Buổi chiều hôm sau, Orm Kornnaphat nhận được tin nhắn của người bạn kỹ thuật. Bên trong tin nhắn có một dãy số, số đó là số của cái tên tạt đồ bẩn lên Lingling Kwong.
Nhìn dãy số này, tay Orm Kornnaphat đều phát run.
Đặt mông ngồi vào ghế mây trên ban công, cô bấm dãy số đó.
Vang lên vài tiếng tít tít tít, đối phương bắt máy. Hơn nữa, Orm Kornnaphat còn cài đặt ghi âm cuộc gọi.
"Anh đã nói với em rồi anh đang ngủ, em đừng gọi tới nữa được không? Gần đây mệt như chó. Nhiệm vụ cô gái kia đưa cho anh vẫn đang suy nghĩ nên làm thế nào đây..."
Orm Kornnaphat còn chưa mở miệng, đối phương đã đùng đùng than phiền một trận. Giọng nói kia nghe mơ mơ màng màng, hơi khàn khàn, hình như thật sự đang ngủ.
Cô gái kia...
Có ý gì?
Orm Kornnaphat không vội nói rõ thân phận của mình, vì vậy hỏi ngược lại "Cô gái nào? Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì?"
Đối phương nghe xong, tiếp tục dùng giọng nói mơ hồ nói "Trí nhớ em thật là... là chơi Orm Kornna..."
Sau khi đối phương nói được nửa câu, hình như chợt tỉnh táo không nói nữa.
"Alo?" Orm Kornnaphat chơi đùa với bấm móng tay trên bàn, chân mày chíu chặt.
Nhưng mà, trong điện thoại truyền đến âm thanh máy bận. Đối phương đã cúp máy.
Orm Kornnaphat đặt điện thoại xuống, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại ngây người hồi lâu, đột nhiên cảm thấy sợ, cô vứt điện thoại, hai tay ôm lấy chính mình, mở to hai mắt.
Thứ mà người nọ vừa làm lộ ra là có ý gì?
Ý là nói có sao nữ chống lưng đâm cho Orm Kornnaphat cô một đao, đang tìm người chơi mình?
Vậy nghĩa là, lúc người nọ ném đồ bẩn vào mình, không phải là ngẫu nhiên, mà là có kế hoạch? Cô gái kia, là người sắp đặt đằng sau màn?
Vậy thì, là ai?
Bên kia, sau khi tên đàn ông đó cúp điện thoại, cầm di động thở ra một hơi.
Vì lúc trước vợ hắn ta gọi điện đến nói này nói nọ, mà hắn ta lại đang ngủ. Nên sau khi điện thoại vang lên lần nữa, anh ta cũng không nhìn xem là ai gọi đến, vì trước khi ngủ có đeo tai nghe nghe nhạc. Có người gọi điện, hắn ta trực tiếp nhấn nút nhận cuộc gọi trên tai nghe bắt đầu nói.
Kết quả không nghĩ đến là, lúc này không phải vợ hắn ta gọi tới.
Tiêu rồi.
Ai gọi đến? Trong ngực tên đàn ông đó có chút lo lắng. Hắn ta tra IP, phát hiện là cùng thành phố. Nhưng bên cạnh đó cũng không tra thêm được tin tức gì. Số này không có lưu lại thông tin gì trên mạng.
Giác quan thứ sáu nói cho hắn ta biết, có thể sẽ xảy ra chuyện. Vậy nên hắn ta sửa soạn một chút rồi ra ngoài, đến cửa hàng dịch vụ, sau đó nói với nhân viên muốn nạp tiền điện thoại. Bởi vì nạp tiền điện thoại tại cửa hàng dịch vụ, trong tình huống bình thường, nhân viên sẽ kiểm tra đối chiếu một chút, để đảm bảo không sai sót.
Nhân viên nhập vào, sửng sốt một lúc, trên mặt nghi ngờ hỏi "Quý khách, chủ máy anh muốn nạp tiền là K'Kornnaphat sao?"
Tên đàn ông đó nghe xong, thấp thỏm hỏi "K'Kornnaphat? K'Kornnaphat nào?"
"Kornnaphat Sethratanapong, anh muốn nạp tiền cho Kornnaphat Sethratanapong sao?" Tuy rằng nhân viên nghĩ có lẽ là người trùng tên trùng họ, không phải ngôi sao kia, nhưng vẫn không ngăn được có chút hưng phấn. Hơn nữa lại nhịn không được nói thầm trong lòng, sao người đàn ông này lại có số của Orm Kornnaphat Sethratanapong.
Sau khi nghe được tên đầy đủ, tên đàn ông đó hít một ngụm khí lạnh, nói một câu "Tôi, tôi nhớ nhầm số." Sau đó xoay người rời đi.
Thì ra là vậy. Nhân viên thở ra một hơi. Xem ra mình suy nghĩ quá nhiều rồi. Nói không chừng, chủ nhân dãy số này chỉ là người cũng có tên là Kornnaphat Sethratanapong mà thôi.
Nhưng mà tên đàn ông kia lại không cho rằng Kornnaphat Sethratanapong này cùng Orm Kornnaphat Sethratanapong kia chỉ trùng họ trùng tên, vả lại còn là người không hề liên quan.
Dù sao hắn ta cũng nghe nói Orm Kornnaphat Sethratanapong thề sẽ tìm ra chính mình.
Nghĩ như vậy, tên đàn ông đó có chút sợ.
Tên đàn ông đó suy nghĩ trong một lúc lâu, cân nhắc giữa tiền bạc và an toàn cá nhân thật lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được gọi cho Maylada Susri...
Cùng lúc đó, Maylada Susri đang ăn cơm với nhà đầu tư do người đại diện dẫn đến.
Người đại diện nói với cô ta rằng, phải cố gắng nhiều hơn, nắm chặt mọi cơ hội, không được như trước đây luôn luôn uổng phí cơ hội chắp tay cho người khác.
Nhà đầu tư này nhận đầu tư cho một bộ phim về sinh viên tốt nghiệp.
Nghe nói nhà đầu tư có ý định muốn Orm Kornnaphat làm nữ nhân vật chính. Còn công ty của Maylada Susri vẫn luôn đề cử Maylada Susri với anh ta. Cho đến hôm nay, nhà đầu tư này mới đồng ý ăn cơm với mọi người.
Bộ phim này là câu chuyện về sinh viên đại học sau khi tốt nghiệp dốc sức làm trong xã hội, kịch bản rất thú vị, câu chuyện phù hợp với thực tế và không thiếu không khí lãng mạn. Nhà đầu tư nói rằng bộ phim chiếu ra chắc chắn rất nổi, dù sao nếu bộ phim quay tốt, nhất định là có thể nắm lấy trái tim của những người trẻ tuổi bây giờ.
Vì vậy trước khi đến gặp nhà đầu tư, Maylada Susri rất cẩn thận ăn diện một phen.
Váy liền áo màu xanh nhạt với áo khoác mỏng bằng lụa trắng trông rất thanh lịch.
Thông thường làm nghệ sĩ, dáng vẻ bày ra trước mặt mọi người đều là vẻ vang xinh đẹp, nhưng ai biết rằng nghệ sĩ chỉ là hàng hóa mà công ty tung ra.
Sản phẩm này bán chạy, phổ biến với khán giả sẽ cải thiện vỏ bọc, làm đủ loại tuyên truyền, tiếp tục tiêu thụ không ngừng. Khá tuyệt, hot khắp cả nước. Cực kỳ tuyệt, bán trên toàn thế giới.
Tuy nhiên, nếu hàng hóa không bán chạy, tạo vỏ bọc thế nào cũng không tiêu thụ được, công ty sẽ tập trung vào hàng hóa khác.
Còn nghệ sĩ, hơn hai mươi tuổi là khoảng thời gian tốt nhất. Một ngày đã qua ba mươi tuổi, hơn nữa còn không nổi tiếng, vậy thì nên tìm một con đường khác. Không phải nói ba mươi nhất định không thể nổi tiếng nhưng mà rất ít, cạnh tranh cũng sẽ lớn hơn. Dù sao bên trên có tiền bối lão luyện luôn nổi tiếng mà địa vị lại rất cao, bên dưới có từng bầy từng đám tiểu thịt tươi mới ra mắt, sức cạnh tranh rất lớn. Đó là lý do rất không dễ dàng.
Mà nghệ sĩ đối với công ty, chẳng qua cũng chỉ là sản phẩm kinh doanh trong hệ thống. Công ty sẽ không nói, tuy thành tích anh chị rất kém, nhưng thấy anh chị theo chúng tôi nhiều năm như vậy, chúng tôi sẽ nuôi anh chị không đòi hỏi. Không có khả năng.
Nên bây giờ Maylada Susri có chút sốt ruột.
Ban đầu tiếp xúc với giới này khá trễ, mắt thấy vài năm nữa sẽ vượt qua ba mươi tuổi, bản thân lại không có tác phẩm tiêu biểu gì, không nổi tiếng cô ta đã rất lo lắng.
Trước khi đi đến bữa ăn, cô ta cũng thấy một tin tức. Trong tin tức nói chính là sáu năm trước tuyển chọn được một nữ ca sĩ. Ban đầu cũng được coi là nổi tiếng một thời, tròn một năm, phố lớn ngõ nhỏ đều thích phát bài hát của cô. Sau đó, bởi vì không biết làm thế nào để trung hòa sống chung với người trong giới giải trí, không tạo quan hệ, dần dần các nguồn lực đã bị hậu bối cướp đi.
Sau đó, nữ ca sĩ im hơi lặng tiếng trong một thời gian dài. Gần đây lại ra xã hội, đã bắt đầu bán đồ ăn sáng. Hai bàn tay kia cũng biến thành thô ráp sần sùi.
Sau khi Maylada Susri đọc xong tin tức, việc làm đầu tiên chính là nhấc tay lên nhìn một lúc.
Lúc sau mới từ từ thở phào một hơi.
Đến nơi hẹn, đi vào cùng người đại diện, sau đó phát hiện trên bàn ăn trai gái đều có.
Nhà đầu tư, trợ thủ đắc lực của nhà đầu tư, bạn bè làm ăn của nhà đầu tư đủ loại.
Người đại diện bắt đầu giới thiệu Maylada Susri với những người đó.
Người đầu tư này tên là Kenneth Won, tất cả mọi người gọi anh ta là K'Won, người kia là K'Mayurin, biên kịch nổi tiếng. Bên cạnh Kenneth Won là Thasapon Wiwitwaron, là đạo diễn...
Tuy rằng lúc trước cầm ảnh chụp từng người ghi nhớ lại, nhưng lúc đến đây, cô ta lại bắt đầu lo lắng. Sau khi tự giới thiệu xong, vì quá lo lắng nên Maylada Susri đã vào nhà vệ sinh.
Khi về từ phòng vệ sinh, cô ta nghe mọi người đang thảo luận về mình, vậy nên cô ta không vội xuất hiện, mà đứng đây nghe.
"Có hơi lùn." Đúng lúc này, Maylada Susri thấy Kenneth Won quay đầu thì thầm với Thasapon Wiwitwaron một tiếng. Tuy rằng giọng bọn họ không lớn, nhưng Maylada Susri vẫn nghe rõ ràng.
"Phim truyền hình của cô gái này tôi xem qua rồi, ừm, không ăn ảnh."
"Có hơi quê, có phải không trang điểm không? Chúng ta muốn quay một sinh viên nữ có mặt mũi không tệ sau khi tốt nghiệp trải nghiệm theo kỹ năng. Công ty chúng ta cũng lớn, quần áo cung cấp cũng rất tốt, chiều cao của nữ chính không thể quá thấp được. Maylada Susri này miễn cưỡng lắm chắc cũng một mét sáu? Trong phim còn có sàn catwalk và người mẫu đứng với nhau chênh lệch biết bao nhiêu chứ. Với lại, tôi vẫn luôn để ý, cô ấy là một nghệ sĩ một chương trình tạp kỹ, không chống đỡ nổi."
"Cô chỉ mang một mình cô ấy đến?" Nói rồi, Kenneth Won quay đầu hỏi người đại diện của Maylada Susri. Hơn nữa sau đó còn bổ sung một câu "Tôi nể mặt mũi Thasapon mới đồng ý đến gặp người thật, nhưng cảm giác không được."
Nghe thế, mặt Maylada Susri trở nên trắng bạch.
Đúng lúc này, cô ta lại nghe Thasapon nói "Cá nhân tôi cảm thấy vẫn là Orm Kornnaphat ổn hơn, tuy rằng gần đây chuyện xấu quấn thân, nhưng vẫn có thể trông ngóng một lần. Nếu như chịu đựng qua phong ba lần này, cô ấy chính là khối bảo đó..."
Thật sự không nghe được nữa, Maylada Susri xuất hiện trước mặt mọi người, mượn cớ cơ thể có hơi khó chịu, vậy nên xoay người rời khỏi.
Bị người ta chê đến chê đi thì cũng thôi.
Nhưng mà đến cuối cùng, vẫn thoáng cái bị một người là Orm Kornnaphat đè xuống.
Maylada Susri quay về nhà, gần như là khóc hết nửa bịch khăn giấy, khóc đến nỗi đầu óc thiếu dưỡng khí.
Vì giấc mơ làm ngôi sao, cô ta bỏ qua rất nhiều thứ, thậm chí còn từ bỏ bạn trai luôn luôn đối tốt với cô ta. Đúng, người bạn trai kia rất tốt, nhưng mà không có quyền thế lại không có tiền tài, còn quê quê, ở lại bên người anh ta, đối với sự nghiệp có hại mà không có lợi.
Nên sau khi làm ngôi sao, cô ta liền chia tay với bạn trai. Mỗi lần bạn trai gọi điện đến, cô ta đều kiềm chế không nhận. Đến cuối cùng còn đổi số điện thoại.
Càng nghĩ càng cảm thấy không cam lòng, Maylada Susri khóc đến toàn thân run rẩy.
Lúc này, điện thoại của cô ta nhận được một cuộc gọi, cuộc gọi đến là người đàn ông kia.
"Tôi không làm nữa, chuyện tiếp theo cô tìm người khác đi. Orm Kornnaphat thật sự muốn biết rõ tôi, hôm nay còn gọi điện đến cho tôi."
Lúc sau, người đàn ông đó gửi số điện thoại qua cho Maylada Susri. Maylada Susri lập tức mở danh bạ ra, đối chiếu lại, thật sự đúng vậy.
Maylada Susri cầm điện thoại, trong đầu nghĩ nên xử lý thế nào.
Nhưng cuối cùng cô ta lại bình tĩnh xuống. Dù sao cô ta dùng số điện thoại này liên lạc với người đàn ông đó, không phải số thật, là dãy số cô ta dùng đường dây khác lấy được, mà cô ta cũng chưa từng để lộ thân phận của mình, sợ gì?
Cho dù Orm Kornnaphat tìm được người đàn ông kia, tên đó cũng không có cách nào khai ra bản thân. Chỉ là, tên đó không làm, vậy tiếp theo nên làm sao đây?
Oán hận của cô ta đối với Orm Kornnaphat, bây giờ còn sâu hơn so với trước kia! Dựa vào cái gì mà mọi người toàn thích Orm Kornnaphat?
Mình cố gắng hết sức để làm việc chăm chỉ trong ngành giải trí, ăn quá nhiều đau khổ mệt mỏi, Dựa vào cái gì mà bị Orm Kornnaphat giẫm nát dưới chân?!
Vốn cho là sau sự cố của Napapa Tantrakul, Orm Kornnaphat sẽ không gượng dậy nổi, ngã xuống. Tuy nhiên mọi thứ đột nhiên đảo ngược, đánh cô ta trở tay không kịp.
Cô ta không tin rằng mình chơi không xong Orm Kornnaphat.
Cuối cùng, cô ta lau khô nước mắt, ngồi ở đầu giường ngẩn người một lúc, rồi mở máy tính lên. Tìm kiếm một nhóm tám chuyện giải trí, sau đó xin tham gia.
Tất nhiên không phải cô ta tự thân ra trận, mà dùng một biệt hiệu. Ban đầu quên mật khẩu, nhưng vì tham gia nhóm, nên cố gắng tìm lại mật khẩu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro