Chương 21 nếu em không quay về... anh sẽ không tha thứ cho chính mình

Nhiệm vụ lần này được đánh giá là nguy hiểm nhưng nằm trong tầm kiểm soát. Tuy nhiên, không ai ngờ — đàn Titan xuất hiện với số lượng vượt xa dự kiến. Mọi thứ nhanh chóng hỗn loạn.

Anh ra hiệu cho cả đội tản ra, chia nhóm để dẫn dụ. Còn em — vì kỹ năng nhanh nhẹn, được cử làm người đánh lạc hướng.

> "Em sẽ ổn."
"Anh tin em."

Em nói vậy, rồi lao đi. Anh đã nhìn em biến mất giữa rừng cây, trong lòng dấy lên một dự cảm kỳ lạ. Một linh cảm rất xấu.

---

Thời gian trôi qua... 15 phút. Rồi 20 phút. Không có tín hiệu. Không ai trả lời qua thiết bị liên lạc.

Một thành viên trong đội lắp bắp:

> “Có… máu. Là máu… phía bìa rừng.”

Levi không nghĩ. Không do dự.
Anh phóng như tên bắn xuyên rừng.
Tay siết chặt vũ khí. Trái tim anh – lần đầu tiên – như đang bóp nghẹt lấy chính mình.

---

Khi anh tìm thấy em – nằm bất động bên vách đá, máu chảy loang trên tay và chân. Một Titan đã bị tiêu diệt ngay gần đó. Em vẫn sống, nhưng hơi thở rất yếu.

Anh quỳ sụp xuống. Bàn tay run rẩy chạm vào mặt em.

> “Em điên rồi sao…? Đánh một mình con quái đó...”

Giọng anh nghẹn lại.

Lần đầu tiên, người lính mạnh mẽ nhất nhân loại… lặng người vì một người con gái.

> “Anh bảo em đừng làm anh lo.”
“Anh đã nói em phải về.”
“Nếu em không quay về… anh sẽ không tha thứ cho chính mình.”


---

Khi em mở mắt, mơ hồ gọi:

> “Anh… Levi…”

Anh ôm em vào lòng, siết rất chặt.

> “Ừ. Là anh đây.”
“Từ giờ... đừng làm anh sợ như thế nữa. Được không?”

> “Vì... em là người duy nhất anh không thể mất.”


---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro