhà tài trợ sẽ phải đền tiền. . . Thế nhưng người yêu sau lưng đã bắt đầu cởi thắt lưng của em ra rồi, \ "Về phòng. . . Đêm nay về phòng làm tiếp có được hay không?"

Thoạt nhìn hắn không quá nguyện ý, muốn hắn nghẹn năm giờ đến tối nay khi công việc kết thúc, có thể nói là khổ hình a, dáng dấp người yêu trong ngực đỏ mặt kháng cự thật sự là quá khả ái, làm đũng quần hắn lại trướng lên không ít, cho dù cách một lớp quần cũng có thể tưởng tượng ra vật hùng tráng bên trong.

Ánh mắt Lợi Lộ Tu nhìn quanh phòng thay quần áo dừng lại ở phía bên phải-- nói là phòng thay quần áo, kỳ thực chính là một không gian nhỏ có các vách ngăn, cách âm cũng không có, từ các khe nhỏ trên vách đều có thể nhìn được người ở bên trong.

"Chỉ cần không kêu quá lớn tiếng là được rồi a !. . . " Tuy là ngoài miệng nói không nên ở chỗ này làm, nhưng thân thể cũng bắt đầu có phản ứng, Cam Vọng Tinh vòng chân quấn lấy thắt lưng Lợi Lộ Tu, đem mặt gò má tựa ở bên cổ của hắn nhẹ nhàng thổi một cái, thấy hắn rụt cổ trộm cười khẽ liền bị bế bổng lên, đi vào trong vách ngăn kia.

Không gian chật hẹp khiến thần kinh hai người đều căng thẳng, vội vàng làm chính sự, nhưng lại vẫn muốn làm tiền hí trước, cuối cùng bắt đầu từ nụ hôn nồng nhiệt, môi lưỡi giao hòa phát sinh tiếng nước lách tách, không phân rõ là của người nào, Cam Vọng Tinh dường như mới vừa uống cà phê, mùi vị theo nụ hôn tràn đầy khoang miệng, thở hổn hển áp vào gò má đối phương.

"Thơm quá." Lợi Lộ Tu nhìn ánh mắt bắt đầu mông lung của người yêu, ôm sát em đồng thời cởi ra đai lưng ném xuống đất, thắt lưng chạm đất phát ra thanh âm chói tai.

Hắn nhìn thẳng hai mắt của em thật lâu, ngón tay từ thắt lưng xoa xuống đùi trong, luồn vào trong quần nắn bóp hai cánh mông mềm mại.

"Có thể hay không cứ như vậy trực tiếp đi vào?"

Cam Vọng Tinh gật đầu.

"Không muốn cởi quần áo, cứ như vậy làm em."

Tuy mạnh miệng là vậy nhưng thời điểm Lợi Lộ Tu đi vào Cam Vọng Tinh vẫn là cắn chặt môi khó chịu không thôi.

Lúc này hai người mới phát hiện trên tường lại dán một cái gương to, là một cái gương hình chữ nhật ghép từ ba cái gương nhỏ hình vuông, do thợ trang điểm dán tại phòng thay quần áo – thế nhưng lúc này lại có tác dụng khác.

Hai người nghiêng hướng về phía cái gương, chỉ cần nghiêng đầu một cái là có thể nhìn thấy hậu huyệt đang cố gắng nuốt vào cự vật mà bị ép banh ra, nếp gấp cũng bị mài phẳng, chậm rãi tiến nhập, Cam Vọng Tinh nghiêng đầu nhìn cái gương, thị giác bị trùng kích làm cho cảm giác nơi thân dưới càng thêm rõ ràng, dị vật từng tấc từng tấc đi vào trong cơ thể.

"Thầy, thầy lớn quá. . ." Tình nhân bên tai nhỏ giọng rên rỉ, lại không biết thanh âm bản thân lúc này có bao nhiêu mê người, truyền vào trong tai Lợi Lộ Tu chẳng khác nào xuân dược, hắn dùng toàn lực đỉnh thật mạnh một cái, Cam Vọng Tinh chân cũng không còn sức quấn chặt thắt lưng đối phương nữa, chỉ có thể dùng sức ôm chặt cổ của hắn, "Ngô. . . Nóng quá. . . Bên trong nóng quá. . . Chậm, chậm một chút. "

"Bảo bối hôm nay bên trong thật là mềm a"

Cam Vọng Tinh không còn sức mà trả lời, ở trên vai hắn cắn một cái lưu lại dấu vết của mình, nỗ lực dùng phương pháp ngây thơ như vậy làm cho hắn chậm một chút.

Cho dù ỷ lại sức lực Cam Vọng Tinh cũng không có biện pháp hoàn toàn treo ở trên người hắn, có đôi khi ôm không chặt ngã xuống lại sẽ bị vật vừa thô vừa cứng nào đó trong thân thể đâm đến chỗ sâu nhất, hỗn hợp dịch thể chỗ giao hợp tích đầy trên mặt đất.

"Muốn, muốn đến. . . " Dùng móng tay ở trên lưng hắn ấn xuống vài vết đỏ, đau đớn nhỏ nhoi làm động tác Lợi Lộ Tu trở nên chậm hơn một chút, hôn lên thái dương Cam Vọng Tinh đem em xoay người lại, tư thế cắm vào từ phía sau làm cho nam căn đi vào càng sâu hơn, điểm nhạy cảm liên tục bị kích thích, Cam Vọng Tinh dù có cắn chặt môi cũng không ngăn được rên rỉ thoát ra.

"Ngô. . . Nơi đó. . . Nhanh lên một chút, chính là chỗ đó. . ." Một hồi muốn nhanh một chút một hồi lại muốn chậm, giống như một đứa nhỏ làm Lợi Lộ Tu chỉ có thể thở dài, tìm đúng góc độ liền giã vào như vũ bão, dùng sức như muốn đêm bên trong xuyên thủng, đổi lại một tràng tiếng rên rỉ.

Cao trào tới, thân thể Cam Vọng Tinh mềm nhũn như một bãi nước, may mắn Lợi Lộ Tu tay mắt lanh lẹ đem người ôm trở về tránh cho người kia té lăn trên đất, ánh mắt người yêu như hai viên thủy tinh trong suốt, phản chiếu dáng dấp của chính mình, hắn dùng môi ngăn chặn tiếng thét của người yêu, hạ thân lại tiếp tục đâm vào nơi mềm mại.

"Lợi Lộ Tu, mau chuẩn bị, sắp đến lượt thầy rồi." Ngoài cửa truyền tới thanh âm của nhân viên công tác, làm Cam Vọng Tinh vẫn còn đắm chìm trong tình triều hoảng sợ, như một con mèo nhỏ kinh hoảng trốn vào trong lòng Lợi Lộ Tu, ngẩng đầu nhìn về phía hắn trong mắt tràn đầy bất an.

Chỉ chốc lát truyền đến tiếng đập cửa, Lợi Lộ Tu từ trong cảm giác hạ thân được vách tường mềm mại bao vây mà tỉnh lại, lại càng thêm không kiêng nể mà đâm tới, cảm giác được người dưới thân một trận co rút, "Lợi lão sư, chuẩn bị đến lượt thầy rồi, sau hai mươi phút nữa đi ra đợi lên sân khấu a "

"Đã biết." Hắn cao giọng trả lời, lại phát hiện vật nhỏ trong ngực kéo kéo cánh tay hắn, run rẩy nói "A. . . Thầy, thầy phải lên đài. . . Về phòng làm tiếp. . . "

Lợi Lộ Tu không có trả lời em, hắn thẳng thắt lưng đưa đẩy liên tục, đem cự vật lôi ra đến mép ngoài rồi lại một đường đâm sâu vào, mỗi một cái nhấp đều giống như dùng hết sức lực làm đến chỗ sâu nhất.

Thật buồn cười, nếu như bây giờ không làm xong hắn lên sân khấu biểu diễn thế nào được.

"Không được, không muốn. . . " Lợi Lộ Tu khom lưng tóm lấy chân Cam Vọng Tinh, đem đầu gối em khoác lên cánh tay hắn, xoay người đối diện cái gương, để cho địa phương giao hợp của hai người bại lộ trong tầm mắt, cưỡng bách em nhìn xem hắn là như thế nào tiến vào.

Cho dù không muốn đi nữa, nhưng là khoái cảm dưới thân như sóng triều làm em khuất phục, cảm giác của thân thể vĩnh viễn là chân thật nhất, ngoài miệng nửa chống cự, nửa nghênh đón, hậu huyệt lại chỉ biết cắn chặt lấy đối phương, vừa nâng mắt là có thể thấy cự vật màu đỏ tím không ngừng ở trong dũng đạo ra vào.

"Về phòng lại làm tiếp, bởi vì tôi thật sự yêu em a. "

Lúc gần xuất tinh Lợi Lộ Tu cũng không quên liếm lỗ tai người yêu nói ra những lời tâm tình, Cam Vọng Tinh cảm giác đôi khi mình quá coi thường hắn rồi, lúc trước mới quen thật không ngờ hắn còn có một mặt như này, không nhịn được mà nghiêng đầu trao hắn một cái hôn.

Lợi Lộ Tu gầm nhẹ đem tất cả trọc dịch nóng bỏng rót vào chỗ sâu nhất trong cơ thể Cam Vọng Tinh, có thể là bắn quá sâu, lúc hắn rút cự vật ra, bạch dịch cũng không có từ trong huyệt chảy ra, nếu như nam nhân có thể mang thai, lúc này khẳng định sẽ dính bầu a.

Lợi Lộ Tu vuốt ve bụng dưới căng phồng của Cam Vọng Tinh, em căn bản không có khí lực oán giận hắn bắn bên trong chỉ có thể thở hổn hên, Lợi Lộ Tu sửa sang lại quần áo, cuối cùng vẫn không quên xoa bóp cái mông bị mình nhào nặn đến đỏ bừng.

"Đừng làm chảy ra ngoài, buổi tối còn để dùng làm bôi trơn. "

END

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro