Chap 93: Tác Giả
Fahlada toàn thân thả lỏng ngồi trên ghế sa lon, thoải mái xem tin tức, ngẫu nhiên dụng tâm lắng nghe phòng bếp truyền đến tiếng vang, cảm giác kia thư thái cực kỳ. Từ đêm đó, Earn Sanithada càng dính nàng hơn, biến đổi phương pháp lấy lòng nàng, hầu hạ nàng đến mức nàng ảo giác mình là lão phật gia. Earn Sanithada mỗi ngày đợi nàng tan tầm, chạy tới nhà nàng, đến nhà rồi thì để nàng ngồi xem TV, sau đó đi vào bếp nấu ăn.
Mở TV, nhưng tâm tư của Fahlada căn bản là không đặt vào đó, nàng nhớ tới mỗi đêm nhìn thấy Earn Sanithada muốn nói lại thôi, thần tình u oán vô cùng buồn cười, biết Earn Sanithada là muốn lưu lại qua đêm nhưng không dám biểu hiện rõ ràng. Càng nghĩ càng thú vị, Fahlada nghiêng đầu liếc về phía phòng bếp bên kia, cười rất đắc ý. Trong phòng bếp truyền đến thanh âm xào rau, Fahlada nghe nhập thần, chờ phục hồi tinh thần lại, nàng mới thấy mỏi cổ, vì thế xoay đầu về, không yên lòng xem TV.
Kỳ thật nàng biết, vì sao Earn Sanithada sẽ lấy lòng nàng, trừ bỏ tình yêu chưa bao giờ che giấu, còn có cảm giác an toàn. Đúng vậy, vì hai người vừa xác lập quan hệ, Earn Sanithada đối với nàng không có lòng tin, nàng không thể cho Earn Sanithada cảm giác an toàn. Fahlada trước kia cũng từng trải qua, nhưng nàng không vội an ủi hoặc khuyên nhủ, nàng cho rằng những điều này là tất nhiên, chỉ có như vậy thì tình yêu mới đẹp, để Earn Sanithada chậm rãi nhận thức đi, còn có... Earn Sanithada như vậy thật sự rất thú vị.
Fahlada đang thả hồn, đột nhiên hai vai bị đè lại, theo bản năng quay đầu, môi suýt nữa liền hôn lên mặt Earn Sanithada vừa vặn cúi người. Earn Sanithada ôn nhu cười, nói: "P'Fahlada, nghĩ gì mà nhập thần như thế? Đồ ăn em đều làm xong, cũng đã bưng lên bàn rồi."
Fahlada vỗ vỗ tay Earn Sanithada, không định cho cô đáp án, đứng lên nói: "Nha, vậy ăn cơm đi, tôi đói bụng."
Earn Sanithada nhìn bóng lưng Fahlada, nhíu mày bất mãn, miệng phồng lên, thành thành thật thật theo sát, không có biện pháp, Fahlada không muốn trả lời, cô cũng không truy vấn, đỡ phải làm cho người ta mệt mỏi. Ai da, không có biện pháp, ai kêu Fahlada là ngạo kiều thụ.
Lúc ăn cơm, Earn Sanithada tựa hồ nói không hết chuyện, lời nói nhỏ nhẹ, thanh âm kia quả thật êm tai, tuyệt không khiến người phiền chán, mà Fahlada luôn luôn im lặng ăn cơm, cũng không phản ứng. Ăn nửa chén cơm, nàng ngẩng đầu, thấy chén Earn Sanithada mới mất một hai ngụm, khẽ nhíu mày, nói: "Đừng nói nữa, ăn hết nói sau."
"Ách..." Đang cao hứng, Earn Sanithada dừng lại, xấu hổ nhìn Fahlada, trong lòng cô nghĩ có phải nàng chê cô phiền hay không.
Fahlada nhìn cô, chỉ biết cô hiểu lầm, thở dài một hơi, xem ra quả nhiên là chính mình trước kia mặt lạnh đối đãi Earn Sanithada, cho nên mới khiến Earn Sanithada lúc này suy tính hơn thiệt, trong lòng hơi đau, khóe miệng lộ ra nụ cười ôn nhu, gắp đồ ăn phóng tới chén cô, ngữ khí mềm nhẹ cứ như dỗ tiểu hài tử, nói: "Tôi đã ăn hết nửa chén, em nhìn em xem, chỉ lo nói, cơm cũng chưa vơi... Ngoan, ăn cơm trước, đừng để bị đói."
Cũng bởi vì Fahlada những lời này, Earn Sanithada lập tức thay đổi biểu tình, trong lòng ngọt lên, đũa trạc cơm, rất là nhu thuận đáp: "Hảo." Tiếp theo cúi đầu ăn, khóe miệng mỉm cười ra sức nhai lấy, khóe mắt gian tà liếc Fahlada, chứng minh mình thật sự đang ăn, bộ dáng kia thật đúng là như tiểu hài tử.
Fahlada cúi đầu ăn cơm, trong lòng cười trộm, thật dễ hống, quả là một đứa bé.
Ăn cơm xong, rửa chén xong, hai người ngồi trên ghế sa lon nhàm chán xem TV, thời gian cứ như vậy chậm rãi qua đi, bất tri bất giác sắp đến 10h. Fahlada liếc Earn Sanithada một cái, thấy cô một chút cũng không có ý muốn về, trong lòng cười thầm, cũng không chỉ ra. Nàng đột nhiên đứng dậy nói: "Em xem đi, tôi đi tắm."
Fahlada rời đi, Earn Sanithada nhất thời ngây người, chờ kịp phản ứng, mạnh mẽ quay đầu thì đã thấy Fahlada đi vào phòng, sau đó nắm chặt hai đấm không tiếng động hoan hô lên, đêm nay rốt cuộc được lưu lại, chờ tâm tình bình phục một chút, quay đầu nhìn cửa phòng hai lần, tiếp đó lại cười, bộ dáng kia giống như ngốc tử hạnh phúc, vụng trộm khoái nhạc.
Earn Sanithada vô tâm xem TV, ngồi ở chỗ kia suy nghĩ cảnh đẹp đêm nay, ngây ngô cười rộ. Không biết qua bao lâu, Fahlada tắm xong, mặc váy ngủ, cầm khăn mặt lau tóc đi ra, thấy Earn Sanithada vẫn ngồi trên ghế, có chút kinh ngạc hỏi: "Ủa? Earn, em còn chưa đi hả?"
Earn Sanithada choáng váng, Fahlada không phải muốn cô lưu lại sao, ngu ngơ nhìn Fahlada, không biết trả lời thế nào, xấu hổ cực kỳ.
Thấy Earn Sanithada bộ dáng kia, Fahlada nhất thời nhịn không được, "haha" bật cười, phong tình vạn chủng xoay người sang chỗ khác, đi vào phòng ngủ, lưu lại một câu làm người mơ màng vạn phần: "Nhanh đi tắm rửa đi, tắm xong thì đi ngủ, ngày mai còn đi làm đâu."
Earn Sanithada mới hiểu được, nguyên lai Fahlada trêu cô, trong nội tâm hoan hô, sau đó động tác nhanh chóng tìm được túi xách, xuất ra một gói to, lấy ra đồ lót, cô là sớm có chuẩn bị a, nhưng liên tiếp vài ngày, hôm nay mới có công dụng. Cô cầm đồ lót nhanh chóng chạy ào vào phòng tắm.
Trong phòng tắm còn vương mùi hương của Fahlada, sắc mặt Earn Sanithada đỏ hồng, giống như mới uống rượu, đó là bởi vì cô kích động. Có thể cũng là bởi vì kích động, cô quên chính mình chỉ đem đồ lót, căn bản không đem áo ngủ, hơi do dự, cuối cùng vẫn là thật thản nhiên mặc đồ lót đi ra, dù sao lát nữa cũng cởi, sớm hay muộn thì khác gì nhau, ai sợ ai a.
Trong phòng ngủ, Fahlada tựa vào đầu giường mỉm cười, nàng cố ý không đưa quần áo cho Earn Sanithada, đợi xem Earn Sanithada sẽ ứng phó ra sao, trần trụi đi ra, hay là gọi mình hỗ trợ. Cười xấu xa, nàng phát giác mình càng ngày càng thích trêu Earn Sanithada, vì nó rất vui.
Earn Sanithada mặc đồ lót đi vào phòng, Fahlada lăng lăng, thầm khen da thịt tuyết trắng cùng vóc dáng xinh đẹp, không e lệ rụt rè, nàng không còn trẻ, một khi xác lập quan hệ, nàng liền thoáng. Nàng trêu cợt nhìn chằm chằm Earn Sanithada, muốn nhìn cô thẹn thùng. Nhưng công lực của Earn Sanithada cũng không thấp hơn Fahlada, Fahlada nhìn cô, cô càng rực rỡ bước đi, đến trước giường chỉ chỉ một nửa vị trí, hỏi: "P'Fahlada, một nửa còn lại thuộc về em đúng không?"
"Ừ, lên đây đi." Fahlada bình tĩnh gật gật đầu, tựa như đang nói chuyện bình thường.
Earn Sanithada bò lên giường, lao vào chăn nhưng không nằm xuống, nhìn Fahlada còn khoác áo ngoài, cố ý nói: "P'Fahlada, chị không cởi quần áo ra ngủ sao?"
Fahlada làm sao nghe không hiểu, nàng giảo hoạt cười, nói: "Cởi chứ. Bất quá, em phải cởi trước... Em có kinh nghiệm hơn tôi mà."
Ách... Earn Sanithada đơ mặt, khi nào thì Fahlada trở nên... Buồn tao hả? Cô nhìn không thấu Fahlada? Bốn mắt nhìn nhau, phân cao thấp, không ai chịu thua. Fahlada tuyệt không sốt ruột, cuối cùng vẫn là Earn Sanithada bại trận, cởi thì cởi, cởi sớm và cởi muộn không phải giống nhau sao, ai lợi ai hại? Cô trừng mắt liếc Fahlada, nói: "Hảo, em cởi trước."
Cô híp mắt, sau đó cắn môi dưới, đưa hai tay ra sau cởi áo lót. Bộ dáng kia hấp dẫn cực kỳ, Fahlada không có tiền đồ tim đập gia tốc, ánh mắt chuyển qua ngực cô, đợi quang cảnh xinh đẹp, khi áo lót tròn tròn bị bóc ra, Fahlada rốt cuộc gặp được hai toà tuyết phong, còn có nụ hồng trên ngọn núi, nàng không tự giác liếm liếm môi. Fahlada mê đắm, chăm chú nhìn nơi này.
Earn Sanithada bị ai kia nhìn, cũng sẽ thẹn thùng xấu hổ, không bình tĩnh ho khan một tiếng, mất tự nhiên nói: "P'Fahlada, đến phiên chị."
Không nghĩ tới Fahlada lại ngẩng lên, lắc lắc đầu, chậm rãi nói: "Tiếp tục đi, còn chưa đủ."
Earn Sanithada nhìn Fahlada, trầm mặc một hồi, cuối cùng không tiếng động gật gật đầu, khép lại hai chân thon dài, sau đó chậm rãi cởi quần lót xuống, ném qua một bên, diễn cảm có điểm chật vật, lại cố giả bộ trấn định nhìn Fahlada, nói: "Nên đến phiên chị đi!?"
Fahlada đưa mắt nhìn Earn Sanithada đường cong uyển chuyển, quang cảnh trước mắt thật sự rất đẹp, liền trầm mê. Earn Sanithada đen mặt, Fahlada không chủ động thì cô giúp nàng, vươn tay ra, bắt được góc chăn, xốc lên, chuẩn bị vén váy ngủ lại không nghĩ bị Fahlada bắt được, cô nhìn Fahlada, đã thấy nàng lắc đầu nói: "Tôi tự xử."
Fahlada quỳ lên, sau đó tự mình vén váy, động tác nhẹ nhàng chậm chạp cởi sạch trên người làm cho Earn Sanithada mê mẩn sững sờ, cả hai nhìn nhau, đều thấy rõ mê muội cùng dục vọng trong mắt đối phương, tiếp theo rất ăn ý ôm nhau hôn nhau, khi nặng khi nhẹ mò mẫm. Hai người da kề da thịt kề thịt, ma sát lẫn nhau, cảm giác kia tuyệt vời không cách nào hình dung...
Khi tay Earn Sanithada mò tới chỗ thần bí của Fahlada, bị chặn đứng, chỉ nghe thấy Fahlada khàn khàn nỉ non nói: "Không, lần này đến phiên tôi ở trên."
Bị hỏa thiêu Earn Sanithada ý thức mơ hồ, nghe rõ lời Fahlada nói, không nghĩ nhiều, chỉ trả lời theo tiềm thức: "Hảo."
Fahlada tuy rằng lần đầu chủ động cùng người đồng giới làm chuyện này, nhưng không quá xa lạ, nàng đã cùng Earn Sanithada học hết, tự mình trải qua quả nhiên ấn tượng sẽ đặc biệt khắc sâu. Đợi tiền diễn xong, nàng vói vào nơi tuyệt vời mềm mại, đụng phải một vách ngăn cực độ ngoài ý muốn, nàng đột nhiên dừng động tác, dừng hôn, nhìn Earn Sanithada: "Earn, em..."
Earn Sanithada biết vì cái gì, bắt được tay Fahlada, không cho nàng có cơ hội thu hồi, sắc mặt đỏ bừng, như quý phi say rượu, bách mị tùng sinh, khẽ cười nói: "Nhà em giáo dục nghiêm khắc... Đừng ngừng."
Fahlada cùng Earn Sanithada bốn mắt nhìn nhau, trầm mặc hồi lâu. Nàng cảm động, cuối cùng phong trụ đôi môi Earn Sanithada, tay dùng lực, Earn Sanithada nhíu mày hừ nhẹ một tiếng... Tấu vang khúc hoan ca.
Một hồi hoa mỹ rốt cuộc hạ màn, hết thảy quy về bình tĩnh, hai người ôm nhau, mặt đối mặt nằm. Earn Sanithada có chút xúc động cảm khái nói: "P'Fahlada, em cảm thấy chuyện của chúng ta... Giống như một quyển tiểu thuyết."
Fahlada nhẹ vỗ mặt Earn Sanithada, đầu ngón tay vẽ theo hàng mi cô, khẽ cười một tiếng, dịu dàng đáp lại: "Đúng, không chừng tác giả còn là dân chuyên viết bách hợp đâu."
"Ừ, em biết tác giả là người thiện lương, thấy em đáng thương, cho nên an bài một người hoàn mỹ như chị cho em."
"Haha, tôi đây cũng muốn cảm tạ cô tác giả kia, vì đã để em yêu tôi."
"Ừ, cảm tạ tác giả, em thật sự là yêu chết cô ấy! Bất quá... Nếu tác giả có thể để em vĩnh viễn hạnh phúc, em nhất định sẽ càng yêu hơn."
"Yên tâm, tác giả là người tốt, nhất định sẽ..."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro