Chương 11

Tại núi Hành Côn lúc bấy giờ sau khi Hiểu Cầm và MeiLing rơi xuống thác nước.

MeiLing thân thế đau nhức, tâm tê phế liệt, cổ họng như bị ai bóp nghẹt ,hơi thở nặng nề, nàng cố gắng mở mắt cũng chỉ thấy một luồng ánh sáng chiếu vào trong hang động. Nàng là vẫn chưa chết.

"Ngươi đã tỉnh, đừng cử động, vết thương rất nặng, ta đang cố chữa trị cho ngươi. Ngươi đã hôn mê gần một tháng." Lão Bà Bà bên cạnh đang sắc thuốc, thấy MeiLing tĩnh lại liền tới bên cạnh kiểm tra thân thể nàng.

MeiLing nhìn không thể ngồi dậy, chỉ có thể xoay đầu, nàng nhìn tới nhìn lui trong hang động đều không thấy Hiểu Cầm sư tỷ.

Lão Bà Bà biết nàng tìm kiếm tiểu cô nương rơi cùng liền tường thuật lại " Đây là hang động ngang thác nước ở núi Hành Côn, lúc ta nghe tiếng la thất thanh ta liền chạy ra cửa hang, chỉ có thể cứu vớt được ngươi, còn nữ tử kia đã rơi xuống vực thác."

MeiLing nén đau, hai hàng nước mắt chảy xuống , là nàng đã hại chết sư tỷ, chính là nàng.

"Ngươi cũng đừng bi ai, nàng sống hay chết còn chưa biết, thác nước chảy tuy hỗn nhưng nước dưới vực thác lại không xoáy, nếu nàng biết bơi, khả năng sống sót là rất cao." Lão Bà Bà an ủi mặc dù cũng không biết an nguy của người kia như thế nào.

"Ngươi làm sao ra nông nỗi này, chỉ là một cái tiểu cô nương nhưng lại bị tra tấn hành hạ đến như vậy, khi bắt mạch cho ngươi ta đoán ngươi đã trúng Thập hương nhuyễn cân tán, khiến mất hết nội công, nhưng ta lại phát hiện bên trong cơ thể ngươi lại có gì đó không đúng, có một luồng chân khí còn tích tụ , lúc ẩn lúc hiện ,như một dạng chân khí làm chậm sự lưu thông của các mạch huyết , nhờ đó mà ngươi có thể sống đến bây giờ với thương tích như vậy trên người."

MeiLing nhớ tới sư tôn, lời sư tôn đã đúng, chẳng qua nàng không nghĩ lại đến sớm như vậy. MeiLing khẽ gật đầu.

"Hai chân ngươi tuy ta đã đắp dược nhưng khả năng phục hồi đi lại ta không dám chắc, vết thương lỡ loét sâu, xương ở ống chân cùng đầu gối đã gãy, kinh mạch ở chân cũng bị đứt." Lão Bà Bà thở dài nói lại hiện trạng bệnh tình cho MeiLing nghe.

Thấy nàng không nói gì Lão Bà Bà chua xót. " Cổ họng ngươi bị tổn thương nghiêm trọng nhưng ta vẫn là có thể chữa trị, chỉ có điều khó có thể lấy lại giọng nói như trước đây."

MeiLing cũng chỉ có thể lần nữa gật đầu, nàng không thể nói, không thể đi, võ công đã bị phế, nội công thì mất hết. Còn chân khí sư tôn để lại không thể sử dụng. Nàng đây có phải là một cái tàn phế nhân. Nước mắt nàng chảy dài, tay vô thức đặt ở trên thắt lưng nắm chặt, bạch ngọc của nàng cũng đã không còn , nàng nhớ tới Ling Ling, nội tâm lần nữa gào thét. "Sư phụ , ta thực nhớ người."

Liên tiếp mấy tháng ròng , nàng chuyên tâm theo Lão Bà Bà khai dược, vết thương ngoài da đã khỏi hẳn nhưng sẹo vẫn còn ở trên lưng và ngực, giọng nói trong trẻo giờ thay bằng chất giọng ồm ồm đáng sợ nhưng vẫn có thể giao tiếp bình thường. Chỉ có hai chân không thể đi lại.

Từ lúc nói lại được, nàng đem mọi chuyện kể lại cho Lão Bà Bà, Lão Bà Bà cũng rất quý nàng.

Hàng ngày nàng chỉ quanh quẩn trong hang động, Lão Bà Bà làm cho nàng một cặp nạn, tuy không thể xuống núi nhưng cảm giác trước đây lại ùa về, Bà bà hàng ngày hái dược mang về cho nàng làm thuốc, sau đó Bà Bà lại đêm thuốc xuống núi đổi lấy tiền làm kế sinh nhai. Hôm nay Bà Bà mang về cho nàng một cây kẹo hồ lô, nàng nhận lấy mà hốc mắt lại đỏ lên.

"Xú nha đầu ngươi lại nhớ đến nàng ?" Lão Bà Bà xoa đầu MeiLing

"Ân. Bà Bà nghĩ xem nàng là có còn nhớ đến ta."

"Ta nghĩ nàng nhất định sẽ nhớ. Đợi tới khi ngươi đi lại được thì lại đi tìm nàng." Lão Bà Bà an ủi.

MeiLing nhìn lại hai chân tàn phế của mình liền lắc đầu " Không cần gặp, chỉ cần ta biết nàng hảo hảo bình an là ta đã mãn nguyện."

" Haizzz , ái tình bi ai" Lão Bà Bà thở dài.

Nàng mấy tháng này phát hiện Lão Bà Bà chính là một cái võ công cái thế cùng y thuật tinh thông . Nàng rất tò mò Lão Bà Bà chuyện. MeiLing thường năn nỉ Lão Bà Bà kể cho mình nghe chuyện giang hồ võ lâm trước đây. Càng nghe nàng càng yêu thích, từ lúc theo sư phụ lên núi cũng chỉ quanh quẩn ở tu viện, lúc sư phụ bảo muốn cùng nàng hành tẩu giang hồ nàng liền yêu thích không thôi.

"Ta kỳ thực là truyền nhân của Thiết Huyết Đại Kỳ Môn , môn phái đã mai một trong giới giang hồ, sư tổ của ta là Yến Nam Thiên, mỗi một phái đều có một tuyệt kỹ võ công để giành lấy chỗ đứng trong giang hồ, nhưng thần công cỗ quái của sư tổ không phải ai cũng luyện được, giáo chủ môn các đời sau đều thất bại dẫn đến võ công bị thất truyền, khiến Thiết Huyết Đại Kỳ Môn không còn chỗ đứng. Ngay cả ta cũng không thể giác ngộ loại võ học này. Loại chân khí này lại khiến cho kinh mạch đau đớn như bị kim chích, khi muốn ngừng lại không luyện tiếp thì chân khí này liên tục khiến cho kinh mạch phát đau, nên chỉ có thể tiếp tục luyện, càng luyện càng đau. Hao tổn thân thể, ngươi đoán xem năm nay ta bao nhiêu tuổi ?"

"Lão Bà Bà chắc đã tới tuổi lục tuần." MeiLing thật thà đánh giá

"Hahaha, ta là chỉ mới tứ tuần, bản thân ta cũng mong có ngày phục hồi giáo phái xưng bá anh hùng như sư tổ, tiếc thay càng học lên cao càng bị loại võ công này dày vò , không thể chịu đựng mà luyện được tới tầng cuối cùng." Thấy MeiLing có hứng thú tới võ học Lão Bà Bà liền hỏi

"Ngươi có phải hay không muốn học , tuy ngươi bị phế võ công nhưng cũng không phải là không thể học lại. Nếu ngươi lo ngại vì phải gọi ta hai tiếng sư phụ thì ta xem như là ngươi cùng ta có duyên, truyền lại cho ngươi cũng không thành vấn đề gì."

MeiLing thở dài " Người truyền lại cho ta có ích gì, hai chân ta như vậy, cộng thêm loại võ công đau đớn dày võ thể xác này ta cũng không muốn học. Bà Bà thấy ta còn chưa đủ khổ a."

Lão Bà Bà nghe MeiLing nói về võ học thần công của giáo phái như một dạng ma quỷ cần tránh xa thì Lão Bà Bà bật cười. "Hahaha, ngươi là đã quá thật thà rồi, không học thì không học."

Ling Ling ở Liêu Quốc cũng đã một năm , nàng chuyên tâm lĩnh hội thuật châm cứu của người Khiết Đan, nàng càng học càng yêu thích, trước giờ nàng cũng luôn nghĩ dùng dược chữa bệnh thường xuyên và lâu dài không phải là cách tốt nhất. Thuật châm cứu của Liêu Quốc thật sự lợi hại, kinh mạch và huyệt đạo là một bộ phận quan trọng của cơ thể, chỉ cần học được kỹ thuật sử dụng các đầu kim để kích thích các huyệt đạo của con người qua biểu bì sẽ có thể thúc đẩy lưu thông máu, mở khóa được các tác nhân gây tắc nghẽn nguyên khí trong cơ thể liền có thể chữa bệnh mà không cần dùng dược. Nhưng huyệt đạo của con người nhiều vô kể, cũng có những tử huyệt gây chết người nếu châm cứu không đúng cách.

"Khâu Xứ đại nhân, ta tò mò muốn biết người cùng lệnh sư ta làm thế nào có thể nghiên cứu cái kia Bế cùng giải huyệt."

Khâu Xứ vuốt chòm râu " Ta cùng Sifu ngươi lúc đó cùng chung chí hướng, đam mê nghiên cứu y thuật, nếu khi đó hoàng đế Tống Triều không cho gọi hắn về thì chắc ta và hắn vẫn còn là sư huynh đệ đồng môn. Bế huyệt là do hắn vô tình phát hiện trong quá trình luyện nội công, bản thân hắn cũng có một luồng chân khí ẩn trong ngươi không thể phát huy nhưng nhờ đó cơ thể lại luôn khỏe mạnh, hắn có kể cho ta, lúc đó ta tò mò muốn biết cách hắn bế huyệt, ta cũng vì khi đó cạnh tranh với hắn mà tìm cách phá giải. Tất cả những gì ta nghiên cứu cũng chỉ là dựa trên sạch vở cùng hiểu biết về bế huyệt, đến lúc nghĩ sẽ thử trên người hắn thì hắn đã rời đi."

Ling Ling suy nghĩ một hồi bảo sao sư phụ truyền hết nội công cho MeiLing cơ thể lại không hề hấn gì.

"Theo như ngươi nói, ta hiểu là Sifu ngoài bản thân hắn thì hắn còn bế huyệt cho một người khác ?"

"Ân, là sư phụ đã truyền lại hết nội công cho đồ đệ của ta. Nàng vẫn còn nhỏ, chưa thể lĩnh hội, sư phụ sợ nàng chịu không nổi nên dùng bế huyệt cầm công khống chế nội lực giúp nàng."

"Vậy bây giờ nàng đâu ?"

"Vì một vài lí do Nàng vẫn ở Phong Linh núi, ta vì đi quá vội cùng kiến thức y thuật châm cứu mới mẻ cũng không thể học Bế huyệt mà sư phụ truyền dạy."

"Sư phụ ngươi kỹ thuật dùng kim châm chỉ trên mức bình thường, nhưng hắn lại hiểu rất rõ về huyệt đạo nên mới có thể nghiên cứu ra Bế huyệt, này không phải một sớm một chiều có thể học. Nếu sai sót người được bế hay giải huyệt đều có thể tử ngay tức khắc."

Gia Luật A Bảo tiến vào lều hồ hởi báo tin " Quảng đại phụ ta hôm nay săn được một con heo rừng, tối nay hãy cùng ta ăn mừng."

Ling Ling tuy là ăn chay trường nhưng nàng vẫn luôn tuân lệnh Gia Luật A Bảo. Ở yến tiệc hắn cũng không ép nàng ăn thịt, nhưng bắt buộc nàng phải uống rượu, nàng không thể chối từ , chính vì thế một năm qua tửu lượng nàng tiến bộ khá nhiều.

"Quảng đại phu, cùng ta nâng chén. Chỉ còn một tháng nữa là tới kỳ săn bắn cao trào của người Khiết Đan, trước khi diễn ra ta muốn có thời gian nghỉ ngơi, Quảng đại phu có hay không muốn về thăm nhà, nếu có thì cùng ta trở về Tống Quốc."

Ling Ling lúc này người đầu tiên nàng nghĩ đến là MeiLing, này đúng hẹn một năm là nàng đã nói với đồ nhi, nếu còn tình cảm liền cùng nàng hành tẩu giang hồ, nàng nhớ đến đôi mắt hổ phách đó lấp lánh nước mắt nhưng lại bừng sáng. Là nàng gieo trong lòng MeiLing hi vọng, nàng còn chưa biết phải đối mặt với MeiLing như thế nào, nàng không nghĩ là sẽ sớm gặp lại, một năm qua có bao nhiêu nhớ nhung đồ nhi, nàng đều biết, kiềm chế đè nén khát khao dằn xé đều có đủ, cũng nhờ có y thuật mới có thể giải thoát nàng khỏi dày vò kia. Nàng nâng ly rượu uống cạn.

"Nếu có thể ta chỉ mong có thể về thăm lệnh tôn, còn cái kia tu viện, ta có thể viết một phong thư thông báo tình hình."

"Được , lần này ta cùng Khâu Xứ cũng không muốn đánh động đến Hoàng đế Tống triều nhưng vẫn có thể đến thăm Quảng tướng quân."

"Chuyện này tuyệt đối không được thưa điện hạ, ta cũng không giấu diếm gì, phụ thân ta đang bị nghi ngờ tạo phản, nếu giờ điện hạ lại đến thăm lệnh tôn không khác nào chứng minh cha ta cấu kết ngoại quốc, mưu đồ tạo phản. Mong điện hạ soi xét." Ling Ling ngăn cản.

"Haizzz thì ra là vậy, vậy ta liền tiến cung gặp qua Hoàng đế."

"Ân"

"Xú nha đầu, ngươi xem có phải đã tới kỳ ta bế quan luyện công hay không ? Tinh thần ta dạo này không được minh mẫn lắm." Lão Bà Bà hai tay xoa đầu.

"Lần trước sau khi luyện công trở về Bà Bà đã ngủ suốt ba ngày mới tỉnh lại làm ta lo lắng gần chết, lần này lại muốn luyện, võ học đau đớn như vậy , ta nghĩ người nên ngừng lại."

"Chính là không thể ngừng, ta đã nói, càng ngừng càng đau, cảm giác chỉ muốn đẩy hết nội lực ra ngoài , chính là việt tỏa việt dũng (luyện càng cao, sự đau đớn càng mãnh liệt)."

"Vậy lần này người liền ở trong hang động luyện, ta hứa sẽ không làm phiền, phòng trường hợp bất trắc xảy ra ."

"Được, nếu ta có tẩu hỏa nhập ma thì cũng có ngươi bồi ta dưới suối vàng , hahahahah."

MeiLing thật sự giữ đúng lời hứa không làm phiền Bà Bà, nàng chỉ yên lặng ngồi yên quan sát, nàng thật sự không hiểu tại sao lại có người phải khổ tâm sáng tạo ra loại võ công này đây? Trông Bà Bà thật sự khổ ải, đau đớn quằng quại, nàng không thể ngăn cản vì đây chính là chấp niệm của Bà Bà.

Đã qua đến ngày thứ ba, cảm giác Bà Bà sắp không chịu nổi, tiếng kêu đau đớn thảm thiết làm hoảng sợ, qua một chốc lại thấy Bà Bà im lặng, cả hơi thở cũng ngưng đọng, nàng sợ Bà Bà đã thật sự quyên sinh vì luyện cỗ quái công. Nàng tới gần phiến đá , nơi nhận được hoàn toàn ánh sáng chiếu vào hang động, tay nàng chạm đến mũi Bà Bà, chưa kịp nhận ra hơi thở thì đã bị Bà Bà bắt lấy cánh tay, cảm giác một luồn chân khí chảy vào người nàng từ cánh tay, nàng biết đó là gì. Nàng thực sự không xong rồi, nàng hoảng hốt gỡ tay Bà Bà thì lại bị bắt lại, nàng bị kéo xuống ngồi đối diện với Bà Bà trên phiến đá. Bà Bà đưa hai tay lên vai nàng, thi triển nội công truyền tới trên người nàng.

MeiLing thật không muốn nhận lấy công lực từ cổ quái công này, nhưng nhìn sắc mặt Bà Bà ngày càng hồng thuận, chân mày không còn nhíu chặt, cơ mặt cũng giãn ra, cơ thể Bà Bà cũng không còn vặn vẹo đau đớn thì nàng mới chấp nhận mà ngồi im.

Qua được một canh giờ, Bà Bà liền thu hồi nội lực, từ từ mở mắt.

"Bà Bà ngươi thấy thế nào rồi."

"Thật lạ , cảm giác đau đớn đã giảm bớt rất nhiều."

"Có lẽ nào những đau đớn đó ta sắp phải đón nhận không ? Bà Bà ,người lại muốn hại chết ta ." MeiLing trêu chọc Lão Bà Bà.

"Xú nha đầu ngốc nghếch, ngươi mau xích lại gần đây, ta muốn kiểm chứng một chuyện. Ngươi làm theo ta ."

MeiLing quan sát động tác của Lão Bà Bà , Bà Bà là đang thi triển công lực, nàng cũng bắt đầu làm theo, cảm giác chân khí trong người nóng như liệt hỏa , nàng khiếp sợ mà thu hồi động tác.

" Ngươi làm sao ? có phải cơ thể bắt đầu đau đớn như kim châm không ?" Bà Bà lo lắng hỏi.

"Hảo không có , ngược lại giống như thoát thai hoán cốt, chân khí như lôi điện phích lịch, chính là quá cường."

"Hahahaha, xú nha đầu, cuối cùng ta đã lĩnh hội được bí tịch của thần công , là nhờ công lao của ngươi."

MeiLing không hiểu Bà Bà đang nói gì liền thắc mắc.

"Luyện công này cần phế hết võ công, dịch cân tẩy tủy qua các tầng, một lần lại một lần cho tới khi đạt tới cảnh giới, ta vì tiếc nuối hai mươi mấy năm công lực thêm nữa lại hiểu sai cách luyện dẫn đến tự hủy hoại cơ thể, nhưng ngươi từ một cái ban đầu đã bị phế võ công, liền có thể nhận được công lực cực lớn từ ta mà cơ thể lại hoàn toàn thoải mái. Đây mới chính là ý nghĩa của "Võ Đạo Thiền Tông", đạo lý này gọi là muốn gặt hái được thành công phải học cách buông bỏ, một khi dám chấp nhận buông bỏ làm lại từ đầu thì thành tựu chỉ có tăng chứ không giảm. Giá Y Thần Công cần phải qua việc phế công trùng tu thì mới có thể luyện thành."

" Vậy ý của Bà Bà là ta thực may mắn khi có thể luyện thành cổ quái công, ta đây mới thực sự không cần. Bà Bà chính là nên tự mình tu luyện nếu đã lãnh hội được cái gì giá, cái gì công công đó." MeiLing bũi môi, chân nàng tật nguyền, làm gì cần cái gì Thần công cái thế.

"Xú nha đầu, ngươi nghe ta nói, thay vì ta tự phế võ công thì tại sao ta không truyền hết nó cho ngươi, tuy ta luyện chỉ mới tới tầng thứ sáu trong chín tầng, nhưng cũng là tâm huyết của ta, này ta vừa được thoát xương tẩy tủy, mà thần công còn có thể giúp ngươi chữa trị đôi chân, chẳng lẽ ngươi không thể nể tình ta cứu ngươi một mạng mà nhận lấy, chẳng lẽ ngươi không muốn đi tìm sư phụ, chẳng lẽ ngươi muốn khi gặp lại nàng ngươi chính là một cái tàn phế nhân đi ?"

MeiLing trầm mặc, lời Bà Bà nói thật sự đã thuyết phục được nàng, nàng chính là muốn một cơ thể lành lặn, đường đường chính chính đi tìm sư phụ , đi tìm Quảng Ling Ling của nàng.

Hết chương 11

p/s : quá khổ cho au khi phải tìm kiếm võ công cho MeiLing, một số kiến thức võ học kiếm hiệp au có tham khảo của chị GG theo link bên dưới ( au có biến tấu xào nấu lại)

https://tuhientrang.fandom.com/wiki/Gi%C3%A1_Y_Th%E1%BA%A7n_C%C3%B4ng

Mọi người tương tác cho au có động lực nha. Cám ơn cả nhà.





Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro