77. GIA ĐÌNH CỦA CON

Trở lại phòng bệnh

Bên trong phòng bệnh, không khí ấm áp tràn ngập.

Dì Mon dịu dàng đút cháo cho Nani, trong khi mẹ anh ngồi ở bàn khách, cẩn thận gọt từng lát trái cây.

Ba và First ngồi lặng lẽ trên ghế, nhìn xung quanh nhưng ánh mắt như đang chờ đợi một câu trả lời quan trọng.

Sky ngồi sát bên giường, bàn tay vô thức siết chặt vào nhau

Nani đưa mắt nhìn mọi người, cảm nhận được sự mong đợi trong từng ánh mắt. Anh chậm rãi hít một hơi sâu, rồi cất tiếng:

"Con... sẽ nhận điều trị."

Cả căn phòng như bừng sáng.

Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt.

Dù mẹ Nani không quay lại, nhưng bàn tay bà đang gọt trái cây khựng lại một chút, khóe môi nở một nụ cười nhẹ. Bà biết rằng Sky đã thuyết phục được con trai mình.

Nani nhìn quanh, thấy ai cũng vui mừng thì cũng khẽ cười, siết nhẹ bàn tay Sky như một lời cảm ơn.

"Cảm ơn con, Ni."

Ba anh xúc động nói, giọng lộ rõ sự vui mừng.

"Ba sẽ tìm những bác sĩ giỏi nhất để phẫu thuật cho con."

Nani gật đầu, ánh mắt ánh lên chút hy vọng.

First đứng dậy, vẻ mặt vui nhưng đôi mắt lại lờ đờ, trông có chút mệt mỏi. Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ rời khỏi phòng.

Nani nhìn theo bóng anh trai, đôi mày khẽ nhíu lại. Anh hiểu First đang có chuyện gì đó, nhưng lúc này anh không thể lên tiếng hỏi han được.

Không lâu sau, bạn bè thân thiết và người quen của Nani lần lượt kéo đến thăm. Phòng bệnh ngập tràn hoa tươi và những lời chúc tốt đẹp.

Gia đình Ying cũng đến.

Ba mẹ Nani đón tiếp họ một cách lịch sự, nhưng không còn nồng nhiệt như lần trước.

Mẹ Ying bước tới, giọng nhẹ nhàng:

"Con ổn chứ, Nani?"

"Con không sao ạ." Nani đáp lại, khẽ gật đầu với Ying.

Sky nhìn thấy vậy thì đứng dậy, lùi ra phía sau, nhường lại khoảng không cho Nani và gia đình Ying.

Ying bắt gặp bóng dáng Sky trong phòng bệnh, trong lòng liền cảm thấy vui vẻ.

Cuối cùng, Sky và Nani cũng quay về bên nhau.

Cuộc trò chuyện giữa ba người

Sau khi tiễn gia đình Ying ra về, ba mẹ Nani cũng rời bệnh viện để trở về nhà và công ty lo công việc.

Bên trong phòng bệnh, không khí ấm áp tràn ngập.

Dì Mon dịu dàng đút cháo cho Nani, trong khi mẹ anh ngồi ở bàn khách, cẩn thận gọt từng lát trái cây.

Ba và First ngồi lặng lẽ trên ghế, ánh mắt như đang chờ đợi một câu trả lời quan trọng.

Sky ngồi sát bên giường, bàn tay vô thức siết chặt vào nhau.

Nani nhìn mọi người, cảm nhận được sự mong đợi trong từng ánh mắt. Anh chậm rãi hít một hơi sâu rồi cất tiếng:

"Con... sẽ nhận điều trị."

Cả căn phòng như bừng sáng.

Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt.

Dù mẹ Nani không quay lại, nhưng bàn tay bà đang gọt trái cây khựng lại một chút, khóe môi nở một nụ cười nhẹ. Bà biết rằng Sky đã thuyết phục được con trai mình.

Nani nhìn quanh, thấy ai cũng vui mừng thì cũng khẽ cười, siết nhẹ bàn tay Sky như một lời cảm ơn.

"Cảm ơn con, Ni."

Ba anh xúc động nói, giọng lộ rõ sự vui mừng.

"Ba sẽ tìm những bác sĩ giỏi nhất để phẫu thuật cho con."

Nani gật đầu, ánh mắt ánh lên chút hy vọng.

First đứng dậy, vẻ mặt vui nhưng đôi mắt lại lờ đờ, trông có chút mệt mỏi. Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ rời khỏi phòng.

Nani nhìn theo bóng anh trai, đôi mày khẽ nhíu lại. Anh hiểu First đang có chuyện gì đó, nhưng lúc này anh không thể lên tiếng hỏi han.

Không lâu sau, bạn bè thân thiết và người quen của Nani lần lượt kéo đến thăm. Phòng bệnh ngập tràn hoa tươi và những lời chúc tốt đẹp.

Gia đình Ying cũng đến.

Ba mẹ Nani đón tiếp họ một cách lịch sự, nhưng không còn nồng nhiệt như lần trước.

Mẹ Ying bước tới, giọng nhẹ nhàng:

"Con ổn chứ, Nani?"

"Con không sao ạ." Nani đáp lại, khẽ gật đầu với Ying.

Sky nhìn thấy vậy thì đứng dậy, lùi ra phía sau, nhường lại khoảng không cho Nani và Ying.

Ying bắt gặp bóng dáng Sky trong phòng bệnh, trong lòng liền cảm thấy vui vẻ.

Cuối cùng, Sky và Nani cũng quay về bên nhau.

Cuộc trò chuyện giữa ba người

Sau khi tiễn gia đình Ying ra về, ba mẹ Nani cũng rời bệnh viện để trở về nhà và công ty lo công việc.

Bên trong phòng bệnh, chỉ còn lại Nani, Sky và dì Mon.

Dì Mon đang đứng bên cạnh tủ, cẩn thận xếp lại những bộ quần áo cũ của Nani để mang về, đồng thời chuẩn bị thêm quần áo mới cho anh.

Sky đứng bên cạnh, lặng lẽ giúp dì sắp xếp mọi thứ.

Nani ngồi trên giường, vừa ăn trái cây vừa nhìn hai người, khóe môi khẽ cong lên, ánh mắt lấp lánh như đang có gì đó thú vị.

Bỗng nhiên, anh phát ra một âm thanh lạ, kéo dài:

"Ummm..."

Dì Mon và Sky đều đang bận rộn, chẳng ai để ý đến anh.

Nani lại cố gắng lần nữa, giọng điệu có phần nhấn mạnh hơn:

"Ummm!"

Lúc này, Sky mới quay sang, nhướng mày nhìn Nani:

"Sao thế?"

Nani híp mắt lại, mỉm cười đầy ẩn ý:

"Hai người không có gì muốn kể với con sao?"

Dì Mon và Sky lập tức ngừng tay, đồng loạt quay sang nhìn nhau, rồi lại nhìn Nani.

"Không."

Cả hai mẹ con vô thức đồng thanh.

Nani bĩu môi, chép miệng rồi ngả người nằm xuống giường, cố tình thở dài:

"Hmmm, lại bị cho ra rìa rồi."

Dì Mon và Sky lập tức nhìn nhau, trong mắt hiện lên sự hoang mang.

Nani cười nhạt, giọng nói có chút trách móc xen lẫn đùa cợt:

"Một người tìm lại được con trai, một người tìm lại được mẹ... Nhưng chẳng ai nói gì với tôi cả."

Dì Mon và Sky đều bất ngờ, vội vàng đi lại gần giường bệnh.

Sky căng thẳng hỏi:

"Ni... Sao em biết chuyện này?"

Dì Mon cũng lo lắng nhìn Nani:

"Ni, con biết chuyện rồi sao?"

Nani không trả lời ngay, chỉ mỉm cười rồi gật đầu.

"Phải."

Dì Mon khẽ thở dài, đôi mắt thoáng hiện lên chút áy náy.

"Ni, dì xin lỗi. Không phải dì cố ý giấu con... Chỉ là mẹ con và Sky không ...."

Chưa kịp nói hết câu, Nani đã cắt ngang, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy chắc chắn:

"Con biết."

Nani thở dài.

Dì Mon và Sky nhìn nhau cười.

"Thôi được rồi, đúng."

"Dì là mẹ của Sky. Thật ra, phải cảm ơn con vì một phần nhờ con, dì mới gặp và tìm được con trai của dì."

Sky đưa một tay nắm lấy tay mẹ, một tay nắm lấy tay Nani.

"Từ giờ con có gia đình của riêng con rồi nhỉ?"

"Có mẹ và có cả Ni."

Sky nhìn vào hai bàn tay anh nắm, mỉm cười và hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro