Viễn

Tiếng chim ríu rít ngoài khung cửa sổ còn phủ sương. Những tia nắng đầu tiên len qua kẽ rèm, rọi xuống sàn gỗ lạnh như một lời thì thầm dịu dàng của buổi sáng sớm. Không khí trong phòng thoáng mát, vương mùi trà đen còn sót lại từ đêm qua. Hương thảo hòa cùng chút ấm áp thoảng từ thân nhiệt người bên cạnh.

Hange mở mắt, đôi đồng tử nâu chậm rãi thích nghi với ánh sáng lờ mờ. Cô cảm nhận được trọng lượng ấm áp bên cạnh mình. Levi vẫn đang ngủ. Hắn nằm nghiêng, một tay đặt hờ lên eo cô. Hơi thở đều đặn phả lên vai trần, nhịp nhàng như tiếng sóng vỗ bờ.

Khoảnh khắc này quá đỗi bình yên, quá đỗi hoàn hảo như thể cả thế giới bên ngoài, những tiếng la hét, tiếng thép chạm nhau và máu tanh đã bị chặn lại bên kia cánh cửa gỗ.

Hange chậm rãi xoay người, khẽ kéo khoảng cách giữa hai người gần hơn để đôi mắt mình ngắm nhìn gương mặt người đàn ông mà cô yêu. Levi vẫn luôn như thế. Gương mặt thanh tú, đường nét sắc sảo nhưng không hề thô cứng như thể mỗi góc cạnh đã được bàn tay tạo hóa tỉ mỉ gọt giũa. Hàng mi dày khẽ rung lên khi cô luồn những ngón tay qua mái tóc đen mềm mại rồi dừng lại nơi thái dương. Nơi luôn nhíu lại mỗi khi hắn trầm tư.

Hange mỉm cười, ngón cái khẽ lướt qua đường cong của gò má rồi trượt xuống cằm. Nơi mỗi lần Levi nghiêng đầu, ánh nắng lại đổ bóng lên thành đường nét hoàn hảo. Một vẻ đẹp lạnh lùng, tách biệt nhưng cũng gần gũi đến đau lòng.

Hange chợt nhớ đến những ngày đầu quen biết khi Levi chỉ là một tên lính đánh thuê kiệm lời, ánh mắt sắc như dao và không bao giờ để lộ cảm xúc thật sự. Nhưng giờ đây, hắn đang nằm bên cạnh cô, không cảnh giác và hoàn toàn phó thác. Một sự tin tưởng mà chỉ cô mới có được.

"mine"

Hange thầm thì, dù biết hắn không thể nghe thấy. Cô khẽ áp môi lên trán hắn, cảm nhận hơi ấm lan tỏa qua làn da.

"forever mine."

Levi khẽ động đậy, hơi thở ngắt quãng trong chốc lát như phản ứng tự nhiên trước sự đụng chạm. Nhưng rồi hắn lại thả lỏng, tay vô thức siết chặt lấy eo cô hơn. Khẽ kéo cô gần lại như thể cả trong giấc ngủ cũng không muốn để cô rời xa.

Ngoài kia, mặt trời đã lên cao vẽ những vệt sáng dài trên sàn gỗ. Nhưng với Hange, thế giới vẫn ngừng lại ở khoảnh khắc này. Khi hơi thở Levi vẫn đều đặn bên tai cô và trái tim cô vẫn đập từng nhịp nhẹ nhàng nhưng mãnh liệt như ngày đầu gặp gỡ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro