Chap 67: Tiến triển 2


Nhà Fahlada kỳ thật chỉ hơi loạn, còn chưa đến mức như chuồng heo, cái gọi là loạn, chính là tạp chí và quần áo đều ném loạn xạ, mất trật tự. Fahlada đưa dép lê cho Earn Sanithada, sau đó xoay người đóng cửa. Earn Sanithada thay dép lê, không cần Fahlada tiếp đón, cô dựa theo thưởng thức đoán ra vị trí phòng bếp, đi tới. Earn Sanithada phát hiện phòng bếp gọn gàng ngăn nắp, nghĩ đến Fahlada cực nhỏ đặt chân vào đây, cất kỹ đồ ăn, Earn Sanithada xoay người ra ngoài.

Fahlada vừa vặn rót nước ấm, xem Earn Sanithada đi ra, nói: "Earn, lại đây uống nước nghỉ ngơi một chút, chờ tôi thu thập."

"À, hảo." Earn Sanithada mỉm cười đi qua tiếp nhận, không uống, trực tiếp bỏ lên bàn, sau đó không nói một lời, đã bắt đầu thu dọn. Fahlada đứng tại chỗ ngơ ngác nhìn Earn Sanithada động tác thành thạo, âu phục phụ trợ đôi chân thon dài, áo bó sát người vòng quanh đường cong hoàn mỹ, tóc vén ra sau tai lộ ra khuyên tai lấp lánh, hình tượng mười phần nữ cường nhân, bề ngoài khí thế, lại không thiếu khuyết sự quyến rũ mà phái nữ nên có.

Fahlada thầm nghĩ, Earn Sanithada đích thực là cô gái tốt đẹp hiếm có, bề ngoài tịnh lệ ôn nhu hiền lành, bất kể là nam nhân nào lấy được nữ nhân như vậy, đều là thiên đại phúc khí. Không biết vì sao, chỉ mới tưởng tượng, Fahlada đã có một chút ê ẩm.

Nói tới việc nhà, Earn Sanithada mạnh hơn Fahlada không biết mấy lần a, không bao lâu, Earn Sanithada đã dọn sạch mấy vật phẩm tán loạn, Fahlada một mực yên lặng xem Earn Sanithada bận rộn, ngẩn người hồi lâu cũng không tự biết. Thẳng đến khi Earn Sanithada đứng dậy, vỗ vỗ tay nói: "Tốt lắm." Nàng mới kịp phản ứng.

Earn Sanithada cười cười với Fahlada, nụ cười kia cũng không có ý vị đặc biệt, đó chỉ là thói quen tự nhiên, sau khi cười Earn Sanithada nói: "P'Fahlada, chị nghỉ ngơi một chút, tôi nấu cơm ngay bây giờ, rất nhanh sẽ có ăn."

Fahlada còn chưa kịp nói, Earn Sanithada đã xoay người vào phòng bếp, điều này khiến Fahlada phi thường không yên tâm, rõ ràng hẳn là mình chiêu đãi Earn Sanithada, lúc này lại giống khách nhân, cái gì cũng để Earn Sanithada làm, mình lại bình yên hưởng thụ.


Fahlada đuổi kịp, đến cửa phòng bếp thì thấy Earn Sanithada đã vo gạo xong, đang chuẩn bị bỏ vào nồi. Nhìn Earn Sanithada bận rộn, Fahlada hối hận không có học tập việc nhà, lúc này nàng cảm thấy mình thật vô dụng, ngay cả nấu cơm cũng không biết.

"Earn, có gì cần tôi hỗ trợ không?" Fahlada mở miệng hỏi.

Earn Sanithada quay đầu lại nhìn, mỉm cười ôn nhu: "Không có chuyện gì, tôi tự làm sẽ tốt hơn, chị ra nghỉ ngơi đi, rất nhanh là tốt rồi."

Fahlada không biết làm sao, cũng không biết nên làm những gì, chỉ trầm mặc, nhưng không rời đi, mà là lẳng lặng đứng nhìn Earn Sanithada bận rộn.

Earn Sanithada rất điêu luyện rửa rau, cắt rau, sau đó bắt đầu nấu. Fahlada nhìn thấy Earn Sanithada thuần thục đảo chảo, không tự giác mê muội, nàng phát giác Earn Sanithada mặc kệ làm cái gì, đều mang theo một cỗ mỹ cảm.

Earn Sanithada biết Fahlada một mực nhìn, càng thêm ra sức biểu hiện, cô hi vọng có thể cấp Fahlada một ấn tượng tốt. Bởi vì chỉ có hai người ăn, Earn Sanithada chỉ làm có một mặn một canh, hai món này đều là sở trường của cô.

Earn Sanithada bưng đồ ăn lên bàn, mà Fahlada tuy rằng không biết nấu cơm, nhưng nàng lại biết khi ăn cần những gì, nàng cầm hai chén cơm, thuận đường cầm hai đôi đũa, đi ra phòng bếp, vừa vặn gặp được muốn quay về phòng bếp Earn Sanithada. Fahlada cười cười nói: "Cơm bới rồi, đũa cũng cầm."

Earn Sanithada lặng đi, Fahlada mỉm cười nhượng Earn Sanithada mê muội, nhưng Earn Sanithada không dám thái quá, sợ Fahlada phát hiện, sau đó lại không thân thiết, Earn Sanithada cố trang bình tĩnh cười, nói: "Ừ, ăn cơm đi."

Lúc ăn cơm, mỗi món ăn Earn Sanithada đều gắp một đũa cho Fahlada, sau đó nhìn nàng ăn, hỏi nàng cảm thấy thế nào. Fahlada dĩ nhiên nói ngon, đây cũng là lời trong lòng nàng, Earn Sanithada nấu ăn thật ngon. Bữa cơm này, không khí hòa hợp.

Ăn cơm xong, hai người cùng nhau thu thập, vốn là Fahlada muốn rửa chén nhưng Earn Sanithada lại không đáp ứng, cố chấp tranh giành. Nói đến nấu cơm tố thái, Fahlada sẽ không, tự nhiên không có biện pháp giúp Earn Sanithada, nhưng rửa chén không có lý do nhượng Earn Sanithada một mình hoàn thành, vì thế cuối cùng biến thành Earn Sanithada rửa chén, Fahlada tiếp nhận lau khô, cất vào tủ.

Nhất thời không cẩn thận, Fahlada trơn tay, chén sứ rơi trên mặt đất, phát ra một tiếng thê lương, sau đó vỡ thành mảnh nhỏ đầy đất. Fahlada quả nhiên là không có nhiều kinh nghiệm, ngồi xổm xuống đi nhặt, muốn bỏ vào thùng rác, Earn Sanithada muốn ngăn cản cũng không kịp rồi.

"Hí..." Fahlada hít một hơi, quả nhiên là bị đứt tay, Earn Sanithada khẩn trương hỏi han: "Làm sao vậy? Bị thương rồi?"

Fahlada không mảnh mai như vậy, giơ lên ngón tay cho Earn Sanithada xem, xấu hổ nói: "Ừ, không cẩn thận bị đứt."

Ngón tay chảy ra máu đỏ, xem ở trong mắt Earn Sanithada là vô cùng chói mắt. Fahlada tuyệt đối không tưởng tượng được, Earn Sanithada thích nàng đến mức nào, Fahlada tuyệt đối không nhận thức được, yêu thích sâu đậm cỡ nào, mới có thể nhượng một người ba năm, một lần lại một lần bị lãnh mạc cự tuyệt vẫn là không chịu buông tha cho.

Earn Sanithada khẩn trương Fahlada còn hơn bản thân, thấy ngón tay Fahlada đổ máu, cũng không nghĩ nhiều đã bắt lấy nó, bỏ vào trong miệng mút mát.

Ngón tay hơi đau đớn, đột nhiên tiến vào khoang miệng ấm áp ướt át, Fahlada ngây người, trong đầu chỉ còn lại xúc cảm ướt mềm, xúc cảm đó phóng đại vô hạn, nàng thậm chí cảm nhận rõ ràng đầu lưỡi Earn Sanithada trơn ướt bao trùm lên vết thương, linh hoạt quấn lấy cả đầu ngón tay...

Fahlada đỏ mặt, vội vàng thu ngón tay trở về, Earn Sanithada lúc này mới chú ý tới Fahlada đỏ mặt, nhanh chóng buông lỏng ra, giải thích: "P'Fahlada, ngượng ngùng, tôi chỉ là sốt ruột mà thôi."

Fahlada đang rất loạn, nàng biết Earn Sanithada không cố ý, thấy Earn Sanithada giải thích, vội vàng nói: "Không... Không có chuyện gì."

Earn Sanithada cẩn thận quan sát biểu tình của Fahlada, thấy nàng thật sự không tự trách mình, mới yên lòng, lôi kéo Fahlada đứng lên, sau đó nói: "P'Fahlada, chị có oxi già và băng cá nhân không?"


"A... Có. Ở phòng khách, trong tủ treo quần áo." Fahlada phản ứng có chút chậm chạp, hoặc là bởi vì lòng nàng... Rối loạn.

Earn Sanithada không nói gì, lôi kéo Fahlada đi ra phòng khách, để nàng ngồi trên ghế sa lon, sau đó tìm hòm thuốc, lấy ra oxi già và băng cá nhân, ngồi vào bên cạnh Fahlada. Fahlada yên lặng nhìn, trong lòng cảm thấy Earn Sanithada phản ứng hơi quá, chỉ rách chút da mà thôi, căn bản không nghiêm trọng: "Earn, không cần phiền toái như vậy, chỉ rách một chút da, không nghiêm trọng."

Earn Sanithada nắm ngón tay Fahlada, dùng bông gòn tẩm oxi già nhè nhẹ lau sạch vết thương, cúi đầu đáp lại: "Tay chị còn ướt, tuy rằng chỉ là rách da nhưng cũng không thể coi khinh, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn."

Thu hồi bông gòn, Earn Sanithada cầm qua băng dính, vừa xé mở vừa cười với Fahlada: "Đây là mẹ nuôi dạy tôi, bà nói khi có thương tích thì phải đúng lúc xử lý, nhất định không thể qua loa, bằng không bị phong đòn gánh, sẽ mất mạng."

Fahlada biết mẹ nuôi trong miệng Earn Sanithada là ai, điều này làm cho nàng liên tưởng đến mối quan hệ giữa Earn Sanithada và Hội JaoKwamRak, hỏi han: "Earn, cô giúp Hội JaoKwamRak, kỳ thật... Chính là vì báo ân, đúng không?"

Earn Sanithada giúp Fahlada dán băng cầm máu, nghe Fahlada nói, cô buông ngón tay Fahlada ra, nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: "Kỳ thật cũng không tính, tôi giúp Hội JaoKwamRak ra tòa cũng sẽ thu phí. Hơn nữa, tôi giúp Hội JaoKwamRak làm việc này, đối với bọn họ mà nói cũng không coi vào đâu, tôi ở đó, cũng không phải không thể thiếu, cho dù không có tôi cũng sẽ có người khác, này... Chỉ có thể coi là công tác của tôi thôi."

Earn Sanithada tựa hồ không muốn nói nhiều về đề tài này, cô đứng lên vừa đi vào bếp vừa nói: "Chị nghỉ ngơi một chút, tôi đi rửa chén đây."

Fahlada nhìn bóng lưng Earn Sanithada, thẳng đến khi Earn Sanithada vào phòng bếp, nàng mới thu hồi tầm mắt, nhìn về phía ngón tay dán băng dính, ánh mắt ngưng thần hồi lâu, không biết suy nghĩ cái gì.

Earn Sanithada rửa xong chén đĩa, đi ra, nhìn thời gian bất tri bất giác hơn 9h tối, tuy rằng cô không muốn rời đi nhưng cô cũng biết dục tốc bất đạt, vì thế cô cầm lấy túi xách, tạm biệt Fahlada: "P'Fahlada, thời gian không còn sớm, tôi phải đi."

"A... Nhanh như vậy?" Fahlada theo bản năng nói, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, mới phát giác thời gian trôi nhanh, nữ nhân trở về quá muộn sẽ không an toàn, Fahlada cũng không giữ cô lại, nhưng nghĩ tới Earn Sanithada không lái xe, nói thêm: "Hay tôi lái xe đưa cô trở về đi."

Earn Sanithada lắc đầu cự tuyệt nói: "Không cần, không phiền toái, tôi về taxi là tốt rồi. Hơn nữa, để chị đưa tôi về, tôi sẽ lo lắng chị, lại muốn đưa chị về, tiếp tục như vậy sợ là muốn đưa đến đưa đi đến hừng đông."

Fahlada không lay chuyển được Earn Sanithada, cuối cùng Earn Sanithada đi rồi, Fahlada ở trên ghế sa lon ngồi yên hồi lâu, mới đứng dậy chuẩn bị tắm rửa.

Earn Sanithada đi ra tiểu khu, lấy di động ra bấm một dãy số, đơn giản nói một câu: "Lái xe tôi đến."

Chỉ chốc lát đã thấy hai chiếc xe lại đây, một chiếc là cỗ Lamborghini của cô, chiếc kia là Mercedes có rèm che. Một người đàn ông đi xuống, cung kính nói với Earn Sanithada: "Earn tiểu thư."

"Ừ, vất vả anh, cám ơn." Earn Sanithada gật gật đầu nói, sau đó cũng không đợi hắn đáp lại, liền lao vào trong xe của mình, đóng cửa xe, "hưu" một tiếng chạy đi.

Earn Sanithada và Ira đều có người âm thầm đi theo, do LingLing Kwong an bài, mục đích là vì bảo hộ các nàng. Bất đồng chính là Earn Sanithada biết những người này tồn tại, Ira thì không.

Fahlada tắm rửa xong đi ra, vừa đi tới sô pha, di động đặt trên bàn vừa vặn vang một tiếng, nàng nghi hoặc cầm lên nhìn, là tin nhắn chúc ngủ ngon của Earn Sanithada mà. Fahlada chầm chậm ngồi xuống, không tự giác cười một chút, sau đó khinh động thủ chỉ, nhắn tin lại: "Ngủ ngon."

Earn Sanithada kỳ thật vẫn chưa vào nhà, cô vừa vào garage đã nhắn tin, cũng không nghĩ Fahlada sẽ trả lời, mới khóa xe, di động liền vang lên thanh âm nhắc nhở, nghi hoặc cầm lấy vừa nhìn, sau đó lập tức cười vui vẻ, miệng thì thào nói: "Thật sự là quá tốt, kế hoạch này quả nhiên là chính xác. Ira, tôi phải cảm tạ cuộc gọi trưng cầu ý kiến của em..."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro