4

bóng hình lee jeno trong giấc mơ của em luôn dừng lại ở những năm tháng đẹp đẽ nhất

một buổi chiều trời mưa lất phất , anh cầm chiếc ô trong suốt , đứng đợi ở cổng trường cấp ba của em . gió thổi hạt mưa tạt ngang làm ướt áo khoác của anh , nhưng anh không hề bận tâm , anh ôm chặt chiếc áo khoác lông vũ màu hồng của em vào lòng . còn em chạy hết tốc lực về phía anh như tham gia cuộc thi chạy một trăm mét . nước bẩn trên đường bắn lên đôi tất trắng quá đầu gối của em , nhưng em vẫn không hề phát giác . bởi vì xung lực quá mạnh , em không kịp thời giảm tốc độ , suýt nữa đâm vào thân cây du già ở bên cạnh

may mà anh kịp thời giơ tay kéo em lại , để em ngã vào lòng anh như nguyện ước

" anh đến từ lúc nào vậy ? đợi em lâu chưa ? " em cố ý cất giọng than vãn , nhưng khóe mắt không thể che giấu ý cười

" anh cũng vừa đến , mới đợi năm phút thôi " jeno tháo ba lô trên vai em , rồi lại khoác áo lông vũ lên người em . sau đó , anh ôm em dưới chiếc ô :
" đã dặn em bao nhiêu lần rồi , những ngày trời mưa thì đừng quên mang ô . em toàn không nghe , lại bắt anh đến trường đón em "

có lẽ em sẽ chẳng bao giờ nói cho anh biết , bởi vì thật ra , em cố ý không mang ô theo . làm như vậy , em mới có thể đường đường chính chính gọi điện thoại kêu anh đến cổng trường đợi em tan học . em cũng không muốn nói cho anh biết , mỗi lần nhìn thấy anh ở cổng trường đợi , cánh cổng sắt u ám như cổng nhà tù của trường cấp ba lập tức biến thành bậc thang lên thiên đường , được bao phủ một tầng ánh sáng hư ảo

giấc mơ đẹp của em bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại , là namjoo ...

" đúng như những gì em dự đoán , cậu ta nuôi phụ nữ ở căn biệt thự đó suốt ba năm rồi "

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro