Nắm tay, ôm và hôn môi

[Lê Cam] Nắm tay, ôm và hôn môi

· Fic dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra khỏi blog.

Lứa tuổi mười bảy mười tám luôn là tinh thần phấn chấn bồng bột, bọn họ hứng thú với việc theo đuổi tình yêu, đánh vỡ thế tục. Tình yêu của thanh niên chính là vừa nhiệt liệt lại hồn nhiên, bọn họ không hề che giấu.

Làm thế nào để biết hai người yêu nhau?. Cam Vọng Tinh chính là một quỷ tinh nghịch chân thật, đánh bóng rổ xong là chạy đến ôm dính lấy người kia, không có biện pháp, người đang chìm đắm trong yêu vĩnh viễn không biết sợ hãi. Hai người ngồi chung một chỗ ăn kem vừa ngắm mây bay cũng có thể làm cho Cam Vọng Tinh vui vẻ, dù sao cuộc sống cấp ba vừa khổ vừa mệt, thời gian thả lỏng mỗi ngày thật là ít ỏi. Lợi Lộ Tu không phải người nói nhiều, thế nhưng lại mang đến cảm giác vừa thật thà lại rất hài hước, chỉ nói vài câu đã làm hai người cười thành một đoàn. Hai người bình thường rất hay ôm nhau, sáng sớm gặp mặt muốn ôm, trong sân trường đi dạo lung tung vô tình gặp được cũng muốn ôm, ăn cơm xong cũng muốn ôm, về nhà rồi cũng muốn ôm. Hơn nữa bọn họ không chút nào cảm thấy không đúng, chính là, người yêu ôm nhau thì làm sao, lại không phải phạm pháp. Thẳng đến khi bạn bè hai người đều nhìn không được, tìm họ nhắc nhở, tỷ như ở trong trường học chú ý một chút, nhỡ đâu bị thầy chủ nhiệm bắt được thì làm sao bây giờ. "Chúng ta đây lần sau chú ý." Lợi Lộ Tu trả lời. Cam Vọng Tinh câu lấy bả vai Lợi Lộ Tu nói: "Yên tâm đi, tớ và lão Lợi nhất định sẽ không bị bắt được." Kết quả ngày thứ hai đã bị gọi vào văn phòng uống trà, thầy chủ nhiệm nói bóng nói gió, sau đó liệt kê ra các loại nguy hại của việc yêu sớm, cuối cùng bưng ly trà để cho bọn họ ngụy biện. Dựa vào ánh mắt cún con của Cam Vọng Tinh cộng thêm tài ăn nói của học sinh ngoan thành tích tổng hợp vô cùng tốt Lợi Lộ Tu, thầy chủ nhiệm bán tín bán nghi thả bọn họ.

"Nếu như thầy biết lão Lợi cậu cuối tuần nào cũng trốn học, chắc chắn tức đến rớt kính!.

"Cậu không phải là cùng tôi trốn học sao?" Lợi Lộ Tu dùng cánh tay huých cậu một cái. Mắt thấy hai người lại muốn dính vào nhau, Cam Vọng Tinh nhanh chóng dừng lại, hướng bên cạnh dịch sang, cũng có chút nghiêm túc nói:"Lão lợi, tớ cảm thấy chúng ta bị theo dõi." Lợi Lộ Tu chỉ cảm thấy bộ dáng nghiêm túc kia có chút khôi hài:

"Bị thầy giáo theo dõi?"

"Ừ" Cam Vọng Tinh gật đầu, "Bởi vì chúng ta ôm nhiều lần lắm rồi, giờ chúng ta tạm dừng ôm nhau" Lợi Lộ Tu lần đầu nghe nói ôm còn có thể tạm dừng, "Vậy rồi làm sao?"

". . . Tớ còn chưa nghĩ ra"

"Đồ ngốc"

Lợi Lộ Tu không nghĩ tới người nghiện ôm lại là mình, Cam Vọng Tinh trái lại rất bình thường, sáng sớm cùng buổi tối không được ôm, hai người gặp mặt chỉ là chào hỏi. Tuy là còn có thể cùng nhau đi học, cùng đi ăn, nhưng là như thế này cùng bạn bè bình thường khác nhau ở chỗ nào? Lợi Lộ Tu trong lòng bức bối, bất giác quay đầu nhìn cửa sổ. Lợi Lộ Tu khát vọng cùng Cam Vọng Tinh tiếp xúc thân thể, đi cùng một chỗ là cánh tay khẽ chạm, lúc đưa nước ngón tay cũng cố tình đụng vào, lúc nắn bả vai cho cậu cảm nhận nhiệt độ cơ thể xuyên thấu qua lớp vải vóc mềm mại thấm vào trong thân thể hắn, dù chỉ một chút cũng làm cho hắn cảm thấy thả lỏng lại tràn ngập tình yêu. Thế nhưng ôm là một loại cảm nhận khác, ôm mang tới ngọt ngào giống như rưới thêm mứt dâu lên bánh ga-tô. Lợi Lộ Tu cấp bách rưới thật nhiều mứt dâu lên bánh ngọt như tìm cứu viện, hay nói cách khác chính là Lợi Lộ Tu muốn được ôm Cam Vọng Tinh.

Ôm.

Phải làm sao, chẳng lẽ lại nói "Tôi không muốn tạm dừng ôm, nhanh lên một chút khôi phục lại như cũ cho tôi" sao? Lợi Lộ Tu hủy bỏ kế hoạch A. Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là khi nào gặp mặt không nói hai lời chủ động ôm luôn, khỏi cần suy nghĩ biện pháp. Lợi Lộ Tu lúc này mới yên tâm tiếp túc làm bài tập vật lý, hắn thích ở trên lớp tự học suy nghĩ việc của hắn cùng Cam Vọng Tinh. Cho nên Lợi Lộ Tu ngồi ngơ ngẩn cả nửa giờ cũng không phải là hắn không biết làm bài, cũng không phải là đang ngồi nghĩ 100 cách giải đề.

Lẽ nào Cam Vọng Tinh đối với việc không tiếp xúc thân thể nữa không có ý kiến gì sao? Càng là cấm thì lại càng khát vọng. Một ngày nào đó sáng sớm sau khi tỉnh lại cậu mặt đỏ tim đập mà đem chăn đơn cùng nội y vứt vào máy giặt quần áo, Cam Vọng Tinh không hiểu mình tại sao càng ngày càng tham lam như vậy. Bất quá cũng không thể nói là tham lam a!, Muốn gần gũi người yêu cũng rất hợp lí mà. . . . A !. Cam Vọng Tinh lặng lẽ nghĩ. Kỳ thực một tháng rồi hai người vẫn chưa nắm tay, càng đừng nói hôn nhau như tình nhân.

Không hổ là Cam Vọng Tinh cùng Lợi Lộ Tu, ngay cả vấn đề này cũng là suy nghĩ giống nhau.

Vì vậy một tháng sau, hai người tan học ở trên đường thử nghiệm. Đầu tiên là mu bàn tay bắt đầu ma sát, đầu ngón tay đụng vào, ngón tay vướng víu, nhiệt độ trao đổi. Nhìn từ xa chỉ là hai nam sinh đi sát nhau, nhưng nếu nhìn gần là có thể phát hiện chỗ vi diệu, mười ngón tay đan chặt không phải bằng hữu bình thường hay làm nha!?

Thật tốt.

Bọn họ nghĩ như vậy lại đi sát vào nhau thêm một chút. Vì vậy nắm tay tựa hồ thay thế ôm, hai người bắt đầu vụng trộm nắm tay, rừng cây nhỏ trong trường chính nơi hẹn hò bí mật của các cặp đôi, hai người cũng không ngốc mà chạy đến rừng cây nhỏ nắm tay ôm ôm. Có lần đụng phải một đôi tình lữ đang hôn môi, đành giả bộ không phát hiện mà bỏ đi.

"Lúc nào mới có thể cùng lão Lợi hôn hôn. . . . ." Cam Vọng Tinh ôm lấy gối đầu ở trên giường lăn lăn, lúc này Cam Vọng Tinh còn chưa ý thức được mình đánh mất nụ hôn đầu tiên chính là ba ngày sau. Người chủ động là Lợi Lộ Tu, điều này ngay cả Lợi Lộ Tu cũng chưa từng nghĩ tới. Một tuần một lần hai người lại làm một chuyện kích thích, đó chính là trốn học, lần này hai người chạy đến chỗ nghỉ trong khán đài nói chuyện phiếm, ỷ vào bóng tối bọn họ càng ngày càng gần, Cam Vọng Tinh nhìn vào cặp mắt màu hổ phách kia kêu một tiếng "Tiểu Lợi", giọng nói thận trọng như đang làm nũng. Lợi Lộ Tu dứt khoát nhắm mắt lại, hướng về đôi môi kia khẽ nhếch miệng hôn xuống, Lợi Lộ Tu cảm thấy hương vị của Cam Vọng Tinh làm cho hắn rất an tâm, sau đó vươn tay giữ chặt gáy cậu. Trái tim Cam Vọng Tinh đập nhanh như muốn nổ tung, trong bóng tối Lợi Lộ Tu tựa hồ so với bình thường càng dịu dàng hơn. Môi đơn giản đụng vào giằng co vài giây, sau đó hai người bởi vì xấu hổ mà tách ra, Cam Vọng Tinh bắt được ngón tay Lợi Lộ Tu, ý tứ muốn hôn thêm nữa. Lợi Lộ Tu sao có thể cự tuyệt Cam Vọng Tinh? Cho nên bọn họ ở trong bóng đêm hôn rồi lại hôn.

"Tiểu Lợi? "

"Ừ."

"Hắc hắc không có gì, chính là muốn kêu cậu một chút."

". . . . Cam Vọng Tinh là đồ ngốc. "

"Tiểu Lợi" Tiếng xưng hô này luôn luôn là xuất hiện vào lúc ngọt ngào nhất.

Cái này chính là biểu đạt tâm tư của Cam Vọng Tinh, như là quan hệ của bọn họ rất đặc biệt, hoặc là cậu muốn làm nũng đổi lấy một cái hôn. Bởi vì hai người không học cùng lớp, cho nên thời gian ở bên nhau cũng không nhiều. Vì vậy "Tiểu Lợi" biến thành ám ngữ của hai người bọn họ. Nhưng Lợi Lộ Tu muốn cùng Cam Vọng Tinh hôn môi liền sẽ trực tiếp hành động, trên thực tế Lợi Lộ Tu càng khát vọng ngọt ngào Cam Vọng Tinh mang đến, càng khao khát chiếm cậu làm của riêng.

Cam Vọng Tinh nhiệt tình mời Lợi Lộ Tu cuối tuần đến nhà mình làm bài tập. Bởi vì cha mẹ đều bận công tác.., cho nên tiểu hài tử rất cô đơn. Làm bài tập là thật, hai người đàng hoàng đem bài tập làm xong, thậm chí còn cùng giao tiếp tiếng Anh. Nhưng có thật tiểu tình nhân cùng ở một phòng cái gì cũng không làm sao? Tốt, Lợi Lộ Tu lại hứng lên rồi. Lần này không chỉ đơn giản chạm môi, bởi vì hai người cũng không có kinh nghiệm, cho nên hàm răng thường xuyên đụng vào nhau phát sinh tiếng vang thanh thúy. Nháy mắt đầu lưỡi quấn vào nhau Cam Vọng Tinh chóng mặt mà nghĩ thì ra trong tiểu thuyết nói một hồi điện lưu là thật, tiếng thở dốc kích động không thể kiềm chế, Cam Vọng Tinh vòng tay ôm cổ hắn, Lợi Lộ Tu cánh tay khóa chặt hai bên hông cậu. Cam Vọng Tinh chính là được hôn qua vừa xấu hổ vừa yêu thích được một lần lại đòi thêm một lần, nhưng lần này cậu không dám làm nũng đòi hỏi nữa, bởi vì cậu cảm giác thân thể của chính mình có cái gì không đúng, đúng vậy, cậu có phản ứng rồi.

Lợi Lộ Tu cũng là một học sinh có tính dục bình thường, cho nên hắn cũng có phản ứng. Lý trí nói cho hắn biết không thể tiếp tục, thế nhưng, mẹ nó lý trí, hắn chính là muốn hôn môi, chính là muốn thân mật tiếp xúc cơ thể, chính là muốn đem đối phương làm đến không thở nổi. Có vấn đề gì đâu, hoàn hảo ngày mai lại là ngày nghỉ.

END

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro