Chương 111

Sáng hôm sau, ánh nắng ban mai rực rỡ len lỏi vào từng ngóc ngách nhà hội đồng. Phác Thái Anh thức dậy muộn hơn mọi ngày một chút. Khi nàng bước xuống bếp, trên người vẫn còn mặc bộ bà ba lụa mềm mại, Dì Năm và Tèo đang loay hoay chuẩn bị bữa sáng. Vừa thấy nàng, cả hai đều mỉm cười chào hỏi ân cần.

"Mợ Ba dậy rồi đó ạ? Mau ăn sáng cho nóng đi mợ." Dì Năm nói, giọng đầy vẻ trìu mến.

Thái Anh khẽ gật đầu, nhưng bước đi của nàng lại có phần hơi khập khiễng và kỳ lạ, không được uyển chuyển như mọi khi. Nàng cố gắng đi lại thật tự nhiên, nhưng rõ ràng là có chút ngượng nghịu.

Kim Trí Tú, vừa từ trên lầu đi xuống, ánh mắt chị khẽ lướt qua Thái Anh. Chỉ cần nhìn dáng đi của nàng, Trí Tú liền hiểu ngay vấn đề. Một nụ cười tinh quái nở trên môi chị. Chị cố gắng nén cười, nhưng rồi không nhịn được nữa, phọt ra một tràng cười khúc khích khiến cả người run lên.

Phác Thái Anh nghe thấy tiếng cười của Trí Tú, lập tức hiểu ra điều gì đang bị trêu chọc. Khuôn mặt nàng thoáng chốc đỏ bừng lên như trái gấc chín, đôi mắt nàng liếc nhìn Trí Tú đầy vẻ ngượng ngùng.

"Nè chị Trí Tú! Chị đừng có chọc em mà!" Nàng lí nhí, giọng có chút hờn dỗi nhưng cũng đầy vẻ đáng yêu. Nàng biết Trí Tú đang ám chỉ đến "đêm mặn nồng" của nàng và Lệ Sa tối qua.

Trí Tú vẫn cười tủm tỉm, tiến đến vỗ nhẹ vai Thái Anh. "Chà chà, mợ Ba của chúng ta nay lại khác hẳn nha. Có vẻ đêm qua được cô Ba chăm sóc 'tận tình' lắm đây mà. Đừng có ngại ngùng chứ! Chuyện vợ chồng son thì ai mà chẳng biết." Chị nói, rồi nháy mắt đầy ẩn ý.

Thái Anh càng đỏ mặt hơn, nàng cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn ai. Dì Năm và Tèo cũng khẽ cười tủm tỉm, xem ra họ cũng đã đoán được phần nào câu chuyện. Không khí trong bếp bỗng chốc trở nên vui vẻ và ấm áp hơn bao giờ hết, xua tan đi những tháng ngày u ám vừa qua.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro