Vốn dĩ đã là hai thế giới khác biệt
Lisa lê cơ thể mệt mỏi đi đến một cửa hàng đồ ăn vặt sau giờ học, nhìn những bộ đồng phục của trường cấp ba trong cửa hàng khiến cô có chút chạnh lòng. Nếu như họ đến đây để tận hưởng, cô lại phải đến đây để làm việc vất vả, vốn dĩ thì đã không thể xếp cùng một tầng lớp.
Từ mùa thu năm ngoái Lisa đã làm việc ở đây, ông chủ sẽ cho cô một ít thức ăn còn thừa vào cuối ngày, số tiền công ít ỏi Lisa dùng để mua rượu cho người ba vô trách nhiệm của mình.
Không khí trong cửa hàng bỗng chốc trở nên sôi nổi thu hút sự chú ý của Lisa, ai cũng tập trung nhìn về phía cô gái đang đẩy cửa bước vào, không hiểu vì sao lúc này tay Lisa vô thức lại kéo chiếc mũ xuống, cô muốn che đi gương mặt của mình.
Có lẽ bởi vì người bước vào chính là Chaeyoung, phía sau nàng còn có vài cô bạn cùng lớp, trong đó có Jisoo.
Jisoo đi đến quầy, nhìn nhân viên trước mặt có chút quen mắt liền ngó nghiêng, Lisa nhanh chóng đưa menu ra rồi quay lưng vào trong.
-“ Xin mời chọn món”
Miệng Jisoo khẽ nhếch lên, có vẻ đã nhận ra Lisa nhưng cũng không vạch trần, có lẽ Jisoo cũng hiểu vì sao Lisa lại làm vậy.
Thật ra vào sáng hôm nay hai người đã gặp nhau, chú cún cưng Dalgom của Jisoo được người hầu dẫn đi dạo không may lại bị rơi xuống cống, chính Lisa đã không màng cứu nó lên. Jisoo chứng kiến mọi chuyện nên rất có hảo cảm với Lisa, cũng vì thế nên mới chọn ngồi cạnh cô trong lớp học.
-“ Jisoo, cậu gọi món nhanh đi”
Tiếng thúc giục của cô bạn Jennie khiến Jisoo liền khẩn trương chọn mấy món cả bọn thường hay ăn, xong lại cố ý chọn dư một phần để cảm ơn Lisa rồi đi đến bàn.
Bọn họ là bạn thân từ cấp hai, ngoài cô nàng Jennie vừa lên tiếng khi nảy còn có Hyeri và Ashly, tất cả đều là tiểu thư của gia đình giàu có. Vốn dĩ đã thân thiết từ rất lâu nên họ rất nhanh chóng đã cùng nhau buôn chuyện rất vui vẻ.
Lisa từ trong quầy đưa mắt nhìn ra, lúc Chaeyoung vô thức quay sang chỗ của cô thì lại mau chóng nép vào góc khuất. Hôm nay Lisa làm việc rất mất tập trung, đến cả việc pha cà phê hằng ngày mà cũng bất cẩn bị nước nóng làm bỏng tay.
Lisa không biết mình bị gì nữa.
Đến khi Chaeyoung cùng với những người bạn kia ra về, vì thiếu người nên ông chủ sai cô ra dọn bàn. Trên bàn ngoài phần thức ăn được Jisoo để gọn gàng với lời nhắn dành cho Lisa thì còn một chú vịt con bằng bông bị bỏ quên ở đó.
Lisa nhặt nó lên, ngắm ngía một lúc lâu rồi tạm cho vào túi.
...
Khi trời nhá nhem tối Lisa mới trở về nhà, trong giỏ là vài chai rượu vừa mua được, con ngõ trước mặt toàn màu đen nhưng Lisa đã sớm quen rồi.
Ngôi nhà hôm qua lại mở cửa đúng lúc, một chút ánh đèn le lói xuất hiện, bà cụ đi ra nhìn cô nhưng lần này lại cầm theo một cái túi trông khá nặng, vẫn giọng nói chầm chậm khàn khàn ấy:
-“ Không thể ngủ ngoài trời mà không có lều được”
Lisa đứng nhìn bà cụ, cô chớp nhẹ mắt, có lẽ đêm qua bà đã nhìn thấy cô ngủ ngoài sân. Cháu của bà ấy vừa mất cách đây không lâu vì tai nạn, có lẽ vì điều đó mà bà chú ý đến Lisa.
Bà cụ vẫn kiên nhẫn đưa chiếc túi cho Lisa, hai người đứng đó nhìn nhau hồi lâu giữa màn đêm dần lạnh, Lisa cuối cùng đành miễn cưỡng nhận lấy.
Bên trong chiếc túi của bà cụ là một cái lều, có lẽ là của cháu bà ấy, sau khi giải quyết xong mọi chuyện như thường lệ thì Lisa ra sân dựng lều lên, cô trang trí nó như một ngôi nhà của riêng mình, không quên mang cả chăn mền và một chiếc radio đã cũ vào cùng.
Ngả người nằm xuống, Lisa cảm thấy cơ thể đau nhứt không thôi, trông cô lúc này thật sự giống như kiệt sức đến mức có thể ngất xỉu ngay.
Chợt thấy dưới khuỷu tay có thứ gì đó hơi cấn, Lisa nhặt lên thì mới biết thì ra là chú vịt con buổi trưa cô nhặt được, dựa vào vị trí chỗ ngồi của mọi người lúc đó Lisa đoán nó là của Chaeyoung.
Cầm chú vịt trên tay không hiểu sao Lisa lại bất giác mỉm cười rồi véo véo nó trong vô thức. Lisa đã không cười từ rất lâu rồi, cơ mặt dường như đã cứng lại, có thể nói đây là lần hiếm hoi.
Trong nhà cô không có một con gấu bông nào, đồ chơi lúc bé cũng không có nhiều, sau này đều bị ba ném hỏng cả. Cô cứ như một đứa trẻ thích thú với món đồ trong tay, qua một lúc mới tỉnh ra mang nó cất vào balo, dự định ngày mai sẽ tìm cách trả lại cho Chaeyoung.
...
Hôm sau Lisa đã cố tình đến lớp rất sớm, nhân lúc trong phòng học còn chưa có ai liền đặt chú vịt con vào ngăn bàn của Chaeyoung.
Cũng là vì hôm qua cứu chú chó của Jisoo nên Lisa mới đến lớp trễ trong bộ dạng nhếch nhác, dáng vẻ hôm nay thật sự không trông giống như vậy, thiếu nữ 16 tuổi với gương mặt thanh tú, mắt mũi đều không có điểm nào để chê, dáng người lại cao ráo, vừa nảy còn có một vài nữ sinh trong trường để ý nhìn cô.
Lisa làm gì bận tâm đến mấy chuyện đó, cơm ăn ngày ba bữa đã là khó khăn rồi, chuyện yêu đương giống như thứ rất xa vời. Hơn nữa bọn họ để ý cô chỉ là nhất thời, đợi khi biết cô xuất thân từ đâu cũng sẽ nhanh chóng khinh bỉ cô mà thôi.
Cô cứ ngồi đọc sách đến khi lớp học dần đông đúc, mặc kệ một vài tiếng xì xào đâu đó về mình vẫn vang lên.
Một lúc sau Chaeyoung cũng vào lớp với gương mặt buồn bã, Lisa lén nhìn nàng mà có chút khẩn trương, cô đoán là vì mất đi món đồ yêu thích ấy. Cho đến khi thấy Chaeyoung nở nụ cười với chú vịt con ở trong ngăn bàn Lisa mới thôi lo lắng, khóe môi đâu đó ẩn hiện một nụ cười.
Nhưng trái tim Lisa bỗng chốc đập nhanh khi phát hiện Chaeyoung đang đứng lên đi về phía mình. Ngoài mặt vẫn làm vẻ không quan tâm đến, bình thản đọc sách nhưng Lisa thật sự sợ việc mình làm bị Chaeyoung phát hiện.
-“ Cậu dừng lại một chút được không?”
Giọng nói của Chaeyoung cất lên, thật ngọt ngào. Cô biết Chaeyoung là cô nàng dễ thương, dĩ nhiên là sẽ ngoại trừ với cô nên Lisa không trả lời.
Nhận ra câu hỏi lịch sự của mình chỉ được đáp lại bằng tiếng trang sách đang lật, Chaeyoung cảm thấy Lisa thật chảnh chọe và xem thường người khác, đôi mày của cô nàng xinh đẹp nhăn lại, nàng quay lưng trở về chỗ ngồi.
-" Đúng là hống hách"
Đường đường là tiểu thư danh giá muôn người ngưỡng mộ, Lisa dựa vào cái gì lại dám phớt lờ nàng chứ?
-" Sao mặt cậu trông khó coi thế Chaeyoung?"
Jennie đến lớp với một hộp sữa trên tay, nhìn Chaeyoung đang nhăn mày thật sự rất thắc mắc. Mọi chuyện trên cuộc đời này diễn ra với Chaeyoung đều dễ như trở bàn tay, rốt cuộc là điều gì lại có thể khiến nàng công chúa cao cao tại thượng này phiền lòng?
-" Cậu nói xem người dám xem thường Chaeyoung này sao lại có thể chỉ là một tên thấp kém như vậy chứ"
-" Cậu nói ai cơ, là ai không có mắt hay là không có não, lại đối xử với Chaeyoung nhà ta như vậy?"
Chaeyoung quay đầu nhìn về phía cuối lớp, Jennie cũng nhìn theo. Biết được đó là Lisa thì đến lượt Jennie nhíu mày.
-" Vậy cậu định xử lí tên dị biệt đó thế nào đây?"
Chaeyoung chỉ híp mắt như là đã tìm ra cách trả thù Lisa, khiến cô phải trả giá đắc vì dám xem thường Chaeyoung này.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro