Chap 48: Chúc Phúc
Earn Sanithada mặc dù làm việc cho Hội JaoKwamRak, nhưng cô lại tự nhận chính mình chưa bao giờ phạm pháp, cô chỉ lách luật thôi, lợi dụng sơ hở, không tính là phạm pháp.
Tuy rằng Earn Sanithada lên tòa cơ bản cũng là vì người Hội JaoKwamRak bị bắt, nhưng ở Hội JaoKwamRak, người bị bắt cơ hồ đều không phải nhân vật trọng yếu, đối với Hội JaoKwamRak, bọn hắn là có cũng như không.
Thanapob Kwong là một người làm chuyện gì thì đều coi trọng, nhân tố ảnh hưởng Thanapob Kwong, ngoại trừ nguyên tắc, chính là ích lợi.
Earn Sanithada giúp huynh đệ Hội JaoKwamRak lên tòa, cho tới bây giờ cũng chỉ là hết sức, còn chưa có kết quả bắt buộc. Từ nhỏ sinh trưởng ở cô nhi viện, đã gặp qua nhiều mặt hắc ám Earn Sanithada, cũng không phải người cứng nhắc, cho nên cô lách luật, nhưng những thủ đoạn kia cũng chỉ giới hạn ở dụ dỗ khiến nhân chứng cự tuyệt làm chứng, hoặc cố ý quên một vài khâu nhỏ thôi. Cô chưa bao giờ dùng thủ đoạn đặc thù của Hội JaoKwamRak, đi bức bách nhân viên tư pháp.
Chuyện như vậy, Earn Sanithada tuyệt đối sẽ không đi làm, bởi vì cô biết, mặc kệ là không ai bì nổi, có một số việc là không thể làm, một khi đã làm, sẽ không thoát khỏi được, hậu quả sẽ thật nghiêm trọng. Earn Sanithada cam tâm tình nguyện làm việc cho Hội JaoKwamRak, nhưng cô chưa từng nghĩ sẽ đem tiền đồ của mình ra đánh cược, nói trắng ra, cô cũng là tương đối ích kỷ.
Cho nên lúc này Earn Sanithada mới hoài nghi có phải LingLing Kwong đã làm cái gì mà cô không biết hay không, Earn Sanithada tức giận, là bởi vì Fahlada hoài nghi chuyện này là do cô làm.
Đi theo Fahlada, Earn Sanithada thủy chung nhíu mày, cô thầm than sao mình lại quá dễ kích động, không phải đã sớm đoán được Fahlada sẽ không dễ dàng nhận sự theo đuổi của mình sao? Hơn nữa Fahlada nói mình như vậy, không phải là bởi vì trong lòng chị ấy vẫn có chỗ cho mình sao? Không phải mình đã quyết định, bất kể gian nan thế nào, mình cũng nhất định phải đuổi tới Fahlada sao? Dù sao cũng đã khiến chị ấy ly hôn rồi, còn có chuyện gì là không thể làm, không thể nhẫn nhịn đâu.
Được rồi, Earn Sanithada thừa nhận mình sai lầm rồi, thừa nhận mình có khuynh hướng M rồi, bằng không vì sao Fahlada càng lãnh mạc với cô, cô lại càng thích nàng, muốn đu bám nàng đâu.
Nghĩ thông suốt, Earn Sanithada giãn mày ra, lại khôi phục vẻ mặt tiêu sái, cô mỉm cười, quyết định sẽ đối Fahlada không ngừng cố gắng, không, hẳn là càng thêm dùng sức mới đúng. Bất quá, làm dịu quan hệ với Fahlada mới là chuyện khẩn cấp nhất. Vì thế cô mang theo nụ cười độc hữu, tăng nhanh cước bộ, đuổi theo Fahlada.
Tawan và Ira cùng nhau đi ra khỏi cửa, đồng thời phát hiện cách đó không xa có ba cỗ xe Benz, bất cứ lúc nào đều xinh đẹp hấp dẫn nhãn cầu người ta LingLing Kwong đang đứng ở giữa, đối diện là từng bước một tới gần Orm Kornnaphat, cô vươn tay ra, mỉm cười, Tawan xem ra, cực kỳ giống yêu nghiệt gây hoạ.
Hai người đều dừng bước, lặng đi một chút, tựa hồ không nghĩ tới LingLing Kwong sẽ đích thân tới đón Orm Kornnaphat. Tawan thầm nghĩ, xem ra lời LingLing Kwong nói, Orm Kornnaphat là tình nhân của cô, hẳn là không giả a. Xe Tawan cũng đúng lúc dừng ở bên kia, Tawan không muốn bởi vì LingLing Kwong mà trở nên phiền táo, nàng hoàn toàn bỏ qua người đàn bà kia, nói với Ira: "Đi thôi."
Sau đó Tawan liền dẫn Ira đi về phía LingLing Kwong, Ira đi theo Tawan, cô nhìn thấy LingLing Kwong mỉm cười cùng bóng lưng Orm Kornnaphat, tựa như rối rắm một vấn đề cao thâm, suy nghĩ gì đó.
Fahlada cùng Earn Sanithada đi ra, cũng là phát hiện LingLing Kwong tự mình đến đón Orm Kornnaphat, cũng như Tawan và Ira, tăng nhanh cước bộ. Đối với LingLing Kwong, Fahlada chưa bao giờ thấy qua, nàng chỉ thông qua lời bạn tốt Tawan miêu tả rồi tưởng tượng ra thôi.
Hiện giờ lần đầu nhìn thấy LingLing Kwong, Fahlada liền xác định, đây nhất định là LingLing Kwong. Bề ngoài của LingLing Kwong quá mức đặc thù, Tawan miêu tả không chênh lệch, sườn xám xanh đen, ngọc chất Phật châu, son đỏ. Đương nhiên, còn có dung nhan xinh đẹp ngay cả Tawan cũng phải thừa nhận.
Fahlada mặc dù hiếu kỳ LingLing Kwong, nhưng mà nàng lại không nghĩ cùng người như vậy gặp nhau, hơn nữa chỉ cần nghĩ đến Earn Sanithada làm việc cho người này, trong lòng cũng có chút tức giận mà chính nàng cũng không biết. Vì thế Fahlada chỉ nhìn thoáng qua liền không chú ý nữa, cất bước đi về phía LingLing Kwong, bởi vì xe nàng cũng dừng ở bên kia. Tawan cũng đang ở cách đó không xa, Fahlada biết nàng cũng phải đi lấy xe, tính toán trước khi Tawan lái xe đi, cùng nàng chào hỏi.
Earn Sanithada nhìn thấy LingLing Kwong, cô phát hiện LingLing Kwong cũng không có chú ý tới mình, bởi vì LingLing Kwong không có nhìn qua đây, tầm mắt chị ấy chỉ đặt trên người Orm Kornnaphat. Hiện tại đối Earn Sanithada, tương đối trọng yếu vẫn là Fahlada, cô cũng không có chú ý LingLing Kwong, đi theo Fahlada, suy tư một chút, khôi phục ngữ điệu ngọt ngào, nói với Fahlada: "P'Fahlada, vừa rồi là tôi không đúng, tôi không nên phát hoả với chị, tôi biết, chị chẳng qua là quan tâm tôi mới nói những lời này. Tôi không làm chuyện đó, đích xác bị oan uổng, nhưng tôi không nên tức giận. P'Fahlada, chị tha thứ cho người ta, được không?"
Khi làm nũng, thanh tuyến của Earn Sanithada sẽ trở nên đặc biệt lạc lạc, bất cứ ai nghe được cũng kìm lòng không đậu nổi da gà, trong lòng nháy mắt ma ngứa, cũng không biết là cô cố ý, hay trời sinh đã thế, dù sao cũng không thấy giả tạo.
Fahlada nghe được âm điệu của Earn Sanithada, nhưng nàng vẫn không thể thích ứng, như cũ là cảm giác ngưa ngứa nổi da gà, nàng đưa lưng về phía Earn Sanithada khẽ nhíu mày, cước bộ không ngừng, lãnh mạc đi tới.
Earn Sanithada cũng không phải người bị lãnh mạc dọa liền bỏ chạy, nếu là như thế, cô đã sớm buông tha việc theo đuổi Fahlada, cô thấy Fahlada không để ý đến mình, cũng tập mãi thành thói quen, đây là hình thức ở chung thường thấy nhất giữa hai người, cô cũng không nhụt chí, tiếp tục làm nũng: "Có được hay không vậy... P'Fahlada..."
Một tiếng này, Earn Sanithada âm điệu lại càng mềm nhũn. Fahlada toàn thân đều nổi da gà, tim đập nhanh hơn, công lực làm nũng của Earn Sanithada thật là lợi hại, ngay cả nàng chưa bao giờ cho rằng mình sẽ thích phụ nữ cũng không chịu nổi khuấy động.
Fahlada không tính toán đi hiểu Earn Sanithada, trong lòng nghĩ: Hừ, muốn mình tha thứ, đợi cô ta thoát khỏi Hội JaoKwamRak rồi nói sau. Không để ý tới, tiếp tục lãnh mạc đi trước.
Lúc này, Fahlada đột nhiên bị cảnh tượng trước mắt doạ sợ ngây người, phanh lại cước bộ, không chịu nổi kinh hô: "Trời ạ! Này..."
Earn Sanithada bị Fahlada kinh hô làm cho hết hồn, cô lướt qua Fahlada nhìn, cũng bị kinh trụ, kinh ngạc, miệng mở to.
Đồng thời sửng sốt không chỉ có Fahlada cùng Earn Sanithada, còn có cách các nàng vài bước Tawan cùng Ira. Bốn người đều dừng bước, nghỉ chân xem hình ảnh khiến các nàng có chút rung động, LingLing Kwong và Orm Kornnaphat, thế nhưng ban ngày ban mặt, trước công chúng, ôm cùng một chỗ, còn hôn hít nhau. Hơn nữa hai người kia còn tựa hồ tập mãi thành thói quen, các nàng hôn môi không chỉ là hời hợt, mà là tạm dừng rồi lại lớn mật.
Trong bốn người, đối hành vi của LingLing Kwong và Orm Kornnaphat, phản ứng nhanh nhất chính là Tawan, trong lòng nàng, LingLing Kwong cùng Orm Kornnaphat là tình nhân, cho nên cũng có thể... Thích ứng. Khi nàng sực nhớ, không phải đi quan sát đông cung đồ miễn phí, cũng không phải giữ vững đạo đức tiêu chuẩn "phi lễ chớ nhìn" vội vàng chạy lấy người, mà là theo bản năng đưa ánh mắt đặt lên mặt Ira, quan sát phản ứng của cô.
Mà Ira trừ bỏ kinh ngạc, nhìn không ra cái gì khác.
Lại đến Earn Sanithada, hình ảnh nữ nữ hôn môi, tự nhận trời sinh thích phụ nữ như cô, cũng không có nhiều kinh ngạc, nhưng cô kinh ngạc chính là lãnh đạm tựa như nước trong LingLing Kwong, cũng sẽ làm ra chuyện đó, cô càng không nghĩ tới, LingLing Kwong và Orm Kornnaphat lại là quan hệ tình nhân.
Earn Sanithada thích qua LingLing Kwong, cô cũng theo đuổi qua LingLing Kwong, nhưng thời gian cô kiên trì không nhiều như Fahlada, bởi vì cô đã sớm ý thức được, LingLing Kwong không thể là bầu trời của cô, cô thích LingLing Kwong, chỉ là nhất thời mê luyến thôi, cho nên cô cũng không có ghen, hiện tại bên người cô còn Fahlada đâu.
Nhớ tới Fahlada, Earn Sanithada nhịn không được đi quan sát vẻ mặt của nàng, phát hiện nàng thật sự chấn kinh, bộ dạng khó tin, Earn Sanithada muốn biết ý tưởng chân thật trong nội tâm nàng, cô dùng ngón tay nhẹ nhàng chọt Fahlada, nhẹ giọng hỏi: "Cảm giác thế nào? Hai nữ nhân cùng một chỗ có phải rất đẹp hay không?"
Fahlada không phải người cổ hủ, tuy rằng nàng không thích phụ nữ, nhưng nàng lại không phản cảm nữ nữ yêu nhau. Nàng thừa nhận, LingLing Kwong xinh đẹp như Đắc Kỷ và Orm Kornnaphat xinh đẹp như yêu tinh, hình ảnh hôn môi đích xác rất đẹp, nhưng mà nàng không thể nhận thân phận của bọn họ, Orm Kornnaphat là trẻ dưới vị thành niên, LingLing Kwong lại là người giám hộ.
Earn Sanithada hỏi, không biết Fahlada có nghe không, nàng quay đầu xem Earn Sanithada, hoài nghi hỏi: "Cô nói LingLing Kwong là người giám hộ Orm Kornnaphat à? Đây là thật?"
Nếu thật sự chán ghét một người, mặc kệ tình huống nào, cũng sẽ không chủ động nói chuyện với đối phương. Nếu trong lòng kỳ thật đối người kia có hảo cảm, theo bản năng quên đi tức giận, kìm lòng không đậu sẽ cùng đối phương nói chuyện. Fahlada chính là như thế.
Earn Sanithada đã quen vấn đề của mình bị Fahlada bỏ qua, cũng quen đối Fahlada bất kỳ vấn đề nào cũng thật sự lắng nghe. Nghe Fahlada hỏi, cô nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này cho Fahlada biết cũng không ngại, cô thành thành thật thật hồi đáp: "Orm Kornnaphat được nhận nuôi, là một tuần trước."
Cô đáp làm cho Fahlada lập tức nổi giận, lúc ở toà án, Earn Sanithada có cung cấp giấy chứng nhận LingLing Kwong nhận nuôi Orm Kornnaphat, tỏ rõ LingLing Kwong ba năm trước thu nuôi Orm Kornnaphat, hơn nữa nhân chứng vật chứng đầy đủ. Hiện giờ Earn Sanithada lại nói cho nàng biết, kỳ thật là một tuần trước. Fahlada không hoài nghi Earn Sanithada, Hội JaoKwamRak, đích xác có thể dễ dàng làm được chuyện ấy. Nàng dùng ngón tay chỉ vào Earn Sanithada, lại không biết nên nói Earn Sanithada thế nào.
Orm Kornnaphat đột nhiên hôn LingLing Kwong, LingLing Kwong không nghĩ đến, đó hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của cô, cũng chệch hướng kế hoạch nuôi dưỡng của cô a. Bị Orm Kornnaphat hôn, ngay cả LingLing Kwong bình tĩnh như vậy cũng phản ứng không kịp, hơn nữa cô lần đầu tiên bị hôn, là nụ hôn đầu tiên, khiến cô nhất thời ngây ngẩn cả người, mà không biết phản ứng thế nào.
LingLing Kwong cũng không biết qua bao lâu, đợi cô phản ứng lại, trước tiên nhận thấy có người đang vây xem, cô khẽ nhíu mày, hơi đẩy ra Orm Kornnaphat, mà Orm Kornnaphat tựa hồ bởi vì vừa mới hôn môi, linh hồn bị người từ miệng hút ra ngoài, LingLing Kwong đẩy ra nàng, nàng liền không hề phản kháng, diễn cảm có chút đờ đẫn, ánh mắt lại chuyên chú nhiệt lạt nhìn chằm chằm môi cô.
Đối với LingLing Kwong, cùng Orm Kornnaphat xem như việc nhà, bây giờ là ở bên ngoài, không phải trong nhà, cho nên cô không thể đánh mất thể diện, tận lực biểu hiện ung dung tự đắc, lực đẩy Orm Kornnaphat cũng là rất nhẹ, chỉ đẩy Orm Kornnaphat ra một chút thôi, sau đó cô tiếp tục mỉm cười, quay đầu xem ai đang vây xem mình và Orm Kornnaphat.
Động tác của LingLing Kwong và Orm Kornnaphat, dừng trong mắt bốn người đó là, Orm Kornnaphat hai tay ôm eo LingLing Kwong, chuyên chú ngẩng đầu nhìn mặt cô, LingLing Kwong hai tay đặt lên vai Orm Kornnaphat, mỉm cười nhìn lại đây, còn ái muội hơn nụ hôn vừa rồi a.
LingLing Kwong rốt cuộc thấy rõ bốn người vây xem mình là ai, còn là người quen, trừ bỏ Earn Sanithada cùng Ira, còn có trước đó không lâu mới giao thủ Tawan, người cuối cùng, cũng là có chút quen, kiểm sát trưởng Fahlada.
Đã gặp qua là không quên được, có lẽ nghe hơi giả dối, LingLing Kwong không chân chính nhớ rõ, nhưng chỉ cần gặp qua gì đó, cô sẽ lưu lại ấn tượng, sẽ không hoàn toàn quên mất.
LingLing Kwong nhớ rõ Earn Sanithada từng đưa ảnh chụp Fahlada cho cô xem, cũng son sắt nói cho LingLing Kwong, đây là nữ nhân em ấy chuẩn bị truy.
LingLing Kwong là một nữ nhân keo kiệt, có thù tất báo, cô thấy mình bị bốn người đó vây xem, trong lòng rất là không phục, dựa vào cái gì chỉ có cô xấu hổ. Vì thế nữ nhân keo kiệt nửa thật nửa giả, mỉm cười với Tawan: "Đã lâu không gặp, Sở cảnh quan." Bỗng nhiên hữu ý vô tình liếc Ira, tiếp tục nói: "Chúc các ngươi hạnh phúc."
Không để Tawan có cơ hội giải thích, LingLing Kwong lại nhìn Earn Sanithada, yêu khí mỉm cười, đưa mắt nhìn Fahlada, nói với Earn Sanithada: "Earn, tôi cũng hi vọng em sớm ngày truy được Kiểm sát trưởng Fahlada, chúc hai người hạnh phúc."
LingLing Kwong đích xác nhận được hiệu quả cô muốn, hai câu đơn giản khiến Tawan và Fahlada đều xấu hổ, mà LingLing Kwong căn bản là không cho các nàng cơ hội phản bác, quay đầu dắt tay Orm Kornnaphat.
Diễn trò diễn nguyên bộ, LingLing Kwong ôn nhu mỉm cười với tình nhân: "Chúng ta về nhà."
Mở cửa xe, trước đem Orm Kornnaphat nhét vào trong xe, LingLing Kwong thầm nghĩ trong lòng: Orm Kornnaphat, ngươi nhất định sẽ hối hận!
Sau đó cô cũng lên xe, đóng cửa lại.
Ba cỗ xe Benz dài cất bước cùng lúc, trong mắt bốn người, không ai bì nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro