Chương 47

Những ngày tháng bình yên bên vườn lài trôi qua thật nhanh. Lạp Lệ Sa nhận ra rằng, thời gian ở bên Phác Thái Anh đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cô. Cô cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn, không còn quá nặng nề bởi những suy tính công việc hay những mâu thuẫn trong gia đình.

Một buổi sáng đẹp trời, Lạp Lệ Sa và Phác Thái Anh cùng nhau ra vườn lài. Lạp Lệ Sa vẫn khoác lên mình chiếc áo vest bảnh bao quen thuộc, kết hợp cùng chiếc quần tây cắt may tỉ mỉ, toát lên vẻ quyền quý và đầy khí chất của cô Ba nhà hội đồng. Phác Thái Anh thì vẫn trong bộ bà ba đen giản dị, nhưng khuôn mặt nàng đã tươi tắn hơn rất nhiều.

Cả hai cùng nhau chăm sóc vườn lài. Lệ Sa chỉ cho Phác Thái Anh cách tỉa cành, cách bón phân sao cho đúng. Phác Thái Anh chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng lại hỏi những câu ngây thơ khiến Lệ Sa bật cười.

"Cô Ba ơi, cái cây này sao lá nó cứ vàng vàng vậy ạ?" Phác Thái Anh hỏi, chỉ vào một gốc lài nhỏ.

Lệ Sa cúi xuống xem xét: "À, cái này chắc là thiếu nắng rồi. Để mai tao kêu Tèo dời nó ra chỗ khác."

"Dạ." Phác Thái Anh gật đầu.

Đôi lúc, Lệ Sa lại trêu chọc nàng. "Này, mày có nhớ hôm bữa tao dạy mày chữ này là chữ gì không?"

Phác Thái Anh vò đầu bứt tai, cố gắng nhớ lại. "Dạ... dạ con quên rồi cô Ba."

Lệ Sa giả vờ nghiêm mặt: "Quên rồi hả? Vậy là phải phạt rồi đó nha."

"Dạ cô Ba đừng phạt con mà!" Phác Thái Anh vội vàng van xin, vẻ mặt đáng yêu khiến Lệ Sa không thể nhịn cười.

Tiếng cười trong trẻo của Lạp Lệ Sa và tiếng khúc khích của Phác Thái Anh vang vọng khắp khu vườn lài. Cả hai đùa giỡn với nhau, không còn khoảng cách giữa chủ và tớ, chỉ còn lại sự vui vẻ và bình yên. Họ quên đi những sóng gió, những âm mưu, chỉ đắm chìm trong khoảnh khắc hạnh phúc giản dị này.

Đang lúc đó, Bà Lạp xuất hiện ở hiên nhà, nhìn hai người với ánh mắt khó chịu. Bà ta không thể chấp nhận được cảnh cô Ba của mình lại thân thiết với con ở đến mức đó. Bà hắng giọng, làm gián đoạn tiếng cười đùa của hai người.

Lạp Lệ Sa nhìn Bà Lạp, nụ cười trên môi cô vụt tắt. Cô biết, những ngày tháng bình yên này sẽ không kéo dài được bao lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro