Chương 109
Chiều hôm đó, khi ánh nắng đã ngả vàng trên những mái ngói cổ kính của nhà hội đồng, Lệ Sa trở về từ đồn điền. Bước chân cô có chút mệt mỏi sau một ngày làm việc, nhưng trong lòng lại đầy mong chờ được nhìn thấy Phác Thái Anh.
Cô vừa bước vào nhà, đã thấy sự vắng vẻ quen thuộc ở gian bếp. Lệ Sa khẽ nhíu mày, hỏi một người làm đang quét sân: "Mợ Ba đâu rồi?"
Người làm liền cung kính đáp: "Dạ thưa cô Ba, mợ Ba đi chơi với cô Trân Ni từ sáng sớm rồi ạ. Hai cô ấy đi chợ rồi ghé thăm mấy tiệm vải, tiệm đồ lưu niệm... Chắc là vui quá nên quên cả giờ về rồi ạ."
Nghe vậy, Lệ Sa không khỏi khẽ cười lắc đầu bất lực. Một nụ cười đầy sự dung túng và cả chút cưng chiều. "Cái con bé này... đúng là chỉ được cái ham chơi." Cô lẩm bẩm, nhưng ánh mắt lại ánh lên vẻ ấm áp.
Thằng Đạt đang chuẩn bị xe, thấy cô Ba cười tủm tỉm thì cũng hiểu ý. Lệ Sa khẽ thở dài, nhưng trong lòng lại thấy thật nhẹ nhõm. Phác Thái Anh đã thực sự trở lại là nàng của trước kia, hồn nhiên, vui vẻ và vô tư. Đây chính là điều cô mong muốn nhất. Cô bước vào nhà, lòng thầm nghĩ: "Đúng là cô vợ của mình!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro