Chương 60
Lời tuyên bố của Lạp Lệ Sa đã khiến Ông Hai chết lặng. Ông không thể tin được rằng con gái mình lại có được diễm phúc này. Tuy nhiên, trong lòng ông lại dấy lên một nỗi sợ hãi và mặc cảm sâu sắc. Ông đã từng bán con gái mình để trừ nợ, đẩy nàng vào cuộc sống khốn khó. Giờ đây, đối diện với nàng trong ngày trọng đại này, ông không dám. Ông sợ ánh mắt nàng, sợ sự thật về quá khứ sẽ làm hoen ố hạnh phúc của nàng. Cuối cùng, Ông Hai đã từ chối tham dự hôn lễ, lấy lý do sức khỏe yếu, dù Lệ Sa đã cố gắng thuyết phục.
Dù thiếu vắng người thân ruột thịt của Phác Thái Anh, Lạp Lệ Sa vẫn quyết tâm tổ chức một lễ cưới thật long trọng và trang nghiêm. Cô muốn mọi người phải công nhận Phác Thái Anh, không phải với tư cách một người làm, mà là vợ của Lạp Lệ Sa.
Ngày cưới, nhà hội đồng được trang hoàng lộng lẫy chưa từng thấy. Khắp nơi treo đèn lồng đỏ, kết hoa tươi rực rỡ. Âm nhạc rộn ràng vang lên, hòa cùng tiếng cười nói của khách khứa. Toàn bộ những người có máu mặt, quyền quý trong vùng đều tề tựu đông đủ để chứng kiến hôn lễ của cô Ba nhà hội đồng.
Lạp Lệ Sa diện một bộ vest trắng được may đo tinh xảo, tôn lên dáng vẻ mạnh mẽ, lịch lãm nhưng cũng đầy vẻ trang trọng, hạnh phúc. Mái tóc đen nhánh của cô được chải gọn gàng, tôn lên vẻ thanh thoát. Cô đứng ở sảnh chính, nét mặt tràn đầy hạnh phúc và kiên định. Khi được hỏi về xuất thân của cô dâu, Lệ Sa chỉ mỉm cười và nói rằng Phác Thái Anh là "một cô gái hiền thục, nết na trong làng". Cô muốn giữ thể diện cho nàng, không để ai biết về quá khứ làm người ở của nàng.
Và rồi, giây phút được mong chờ nhất cũng đến. Phác Thái Anh bước ra từ phòng, dưới sự giúp đỡ của Dì Năm. Nàng mặc một bộ áo dài cưới màu hồng phấn, mái tóc dài được tết gọn gàng, cài thêm vài bông lài trắng muốt. Gương mặt nàng được trang điểm nhẹ nhàng, đôi mắt to tròn vẫn còn chút ngượng ngùng, nhưng không giấu nổi vẻ rạng rỡ, hạnh phúc. Chiếc áo dài mềm mại ôm lấy vóc dáng thanh mảnh của nàng, tôn lên vẻ đẹp giản dị mà thuần khiết.
Tất cả những người làm trong nhà, từ Dì Năm đến Tèo, đều đứng ở một góc, ngắm nhìn Phác Thái Anh với ánh mắt đầy tự hào và tấm tắc khen ngợi.
"Trời ơi, con bé đẹp quá!"
"Đúng là chim sẻ hóa phượng hoàng!"
"Cô Ba chọn người có mắt thật!"
Lạp Lệ Sa nhìn thấy Phác Thái Anh, nụ cười trên môi cô càng thêm rạng rỡ. Cô bước đến, nắm lấy tay nàng, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Bàn tay nàng vẫn còn chút run rẩy, nhưng khi bàn tay ấm áp của Lệ Sa siết chặt lấy, nàng cảm thấy an lòng.
Lễ cưới diễn ra trong không khí trang trọng và ấm cúng. Dù có những ánh mắt tò mò, có những lời thì thầm to nhỏ, nhưng Lệ Sa không hề bận tâm. Cô chỉ nhìn Phác Thái Anh, nhìn vào đôi mắt đang lấp lánh hạnh phúc của nàng, và cô biết, mình đã đưa ra quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro