Sở thích gặm ngón tay

Cả một buổi sáng Lệ Sa đi đến đâu Thái Anh cũng đều dính theo đến đó. Lệ Sa trước giờ thích tự do nên cảm thấy cực kì khó chịu.

Bực quá cô ngồi lại một chỗ bên hông nhà.

Chú chó cưng thấy cô ngồi đó liền chạy lại.

-" Áaa, Sa, em sợ"

Thái Anh thấy chú chó to lớn chạy lại liền hoảng hốt, nàng sợ hãi mà nhảy vào ôm cô.

-" Buông ra"

-" Sa, Sa đuổi nó đi, nó cắn em bây giờ"

-" Sợ thì đi ra chỗ khác, nó là chó của tui"

Thái Anh vẫn ôm Lệ Sa, chú chó thấy lạ liền niểng đầu nhìn hai người. Nó như ngẫm nghĩ điều gì đó, có thể là cũng biết chủ nhân của mình giờ đã có vợ rồi.

-" Sa, nó nhìn em kìa"

-" Còn nói nữa kêu nó cắn mấy người luôn đó"

-" Hông mà"

Thái Anh ôm cô mà cau mày, nàng tưởng rằng lấy chồng sẽ vui lắm chứ, Lệ Sa thấy ghét quá.

* Gâu*

-" Sa ơi nó chửi em"

Lệ Sa không nói gì chỉ ôm đầu mệt mỏi, cô như muốn buông xuôi số phận.

Thái Anh thì khác, nàng nắm lấy tay cô, còn trừng mắt nhìn lại Lóp, cho nó biết ai mới là người chiến thắng.

-" Dạ thưa cô, cô Trí Tú bên nhà ông Kim nhờ nhắn lại với cô là chiều nay hẹn cô ra đình chơi"

Lệ Sa vẫn cau mày khó ở, lại nhìn một cục dính gỡ không ra bên cạnh.

-" Biết rồi"

Người hầu nhanh chóng lui ra nhà sau, cô vẫn ngồi đó, tự dưng có cảm giác ngón tay mình ươn ướt.

Cô cúi đầu xuống thì thấy Thái Anh từ lúc nào lại đang gặm ngón tay cô.

-" Nè làm gì vậy?"

Lệ Sa cau có giật tay ra, lại còn liên tục chùi vào áo, nhìn Thái Anh tỏ vẻ kì thị.

Thái Anh như chú sóc bị giật mất món ưa thích, luyến tiếc nhìn theo bàn tay Lệ Sa.

Người hầu từ trong nhà lại chạy ra.

-" Cô ơi, ông gọi cô vô trong"

Lệ Sa lườm Thái Anh một lần nữa rồi mới đi vào nhà.

-" Mình ơi đợi em"

Thái Anh lon ton đi theo cô, mặc kệ Lệ Sa có chán ghét nàng cách mấy.

...

-" Cúi xuống"

Giọng ông Lạp rất trầm, từ trước đến nay đều rất nghiêm khắc, mẹ cô đứng một bên không dám nói vào.

Lệ Sa thấy nghẹn ở cổ, cô lớn rồi chứ có phải con nít nữa đâu mà vẫn phải bị đòn.

-" Cha, cha muốn đánh con vì cái gì?"

-" Cha nói cúi là cúi"

Lệ Sa uất ức, cô leo lên bộ vạc nằm sấp trên đó.

* chát*

-" A... a... đừng... đừng đánh Sa, sao đánh Sa vậy?"

Thái Anh đi vào thấy Lệ Sa bị đánh liền không nể nang mà xông đến, nàng chen vào giữa, dùng hai tay che mông Lệ Sa lại.

-" Thái Anh, con tránh ra để cha dạy nó"

-" Hông mà, cha đừng đánh Sa mà, sao cha  đánh chồng Thái Anh chứ"

Ông Lạp có hơi khó xử, Lệ Sa thì vẫn nằm đó không nói gì, không kêu la.

-" Sa, cha má lấy vợ về cho con là để con làm tròn nghĩa vụ, con mà còn cứng đầu không chịu thì đừng trách cha mạnh tay"

Ông Lạp vun roi đánh vào lưng Lệ Sa.

* chát*

-" Aaa... Sa của con... chết Sa của con rồi"

Thái Anh chỉ hận tại sao mình chỉ có hai bàn tay, che được mông Lệ Sa nhưng không che được chỗ khác, lại để Lệ Sa bị đánh.

Nàng phồng má nhìn ông Lạp, mắt hình như đã rưng rưng nước rồi.

-" Thái Anh"

Ông Lạp rất cưng nàng, vì nàng ngốc nên càng thương hơn nữa nhưng đâu có ngờ Lệ Sa có phước như thế, được Thái Anh bảo vệ đến như vậy.

-" Thái Anh, nó ăn hiếp con mà, để cha dạy nó, không thôi mai này con thiệt thòi vì nó đó"

-" Hông được đâu cha ơi, đánh Sa đau lắm, cha đừng đánh, đừng đánh nha"

Mắt Thái Anh long lanh, ông Lạp nhìn vào mà cũng mũi lòng.

-" Con thấy chưa, Thái Anh tuy không bình thường nhưng ít ra còn biết điều hơn cái loại cứng đầu cứng cổ như con, lần này là cảnh cáo, con mà không đối xử đàng hoàng với Thái Anh, còn trốn tránh chuyện sinh cháu cho ông nội thì con đừng có trách"

Bà Lạp đứng một bên nhìn mà xót xa, bà biết ép Lệ Sa như vậy cũng rất quá đáng. Cha cô tính tình cứng nhắc, đôi khi làm cô tổn thương, lại còn dùng gia phong cứng rắn dạy con, mặc dù không thuận nhưng bà cũng vẫn không dám nói vào.

Ông Lạp mềm lòng vì Thái Anh, ném roi xuống đất bỏ vào trong.

-" Sa ơi Sa, hic, Sa của em"

Lệ Sa lòm còm ngồi dậy nhìn Thái Anh, nàng nắm tay cô, một tay thì xoa xoa lưng cho cô, Lệ Sa nhất thời có hơi xao xuyến.

Bà Lạp đi đến xoa đầu Lệ Sa.

-" Con đừng có cãi lời nữa, con biết tánh cha con mà, má cũng cản không được"

-" Má méc cha để cha đánh con chứ gì"

-" Má chỉ định kể lại để ổng la con mấy tiếng, má cũng đâu ngờ ổng đánh con mạnh như vậy"

-" Giận má luôn"

-" Sa, Sa phải ngoan đó biết chưa, hông thôi là bị đánh nữa đó"

-" Mới thấy ưng bụng được một chút mà lên mặt dữ vậy đó hả, còn dạy ngược lại tui nữa"_ Lệ Sa nhìn nàng, đôi mày cau lại muốn dọa nạt Thái Anh.

Nhưng Thái Anh chỉ cười rồi nhìn cô.

-" Em là vợ Sa mà"

Bà Lạp khẽ cười.

-" Thôi vô ăn cơm"

...

Lệ Sa ngồi trên bàn ăn chỉ cúi mặt, cô vẫn còn ấm ức.

Thái Anh nhìn gương mặt của cô, sao đẹp mà cứ thích hầm hầm như vậy suốt không biết?

Nàng lấy tay chọt vào má cô.

Lệ Sa ngước mặt lên, định nổi giận với nàng nhưng lại ngó sang cha má vẫn đang ngồi đó liền cố nén xuống.

Thái Anh giỏi lắm, nàng biết tự ăn cơm, làm được chuyện gì là tự làm, không biết thì mới nhờ, chẳng phải cố tình muốn gây phiền cho Lệ Sa đâu nha.

Ăn cơm xong thì Lệ Sa về phòng, muốn ngủ trưa một giấc, xem ra thì bây giờ chỉ có ngủ trưa mới là giải thoát thôi.

Thái Anh vẫn theo cô, ôm cô nằm trên giường, canh me khi Lệ Sa ngủ thì lén nắm lấy bàn tay cô, nhìn ngón tay trắng trẻo, vừa dài vừa thon của Lệ Sa mà thích thú.

Lệ Sa đang ngủ thì cảm giác tay mình nhột nhột, lại ướt ướt.

Cô lờ mờ mở mắt ra thì thấy Thái Anh đang ôm bàn tay cô, miệng thì gặm ngang một ngón tay của cô trong miệng.

Lệ Sa rút tay lại, Thái Anh đang mơ màng bị giật mình mà ấm ức nhìn cô.

-" Đồ ở dơ, đồ biến thái"

Thái Anh bĩu môi, trong suy nghĩ của nàng thì gặm ngón tay của chồng có gì sai đâu chứ.

-" Hông, Sa hông thương em"

-" Đương nhiên, ai thèm thương cái đồ biến thái"

-" Hỏng có mà, cho em"

-" Hông, đồ kì cục"

-" Cho em, cho em"

Lệ Sa và nàng lao vào vật lộn, Lệ Sa ra sức đẩy má nàng còn nàng thì tìm cách cắn lấy tay cô.

Đôi lúc nàng cười khúc khích, đôi lúc lại chau mày vì bị Lệ Sa đè không thở nổi.

Cuối cùng qua một lúc sau, đầu tóc rối tung, không giành được món ngon yêu thích, Thái Anh ngồi ở một góc giường úp mặt giận dỗi.

Lệ Sa thấy vậy thì càng tốt thôi, đỡ bị làm phiền.

Nhưng mà...

-" Hic..."

Lệ Sa thấy vai nàng run run, tiếng thút thít lại vang lên rồi.

-" Nè, khóc nữa đó hả?"

-" Sa hông thương em"

-" Sao có một câu nói hoài vậy?"

-" Hic...."

-" Nè"

Lệ Sa lay lay vai nàng nhưng Thái Anh vẫn úp mặt vào đầu gối không thèm nhìn cô.

-" Nín đi, khóc gì mà khóc, gặm cái gì không gặm đòi gặm nhón tay người ta"

Thái Anh vẫn hít hít nức nở.

Lệ Sa lại gãi đầu, lấy vợ nào có sung sướng như lời đồn, đau đầu chết đi được.

-" Thôi được rồi, quay mặt ra đây, cho gặm nè"

Thái Anh nghe thấy câu đó mới từ từ quay mặt lại, nàng vô tội nhìn cô.

Chẳng hiểu sao, bỗng nhiên đến ôm lấy Lệ Sa.

Lệ Sa cũng bất ngờ, cảm thấy là lạ, cô không đẩy Thái Anh ra cũng không tức giận mặc cho nàng ôm.

Thái Anh ôm đã thì nằm xuống đùi cô, bắt lấy bàn tay Lisa, khẽ gặm tiếp ngón tay của cô.

Không gian trong phòng yên tĩnh, Lệ Sa chậm rãi nhìn nàng, có hơi nhột nhưng có thể chịu được.

Nàng nằm đó đưa mắt nhìn cô, đôi khi khẽ cười, Lệ Sa đôi lần cố tình né tránh, như là sợ nhìn lâu thì sa vào lưới tình mất.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro