Chương 34 Tôi cài đặt nhạc chuông riêng cho em

Phác Thái Anh trở về phòng tắm rửa một cái, thay đồ ngủ mới Phương Phương mua cho nàng, dựa vào đầu giường gửi yêu cầu video call cho Lạp Lệ Sa.

Cơ hồ là di động mới vang một tiếng, Lạp Lệ Sa liền bắt máy.

Lạp Lệ Sa mặc áo tắm tuyết trắng, tóc dài màu trà rối tung trước người, xương quai xanh tinh xảo lộ ra dưới cổ áo, bọt nước từ trên cổ thon dài chảy xuống, chảy qua chỗ xương quai xanh, mất hút ở khuôn ngực gợi cảm......

Phác Thái Anh không tiền đồ nuốt một ngụm nước miếng, còn thiếu chút bị nước miếng của mình làm sặc.

Ánh mắt đầu tiên nàng nhìn đến Lạp Lệ Sa trong đầu hiện ra bốn chữ: Hoạt sắc sinh hương.

Phác Thái Anh tưởng tượng đến bản thân được người hoàn mỹ như Lạp Lệ Sa thích, liền nhịn không được muốn lập tức đáp ứng Lạp Lệ Sa theo đuổi chính mình.

Không được không được, Phác Thái Anh cô phải cầm giữ lại, đã nói sau giải trừ hôn ước liền phải chờ sau giải trừ hôn ước.

Gương mặt Lạp Lệ Sa phủ một tầng hơi nước ướt át, lông mi vừa cong vừa dài, đôi mắt như lưu ly hàm trong nước, miệng hồng nhuận mê người, không biết có phải cũng mềm giống như thoạt nhìn hay không......

"Khụ, tỷ tỷ, chị cũng vừa tắm rửa xong sao? Thật trùng hợp nha." Phác Thái Anh nhanh chóng dời đi lực chú ý, nàng cả giấc mộng đều mơ thấy, ai biết ý tưởng tiếp theo có thể cấm thiếu nhi xem hay không.

Ánh mắt Lạp Lệ Sa từ dây cột tóc hình con thỏ trên đầu Phác Thái Anh xẹt qua, dừng ở trên má hồng nhuận thuỷ nộn của nàng, "Áo ngủ là tự mình mua?"

Phấn phấn nộn nộn, giống như thỏ tinh đáng yêu rơi xuống nhân gian, Lạp Lệ Sa ánh mắt đầu tiên nhìn đến liền nhịn không được ngây ngẩn cả người, một hồi lâu mới phục hồi lại tinh thần, thực may mắn là Phác Thái Anh không có chú ý tới.

Phác Thái Anh vươn tay sờ sờ lỗ tai thỏ của mình, cười hì hì nói: "Đáng yêu không, mẹ em mua cho em."

Lạp Lệ Sa mím môi, đôi mắt dõi theo tay Phác Thái Anh nhìn về phía lỗ tai thỏ, ánh mắt phảng phất suy nghĩ thực, "Ân, đáng yêu." Muốn sờ.

Phác Thái Anh cảm giác được Lạp Lệ Sa hình như rất thích lỗ tai thỏ của mình, đôi mắt thường thường sẽ nhìn về đỉnh đầu mình, "Tỷ tỷ, ngày mai em hỏi mẹ một chút xem mua áo ngủ ở chỗ nào, mua cho chị một bộ, tỷ tỷ mặc vào nhất định sẽ càng đáng yêu."

Lạp Lệ Sa nhìn thấy Phác Thái Anh hứng trí bừng bừng, không nhẫn tâm cự tuyệt.

Cô chỉ thích nhìn Phác Thái Anh mặc áo ngủ thỏ con.

Hai người hàn huyên trong chốc lát, Phác Thái Anh thấy tóc Lạp Lệ Sa vẫn còn nhỏ nước, thúc giục cô đi sấy tóc.

Trước khi ngắt video call, Lạp Lệ Sa nhẹ giọng nói: "Cuối tuần mặc lại cho tôi xem."

Phác Thái Anh nói cuối tuần là có thể giải trừ hôn ước với Phó Thận Hành.

Mặt Phác Thái Anh đỏ bừng, "Đến lúc đó rồi nói sau, tạm biệt ~"

Nhấn nút màu đỏ, Phác Thái Anh bụm mặt lăn qua bên cạnh, thân hình nhỏ xinh cuộn tròn lại.

Tỷ tỷ tán tỉnh cũng quá tốt đi, nàng hoàn toàn không phải đối thủ.

Buổi tối 12 giờ, chuông báo Phác Thái Anh đặt đúng giờ vang lên.

Phác Thái Anh trong lòng có suy nghĩ, ngủ thật sự nông, chuông vừa vang liền lập tức mở to mắt, lấy di động trên đầu giường mở Weibo ra.

Mười hai giờ hơn, Phác Thái Anh rốt cuộc ở hot search dưới cùng thấy được chủ đề # tập đoàn Phương Âm trốn thuế #, vừa nhấn vào là thấy, chỉ có vài người phát tin không quá nổi danh, bình luận chỉ có hai ba mươi cái, tất cả đều là bình luận sticker hoặc chỉ một chữ, vừa thấy liền biết là mua.

Lại qua hai mươi phút, chủ đề bắt đầu ngồi hoả tiễn phóng lên trên, chỉ trong chốc lát liền lọt vào top 10, mấy hot Weibo nổi danh đều bắt đầu chia sẻ, bình luận trung thực rõ ràng có thuỷ quân lọt thỏm trong lời của người qua đường mắng chửi tập đoàn Phương Âm.

Phó Thận Hành thật là một chút mới mẻ đều không có, kịch bản giống hệt Mạnh Quan Sinh, bây giờ Mạnh Quan Sinh là kết cục gì? Phác Thái Anh sẽ sợ Phó Thận Hành?

Chờ nhìn đến lúc chủ đề lên top 1 hot search, Phác Thái Anh mới an tâm buông di động xuống ngủ.

Nàng chờ Phó Thận Hành bay lên cao, rồi lại hung hăng ngã xuống!

Một đêm mộng đẹp, sau khi Phác Thái Anh tỉnh ngủ ôm chăn lăn một vòng, trước cầm lấy di động gửi tin nhắn "Chào buổi sáng" cho Lạp Lệ Sa. Sau đó mới click mở Weibo.

# tập đoàn Phương Âm trốn thuế # vẫn như cũ chặt chẽ chiếm cứ top 1 hot search, sau chủ đề còn có chữ "Bạo" màu đỏ, trừ cái đó ra, còn có hot search # sữa tắm tập đoàn Phương Âm gây ung thư # ở top 3.

Những hot Weibo tham dự tin nóng thu hoạch được một nhóm công chúng duy trì, nhân số fan cọ cọ tăng lên.

Bởi vì tin nóng của tập đoàn Phương Âm, bên dưới bài post của weibo official tuyên truyền cho bột giặt Thái Anh đã bị cư dân mạng mất lý trí chiếm cứ, tất cả bình luận đều là "Ghê tởm" "Tổn hại mạng người" "Pháp luật chế tài" các loại từ ngữ.

Vốn dĩ tập đoàn Phương Âm chỉ tương đối nổi danh ở Long Thành bây giờ tiếng xấu cả nước đều rõ.

Phác Thái Anh với chuyện này cười bỏ qua.

Chờ khi chân tướng trồi lên mặt nước, người càng mắng tàn nhẫn thì sẽ càng cảm thấy áy náy.

Trên thực tế, mỗi một chứng cứ Phác Âm cung cấp cho Phương Hoài đều có lỗ hổng, chỉ cần nghiêm túc xem, muốn phát hiện cũng không khó.

Nhưng những người này đã bị bình luận của thuỷ quân mê hoặc, xem còn không xem đã nhận định tập đoàn Phương Âm tội ác ngập trời.

Phác Thái Anh tin tưởng Phác Âm có thể xử lý tốt chuyện nhỏ này, một thân thoải mái đi rửa mặt.

Rửa mặt xong đi ra, Phác Thái Anh nhìn thấy đèn di động nháy xanh lá, biểu hiện có tin nhắn chưa đọc, đi qua lấy điện thoại mở khoá.

Trên avatar của Lạp Lệ Sa có số 6 trong vòng tròn đỏ, Lạp Lệ Sa vừa gửi cho Phác Thái Anh 6 tin nhắn.

Lạp Lệ Sa: Thái Anh, em không sao chứ?

Lạp Lệ Sa: Có cần tôi hỗ trợ hay không?

Lạp Lệ Sa: Chứng cứ tôi đã xem qua, vừa thấy chính là giả, căn bản không thể tin, là Phó Thận Hành làm, đúng không?

Lạp Lệ Sa: Nếu cần tôi hỗ trợ, liền gọi điện cho tôi.

Lạp Lệ Sa: Tôi cài đặt nhạc chuông riêng cho em.

Lạp Lệ Sa:

Phác Thái Anh đỏ mặt gửi trả một cái sticker.

Phác Thái Anh: Yên tâm, ba em biết ứng đối như thế nào, nếu cần trợ giúp, em nhất định tìm chị đầu tiên.

Phác Thái Anh: Tỷ tỷ, [moah moah]

Phác Thái Anh thay quần áo xuống lầu dùng bữa sáng, Phương Phương nhìn thấy Phác Thái Anh cao hứng vẫy tay với nàng: "Thái Anh mau tới, bữa sáng hôm nay đều là món con thích ăn."

Phác Thái Anh ngẩng đầu gương mặt tươi cười của Phương Phương nửa điểm khói mù cũng không có, nhịn không được cười theo, đi qua ngồi vào bên cạnh Phương Phương, ôm lấy Phương Phương cảm động nói: "Mẹ, có mẹ thật tốt."

Phương Phương thẹn thùng, "Nha đầu này, gần đây sao lại dính người như vậy a."

Phác Thái Anh ăn bữa sáng xong đi qua trường học, trên đường đi nghe được thật nhiều sinh viên thảo luận về chuyện tập đoàn Phương Âm.

"Thật không nghĩ tới tập đoàn Phương Âm lớn như vậy còn trốn thuế."

"Trốn thuế không phải đáng sợ nhất, đáng sợ chính là tớ đã dùng sữa tắm Phác Thái một năm rồi, kết quả giờ lộ ra bên trong có chứa chất gây ung thư, hiện tại ý muốn giết người tớ cũng có."

"Tập đoàn Phương Âm còn quyên cho trường chúng ta rất nhiều tiền đâu, phòng y tế của trường cũng là tập đoàn Phương Âm quyên góp."

"Đúng vậy, một vài cơ sở trị liệu của phòng y tế đều miễn phí cho sinh viên, tiền thuế tập đoàn Phương Âm trốn được đều không đủ cho phòng y tế tiêu trong một năm, không cần thiết đi. Hơn nữa, tớ nhìn thoáng qua chứng cứ đăng trên weibo, có chút gì đó không thích hợp."

"Nhiều người như vậy còn chưa nhìn ra vấn đề, mà chỉ cậu liền nhìn ra?"

"Này, tớ không tham gia thảo luận, chờ kết quả cuối cùng liền biết tột cùng ai đúng ai sai."

Trong mười tám học sinh thế nào cũng có một người tương đối lý trí, nhưng ba người thì thành hổ, người thiểu số rất khó thuyết phục đa số người đã nhận định tập đoàn Phương Âm có vấn đề.

Phác Âm trước tiên đón đầu hiệu trưởng đại học Long Thành, không hy vọng quá nhiều sinh viên tham gia thảo luận chuyện này, sau khi hiệu trưởng xác nhận tập đoàn Phương Âm là bị người hãm hại, lập tức ở diễn đàn của công nhân viên chức nhà trường đăng thông báo.

Khi Phác Thái Anh đi học giảng viên vào phòng học chuyện đầu tiên chính là nói lời thấm thía với các sinh viên ở dưới: "Có đôi khi giả dối và chân thật chỉ cách nhau một tấm màn mỏng, các em đều đã là sinh viên trưởng thành, nên học độc lập nhận định vấn đề. Nhớ kỹ, phải tránh người ta nói sao biết vậy."

Sau khi tan học Phác Thái Anh nghe được một cặp đôi phía sau mình nói chuyện.

Nam sinh nói: "Thời điểm mới vào học giảng viên nói những lời kia là có ý gì?"

Nữ sinh nói: "Khả năng chính là nói chuyện của tập đoàn Phương Âm kia."

Nam sinh "hừ" một tiếng, nói: "Trường học nhận tài trợ của tập đoàn Phương Âm, liền giúp tập đoàn Phương Âm nói chuyện, sớm biết đại học Long Thành là cái dạng này, lúc trước anh liền không ghi danh vào đây."

Nữ sinh do dự nói: "Có lẽ chứng cứ trên mạng là giả, trường học từ bên tập đoàn Phương Âm biết được tin tức, giảng viên mới nói vậy đâu. Mọi việc còn chưa xác định, nhận định sớm như vậy không tốt lắm đâu."

Nam sinh bỗng nhiên trở nên rất tức giận, đứng lên lớn tiếng nói: "Chứng cứ sự thật đều ở trên kia, trên mạng tất cả mọi người đều chửi mắng tập đoàn Phương Âm, kết quả bây giờ cô nói với tôi tập đoàn Phương Âm có khả năng không có vấn đề?"

"Anh đừng nóng giận......" Nữ sinh đứng lên giữ chặt tay nam sinh, nam sinh ném nàng ra, "Anh cảm thấy chúng ta tam quan không hợp, vẫn là cho nhau một đoạn thời gian để bình tĩnh lại rồi suy xét muốn tiếp tục hay không đi."

Nam sinh nói xong nhanh chóng rời khỏi phòng học, để lại nữ sinh nhịn không được ngồi tại chỗ khóc.

Phác Thái Anh xoay người gõ gõ lên bàn nữ sinh, nữ sinh ngẩng đầu, lau lau nước mắt, đỏ hốc mắt hỏi: "Phác Thái Anh? Cậu có chuyện gì sao?"

Phác Thái Anh nói: "Không có gì, chính là muốn hỏi cậu một chút đã tìm được công việc thực tập chưa."

Nữ sinh lắc lắc đầu, "Thành tích tớ bình thường, thật nhiều công ty lớn chướng mắt, đi đến công ty nhỏ lại không học được gì hữu dụng. Còn cậu, tìm được công ty thực tập không?"

Phác Thái Anh cười, "Tìm được rồi a, chính là tập đoàn Phương Âm vừa rồi cậu và bạn trai cậu nhắc đến."

Nữ sinh kinh ngạc nói: "Vạn nhất chuyện của tập đoàn Phương Âm là thật, công việc thực tập của cậu không phải tiêu rồi sao?"

Phác Thái Anh chắc chắn nói: "Cậu cảm thấy giảng viên trường chúng ta là loại người vì tiền mà khom lưng sao? Lời giảng viên nói lúc nãy khẳng định có đạo lý, thật có thể là giả, giả có thể là thật, chân tướng chưa được phơi bày, ai cũng không biết được."

Phác Thái Anh chớp chớp mắt, cười đến giảo hoạt, "Nhưng tớ biết nha, tập đoàn Phương Âm là bị hãm hại, người hãm hại cũng không vui sướng được bao lâu đâu."

Nữ sinh ngơ ngác nhìn Phác Thái Anh, "Cậu làm sao biết?"

Phác Thái Anh từ dưới tay nữ sinh rút ra một cái notebook, cầm bút viết một chuỗi số, "Đây là số điện thoại của giám đốc bộ thị trường của tập đoàn Phương Âm, tớ cảm thấy cậu hẳn là sẽ cần."

Phác Thái Anh đứng lên chuẩn bị rời đi, trước khi xoay người rời đi nói với nữ sinh: "Mặc kệ là yêu đương hay kết hôn, đều phải tìm một nửa kia có thể lắng nghe ý kiến, tôn trọng bạn đời, cậu nói đúng không?"

Nữ sinh biết vừa rồi mình khắc khẩu với bạn trai bị Phác Thái Anh nghe được, ngượng ngùng gật gật đầu, "Vừa rồi tớ khóc kỳ thật là vì bản thân cảm thấy không đáng giá, lãng phí hai năm thanh xuân trên người nam nhân như vậy."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro