Trước hoàn cảnh khó xử như thế nay Takeshi lại xuất hiện càng khiến mọi người tham gia sự việc không biết mình phải ứng xử chuyện này sao cho phải nữa. Họ đã không hề hay biết, liệu Takeshi đã nghe được bao nhiêu phần trăm câu chuyện của họ ??
.
Bàn tay của Takeshi siết lại thành nắm đấm, đập thẳng ngay vào tường khiến một số máy móc treo tường vì thế mà rung lắc nhẹ. Ánh mắt xưa nay vốn nghiêm túc hiền lành hồn nhiên nay long lên song sọc, nhìn một lượt về phía mọi người như muốn chuẩn bị ăn tươi nuốt sống.
.
_ Mọi người... đang giấu tôi chuyện gì phải không ?
.
_ Takeshi... Bọn tớ... - Yuki chạy thằng về phía Takeshi trấn an - ... thật sự bọn tớ cũng không hề nghĩ cậu có thể...
.
Bốp !!!!!!! Rầm !!!!!!!!!!
.
Mimi, Shion và Trà Sữa sững người lại khi thấy Takeshi đã cho Yuki một phát cú đấm vào ngang mặt khiến cậu ngã sóng xoài xuống đất.
.
_ KHỐN KIẾP !!!!!!! TẠI SAO TỚ KHÔNG HỀ ĐƯỢC BIẾT CHUYỆN NÀY ?? TRONG KHI ĐÃ THẾ CÁC CẬU CŨNG BIẾT THỪA SUBARU LÀ NGƯỜI BẠN THÂN NHẤT CỦA TỚ ???
.
_ Takeshi, bình tĩnh lại đi !! – Trà Sữa hốt hoảng chạy về phía Yuki để che chắn cho cậu lại – Chuyện này bọn tớ làm vậy là có lý do !!
.
_ Bọn tớ không muốn cậu phải lo lắng nhiều cho Subaru, được chứ ? Tất nhiên trong đám chúng ta, ai chẳng biết cậu muốn tốt cho Subaru. Vậy mà hà cớ chỉ vì một chuyện như thế mà cậu đinh đánh bạn bè của mình à ? Cậu không sợ Subaru sẽ đánh giá cậu ra sao ư ?
.
Trước tình thế này thì chỉ có Shion là thản nhiên nhất và nói với giọng điệu như đang mỉa mai người ta. Mimi nhìn về phía Shion mà sợ đến chết khiếp, có khi đâu Takeshi sẽ lại còn định đánh cậu ta ??
.
Từng bước chân của Takeshi nặng nề di chuyển về phía Shion...
.
_ Dừng... dừng lại đi, Takeshi !! – Mimi ra sức khuyên ngăn.
.
Thế nhưng, Mimi ngẩn người ra, bóng hình của Takeshi liền lướt nhanh qua vị trí của Shion. Cậu đang đi đến hướng trung tâm của phòng thí nghiệm – nơi có một chiếc máy vi tính đang bảo trì cho cả android của Mimi lẫn cơ thể của Subaru.
.
Trong cơn vô thức, bàn tay của Takeshi đặt lên khuôn ngực của Subaru. Thế nhưng, cậu sững sờ, bây giờ cơ thể của Subaru đều đã rơi vào giai đoạn điện tử hóa, nên bàn tay của Takeshi lập tức xuyên qua người thằng bé.
.
Mọi người nhìn thấy đôi vai của Takeshi khẽ run lên như đang kìm nén từng tiếng nấc thành tiếng...
_ Takeshi...
.
_ .... Mọi người, đừng lo sợ rằng tớ sẽ gây ra bất cứ chuyện gì... hãy cho tớ... cũng được cứu giúp Subaru !!!
.
***********************
Phòng tin học...
.
_ Yuki, kết quả của Google sao rồi ??
.
_ Hologram Master là một khái niệm không thể được tìm thấy trên mạng...
.
Trà Sữa lo lắng nhìn Yuki gõ lách cách trên bàn phím máy tính với mồ hôi chảy đầm đìa trên trán. Rồi cô bé nhấc chiếc android, gọi điện sang cho nhóm của Takeshi và Mimi đang lục soát tất cả các tài liệu có ở trong thư viện của Thành phố.
.
_ Anou... Mimi ? Còn bên nhóm các cậu thì sao ?
_ Ngay cả sách báo cũng không có luôn... Trà Sữa a...
.
Phòng thư viện, Mimi phụ giúp bê đống sách đến cho Takeshi đang điên cuồng lật từng trang sách ra mà tra cứu. Thế nhưng, suốt cả nguyên ngày, vậy mà kết quả mà họ nhận được chỉ là một con số không.
.
_ Không không không không không thể nào ?? – Takeshi vò đầu tức tối, hoảng loạn lật từng trang sách – Không thể có chuyện có được ! Rốt cuộc cái phòng thí nghiệm Hologram Master là cái thá gì mà phải giấu kín bí mật như thế chứ ?? Chả nhẽ chúng đang có âm mưu hay gì không vậy ??
.
CỐP !!!!!!!!!!
_ Bình tĩnh đi, Takeshi !! – Mimi bất ngờ tặng cho Takeshi một cục u trên đầu, rít lên tức tối – Cậu tưởng có mỗi mình cậu là lo lắng cho Subaru sao ???
.
_ Cậu thì làm sao mà hiểu được cảm giác của tớ lúc này chứ ???
.
_ Biết chứ ! Cậu nên nhớ, tớ lo lắng cho Subaru với tư cách là một người mẹ của cậu ấy mà !
.
Takrshi nghe thấy thế thì nín lặng, quay đi tiếp tục công việc tra cứu...
.
Ngày qua ngày, mọi người còn dốc hết sức đi khắp nơi để hỏi tất cả các giáo sư của trường Đại học nhưng mọi người đều phải chịu lắc đầu bó tay. Tình trạng của Subaru cũng ngày càng trở nên tệ hơn khi màn hinh android của Mimi – thứ sống còn duy nhất của bé pet đã dần chuyển sang thành màu đen.
.
Bỗng nhiên, Shion – người đảm trách chăm lo và duy trì sự sống cho Subaru bỗng thấy bé pet tỉnh lại.
.
_ Shion... - Subaru thì thầm gọi lên trong lồng kính – Sao tớ phải ở trong này vậy ?
.
_ Subaru... Cậu... cậu thực ra đang được tớ chữa bệnh – Shion cắn chặt môi đành lòng nói dối Subaru – Có thể, cậu sẽ cảm thấy lúc này khá mệt mỏi, nhưng tớ chắc đâu, vài ngày sau cậu sẽ khỏi thôi.
.
Vì Shion cũng hiểu, thứ thuốc quan trọng nhất đối với bất cứ bệnh nhân sắp ra đi nào cũng vậy, là hãy khiến cho họ cảm thấy lạc quan và có 1 chút hy vọng. Như thế cũng đủ để kéo dào được phần nào thời gian cho mọi người tìm được cách chữa trị cho thằng bé.
.
_ Shion... Nhưng Takeshi đâu ?
_ À... Ờ... Takeshi đang cùng mẹ cậu đi mua chút trái cây cho cậu ăn mà.
.
Xong rồi Shion rút tay vào trong túi áo blue, nhấp liên hồi vào chiếc android với tin nhắn đến cho Mimi: "Mimi, nhờ cậu mua chút trái cây nha ! Bao nhiêu tiền, tớ sẽ trả lại cho cậu cả vốn lẫn lãi !!"
.
Nhưng rồi, khi 1 lần nữa quét tất cả các thông tin của game Tamagotchi trong android của Mimi, có một dòng chữ khá nhỏ khiến một người đeo mắt kính cận như Shion không thể thấy được.
.
_ Phóng to... Tăng độ phân giải nào...
.
Cho đến khi Shion đọc được dòng chữ trong phần lập trình game ấy, đôi mắt của Shion như đang giãn nở tột độ.
.
_ Ôi Chúa ơi... Mình... mình phải gọi điện gấp cho tất cả mọi người ngay...
_ Alo ? – Tiếng 4 người còn lại cùng nhau trả lời qua màn hình máy tính của Shion – Shion gọi bọn tớ sao ?
_ Mọi người... Tớ hiểu lý do vì sao rồi... Các cậu sẽ không bao giờ tìm được bất cứ thông tin gì về phòng thí nghiệm của Subaru đâu, và cả nơi xuất xứ của Hologram Master nữa.
_ Nhưng tại sao cơ chứ ??
_ Bởi vì... Cả Subaru, cả Hologram Master, cả phòng thí nghiệm ấy...
... đều đến từ tương lai của thời đại chúng ta.
��r�WP��
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro