Chương 90: Yếu kế (3)
Tóc ngắn ngang tai, dung nhan có 2 phần giống mình, khí chất không hoàn toàn giống con gái, chẳng phải tay đua xe Panda nửa năm trước giúp cô bỏ trốn đấy sao.
"Ôi chà, người đẹp còn nhớ tôi không? Thật sự khiến tôi rất lấy làm vinh hạnh."
Prigkhing dựa lưng vào cửa chống trộm nhà Orm, bộ dạng du côn nói với Orm.
Quả nhiên là cô ấy, ấn tượng lúc ấy của Orm về cô vẫn còn rất sâu, không riêng gì dáng vẻ có chút tương tự, cũng còn vì tính cách của cô. Cho dù lúc bấy giờ đã rõ nhiệm vụ này rất nguy hiểm, mà cô vẫn một bộ cực kỳ hưng phấn, không thể đợi được, bộ dạng nhao nhao muốn đi thử.
Orm cảnh giác nhìn quanh 4 phía một lần.
"Vào trong rồi nói chuyện."
Cô khó có thể đảm bảo chỗ này không có người của Dong Wook, dù sao chủ quan sẽ làm mất Kinh Châu* a.
(*) Là điển cố ở thời Tam Quốc, danh tướng Quan Vũ vì chủ quan đã để mất 3 quận Kinh Châu vào tay Đông Ngô. Về sau câu nói này ví von với ý vì sơ ý chủ quan mà làm cho sự việc thất bại hoặc tạo nên tổn thất.
"Được! Thật ra cô không cần khẩn trương như vậy, trước khi đến tôi đã khám xét khu vực này, ngoại trừ có một người phụ nữ dáng dấp mười phần giống cô đứng ở lối an toàn ra, thì bên ngoài còn có 5 gã ngoại quốc tóc vàng mắt xanh núp trong bóng tối, cũng không có nhân vật khả nghi nào khác."
Prigkhing nhún nhún vai, thờ ơ nói với Orm.
View vẫn chưa rời đi sao? Quả nhiên James chỉ buông xuống một chút cảnh giác, đương nhiên cũng có thể hôm nay hắn quả thật có chuyện không thể tùy thời đi theo mình.
"Chậc chậc... xem ra Ying đối với cô thật tốt."
Nhìn bên trong nhà được chỉnh trang đơn giản mà thoải mái Prigkhing thở dài nói, chỉ có điều trong giọng có một chút chua xót khó thể nhận ra.
Ying? Orm cảm thấy có chút kỳ quái, trước kia Prigkhing không có gọi thân mật tên Ying như thế.
"Mời ngồi."
Orm lấy trong tủ lạnh một lon coca đưa cho Prigkhing.
"Trời lạnh, uống cái này có thể không được tốt."
Không ngờ người đẹp này trời lạnh còn đem bỏ nước uống vào tủ lạnh, sau khi Prigkhing nhận lấy nước uống, tay cóng không chịu được, vội vàng đặt lên bàn nhỏ uống trà.
"Xin lỗi, máy nước uống trong nhà hết nước rồi."
Lần nào Orm cũng đều ăn cơm xong xuôi mới về đây ngủ, nếu Kyung không đến đây, Orm cũng sẽ không để ý những chi tiết sinh hoạt vụn vặt ấy.
Prigkhing hết lời buông tay xuống.
"Xem ra, Ying nói không sai, cô vô cùng không biết chăm sóc chính mình, phải có người đến chăm sóc cho cô mới được."
"Nhân tiện, Ying có nói cô là bạn gái của Deuk?"
Orm trực tiếp vào thẳng vấn đề, cô muốn sớm lấy lại phần tài liệu kia, cũng sớm được giải thoát khỏi tình cảnh tiến thoái lưỡng nan này.
"Cô ấy nói vậy với cô?"
Orm gật đầu.
"Lingling nghe điện thoại, chị ấy nói lại như vậy với tôi."
"Tôi chính là Deuk nè... tại sao lại nói là bạn gái nhỉ?"
Prigkhing lấy một điếu thuốc trong túi xách, ung dung thong thả ngậm bên mép, trên tay còn vội vàng tìm bật lửa.
Deuk chính là Prigkhing?
"Nhưng mà, Deuk không phải..."
Đàn ông sao? Orm cảm thấy đầu mình có chút không xoay theo kịp, cô ấy không phải tay đua sao?
"Không phải đàn ông phải không? Nếu cô ở trong giới hacker, cô sẽ nói cho người ta biết tên họ thật của mình, đừng nha, còn quốc tịch? Làm ơn, đợi hình cảnh quốc tế tìm đến cửa sao?"
Prigkhing hỏi ngược lại. Sao chỗ này chả có cái gạt tàn thuốc nào hết? Hết cách, cô đành phải bỏ điếu vào lại trong túi xách.
"Panda là tên tôi dùng ở câu lạc bộ đua xe, Deuk là tên tôi dùng trên mạng, tên tiếng Thái của tôi là Prigkhing Sureeyares Yakares, đương nhiên, đây là tên thật, cô có thể đến đồn cảnh sát tra ra được."
Prigkhing bắt chéo chân, chảnh chảnh nói.
Prigkhing thấy Orm vẫn một bộ hết sức nghi hoặc, lấy ra trong túi một cái USB với máy tính bảng để xuống cho cô.
"Này, là phát minh mới nhất của tôi, con chip là công cụ có thể hóa trang và liên lạc với bất kỳ mạng lưới nào."
Cô thật sự là Deuk, cớ sao Orm cứ dòm cô bằng ánh mắt hoài nghi như vậy hoài?
"Cái này chính là phần mềm sao?"
Orm cầm USB với máy tính bảng nói.
"Cô không dạy tôi cách sử dụng sao?"
Cô còn nhớ Lingling có nói sẽ dạy lại cách sử dụng thế nào mà, nhưng nhìn ánh mắt cô ấy, thật sự hình như không có cái ý này.
"Ying rốt cuộc đã nói với các cô thế nào vậy?"
Cô lúc nào nói sẽ dạy cách sử dụng cho Orm? Ying này rốt cuộc nói thế nào về mình vậy?
Orm truyền đạt lại lời của Lingling, không sót một chữ cho Prigkhing, cô cũng hết sức không hiểu, Lingling với Ying còn có Prigkhing, các cô rốt cuộc ai là người nói thật a?
"Haiz..."
Ying tiểu gia hỏa này hơn phân nửa là vì lòng ghen tị nho nhỏ mới nói vậy với Lingling đây?
"Có thể do tôi nói không rõ ràng với cô ấy, cho nên mới nhầm thành tôi muốn chỉ dạy gì đó cho cô."
Prigkhing buộc lòng phải nói dối đỡ cho Ying, cô ấy sao phải tự bức khổ mình như vậy?
"Vậy, nhà tiểu thư Namtan có wifi phải không? Nếu nhà cô ấy không có wifi, tôi chết cũng không tin."
Prigkhing cầm máy tính bảng chỉ chỉ.
"Đến lúc đến nhà cô ấy thì mở phần mềm này ra."
Cô mở phần mềm đầu tiên lên, lập tức xuất hiện một trang web .
"Còn đây chính là con chip đó, tôi có thể điều khiển từ xa. Mà sau khi cô mở máy tính lên, nếu máy có mật mã, thì gắn USB này vào, với dùng dây nối nối máy tính bản với máy tính, chuyện còn lại để tôi hoàn thành là được rồi."
"Như vậy là được rồi sao?"
"Đúng, sau khi giải được mật mã, cô hãy mở tệp mà Ying gửi cho cô..."
...
"Làm như vậy, Ying ở Pháp không sao chứ?"
Hậu quả làm vậy không chỉ ảnh hưởng đến địa vị Namtan trong nhà Tipnaree, hơn nữa sẽ còn liên lụy đến nhà Ying. Nhưng nói thế nào Namtan vẫn là một phần tử nhà Bùi, cũng là con gái Mike Tipnaree sủng ái nhất, hẳn sẽ không bị xử phạt gì, nếu không công tước Tuấn cũng đã không bỏ ra nhiều tâm tư như vậy để mình quen Namtan. Nhưng Ying lại không giống, nhà cậu ấy vẫn là công tước Tuấn che chở, lại làm ra chuyện phản bội công tước, vậy gia tộc họ sẽ...
"Không cần lo lắng vô cớ, Ying với Anan tiên sinh sẽ không sao, trong khoảng thời gian này gia tộc nhà họ ở bên Pháp đã mang đến lợi ích kinh tế không nhỏ cho công tước Mike, huống hồ, lần này tôi chuẩn bị ở Bangkok thâm nhập vào, công tước Mike có lý do gì sẽ nghi ngờ Ying chứ? Cho dù nghi ngờ, thì hắn có thể làm được gì, dưới sự che chở của gia tộc họ không chỉ có nhà Ying, chẳng lẽ hắn không có chứng cớ cứ thế động vào nhà họ sao? Như vậy sẽ mất lòng người, cũng sẽ làm tâm của những người khác nguội lạnh. Hắn không phải người ngu xuẩn như vậy..."
Prigkhing an ủi.
Nhưng mà, lúc trước công tước Mike lấy tòa cao ốc Lijin ra trao đổi, không cho Lingling được gặp mình, thu nhập tòa nhà đồ sộ Lijin vượt xa so với thu nhập tổng công ty của Anan tiên sinh, huống hồ công tước Mike chỉ được một phần lợi ích trong đó. Chỉ là sau khi Lingling nổ súng bắn bọn họ, nên công tước Mike mới không thực hiện lời hứa này nữa, rốt cuộc chuyện như thế nào, cô không biết được, hay đây chỉ là một nước cờ, dụ các cô vào tròng?
"Hy vọng sẽ được vậy!"
Orm có chút mệt mỏi xoa thái dương, cô không nghĩ ra được rốt cuộc công tước Tuấn vì nguyên nhân gì mà bỏ ra lớn như vậy, nếu như có thù oán với Push tướng quân, vậy hắn có phần tài liệu kia có thể trực tiếp uy hiếp họ, nhưng hắn không làm thế, mà là để khống chế mình, rốt cuộc chân tướng sau lưng là gì đây?
Prigkhing mệt mỏi vươn người.
"Người đẹp, cô xem trời cũng sắp 4h sáng rồi, không ngại cho tôi làm một giấc trên sa lông nhà cô chứ? Huống hồ, bóng lưng tôi khá giống cô, muộn thế này còn ra ngoài sẽ gặp phải nghi ngờ."
"Ngủ trên sa lông sẽ cảm mạo, hay là ngủ giường đi, hôm nay tôi không mệt. Hơn nữa, cô cũng giúp tôi nhiều như vậy..."
Từ trong thâm tâm Orm cảm ơn, trước kia cũng là Prigkhing giúp cô, lần này cũng vậy, hay là trời sinh Prigkhing đã thích làm chút chuyện kích thích liều mạng.
Prigkhing vốn đã nhắm chặt hai mắt hơi mở ra.
"Lần này, cũng không phải tôi giúp các cô, chỉ là giúp Ying thôi."
Lại còn miễn phí... Prigkhing trong lòng len lén tăng thêm một câu.
"Người đẹp, tôi có thể hỏi cô một vấn đề không?"
Prigkhing tay chạm sau tai hỏi.
"Vấn đề gì?"
"Cô có thích Ying không? Thích như người yêu..."
"..."
"Ai, nhìn cô như vậy cũng biết cô đối với cô ấy không có ý nghĩ đó."
Prigkhing dừng một chút.
"Như vậy là tốt nhất, tôi rất thích cô ấy, hy vọng lần tới trước mặt cô ấy cô có thể nói tốt vài câu về tôi."
Prigkhing rất muốn nói cho Orm tâm ý của Ying, cô cảm thấy thay vì vô vị yên lặng bỏ qua, ngược lại không bằng nói cho đối phương biết tâm ý của mình, như vậy cho dù bị từ chối, sau này cũng sẽ không có bất kỳ tiếc nuối nào. Nhưng đảo mắt suy nghĩ một chút, cô có nói với Orm thì làm được gì, nghe Orm vừa nói để Lingling thay cô ấy nghe điện thoại, vậy rất có thể các cô đã ở bên nhau rồi, nói nhiều thì có ích lợi gì, ngược lại còn tăng thêm phiền não cho hai người.
Orm có chút kinh ngạc.
"Cô thích Ying?"
Orm làm sao cũng không nhìn ra Prigkhing tràn đầy hoang dã nổi loạn như vậy sẽ thích Ying, dù sao Ying từ nhỏ đã là một cô gái ngoan ngoãn.
"Nếu không phải Lingling Kwong nữ vương nhà cô lúc đó đuổi cùng giết tận tôi, tôi cũng đã không bỏ chạy qua Pháp, cũng đã không thích cô ấy..."
Prigkhing nói đến đây, khóe miệng lộ ra một nụ cười ngọt ngào.
"Tôi thích cô ấy, cho nên mới giúp cô, nhiệm vụ lần này tuy không kích thích như lần đó, nhưng lại có thể hơn cả lúc trước gây chú ý cho hình cảnh quốc tế, tôi thích nhất là tự do với kích thích, nếu vào tù, ngược lại không bằng chết đi cho xong."
Mặc dù Orm cảm ơn Prigkhing đã nể mặt Ying đồng ý giúp đỡ cô, nhưng cô không hề muốn Prigkhing với Ying ở bên nhau.
"Cô cũng không thích hợp với Ying đâu."
Orm nói lời thẳng thắn, cũng không kiêng dè, liên quan đến cuộc sống của bạn tốt, cô sẽ vì cô ấy mà kiểm tra, giống như lúc ấy Lingling lấy lòng cậu ấy, muốn cậu ấy giúp chị ấy ngăn cản đào hoa ở bên cạnh mình vậy.
"Tôi biết, nhưng thích là thích, tôi sẽ không bỏ cuộc."
"Cô có thể vì cậu ấy buông bỏ tự do sao? Cô thích những chuyện kích thích như vậy, nếu ở bên nhau sẽ khó tránh khỏi việc cậu ấy vì cô mà lo lắng sợ hãi."
"..."
Prigkhing trầm mặc, cô cũng đang suy nghĩ, nếu mất đi tự do vì Ying, đó cũng khó tránh đã trả quá lớn.
Nhưng cho dù có chút lớn, cô cũng bằng lòng đi thử nghiệm, bởi vì Ying cũng đáng giá để cô thử làm.
"Tôi sẽ thử xem một chút."
Prigkhing rất nghiêm túc nói với Orm.
Orm cười, nếu Prigkhing trả lời ngay tức khắc, cô chắc chắn sẽ không ủng hộ cô ấy theo đuổi Ying, nhưng Prigkhing quả thật rất nghiêm túc suy nghĩ một hồi, hướng về phía ánh mắt cô hết sức nghiêm túc chuyên chú nói, hơn nữa cũng không phải hoàn toàn đồng ý, chỉ là thử xem. Nếu như có một người nguyện ý vì người mình thích mà để mất đi thứ mình thích nhất, như vậy giá trị của người mình thích trong lòng chính người đó sẽ vượt xa hơn người khác và những thứ đồ vật khác.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro