Lingling Kwong thức dậy đã hơn hai giờ chiều.
Nàng bị đánh thức bởi một cơn ác mộng. Nàng mơ thấy mình ngồi máy bay trực thăng ghi hình chương trình với Orm Kornnaphat, giữa đường gặp phải luồng khí lưu mạnh, máy bay xoay một vòng rồi rơi xuống.
Các nàng nhảy dù trong lúc hốt hoảng, nhưng trang bị dù của Orm Kornnaphat bị hỏng, làm thế nào cũng không thể kéo ra, cứ thế rơi xuống, rơi xuống...
Sau khi rơi xuống biển, nàng nín thở để bơi, tìm kiếm dấu vết của Orm Kornnaphat.
Xung quanh lạnh lẽo, tối đen, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Nàng muốn mở miệng để gọi tên cô, nhưng không có cách nào hét lên được.
Tỉnh mộng, Lingling Kwong chống hai tay lên nệm, người đổ đầy mồ hôi, trái tim đập hỗn loạn không quy tắc.
Đồng hồ báo thức đầu giường tích tắc tích tắc, kim giây vượt qua số '12'.
Rèm mỏng màu trắng ở cửa sổ không ngừng lay động, chặn gần hết ánh sáng mặt trời.
Lingling Kwong đứng dậy rời khỏi giường, vuốt mái tóc ra khỏi cửa phòng, đi vào bếp rửa ly rót nước uống.
Lúc này điện thoại reo lên.
Lingling Kwong đi đến nhìn xem, thấy là Orm Kornnaphat gọi tới.
Lingling Kwong bắt máy lên hỏi "Alo? Em đang làm gì vậy?"
Orm Kornnaphat nghe vậy nghẹn lời khoảng hai giây, trả lời "Gọi điện thoại với chị..."
Lúc này dường như Lingling Kwong mới lấy lại tinh thần từ cơn ác mộng, một tay mò mẫm vịn mép quầy đằng sau lưng, nói "Thật may, em không có việc gì... thật sự rất may."
"Orm không có chuyện gì đâu, P'Lingling đừng lo lắng. Orm là ai chứ, Orm chính là..."
Lingling Kwong nói "Chị biết, em chính là Orm Kornnaphat Sethratanapong".
Kết quả không nghĩ rằng, sau khi đối phương nghe xong, lại im lặng một lúc lâu.
"Tại sao em không nói gì?" Lingling Kwong cảm thấy bối rối.
"Có chị luôn nhớ thương luôn quan tâm, cảm giác thật tốt."
Lingling Kwong thở ra, nói "Hết cách rồi, ai bảo Ling yêu em."
"Có người yêu thật tốt."
Lingling Kwong nghe vậy cúi đầu cười ngọt ngào, tiếp tục hỏi "Hiện tại em đang ở đâu?"
"Ở nhà. P'Lingling thì sao? Orm nghe người ta nói hôm nay chị không có đi làm."
"Ừ, chị không đi làm, ở nhà."
"Thật à, chờ một lát Orm đến tìm P'Lingling. Chúng ta đi ăn lẩu đi. Lâu rồi chưa ăn." Có lẽ là vì trước đó Lingling Kwong hỏi mình có tốt không, Orm Kornnaphat rất sợ Lingling Kwong lo lắng quá nhiều vậy nên cố gắng hết sức tỏ ra mình rất vui vẻ.
"Được đó, em muốn ăn món gì cũng được." Lingling Kwong mỉm cười.
Lúc sau, Lingling Kwong tiếp tục quan sát tình hình trên mạng.
Vốn Lingling Kwong đã không có bất kỳ hy vọng gì với câu trả lời của Punyapat. Thấy Punyapat đăng bài mới lên.
"Thật xin lỗi."
Ba chữ vô cùng đơn giản. Không có những lời khác.
Punyapat không cập nhật gì trong một thời gian dài đột nhiên đăng ba chữ, cư dân mạng lập tức xôn xao.
Tất cả mọi người đều đang suy đoán, ý nghĩa của ba từ này là gì, là đang nói với ai.
Đối với Napapa? Hay là nói với Orm Kornnaphat?
"Cô ấy xin lỗi cả hai người Orm Kornnaphat và Napapa phải không?! Không phải trước đó Napapa đã nói rồi sao, nói là tình hình lúc đó rất phức tạp, cô ấy không biết mình bị ai đẩy xuống, chỉ biết rằng mình bị ai đó đẩy một cái. Bây giờ Punyapat đăng điều này, chắc chắn là nói về chuyện này. Tôi nghĩ đó là cô ấy đẩy Napapa, kết quả để cho Orm Kornnaphat làm bia đỡ đạn, bị người khác chửi rủa. Vậy nên chắc là bây giờ cô ấy nói xin lỗi hai người cùng một lúc đó."
Rất nhiều người đồng ý với lập luận này.
Gần như là đảo ngược, dân mạng lúc trước rủa sả Orm Kornnaphat, hầu hết phần lớn đều trồi lên bắt đầu chỉ trích Punyapat.
Lingling Kwong nhìn ba chữ kia, cảm thấy đầu có chút căng.
Đúng là đứa ngốc, nói rõ ràng tình hình lúc đó, nói rõ ràng rằng Napapa tự lăn xuống. Nói ra ba chữ không rõ ràng, ôm lấy tất cả công kích vào người mình.
Lingling Kwong đóng trang mạng, lại gọi cho Punyapat.
Nhưng dù gọi thế nào đi nữa, cuối cùng đều bị Punyapat dập máy.
Đúng lúc này, Punyapat gửi đến một tin thật dài.
Lingling Kwong lập tức mở lên xem. Bên trong, Punyapat thực sự nói rõ ràng đầu đuôi sự việc.
Cuối cùng cô đã viết "P'Orm Kornnaphat, em biết ba chữ em xin lỗi không có tác dụng gì, nhưng em vẫn muốn nói với chị một tiếng xin lỗi. Chị là người rất tốt, hết lòng hết dạ vì sinh nhật em. Đêm hôm đó khi chị đến trường để đón em, chắc là trong lòng đầy kích động muốn làm em ngạc nhiên nhỉ. Nhưng em lại mang đến cho chị một tổn thương lớn như vậy. Để người vô tội như chị bị cuốn vào chuyện này. Và cha mẹ, con nghĩ nhất định hai người sẽ rất thất vọng về con, con gái bất hiếu. Tuổi còn nhỏ không lo học mà uống rượu bừa bãi, là lỗi của con. Chỉ là con hy vọng cha mẹ tin tưởng con, con sẽ trở nên càng ngoan hơn, nhất định!"
Chẳng mấy chốc, bình luận phía dưới sôi nổi lên.
Hầu hết mọi người đều tỏ vẻ rằng họ muốn hộc máu, bởi vì đoán tới đoán lui, lại không đoán được sự thật của vấn đề là như thế này.
Hiện vẫn còn rất nhiều người chỉ trích Punyapat.
Tuy nhiên, dần dần cũng có người kêu gọi mọi người nói chuyện khoan dung hơn, nói rằng cô bé có thể nói ra lời này trên đầu ngọn sóng như thế này, bản thân nó chính là cách làm tự hại mình, đòi hỏi rất nhiều can đảm. Đừng dùng bạo lực trên mạng đẩy cô bé vào đường cùng.
Lingling Kwong thở dài, bản thân cũng đăng một bài "Biết sai biết sửa là chuyện rất tốt. Thành ý của em tất cả chúng ta đều biết. Đừng quá tự trách, dù sao mọi người đều từng làm chuyện sai, xem như là thêm bài học cho mình đi. Sau này sống tốt mỗi ngày, làm tốt chính mình là điều quan trọng nhất."
Có lẽ là vì Lingling Kwong nói như vậy, do đó người hâm mộ của Lingling Kwong đều dựa theo ý của Lingling Kwong. Mặc dù trong lòng có rất nhiều quan điểm nhưng hầu hết vẫn không đi chỉ trích Punyapat, thậm chí có một số còn chạy đến giúp Punyapat nói vài lời.
Nhưng nhiều hơn là chạy đi chửi Napapa.
Về phần Sarath và Ingfa bị dính vào chuyện này, bây giờ có một nhóm dân mạng chạy đến tài khoản của họ nói xin lỗi.
Tất nhiên, sẽ không có fan của Maylada Susri.
Bởi vì fan của Maylada Susri vẫn đang đấu khẩu với Ingfa.
Còn Ingfa thì sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ. Cô không khóa bình luận, dù sao thỉnh thoảng cô vẫn chọn vài người để trả lời.
Hơn nữa, bởi vì Ingfa trả lời có chút cảm giác hài hước không rõ, là cảm giác hài hước nghiêm túc, vì vậy mọi người cảm thấy có chút đáng yêu, trái lại hấp dẫn không ít người qua đường làm fan.
Ban đầu, Sarath cũng không lướt mxh bao nhiêu. Nhưng bởi vì vẫn luôn quan tâm đến Ingfa, cho nên bây giờ đã trở thành một người nghiện smartphone, luôn luôn quan tâm đến tình hình của Ingfa.
Bây giờ, mỗi ngày sau khi cô làm việc xong chuyện đầu tiên nghĩ đến từ 'làm chút gì đó để thư giãn' biến thành 'hôm nay Ingfa chặt chém ai?'
Và đôi khi, cô sẽ tự thân ra trận giúp Ingfa chặt chém.
Cô không biết tại sao mình lại biến thành như thế này. Nhưng không nghĩ đến là, vừa chặt chém một trận vậy mà chém đến danh tiếng còn nổi hơn so với chương trình mang lại.
Thêm vào đó có người bắt đầu tra tìm gia sản của Sarath Ratanavadi, thấy rằng lai lịch của Sarath còn lớn hơn so với tưởng tượng của họ. Từng người từng người chen lấn la hét muốn làm em trai của Sarath, nói là phúc lợi của vách đá cheo leo rất bùng nổ.
Một số người nói rằng niềm vui lớn nhất bây giờ, đã biến thành mong đợi Sarath và Ingfa đi chặt chém người.
Đến nỗi, nickname của Sarath đã biến thành 'Ratanavadi đại ca'.
Mà sau khi Orm Kornnaphat cúp điện thoại với Lingling Kwong, cô bắt đầu lục lọi tìm quần áo, không chú ý đến sự việc phát triển đến mức nào.
Những ngày này, trạng thái của cô ấy đã rất uể oải, không có tâm trạng ăn diện. Bình thường ra ngoài nhiều lắm là chải tóc vài lần, về phần đồ mặc trên người, toàn là lấy được bộ nào thì mặc bộ đó.
Tất nhiên, cho dù có trang điểm, cô cũng không dám trang điểm quá lộng lẫy, nhưng vẫn sẽ vẽ trang điểm, ít nhất là làm cho thần sắc nhìn tốt hơn.
Làm sạch da, ngồi xuống trước gương, ngắm mình trong gương từ khoảng cách gần, Orm Kornnaphat thấy rằng, không biết từ lúc nào dưới đôi mắt mình lại tăng thêm một nếp nhăn nhỏ.
Dáng vẻ Orm Kornnaphat giống như bị sét đánh trúng, cô nhìn trong gương hồi lâu, đột nhiên cảm thấy tâm trạng quá đau khổ.
"Tháng trước không có, sao tháng này lại có rồi? Trời, nếu như mỗi tháng đều tăng một cái, vậy mặt mình... Chẳng phải là dùng được mấy năm thì... biến thành hoa cúc sao?!" Hai tay của Orm Kornnaphat ôm mặt, không thể tin nổi, thiếu chút nữa thét gào thành tiếng.
Một tiếng sau, hai người ngồi trong một căn phòng riêng của nhà hàng lẩu.
Orm Kornnaphat nhìn hoa cúc giả để trên bàn lùn trước mặt, cảm giác đầu có hơi mê man.
"Làm sao vậy?" Lingling Kwong chỉnh lửa, nhìn hoa, lại nhìn Orm Kornnaphat. Nàng nghĩ Orm Kornnaphat bị những chuyện không vui đó làm cho không có tinh thần.
Orm Kornnaphat lấy lại tinh thần, lắc đầu nhìn vào nồi thức ăn có chút ngây ngô. Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sau đó mở lại menu.
Lật soàn soạt mấy cái, Orm Kornnaphat siết chặt nắm tay gật đầu, như thể thực hiện quyết định nghiêm trọng gì đó. Sau một lúc, trên bàn có thêm ba đĩa móng heo.
"Ăn! Cái này bổ sung protein. Ăn vào trẻ tuổi." Orm Kornnaphat nói, đặt một đĩa trước mặt Lingling Kwong, bản thân cũng xắn tay áo lên và bắt đầu ăn.
Điều đáng sợ nhất là sau khi ăn xong, Orm Kornnaphat lại gọi người phục vụ đóng gói mười phần.
Lingling Kwong sắp trợn lòi mắt ra ngoài.
"P'Lingling yên tâm, Orm sẽ không giải quyết hết một lần trong đêm đâu. Orm chỉ định mang về nhà, để trong tủ lạnh ăn từ từ." Orm Kornnaphat cảm thấy mình rất lanh trí.
Nhưng mà sau khi Lingling Kwong nghe xong, chân mày lại nhíu chặt hơn.
"Nếu em mê món này, Ling có thể làm cho em. Tủ lạnh không phải vạn năng, em mua nhiều như vậy bỏ vào trong đó, không ăn tươi sẽ bị tiêu chảy đấy."
"Nhưng mà... đã gọi rồi, vậy lần tới Orm muốn ăn nữa sẽ tìm P'Lingling." Orm Kornnaphat cảm thấy bản thân sẽ không tốt nếu hủy đơn với người phục vụ.
Nhưng cô không biết là người phục vụ đã đi ra ngoài, chia sẻ thực đơn với các đồng nghiệp.
"Đều là Orm Kornnaphat gọi?"
"Đúng vậy, quá khó tin mà!"
"Tối nay tôi cảm thấy khiếp sợ. Ban đầu, Lingling Kwong và Orm Kornnaphat xuất hiện trong nhà hàng của chúng ta đã siêu khó tin. Không nghĩ tới đáng kinh ngạc hơn là Orm Kornnaphat còn gọi món móng heo. Nhiều vậy cô ấy có thể nuốt trôi à?!"
"Nói chung ba đĩa trước đó toàn bộ đều thành xương rồi."
Lúc này, có một người phục vụ ở bên cạnh cầm điện thoại, cả người trông rất mất tập trung.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy ngôi sao, mà người tiếp đón Orm Kornnaphat và Lingling Kwong lúc trước lại là cô.
Nên cô không nhịn được, len lén lấy điện thoại quay hình ảnh Orm Kornnaphat và Lingling Kwong cùng nhau đi ăn tối. Mặc dù bộ nhớ điện thoại không đủ, nhưng vẫn quay lại một chút đoạn ngắn.
Hiện cô ta đang rất tò mò, muốn cầm về xem lén.
Orm Kornnaphat và Lingling Kwong ăn xong, quẹt thẻ thanh toán hóa đơn. Một vài người phục vụ và lễ tân đều ghé vào, lôi kéo hóa đơn nói chuyện không ngừng.
"Hiếm khi tiếp đón một ngôi sao tai to mặt lớn như vậy, tôi muốn chụp ảnh lưu lại"
Khi nói chuyện, có hai cô gái lấy điện thoại của mình ra, tách tách chụp lại tờ hóa đơn đó.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro