Chương 152

Thời gian trong phòng sinh dường như ngưng đọng. Tiếng rặn, tiếng thở dốc nặng nề của Thái Anh, tiếng thúc giục của Thầy Tư, và tiếng nức nở của Lệ Sa hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng của sự sống và cái chết. Lệ Sa cảm thấy như trái tim mình sắp nổ tung, cô cầu nguyện không ngừng, cầu cho Thái Anh và đứa bé được bình an.

"Mạnh lên nữa mợ Ba! Thấy đầu rồi! Mạnh lên!" Thầy Tư hô lớn, giọng ông tràn đầy hy vọng.

Thái Anh dồn hết chút sức tàn cuối cùng, nàng gồng mình, thét lên một tiếng dài. Cơ thể nàng run bần bật, rồi đột nhiên, một tiếng "oe oe" vang lên, không còn yếu ớt như trước, mà là tiếng khóc lớn, mạnh mẽ, tràn đầy sức sống của một sinh linh vừa chào đời.

Dì Năm nhanh chóng đỡ lấy đứa bé, nhẹ nhàng đặt lên bụng Thái Anh. "Là một bé gái đó mợ Ba! Là một bé gái!" Dì Năm reo lên, giọng bà đầy sự xúc động.

Lệ Sa như người mất hồn, cô buông tay Thái Anh, ánh mắt dán chặt vào đứa bé đỏ hỏn, bé xíu đang nằm trên tay dì Năm. Tiếng khóc của con gái, dù là lần đầu tiên cô nghe thấy, lại như một bản nhạc thiêng liêng nhất. Nước mắt cô trào ra, lăn dài trên má, không ngừng được.

Thái Anh mệt lả, nhưng khuôn mặt nàng tràn ngập hạnh phúc. Nàng khẽ đưa tay run rẩy chạm vào con, cảm nhận hơi ấm và sự sống bé bỏng.

Thầy Tư lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Ông nhanh chóng xử lý các công đoạn sau sinh, còn Dì Năm thì thoăn thoắt lau mình cho đứa bé, quấn khăn ấm, rồi bế con gái lại gần Lệ Sa.

"Cô Ba, con gái cô đây ạ!" Dì Năm nói, ánh mắt bà đầy sự trìu mến.

Lệ Sa đưa đôi tay run rẩy đón lấy con. Đứa bé nhỏ xíu nằm gọn trong vòng tay cô, khuôn mặt đỏ hỏn, mắt vẫn còn nhắm nghiền. Cô nhìn con, rồi lại nhìn Thái Anh đang nằm mệt mỏi trên giường. Trong khoảnh khắc đó, Lệ Sa cảm thấy tất cả mọi đau đớn, lo lắng, sợ hãi đều tan biến. Chỉ còn lại tình yêu thương vô bờ bến dành cho gia đình nhỏ của mình.

Cô cúi xuống, hôn nhẹ lên trán con gái, rồi lại hôn lên trán Thái Anh. "Em giỏi lắm... Giỏi lắm..." Giọng cô lạc đi trong xúc động.

Bên ngoài phòng, tiếng động dồn dập của cả gia đình đã lắng xuống. Ông Lạp, Cậu Hai, Trí Tú, Trân Ni và tất cả người làm đều đang đứng đợi tin tức. Khi nghe tiếng khóc chào đời của đứa bé, và tiếng Dì Năm báo là bé gái, cả nhà như vỡ òa trong niềm vui.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro