Chap 85: Đối tượng kết hôn

Wisanu Anchali và Nadech Kugimiya cùng một ngày trở lại H thị, nói như vậy, lãnh đạo đi Trung Ương họp, trở về chuyện thứ nhất chính là muốn tổ chức hoạt động hoặc hội nghị tinh thần, song lần này cũng rất khác thường, rất bình tĩnh.

Wisanu Anchali trở về, hôm sau bắt đầu đi làm, tổ trọng án "trông mong" chờ hắn sẽ nhắn nhủ gì đó, nhưng hắn chỉ đi làm như bình thường, cái gì cũng không nói, điều này làm cho các thành viên càng thêm tò mò, ngay cả Tawan cũng biết trong chuyện này có kỳ quặc, bất quá nàng không hứng thú đi hỏi, nàng không thích đối mặt với Wisanu.

Hôm nay là ngày thứ ba Wisanu trở về, vừa lên ban hắn liền kêu Tawan vào phòng làm việc bảo nàng ngồi xuống. Biểu tình của Tawan chỉ có sự nghiêm túc khi công tác, không có sự dịu dàng giữa cha con, ngồi đối diện Wisanu, chờ hắn mở miệng.

Ở cả H thị, người có tư cách ngó lơ Wisanu rất ít, còn không tới một bàn tay, nhưng hắn lại không có biện pháp với đứa con gái cấp dưới, trầm mặc nhìn Tawan, sau đó mở miệng nói: "Ta đến Trung Ương gặp qua lão đầu tử, hắn vẫn nhớ rõ con, hơn nữa rất quan tâm con."

Lão đầu tử, đây là một xưng hô phi thường đặc thù, ý tứ trên mặt chữ hẳn là bao hàm nghĩa xấu, nhưng người có được danh hào này có thân phận và sự tích không tầm thường, khiến xưng hô này dày lên một lớp vàng. Wisanu gọi cựu thủ trưởng là "lão đầu tử", đại biểu sự kính trọng. Lão đầu tử, xưng hô có thâm ý, bất kể là ai yêu ai hận, đều xưng hô như nhau, mà cụ thể đại biểu hàm ý gì, vậy thì để xem tâm tư mọi người đã.

Tawan không có bao nhiêu cảm giác, nàng trước đây gặp qua người kia, qua lâu như vậy vẫn còn khắc sâu ấn tượng, người kia có gương mặt bình thường, nhưng lại có ánh mắt không tầm thường. Nàng không hề giống Wisanu, có cảm tình sâu sắc với lão đầu tử, cho nên không cần mang ơn, như cũ là không chút biểu tình, giương mắt nhìn về phía Wisanu, không đáp.

Wisanu quen rồi, tạm dừng một hồi, tiếp tục nói: "Lão đầu tử hỏi con có đối tượng kết hôn chưa, nói muốn chọn một đệ tử xuất chúng, tác hợp cho con."


Tawan cả kinh, trên mặt cuối cùng có diễn cảm, chỉ thấy nàng nhíu mi, trong ánh mắt có chán ghét cùng lo lắng, theo như nàng hiểu biết, Wisanu đối với lão đầu tử, cho tới bây giờ đều nói gì nghe nấy, lão đầu tử nói vậy, sợ Wisanu sẽ không chút nghĩ ngợi đáp ứng. Nhưng chỉ trong nháy mắt, trong nội tâm nàng liền có quyết định, cho dù Wisanu đã đáp ứng lão đầu tử chưa, nàng chắc chắn sẽ không phục tùng.

Tuy rằng Tawan là con gái thân sinh của Wisanu, nhưng Wisanu không hề hiểu biết nàng, rất khó đoán được Tawan nghĩ như thế nào, nói xong những lời này, hắn yên lặng quan sát Tawan, thấy trên mặt nàng có kháng cự, biết nàng không muốn, trong lòng âm thầm may mắn, tiếp tục nói: "Bất quá ta cự tuyệt, bên kia thật sự rất phức tạp, ta không quá hi vọng con lâm vào trong đó."

Tawan giương mắt xem Wisanu, trong ánh mắt không phải cảm kích, mà là châm chọc. Ngữ khí của Wisanu khiến nàng thật phản cảm, giống như hôn nhân của nàng có thể tùy ý hắn và lão đầu tử tùy ý an bài. Tawan hiện tại có Ira, cho nên thật mẫn cảm, nhưng cho dù không có Ira, nàng vẫn sẽ không tiếp nhận sự an bài đó.

Quan hệ khẩn trương, hai người trầm mặc một hồi lâu, Wisanu thở dài, thay đổi đề tài, hỏi: "Nghe nói gần đây con cùng Ira rất quen thuộc?"

Tawan lại cả kinh, chẳng lẽ Wisanu đã phát hiện cái gì? Liên tưởng trước sau thật đúng là có một chút, trong lòng bất an, nhưng mặt ngoài vẫn làm bộ như không có việc, châm chọc phản bác: "Không phải ông kêu tôi bồi dưỡng thủ hạ sao?"

Wisanu rất có bộ dáng từ phụ, không trách cứ thái độ của Tawan, thấm thía nói: "Ira người này có lẽ không tồi đâu, rất đáng để con bồi dưỡng, nhưng con chỉ nên vừa phải, bằng không sẽ làm tâm người khác rét lạnh."


Tawan âm thầm quan sát sắc mặt Wisanu, phát hiện chính mình suy nghĩ nhiều, tâm mới ổn định một chút, nhưng là nàng không nguyện cho hắn hảo ý, vì thế xoay mặt, không nói lời nào.

Wisanu nhìn Tawan, hơi do dự, một lát sau mới lên tiếng: "Tawan, tuổi con cũng không nhỏ, ta xem Mike Angelo đứa bé kia không sai, rất kiên định, hơn nữa nó vẫn thầm thích con..."

Những lời trước Tawan còn có thể nhẫn, nhưng đến giờ phút này, nàng không nhịn được nữa, trong lòng tích luỹ oán khí bao nhiêu năm oán khí, nàng bỗng xoay đầu lại nhìn chằm chằm Wisanu, lạnh giọng châm chọc: "Tôi hiểu, không cần ông lo lắng! Thành tích học tập của tôi, bệnh tình của mẹ, ông đều chưa từng lo lắng, hiện tại lại muốn đến can dự cuộc sống của tôi? Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!"

Lời Tawan nói mang theo tức giận, nói xong thì dùng ánh mắt sắc bén nhìn Wisanu tranh phong tương đối. Wisanu trầm mặc, sắc mặt cũng có chút âm trầm, hai cha con bốn mắt đối diện, ai cũng không nói chuyện, như một hồi đánh giá, xem ai sẽ bại trận trước.

Cuối cùng là Tawan mở miệng trước, nàng không muốn tiếp tục ở địa phương nặng nề này, ánh mắt lợi hại, ngữ khí lãnh mạc, nói: "Đội trưởng Wisanu còn chuyện gì sao? Nếu không có việc gì thì tôi xin phép đi ra ngoài làm việc."

Wisanu nhìn Tawan, tựa hồ muốn từ cặp đồng tử lãnh mạc nhìn vào lòng nàng, xem nàng rốt cuộc nghĩ thế nào. Tuy là cha con, nhưng hắn lại thật sự không hiểu biết con gái, có lẽ trước kia quan tâm quá ít, một chút cũng đoán không được nàng đang suy nghĩ gì.


Wisanu không trả lời, Tawan không muốn lãng phí thời gian trực tiếp đứng dậy bước đi, khi nàng vừa đụng tới nắm cửa, Wisanu mới đột nhiên mở miệng nói: "Tawan, sắp có hành động lớn, đây là cơ hội tốt, hi vọng con có thể nắm chặt. Sau đó, ta sẽ về hưu, lão đầu tử bên kia đã đáp ứng, con sẽ là đội trưởng kế nhiệm."

Nghe Wisanu nói, Tawan dừng lại động tác, đưa lưng về phía hắn không xoay người lại, Wisanu nói xong, nàng đứng một hồi, mở cửa, đi ra ngoài.

Tawan rời đi, Wisanu ngồi yên, ánh mắt xa xưa thâm trầm, hồi lâu sau mới thật sâu thở dài một hơi, thì thào lẩm bẩm: "Tawan, con là con gái duy nhất của ta, sao ta lại không quan tâm con? Ta sẽ tặng con một tiền đồ, tuy rằng không cao lắm nhưng nhất định sẽ thật an ổn. Không lâu sau... Ta sẽ nói cho con hết thảy, hi vọng con tha thứ cho người cha không xứng chức như ta..."

Tawan sắc mặt âm trầm đi ra phòng Wisanu, ngẩng đầu lại thấy nhiều ánh mắt nhìn sang, tràn ngập tò mò, không có ác ý, chỉ là việc công mà thôi, nhưng giờ phút này nàng tâm tình không tốt, khó coi, không thích mấy ánh mắt đó, vì thế nàng nhăn mi, song khi phát hiện ở trong những ánh mắt này, còn có một đôi bao hàm quan tâm thì tâm tình của nàng lại thần kỳ tốt lên rất nhiều, ánh mắt kia là Ira, là Ira của Tawan.

Từng có câu, hai người yêu nhau chỉ cần một ánh mắt, là đã hiểu được hết thảy. Có lẽ là Ira thấy được Tawan âm trầm, cho nên ánh mắt có quan tâm cùng hỏi han, Tawan trong nháy mắt liền đọc hiểu, trong lòng hơi lo lắng, mỉm cười với Ira, nháy mắt âm chuyển.

Nụ cười hàm chứa ấm áp, đặc biệt xinh đẹp, mọi người kinh ngạc như là gặp quỷ, không thể tưởng tượng nổi, rõ ràng vừa rồi Tawan còn âm trầm, bọn hắn đều thu hồi ánh mắt, không nghĩ tới Tawan lại đột nhiên nở nụ cười, còn cười đẹp như thế, đây là có chuyện gì hả? Vì sao mà cười? Vì ai mà cười?

Tawan và Ira tâm hữu linh tê, ý thức được tình trạng xung quanh, liền vội vàng nhìn nhau, nói cho đối phương biết cần chú ý trường hợp, sau đó Ira cúi đầu, mà Tawan thu liễm nụ cười, khôi phục lạnh lùng, xoay người đi vào phòng.


Ách... Biến hóa này, người khác không hiểu ra sao, thật sự không hiểu nổi. Tawan tiến vào văn phòng, Ira nghe thấy có người hỏi: "Đội phó hôm nay sao vậy? Vừa..." Sau đó người khác trả lời: "Có chút kỳ quái, nhưng tôi cũng không biết. Nếu anh có hứng thú thì đi hỏi đội phó."

Hỏi Tawan, đội viên kia đương nhiên không dám, vì thế yên tĩnh trở lại, chuyện này cứ như vậy qua đi nhưng trong đó có hai người lại đem ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Ira, không thấy rõ diễn cảm do Ira cúi đầu, bọn họ cũng chỉ có thể tự đoán, hai người kia... Theo thứ tự là Mike Angelo thích Tawan và James Ji thích Ira.

Ira cúi đầu làm bộ như xem tư liệu, kỳ thật trong lòng có chút kinh hoảng, bí mật giữa mình và Tawan thiếu chút nữa bị tiết lộ, không khỏi âm thầm thè lưỡi.

Tawan trở lại phòng làm việc, sắc mặt vẫn âm trầm, tựa lưng vào ghế, mày chưa giãn ra, tâm tình thật sự phức tạp, chán ghét những lời vừa rồi của Wisanu, khó chịu nhớ lại chuyện cũ, lo lắng cho tương lai của mình và Ira, không thoải mái vì hành vi trốn trốn tránh tránh trước mắt.

Lơ đãng nhớ tới cùng Ira hỗ động, cảm giác kia thú vị lại kích thích, giống như đi trộm, tưởng tượng lúc này Ira đang làm gì, mày bất tri bất giác hoàn toàn giãn ra, còn không tự giác lộ ra ý cười ấm áp, giờ phút này nàng thiệt tình cảm tạ vận mệnh, có thể để nàng cùng Ira gặp nhau, hiểu nhau, yêu nhau, hứa hẹn, gắn bó...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro